Càng lên cao gió càng lớn, chính vì lí do này mà tốc độ của Lâm Phàm cũng càng ngày càng chậm. Đồng thời càng lên cao tuyết bao phủ được càng dày đặc Lâm Phàm mỗi nhấc một bước chân đều cảm thấy khó khăn vì mặt tuyết lún xuống.
Cũng may dù cho là thời tiết khắc nghiệt như vậy nhưng khi lên cao Lâm Phàm cũng không thấy được hiện tượng khó thở như khi leo lên cao.
Điều này cũng đã được hắn thể nghiệm qua khi ở trên mỏm đá tinh khiết hay khi phi hành trên cao nên hắn cũng không cảm thấy bất ngờ. Và đó cũng là điểm đặc biệt của thế giới này khi ở mọi nơi lượng oxi trong không khí đều là rất sung túc.
Khi đi được nửa quãng đường hướng lên đỉnh núi Lâm Phàm không thể không di chuyển chậm lại để tìm nơi trú ẩn, bởi vì trời cũng đã dần tối và những cơn gió đã không còn đơn thuần là gió lạnh mà là kèm theo cả tuyết.
Với những cơn gió lớn kèm theo lượng tuyết dần tăng lên này thì đó là dấu hiệu báo hiệu rằng về đêm những cơn gió lớn sẽ biến thành những trận bão tuyết kinh khủng bao phủ nơi đây. Thời tiết sẽ khắc nghiệt hơn rất nhiều thời tiết ban ngày mà Lâm Phàm gặp được.
Lâm Phàm cũng không còn là di chuyển theo đường thẳng mà bắt đầu di chuyển uốn lượn vòng dần lên đỉnh núi để tìm kiếm nơi trú ẩn.
Gió ngày một mạnh hơn kèm theo lượng tuyết dày đặc mà nó mang đến khiến cho tầm nhìn của Lâm Phàm dần dần bị hạn chế và di chuyển càng thêm khó khăn trong điều kiện thời tiết như vậy.
Chính vì điều này Lâm Phàm không thể làm gì khác hơn là thả ra Grumpig và Delibird để cả hai con Pokemon hỗ trợ hắn trong việc di chuyển và tìm kiếm một hang động để dừng chân lại qua đêm nay trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt này.
Grumpig vừa ra đến hai mắt liền bốc lên lam quang, sau đó nó lập tức sử dụng Telekinesis tuyệt chiêu. Thân thể của Lâm Phàm và cả Grumpig đều được ánh sáng màu xanh lam bao phủ.
Tuy chiêu thức này không như bình thường có thể giúp Lâm Phàm lơ lửng trong không trung và có thể phi hành trong hoàn cảnh thời tiết khắc nghiệt này nhưng nó cũng giúp cho Lâm Phàm cản lại gió tuyết và di chuyển nhẹ nhàng hơn trên lớp tuyết dày dưới chân.
Còn Delibird vốn đã quen với hoàn cảnh khắc nghiệt này nó thì không cần Grumpig hỗ trợ nó cũng có thể đó gió tuyết mà lên, di chuyển nhẹ nhàng trên sườn núi này. Và công việc tìm kiếm nơi dừng chân qua đêm Lâm Phàm đương nhiên là giao cho nó đấy.
Delibird là hoàn toàn thích hợp với công việc này và bắt đầu rời đi Lâm Phàm và tìm kiếm điểm dừng chân cho Lâm Phàm.
Lâm Phàm cũng không có sợ nó lạc trong bão tuyết dày đặc mà không tìm được mình bởi vì nếu Delibird mà lạc trong bão tuyết và không tìm được khí tức của mình thì Lâm Phàm đã không có thu phục nó.
Bởi vì nếu Delibird thật là bị lạc khỏi Lâm Phàm khi đã nhớ quá rõ khí tức của hắn thì nó đã không có tư cách đi tìm kiếm thần thú Pokemon cùng Lâm Phàm. Khi đó Lâm Phàm dùng nó làm gì cứ như vậy đưa nó cho Winona tốt.
Còn về phần tại sao Lâm Phàm không dùng mấy con lớn Pokemon để đào hang trú ẩn thì lí do giải thích đơn giản nhất là hắn không dám.
Chưa nói đến Articuno có phát hiện hay không khi Lâm Phàm làm ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ cần nghĩ đến lớp tuyết dày dưới chân hắn của đỉnh núi này đã là trở ngại lớn nhất khiến hắn không dám làm ra động tĩnh quá lớn.
