Mây mưa trong căn phòng nhỏ qua đi, được tưới đẫm nước Joy nằm bẹp trong ngực Lâm Phàm. Nàng đã là như vậy nằm trên người hắn một lúc lâu. Thân thể Lâm Phàm và Joy vẫn còn đầy những dấu vết sau cơn mưa tình yêu mà cả hai để lại trên người nhau.
Xoa nhè nhẹ mông Joy cho cô nàng dễ chịu và cảm nhận một chút dư vị co bóp sau trận mừa dài Lâm Phàm mới đem nàng ôm lên và đè Joy xuống dưới thân thể. Joy đã vô lực, tứ chi đều không còn sức bám mà rơi ra khỏi người hắn.
“ Phàm… Ta thật không xong, ta không thể tiếp tục hầu hạ ngươi tối nay...tha cho ta đi” Lâm Phàm nhìn Joy chỉ có thể mang theo cầu khẩn ánh mắt mà hữu khí vô lực nói với hắn Lâm Phàm mỉm cười mà cúi xuống hôn nhẹ môi nàng để trấn an.
Đồng thời hắn cũng đem theo gia hỏa đang quấn quít không chịu rời đi khỏi người Joy kia của mình kéo ra. Tinh hoa của tình yêu được chất chứa trong người Joy cũng theo động tác của Lâm Phàm mà nhận được giải thoát và ồ ạt trào ra.
Lâm Phàm biết điều này, hắn tách ra Joy môi mềm an ủi, đồng thời sử dụng siêu năng lực lấy đến khăn giấy.
“ Nghỉ ngơi đi, ta thế ngươi tẩy sạch” Nói Lâm Phàm nhẹ nhàng tỉ mỉ mà thế Joy lau đi những thứ dư thừa có thể làm nàng khó chịu khi ngủ này.
Joy vốn muốn ngăn cản Lâm Phàm nhưng thấy ánh mắt yêu thương của hắn sau thì là dừng lại và nằm đó mặc cho nam nhân của mình sau khi ân ái còn làm ra âu yếm, quan tâm động tác mà trong lòng thì ngọt ngào lan tràn.
Xong việc sau Lâm Phàm ngẩng lên đã thấy Joy hạnh phúc mà nhắm nghiền hai mắt đồng thời truyền tới tiếng đều đều hít thở báo hiệu nàng đã thoải mái mà tiến vào mộng đẹp. Lấy chăn mỏng đắp lên cho Joy, để lại trên môi nàng một nụ hôn nhẹ Lâm Phàm mới an tâm rời đi.
Tiến lại nhà tắm, tẩy lại đi những vết tích xinh đẹp mà hai nữ lưu lại trên hắn thân thể sau đó Lâm Phàm mới trở lại căn phòng duy nhất còn sáng đèn trong nhà. Lorelei phòng, hay chính là hắn đoạn thời gian này đến thường xuyên ở lại phòng.
Đi qua May phòng ngủ Lâm Phàm tinh thần lực tràn ra và biết cô nàng này tiểu tiểu thân thể cũng là đang khó chịu mà không ngủ được nhưng hắn đành để tiểu người yêu của hắn này lại đến cuối cùng…
Để trần thân thể Lâm Phàm thoải mái mà tiến vào Lorelei phòng ngủ. Cô nàng này tựa như đã chờ sẵn từ bao giờ và thân thể có vẻ đã sớm khó chịu đến phát điên mà lập tức nhào vào Lâm Phàm ngực,đem thân thể treo lên người hắn.
Nhân sâm vừa khô không được bao lâu của hắn lại lần nữa theo Lorelei động tác ma sát bằng nàng đã ướt nhẹp một mảnh tư mật nơi mà trở nên bóng loáng dưới ánh đèn. Lâm Phàm thì không vội động mà là đánh giá cô nàng này tối nay tạo hình.
Lorelei tối nay ăn mặc khá sexy trong chiếc sơ mi trắng hơi rộng của hắn lộ rõ phần trên trong trạng thái thả rông của nàng với những đường cong đầy mê hoặc. Đồng thời phía dưới cũng là cực kì đơn bạc một chiếc tam giác mảnh vải nhỏ.
Lâm Phàm làm sao còn không biết động tĩnh cùng hai nữ nhân khác lớn như vậy đã đả động đến nàng. Lorelei thì không chờ Lâm Phàm động mà nàng tự động một tay bám cổ hắn và một tay đưa xuống vén ra chướng ngại và tiến hành nhập thể.
