Vừa thả ra Drageon và bay lên cao, Lâm Phàm lập tức nhận ra vấn đề. Khi mà phóng tầm mắt ra xa, hắn thấy được xung quanh nơi đây bốn bề đều là biển.
Lập tức hắn nhận ra vấn đề rằng, Celebi đưa hắn đến chỉ là một hòn đảo thuộc vào phạm vi của Kanto địa khu mà thôi.
Thông qua Grumpig phiên dịch, hỏi Celebi mới biết, hắn mới biết. Nó là hoàn toàn hướng theo phương hướng của Kanto được chỉ sẵn mà tạo ra đường hầm không gian đến mức cực hạn.
Còn đường hầm này dẫn đến đâu thì chính nó cũng không hề hay biết, bởi Kanto nó còn chưa lần nào tới qua!
Lâm Phàm thì cũng là như vậy, cũng chính vì chưa đến Kanto bao giờ, cho nên Celebi không thể nào đưa hắn đến đúng điểm đánh dấu của “thế giới thụ” trên bản đồ.
Dạng này Lâm Phàm liền không để Celebi cùng Victini tiếp tục sử dụng < Teleport >, bởi nhỡ đâu một lần nữa < Teleport > cả ba lại vọt cả qua Kanto, đi đến một nơi khác, thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó không phải là tốn công vô ích sao?
Quan trọng là Lâm Phàm hiện tại còn không biết chính xác hắn đang ở nơi khỉ ho cò gáy nào, cho nên đến đây vội cũng không được, trước tiên phải xác định được vị trí hiện tại của bản thân rồi nói sau đi.
Dù sao trên bản đồ đã ghi rõ ràng, thế giới thụ địa điểm nổi tiếng này, ẩn sâu trong khu rừng già phía bắc của thành phố Pewter!
Chỉ cần gặp được dân bản xứ ở quanh đây, thì sợ gì người ta không chỉ được cho hắn đây là đâu và đường đến thành phố Pewter là đi như về hướng nào?
Lượn một vòng quanh hòn đảo, Lâm Phàm không vui khi phát hiện, nơi đây hoàn toàn là một hòn đảo hoang, ngoài Pokemon ra thì cũng chỉ còn có cây cỏ và đất đá. Không hề có một bóng người.
Thế là Lâm Phàm không thể không rời đi, bay ra biển lớn, đi tìm kiếm xem có hay không có những hòn đảo ở lân cận và ở nơi đó có người sống hay không, để dò hỏi thông tin...
Nhiều giờ liền trên biển, đảo mắt nhìn quanh, vẫn chỉ toàn một màu xanh dương trải rộng, không có dấu hiệu của đảo hay đất liền!
Lâm Phàm dần dần nảy ra ý muốn < Teleport > khỏi đây, mặc cho đến đâu thì đến, còn hơn ở cái nơi xanh thẳm, không thấy một bóng người này.
“ Khoan đã, không phải Victini còn có khả năng buff để khuếch đại tinh thần lực dò xét sao? Sao ta không sớm nghĩ ra và để nó giúp ta dò xét quanh khu vực này?” Nhớ tới điều này, Lâm Phàm lập tức nói với Victini, khi nó và Celebi còn đang bám trên đầu hắn.
“ Victini! Ngươi có thể hay không giúp ta một chút để dò xét phiến này biển rộng?”
Quen thuộc với Lâm Phàm, Victini cũng đã sớm coi hắn như bạn của mình. Lâm Phàm nhờ vả, nó vui vẻ mà đáp ứng.
“ Ti... niiii” Ánh sáng chứa đầy tinh thể màu vàng xuất hiện trên tay của Victini, sau đó lan tỏa và truyền vào trong đầu của Lâm Phàm.
Lâm Phàm cảm thấy tầm mắt của mình đột nhiên như được kéo dài ra vô tận vậy! Quang cảnh xung quanh phiến này hải vực cũng theo đó mà được thu lại và xuất hiện trong đầu hắn.
Nhưng để Lâm Phàm thất vọng là, dù cho Victini trợ giúp và khuếch đại phạm vi tinh thần lực của hắn lên vô số lần. Thì trong phạm vi hắn nhìn thấy, đã không hề xuất hiện bóng dáng của bất kì một hòn đảo nào, chứ đừng nói là đất liền hay con người.
Trong đầu Lâm Phàm lập tức xuất hiện đáp án cho vị trí hiện tại của mình, là hắn đang ở một vùng biển hoang vắng, hơn nữa rất có thể còn là ở giữa đại dương bao la dạng này.