Lâm Phàm không muốn đã đi được một phần hai chặng đường mà lại phải không công trở về chỉ vì mình tự làm ra một trận tuyết lở khiến bản thân phải cong đít mà chạy khỏi đây.
Cũng may Delibird không làm nhục mệnh khi di chuyển trong bão tuyết dày đặc cực nhanh và cũng rất nhanh nó đã tìm được vị trí dừng chân qua đêm nay cho Lâm Phàm rồi trở về thông báo cho hắn.
Không chút chần chờ Lâm Phàm liền đi theo Delibird để đến được nơi dừng chân vì thật sự trời cũng đã quá tối và bão tuyết cũng đã trở nên lớn hơn rất nhiều khi những bông tuyết đã to lớn hơn và che kín tầm nhìn của Lâm Phàm.
Dù qua lớp áo bông dày của mình Lâm Phàm vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng những bông tuyết hay nói chính xác hơn là những cục tuyết kia đập vào lưng và người của mình khi Lâm Phàm cản trở đường bay của chúng.
Di chuyển dưới thời tiết này quả thật là cực hình à, cũng may Lâm Phàm thân thể tố chất vẫn luôn luôn là rất tốt đấy. Kiên trì một quãng đường khá lâu Lâm Phàm cuối cùng cũng thấy được mục tiêu của mình.
Đó là một hang động ở lưng chừng đỉnh núi này. Quả thật nếu không phải có Delibird tìm đến nơi đây thì Lâm Phàm thật sự là không có cách nào mà tìm đến hang động ẩn nấp này bằng cách di chuyển của hắn đấy.
Bởi vì cái hang này được làm hướng về phía tây nam trạng thái hướng về phía mặt không đón gió của sườn núi gần với phần thẳng dựng đứng của vách núi phía nam kia.
Những cơn bão tuyết lớn kia không cách nào thổi vào hang động này mà chúng chỉ có thể thổi qua phía ngoài của miệng hang động. Đây không nghi ngờ chút nào là một nơi trú ẩn tránh bão tuyết tuyệt vời.
Cũng chỉ có một nơi như vậy trên cả ngọn núi lớn có hoàn cảnh khắc nghiệt này, và lúc này thì dù là có một hay có mấy thì Lâm Phàm cũng không có quan tâm bởi vì hắn đã quyết định nơi này sẽ là nơi dừng chân đêm này của hắn và đồng bọn.
Vào trong hang động Lâm Phàm thở phào. Tuy không phải là thật rộng rãi nhưng nó đủ cho Lâm Phàm và thêm một con Pokemon cỡ nhỏ ở lại bên người hắn chú ẩn. Thu hồi lại Grumpig Lâm Phàm lựa chọn Delibird là con Pokemon sẽ ở bên hắn đêm nay.
Lí do rất đơn giản đó là dù cho Grumpig có thực lực mạnh hơn Delibird nhưng ở trong điều kiện thời tiết này Delibird lại tỏ ra là con Pokemon hữu dụng hơn hoàn toàn so với Grumpig về khả năng di chuyển và chiến đấu.
Và một con Pokemon nữa được Lâm Phàm gọi ra đó là Gastly. Gastly vừa ra đến Lâm Phàm liền để nó tiến vào hư hóa trạng thái và ẩn núp trong bóng tối ở trong hang động này để tiến hành nhiệm vụ cảnh giới.
“ gát.. gát…” Gastly tỏ ra thông minh khi lập tức hiểu ý Lâm Phàm. Sau đó nghiêm túc mà gật đầu biểu thị nó sẽ xuất toàn lực cảnh giới, Lâm Phàm có thể yên tâm ở nó. Rồi nó dần dần tiến vào hư hóa trạng thái và thân thể của nó chìm dần vào phía vách tường.
Zorua thì lúc này mới chịu rời đi tổ ấm của mình, nó từ trong mũ của chiếc áo mà Lâm Phàm đang mặc ở bên trong chiếc áo khoác dày bên ngoài chui ra thành thạo mà nằm lên vai hắn.
Còn Lâm Phàm thì là dựa lưng mình vào tấm lưng êm ái, ấm áp của Delibird và tiến hành nghỉ ngơi. Cả một ngày dày vò trong thời tiết khắc nghiệt này Lâm Phàm là thật có chút mệt mỏi đấy.