Chỉ là ở dạng này thượng đế bế quan âm tràng cảnh Lâm Phàm biết Lorelei là sẽ không chịu được lâu, nhất là đêm qua còn được chăm bẵm qua nàng, cho nên hắn đem nàng đè xuống giường mà trở về truyền thống nhất cách làm.
Để rồi phòng nhỏ cũng không quá lâu nhận lấy từng trận rung động đều đều cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân vô cùng thoải mái, khi mà nằm trên người nàng là người nàng yêu nhất và nàng không ngại gì thể hiện ra xúc cảm như lên mây của mình mà hắn mang lại.
Đó cũng như liều thuốc kích thích cho Lâm Phàm càng thêm miệt mài cắm rễ sâu tận vào trong mảnh ruộng màu mỡ và đã có phần co lại khiến hắn càng sảng khoái dù đã sau thời gian một tháng hàng ngày chăm chút cùng thi thoảng cày cuốc này.
Lâm Phàm và Lorelei đều là hừng hực khí thế mà dính lấy nhau như keo. Để rồi qua hai lần đưa Lorelei lên đến đỉnh núi ngắm nhìn tiên cảnh sau khi Lâm Phàm là không chịu nổi nữa dụ hoặc của thân thể trước mắt mà đưa ra yêu cầu.
“ Lorelei ta muốn đổi kiểu...Chiều ta lần này được không?” Dạng này truyền thống kiểu Lâm Phàm là thật chưa thỏa mãn và hắn biết dạng này chỉ có thể khiến Lorelei chịu thêm mình dày vò cho nên mới đưa ra dạng này chủ ý.
Để rồi nhận lại là những tiếng ỡm ờ của Lorelei và Lâm Phàm cũng theo đó mà lật ngang Lorelei thân thể và ôm lấy nàng chân tiến hành vác cày qua núi mà đưa đẩy theo sườn dốc.
Chỉ là hắn đánh giá quá cao Lorelei sức chịu đựng nhất là với dạng này vốn đã mang lại khoái cảm đến cực hạn sau lại còn phải chịu đến cực hạn của cực hạn góc độ mới mà sát và hắn đánh giá thấp sức tàn phá của mình đối với nữ nhân.
Để rồi vác cày thành công qua núi sau Lâm Phàm được một tấc lại lấn một thước mà đem Lorelei cô nàng đã mềm nhũn này lật úp và định hóa thân la hán để đẩy xe bò. Nhưng rất tiếc chỉ mới qua hai lần vấp đá xe bò lập tức hỏng bánh và gãy giữa đường.
Lorelei là thật ở trong vui vẻ cùng khoái cảm mà gồng mình lên giải phóng hết năng lượng trong cơ thể để rồi nhũn ra và nàng ngất, ngất trong hạnh phúc. Lâm Phàm thì không có miễn cưỡng nàng thân thể dù sao hôm nay cũng đã đủ nhiều.
Yêu thương xong vị mĩ nữ đã ngất đi này để cho nàng không có sinh ra ghen tị tâm tình sau Lâm Phàm giúp nàng thu thập chiến trường và chỉnh đốn tư thế để nàng có thể thoải mái mà tiến vào mộng đẹp.
Còn hắn thì nhẹ nhàng rời đi căn phòng để tiến đến phòng bên nơi mà có một thân thể bé nhỏ là đang khó chịu mà phát sinh ra oán trách cùng hậm hực thanh âm.
Cửa phòng mở ra, nơi này ánh đèn duy nhất dùng cho việc chiếu sáng đã bị tắt đi từ lâu và tất cả là chìm trong bóng tối. Có chỉ còn tiếng hít thở không đều đặn do có chút nho nhỏ tức giận trong lòng kèm theo đó là nhộn nhạo hồi hộp khi biết kẻ đến không thiện của May.
Không khó khăn chút nào để Lâm Phàm tìm đến cạnh giường May vị trí khi mà tinh thần lực của hắn đã sớm đem hình ảnh bằng hai màu đen trắng nơi đây bao quát và báo lại trong đầu còn rõ hơn bằng mắt thường đến xem xét.
Cảm nhận được có ánh mắt ở trong bóng tối đang nhìn mình, May thân thể nhỏ bé là căng cứng lên, đồng thời hơi thở cũng bắt đầu không ổn định khi mà hình ảnh tưởng tượng ra được và âm thanh của ba căn phòng xung quanh hiển hiện lại trong đầu cô bé.