Đang lúc Lâm Phàm hết hy vọng, muốn rút đi tinh thần lực, thì đột nhiên trong phiến thiên địa không một chút cảnh vật khác ngoài trời và biển này, có một hiện tượng kỳ lạ hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của hắn...
Chỉ thấy ở một nơi rất xa trên biển lớn, một đám mây đen khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, với lôi điện màu lam liên tục du tẩu. Cuồng phong gào thét, những đợt sóng lớn nhấc lên cao cao, tất cả tạo thành một cơn giông tố khổng lồ trên vùng biển trong xanh.
Đáng nói là đây không phải là một hiện tượng của tự nhiên, mà tất cả là do Pokemon tạo thành! Bởi như đã nói, chỉ có một khu vực biển nơi đó xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ này mà thôi, còn xung quanh vùng biển vẫn là gió êm sóng lặng...
Nhưng do khoảng cách quá xa, Lâm Phàm không cách nào thấy được chính xác là con Pokemon nào đã dẫn đến động tĩnh không khác gì thiên tai của tự nhiên này?
“ Không lẽ là hải thần Lugia đang tức giận!... Nghe nói nó tức giận sau, chỉ cần phất cánh là có thể tạo ra một cơn bão biển và thiên tai cấp bậc này...”
Không biết chính xác, chỉ có thể ở đó mà đoán già đoán non! Càng đoán Lâm Phàm càng tò mò về kẻ này...
Sự tò mò đã dâng lên đến đỉnh điểm ở trong lòng, Lâm Phàm không chút suy nghĩ mà thu hồi tinh thần lực, đồng thời chỉ đạo Drageon, dùng nhanh nhất tốc độ, đuổi đến nơi đang xảy ra hiện tượng kỳ quái kia!
- - - - - - - -
Vì cơn bão do con Pokemon nào đó tạo ra kia di chuyển ngược hướng với Lâm Phàm, cho nên khoảng cách giữa cả hai đang dùng tốc độ cực nhanh mà thu hẹp lại.
Chẳng mấy chốc, từ phía xa, dùng mắt thường Lâm Phàm cũng có thể thấy được thứ mà hắn muốn thấy lúc này. Đó là trận kia giông tố...
Để rồi khi tiến lại gần, từ trên cao nhìn xuống mặt biển nơi, hắn lập tức gặp được kẻ tạo ra tất cả động tĩnh lớn như vậy trên biển!“ Ta còn tưởng là hải thần Lugia đâu?... Không ngờ làm ra tất cả dạng này động tĩnh lại chỉ là một con Shiny Gyarados!”
Có chút thất vọng nhưng Lâm Phàm vẫn tiếp tục đến gần hơn để xem xét kỹ càng. Bởi hành động của đối phương làm cho hắn cảm thấy hứng thú.
Bởi hắn thấy được, trên biển rộng lúc này, dưới tâm bão, một con màu đỏ Gyarados đang ngự sóng mà tiến lên, tạo ra cảnh tượng không khác gì một cơn sóng thần trên biển.
Còn phía trước nó, một con Pokemon với bộ dạng của một con mực to lớn, với những chiếc xúc tu đang điên cuồng khua loạn, đẩy lên thân hình của nó, mau chóng bơi về phía trước, trốn chạy trước con màu đỏ Gyarados kia!
Hở ra đầu lâu màu xanh dương trên biển, cùng ba chiếc mắt màu hồng rực, hai lớn hai bên và một nhỏ ở giữa. Lâm Phàm lập tức nhận ra, đó là một con Tentacruel.
Đến gần hơn, Lâm Phàm mới thấy được rõ ràng điểm đặc biệt ở hai con Pokemon đang truy sát nhau trên biển này. Khi mà kích thước của cả hai đều quá mức khổng lồ, khổng lồ vượt xa đồng bạn...
Con Tentacruel kia, dù chỉ là đầu lâu hiện ra, nhưng cũng đã đủ so sánh với một tòa nhà bốn năm tầng, cao ngất ngưởng.
Chỉ là giờ đây, bị truy sát nó đã sớm mình đầy thương tích, thậm chí một cây xúc tu đã bị xé nát và cụt mất từ bao giờ. Với hình thể khổng lồ đang khiến nó mất quá nhiều sức trong quá trình trốn chạy và tốc độ dần dần bị hạ thấp.
Để rồi ở phía sau nó, con màu đỏ Gyarados kia đang cực nhanh thu hẹp khoảng cách với nó...