Sau khi ăn uống nạp đủ năng lượng cho cơ thể Lâm Phàm mặc kệ ngoài kia là bão tuyết mà bắt đầu chìm dần vào giấc ngủ. Zorua cũng bắt đầu chuyển từ vai hắn xuống ngực Lâm Phàm và cuộn tròn người lại và tiến vào mộng cảnh.
Delibird sau khi Lâm Phàm ngủ say nó quay người lại để cho Lâm Phàm gối đầu lên bụng béo của nó nằm thoải mái và dùng hai cánh ôm lấy hắn khi nhận thấy Lâm Phàm là có chút lạnh. Tuy chỉ che phủ được một bộ phận thân thể cho Lâm Phàm nhưng hai cánh của Delibird cũng làm cho Lâm Phàm cảm thấy ấm áp hơn.
Thu phục một con Pokemon thông minh và có tâm tuy rằng yếu chút nhưng bao giờ cũng là tốt hơn một con Pokemon ngu ngốc chỉ biết nghe theo mệnh lệnh và vô tâm dù cho nó có thực lực cao hơn.
Cảm nhận được ấm áp và êm ái như đang ngủ trên giường Lâm Phàm ngủ càng thêm ngon và những mệt mỏi của thân thể hắn cũng được khôi phục lại rất nhanh qua giấc ngủ này.
________________________
Đang ngủ Lâm Phàm đột nhiên bị đánh thức bởi những cái đập cánh nhè nhẹ vào người mình của Delibird. Tưởng trời đã sáng Lâm Phàm mơ màng mở mắt nhưng thấy cả cái hang vẫn chìm trong bóng tối Lâm Phàm khó hiểu.
Định nhắm mắt ngủ tiếp vì trời còn chưa có sáng nhưng Lâm Phàm lại bị Delibird đánh tỉnh đồng thời chỉ tay về phía cửa hang động. Dù là trong hang tối đen nhưng Lâm Phàm vẫn có thể cảm nhận rõ ràng được hành động này của Delibird.
Đừng quên hắn trước đây là thường xuyên trong bóng đêm đen kịt của khu rừng tiến hành mọi hoạt động sinh hoạt mà lớn tới bây giờ đấy.
Cũng chính lúc này làm nhiệm vụ cảnh giới Gastly cũng phát ra những tiếng “ Gát...gát…” liên tục thông báo cho Lâm Phàm ở vị trí cửa hang mà Delibird vừa mới chỉ tay tới đó.
Lấy ra cái đèn đã chuẩn bị sẵn trong túi áo Lâm Phàm soi về phía cửa hang thì thấy được lúc này đây Gastly đang dùng bạch khí của mình trói buộc lấy một con đang bị thương Pokemon.
Đây là con Pokemon đầu tiên mà Lâm Phàm gặp được trong vùng đất băng giá này và càng tuyệt vời hơn khi nó mang đến cho Lâm Phàm một niềm vui ngoài ý muốn trên đường đi tìm thần thú Articuno này.
“ Không lẽ gần đây ta đổi vận từ đen thành trắng hay sao? Tại sao có thể gặp được nhiều Pokemon tư chất tốt như vậy hơn nữa chúng đều là màu trắng đâu?”
Ngây ra một lúc Lâm Phàm mới chú ý đến con Pokemon trước mặt tình huống. Không chút chần chờ hắn ôm lên đang ngủ Zorua và giao con cáo nhỏ này cho Delibird trông coi và đi đến phía một con cáo nhỏ khác đang bị Shiny Gastly trói buộc này.
Đó là một con Vulpix hơn nữa khác với những con Vulpix khác con này Vulpix có bộ lông trắng muốt từ đầu xuống đến chân.
Trên đầu và sáu cái đuôi của nó có những chùm lông, nhưng chúng lại không giống như những con Vulpix bình thường mà lộ ra bồng bềnh hơn như những đám mây xếp lại và tạo thành như vậy.
Lâm Phàm biết đây cũng không phải là một con Shiny Vulpix đơn giản như vậy mà nó còn là hơn xa Shiny Vulpix tồn tại khi sở hữu không phải là hệ Fire như bình thường Vulpix mà hoàn toàn khác biệt hoàn toàn khi sở hữu hệ Ice thuộc tính.