Lâm Phàm nhẹ nhàng vén lên chăn nhỏ sau đó dùng tốc độ cực nhanh mà vọt tới nằm lên giường và đem May ôm vào trong lòng. May bị tập kích bất ngờ kinh hô “ AA” lên một tiếng nhưng rất nhanh bị Lâm Phàm miệng bao trùm mà biến thành “ưm..ưm” thanh âm.
May cô nàng nhỏ này cũng thật là mâu thuẫn khi mà miệng nhỏ thì không ngừng mà ngậm lấy hắn môi còn hai tay lại là dùng sức đẩy ra hắn thân thể. Nhưng cũng không quá lâu để Lâm Phàm làm cho kiều tiểu thân thể này trở nên mềm mại lại và nằm im trong ngực hắn.
So với tiểu tính tình của May thì thân thể cô nàng này là thành thật hơn rất nhiều.
Nhưng Lâm Phàm cũng không có ý định đem May ăn đi, không phải là hắn không muốn mà là do thân thể bé nhỏ của một thiếu nữ 13,14 của May là không thể nào mà chịu được nhiệt.
Lâm Phàm tính toán May cũng phải 1 2 năm nữa May ra mới chịu nổi hắn tiểu đệ dù là nó đang ở bình thường trạng thái. Còn nếu muốn chân chính phục thị Lâm Phàm thì cũng chỉ có đến tầm tuổi 18, 20 của Winona hiện tại lớn nhỏ đi.
Cho nên qua với May đơn thuần là Lâm Phàm muốn an ủi một chút cô nàng tiểu người yêu này sau một năm thời gian xa cách mà thôi. Tuy rằng không nói nhưng hắn biết May cũng là thật nhớ hắn đấy, nhớ từ tâm đến thân…
Nhẹ nhàng Lâm Phàm luồn tay vào May ngực nhỏ để kiểm tra xem không có hắn tu bổ đoạn thời gian này nơi đây là biến lớn đến mức nào. Trăm thấy không bằng một sờ, tiểu bánh bao giờ đã đạt đến gần chín tình trạng và nở nang hơn rất nhiều.
Kiểm tra xong May tiểu bánh bao Lâm Phàm mới thu hồi tay lớn và vòng xuống nhấc lên May đùi đẹp để cho tiểu huynh đệ bị đè ép ở giữa hai người bụng kia có không gian thoải mái hơn hoạt động.
Nhưng còn chưa chỉnh lí xong tiểu huynh đệ vị trí một bàn tay nhỏ đã đem nó nắm lấy, đồng thời May làm ra động tác có thể là theo bản năng làm cho Lâm Phàm bất ngờ.
Chỉ thấy May mê ly đôi mắt nhỏ vẫn nhắm chặt mà hưởng thụ Lâm Phàm lưỡi lớn khua động du tẩu trong mình miệng, tay trái nàng nắm lấy nhân sâm ngàn năm của Lâm Phàm, tay phải nàng vòng qua đem phòng tuyến nhỏ trên người mình kéo trễ xuống.
Đồng thời tay trái đem nhân sâm đặt lên miệng khe nứt thiên nhiên tràn đầy hương thơm xử nữ cùng nước khoáng tinh khiết kia và không cần Lâm Phàm điều khiển đùi đẹp của May cũng theo đó mà tự động kẹp chặt lại và eo nhỏ cũng theo đó mà chuyển động nhè nhẹ.
Bất ngờ qua đi Lâm Phàm trong đầu là tràn ngập khoái cảm khi hắn không ngờ May lại là chủ động và hiểu chuyện đến vậy.
Hai bàn tay lớn của Lâm Phàm vòng qua túm lấy May mông đít nhỏ, đồng thời hắn cũng theo May động tác mà ở nằm nghiêng tư thế này điều động lấy mình eo ếch để cho cả hai được tận hứng hơn.
Tuy không phải là cảm giác bị bao khỏa cùng ngậm chặt nhưng ma sát dạng này lại cho Lâm Phàm cảm giác mới lạ đồng thời có chút kích thích. Hắn ôm May, ôm đến thật chặt đồng thời đỉnh lấy nàng, đem nàng thân thể bé nhỏ bay lên những nấc thang thiên đường.
May để cho Lâm Phàm tận hứng còn đem nhân sâm đoạn thừa của hắn dùng hai tay cầm chặt và xoa nhẹ lấy. Đồng thời chiếc lưỡi nhỏ cũng không an phận mà tìm lại thế chủ động và mò sang Lâm Phàm miệng lớn quấn quít lấy.