Nói đến con này Red Gyarados, Lâm Phàm vẻ mặt hiện lên có chút bất ngờ, khi mà từ trước đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy được một con Gyarados có hình thể to lớn, sánh ngang được với Black Gyarados của hắn!
( Red Gyarados = R.Gyarados.)
Chỉ là so với B.Gyarados, con này R.Gyarados bộ dạng là cực độ già nua!
Sừng rồng không còn giữ được thẳng tắp bộ dạng, mà lộ ra cong queo, nhăn nhó. Làn da và lân giáp của nó cũng tương tự như vậy và lộ ra có chút bạc màu. Vây rồng nơi, những lỗ thủng, dấu hiệu của sự lão hóa cũng đã xuất hiện trên người nó...
Lâm Phàm không biết con thuồng luồng biển này đã sống qua bao nhiêu năm tháng, trải qua bao nhiêu kiếp người.
Thứ hắn để ý ở nó, ngoài bộ dạng già nua kia, chỉ còn đôi mắt đỏ rực cực kì hung ác và thị sát, cùng một viên ngọc kỳ lạ đang tỏa ra nhàn nhạt hồng quang, mọc ở giữa trán của nó!
Nhìn vị trí viên ngọc của R.Gyarados có chút giống với viên ngọc đỏ rực mọc ở trên trán của chính con Tentacruel mà nó đang truy sát kia...
“ Không lẽ nó truy sát con mực khổng lồ này cũng là vì để cướp đoạt viên ngọc trên trán của đối phương, sau đó thôn phệ nó, chiếm thành của mình??? Nó làm như vậy để làm gì?”
Muốn biết được đáp án, Lâm Phàm liền né qua một bên, lần nữa từ phía xa quan sát tất cả hành động của bộ đôi này.
Chẳng mấy chốc, R.Gyarados đã đuổi kịp con Tentacruel kia! Phóng mình qua cơn sóng lớn, thân thể của nó bay lên trên không trung, nhào đến đối phương vị trí.
Lâm Phàm có thể thấy chính xác được, con này R.Gyarados là bay thật đấy, mà không phải là mượn nhờ lực đẩy vọt lên không trung loại kia! Bởi trong lúc nó phóng mình lên không kia, mặt ngoài thân thể của nó rõ ràng được bao phủ lên một tầng hồng quang.
Biểu hiện nó vừa thi triển < Telekinesis >. Giúp thân thể của nó bay được ra xa hơn và tinh chuẩn vồ được con kia Tentacruel. Dù là rất nhanh liền biến mất nhưng cũng đủ để Lâm Phàm há hốc mồm, kinh ngạc.
“ Không ngờ Gyarados lại có thể học được < Telekinesis > một chiêu này!”
Dưới mặt biển nhấc lên ngập trời sóng lớn, khi mà hai thân thể to lớn kia đang liên tục vùng vẫy, quần nhau ở phía bên dưới. Có điều thế trận rõ ràng là nghiêng về một chiều.
Khi mà bằng bộ hàm vô cùng khỏe, cùng những chiếc răng sắc nhọn hơn khi được mài giũa qua năm tháng, không biết đã xé nát bao nhiêu con mồi của mình, R.Gyarados liên tục cắn xé và gặm xuống, xé ra một khối lại một khối thịt đầu của Tentacruel.
Mặc cho Tentacruel thống khổ gào thét, ra sức vùng vẫy và dùng những xúc tu của mình, quật về phía con bạo long này. Dù vậy thì thân thể như gỗ mục, không cảm giác và to lớn của R.Gyarados vẫn quấn chặt lấy nó không bỏ và tiếp tục cắn phá sọ não của nó...
Độc tố lợi hại mà Tentacruel phóng thích, dường như cũng đã sớm miễn nhiễm với con này R.Gyarados!
Để rồi khi máu tươi của con này Tentacruel hòa vào độ tố của chính nó phóng thích đã nhuộm đen cả một vùng biển, thì sọ não của nó cuối cùng cũng bị R.Gyarados cắn vỡ vụn, cắn phá ra một lỗ hổng lớn.
Từ đó, R.Gyarados không chút ngần ngại mà mở ra miệng rộng, thông phệ luôn bộ óc to lớn, bổ dưỡng của đối phương.
Đồng thời khi Tentacruel đã triệt để chết đi, nó còn thuận thế đem con mắt nhỏ đỏ rực ở giữa trán của đối phương nuốt gọn vào bụng, thôn phệ sạch.
Cũng chính ngay sau đó, viên ngọc trên đầu của R.Gyarados, cũng triệt để từ hồng rực biến đổi thành màu đỏ chót sắc thái...