Không sai đó là hệ Ice thuộc tính. Trên người nó toát ra nhàn nhạt hàn khí khi Lâm Phàm đến gần nó và có thể cảm nhận rõ ràng. Đến đây Lâm Phàm có thể chắc chắn rằng đây là một con Vulpix nhưng lại là giống Vulpix đặc hữu của vùng đất Alolan xa xôi.
Lâm Phàm cũng không biết tại sao con Vulpix này từ Alolan xa xôi có thể đến được vùng cực bắc của Johto này nhưng Lâm Phàm biết chắc chắn rằng một điều đó là đã để hắn gặp được thì con này Alolan Vulpix sẽ thành của hắn đấy.
Chưa bao giờ Lâm Phàm cảm thấy mình lại yêu màu trắng như vậy cho đến lúc này khi vừa thu phục được một con Shiny Gastly màu trắng tinh không lâu hắn lại được thượng thiên chiếu cố và tình cờ gặp được một con bị thương Alolan Vulpix trong vùng đất băng giá này.
Thấy Lâm Phàm đi đến đôi mắt màu xanh dương đang đau đớn nhưng vẫn cố mở to cảnh giác nhìn hắn. Nhưng đã suy yếu đến không còn chút sức lực nó làm sao có thể phản kháng và làm ra chống trả lại trói buộc của Chuẩn thiên vương viên mãn cấp Shiny Gastly.
Thấy Lâm Phàm tiến đến Gastly cũng lập tức hiểu ý mà nhường ra vị trí cho hắn có thể tiếp cận con này Vulpix.
“ Được rồi ngươi có thể buông ra của ngươi trói buộc, nó cũng đã không còn chút sức lực nào không chút nào đáng lo ngại. Hơn nữa ta cũng là không có yếu đến mức độ như ngươi nghĩ đấy”
Lâm Phàm với bây giờ thực lực hắn là hoàn toàn có thể dựa vào sức lực của bản thân mà cùng mấy con Pokemon có tinh anh cấp bậc cùng nhau vật lộn đấy. Nói chi đến con này đã suy yếu đến không còn sức lực Alolan Vulpix.
Gastly thu hồi lại bạch khí của nó đang trói buộc Vulpix Lâm Phàm ôm lên con này thân thể đã sớm mềm nhũn tiến hành xem xét kĩ càng.
Nhè nhẹ xoa đầu Vulpix để trấn an nó, Lâm Phàm ôm lên nó đi lại phía balo của mình và từ trong đó lấy ra một quả cao cấp berry trị thương để cho Vulpix phục dụng. Đồng thời hắn cũng ra hiệu cho S.Ariados hỗ trợ một hai bởi vì Alolan Vulpix có dấu hiệu trúng độc.
Một vết thương ở đùi phải là nguyên nhân duy nhất khiến cho Alolan Vulpix bị thương và đau đớn đến vậy. Cũng chính vì vết thương đang lộ ra tím đen này mà nó trở nên suy yếu đến không còn chút sức lực nào.
Nhưng rất nhanh Vulpix khí sắc dần dần khá hơn và đau đớn cũng không còn hiện ra trên khuôn mặt nhỏ trắng muốt kia khi nó ăn vào quả kia berry mà Lâm Phàm cấp cho.
Cùng với đó là hắc khí đang từ miệng vết thương của nó từ từ thoát ra ngoài bay về phía một quả Poke Ball nơi chứa trong đó là S.Ariados đang sử dụng khả năng khống độc tuyệt vời của mình lấy đi độc tố đang quấy phá trong cơ thể Vulpix.
Đây là vết thương do một vật nhọn có tốc độ cực nhanh và xoay tròn bắn sượt qua theo Lâm Phàm quan sát kĩ thấy được.
“ Lượng độc tính vừa đủ để làm Vulpix suy yếu và vết thương cũng đồng thời hạn chế tốc độ di chuyển của nó.
Đã là tinh chuẩn dạng này vết thương thì xem ra là một con Pokemon có huấn luyện kĩ càng mới có thể làm ra đến mà không phải là giữa mấy con Pokemon hoang dã đối chiến với nhau tạo thành.
Xem ra con này Alolan Vulpix cũng là mục tiêu của kẻ khác đấy nhưng thì tính sao? Đã ta gặp được vậy thì nó là của Lâm Phàm ta ai dám cùng ta đoạt.