Để rồi khi cảm thấy Lâm Phàm thân thể đã căng cứng lên và có dấu hiệu của núi lửa phun trào, May dịch lại eo thon và chủ động kê sát miệng núi lửa vào mình cấm khu. Đến đây thì Lâm Phàm triệt để thua nàng mà bạo phát đi ra.
May cũng theo Lâm Phàm run rẩy thân thể mà run rẩy theo. Cả hai mạch nước ngầm nóng hổi gặp nhau và tiến hành hòa hợp ở nơi giao giới sát sau giữa hai địa khu.
Đợt núi lửa phun trào qua đi sau May thân thể cũng là nhũn ra mà vô lực trượt theo ngọn núi lửa, đem nó kẹp lại và tiểu May cũng theo đó mà yên vị tại phía sườn núi.
Lâm Phàm thỏa mãn vô hạn mà ôm May thân thể nhỏ bé và cảm thụ một chút dư vị ngọt ngào của thân thể kiều tiểu đang ôm lấy cổ hắn truyền ra thở dốc thanh âm này mang lại.
Nhưng rất nhanh May đạt được thỏa mãn sau là cứ như thế mà yên bình ngủ đi. Lâm Phàm đêm nay là cũng đã tận hứng và mấy nữ cũng đã kiệt sức cho nên cũng quyết định dừng cuộc chiến vào đêm gặp mặt này tại đây.
Thanh lí một chút sữa đặc còn dính trên mình và May sau Lâm Phàm mới chỉnh lí lại hoàn hảo tư thế mà tiến vào mộng đẹp kết thúc một ngày hoan ái vô cùng thỏa mãn. Lần đầu hắn được nếm thử cảm giác thành tựu của một nam nhân khiến hắn vui vẻ mà say giấc…
…………
Dành cả buổi sáng thời gian để nghỉ ngơi bên May phòng thì đầu giờ chiều Lâm Phàm mới khoan khoái tỉnh lại và với tay ôm lấy thân thể bé nhỏ đang ngồi trên bụng mình mà tác oai tác quái vuốt ve mình mặt và cơ bắp.
May cũng không có trốn tránh Lâm Phàm ôm ấp, thậm chí là ngược lại. Cô nàng này thấy hắn tỉnh sau lập tức nhào tới ôm lấy hắn cổ đồng thời đưa lên môi thơm để cầu hoan.
Một màn trao đổi nước bọt và vui đùa thân mật cùng tiểu người yêu là thứ mà Lâm Phàm dùng để bắt đầu một ngày mới có chút muộn của mình.
Nhưng tất cả đều phải ngừng lại khi Lâm Phàm đỉnh nhầm May tiểu hoa cúc, để rồi bị cô nàng này đuổi ra ngoài vì xấu hổ và cũng một phần do không chịu được hắn con này đại dâm trùng châm, chọc.
Cảm nhận được trong ba căn phòng vẫn còn truyền đến đều đều tiếng hít thở thanh âm báo hiệu mấy nữ còn đang say giấc. Lâm Phàm cũng không có đánh thức các nàng ý định mà nhẹ nhàng rời đi nhà nhỏ…
Ngồi trước cửa nhà gỗ Lâm Phàm cũng không có ý định ở hôm nay tập luyện mà thoải mái dựa lưng vào ghế gỗ hưởng thụ cảm giác yên bình ở trên lưng Torterra này.
Đồng thời hắn hướng ánh mắt về phía cây cổ thụ duy nhất trên lưng của Torterra kia ngắm nhìn mình tiểu bí mất mà cảm thấy thỏa mãn đồng thời bắt đầu tính toán lấy đoạn thời gian sau này sinh hoạt cùng hướng đi.
Mộng tưởng của hắn cũng theo dòng suy nghĩ mà có thêm một mục tiêu.
Khi mà trên thế giới này đã có một vị “chuyên gia thẩm định mỹ nữ” chức nghiệp là Brock tên này thì hắn quyết định mình phải trở thành một vị “ chuyên gia thu thập mỹ nữ” để hoàn thành mình mộng tưởng khi đã có thực lực hơn xa so với mong đợi ban đầu.
Torterra thì thầm khinh bỉ Lâm Phàm một phen khi mà đơn thuần nó lại bị Lâm Phàm làm bẩn tâm trí khi luôn bị hắn coi là công cụ để giúp hắn làm chuyện xấu đến sử dụng. Nằm dưới gốc thế giới thụ, gần Life Orb vị trí M.Pikachu cũng là tương tự biểu tình.
Chỉ là tất cả đều đã được số phận an bài và tất cả là không thể thay đổi dù muốn hay không, cho nên “phản kháng vô hiệu”...