Hơn nữa đợi Vulpix khôi phục hoàn toàn đến lúc đó nó cũng đã sớm là Pokemon của ta ai có thể đoạt nữa đây?
Và cũng thật là bất ngờ khi Delibird tìm đến hang động này lại chính là hang ổ của con này Alolan Vulpix. Không phải nói là ta thật may mắn mới đúng chứ.”
Trên mặt Lâm Phàm hiện lên nụ cười đểu giả khi đã tính kĩ tất cả. Chỉ cần sau đêm nay dưới sự trợ giúp của cao cấp berry Lâm Phàm hoàn toàn có thể thu phục đi con này hoang dã Vulpix.
Đến lúc đó tên huấn luyện gia đang theo đuôi Alolan Vulpix kia làm sao còn cơ hội nào mà có ý đồ với nó bởi vì khi đó nó đã là của Lâm Phàm.
Còn cùng Lâm Phàm nói lí lẽ đến lúc đó thì phải xem Lâm Phàm tâm tình mà đối đãi với đối phương à. Nếu vui hắn còn đối đáp công phu miệng lưỡi với đối phương một hai. Còn nếu không thì Lâm Phàm chỉ có thể nói “ Tìm Pokemon của ta mà nói chuyện.”
Hơn nữa chắc gì đối phương đã có thể đuổi lên đến tận đây đâu vì dù sao trên này độ cao dưới dạng thời tiết như vậy cũng không phải là người bình thường có thể đuổi đến đây.
Mải mê suy nghĩ Lâm Phàm không để ý đến Alolan Vulpix đã quận tròn lại thân thể nhỏ bé của mình ngon ngọt mà ngủ trong vòng tay của Lâm Phàm sau khi ăn xong quả kia cao cấp chữa thương berry và thân thể truyền đến thoải mái.
Sau khi chú ý đến Alolan Vulpix đã ngủ say trong lòng mình Lâm Phàm cũng tùy nó thôi thế là hắn ôm theo Vulpix đến Delibird vị trí và dựa lưng vào chiếc bụng ấm áp của nó.
Lúc này bị động mà tỉnh lại Zorua lại nhảy lên vai Lâm Phàm. Sau đó nó tò mò mà nhìn về phía con cáo nhỏ trắng tinh là đồng loại của mình Alolan Vulpix đang ngủ say trong lòng Lâm Phàm kia.
Một cái này vừa nhìn Zorua hai mắt lập tức biến thành trái tim hình dạng sau đó cứ như vậy si mê mà nhìn về phía xinh đẹp tuyệt luân Alolan Vulpix không chút nào chớp mắt. Zorua tuy còn nhỏ đã rơi vào lưới tình.
Nhìn đến dạng này Zorua Lâm Phàm khịt mũi coi thường
“ Tiểu đinh đinh còn chưa thành hình đã dám đánh con gái nhà người ta chủ ý, ta nói con cáo nhỏ nhà ngươi cũng thật là kì hoa à. Từ lúc ngươi sinh ra đến giờ đây là lần thứ nhất ta thấy ngươi mở to mắt cáo của mình nhìn đời đó ngươi có biết không Zorua?”
Với 75% tỉ lệ sinh ra là con cái của loài cáo nhỏ Vulpix này thì Lâm Phàm không có bất ngờ chút nào khi con này Alolan Vulpix cũng mang trên mình phận nữ nhi. Và với 87,5% là cá thể đực thì Zorua làm thân trai cũng là điều dễ hiểu.
Chính vì thế dù vừa mới gặp mặt Zorua lập tức bị con cáo nhỏ mĩ lệ này hấp đi hồn phách.
Mặc cho Lâm Phàm nói gì thì nói Zorua trong mắt lúc này chỉ có hình bóng của Alolan Vulpix ở trong đó đâu có để ý đến hắn vị chủ nhân này. Mà đúng ra Lâm Phàm còn chưa có thành chính thức chủ nhân của Zorua vì hắn đã đem nó thu phục đâu.
Lâm Phàm thấy lời nói của mình không bị con này cáo nhỏ nghe lọt hắn cũng đành mặc kệ nó mà nhắm mắt lại dưỡng thần đợi đến trời sáng và Alolan Vulpix tỉnh lại.
Đến lúc đó Lâm Phàm là có thể tiến hành thu phục nó và tiếp tục đi tiếp chặng đường còn dang dở của mình.