Từ khi nhìn thấy con Lucario kia dùng một cách cực kỳ nhẹ nhõm, cùng một lúc từ hai tay ngưng tụ ra hai quả cầu năng lượng Aura sau, Lâm Phàm đã không tiếp tục quan tâm lắm đến chiến đấu của hai con Lucario.
Thả ra Greninja để cho nó đảm bảo an toàn cho mạng sống của Lucario trước đối thủ. Lâm Phàm bắt đầu tập và thử đồng thời ngưng tụ hai quả cầu năng lượng, cùng một lúc từ hai tay của mình.
Không còn làm ra thế thủ động tác để tích súc năng lượng, hắn đứng ở nơi đó bình thản, học theo con Lucario cổ kia động tác, giang hai tay sang hai bên, bắt đầu dùng tinh thần lực của mình điều động và tích súc Aura chi lực vào hai lòng bàn tay.
Có được nhất tâm nhị dụng khả năng, Lâm Phàm dễ dàng điều động được hai luồng năng lượng riêng biệt, rồi từ đó khống chế chúng, dần dần hội tụ ở hai tay.
Không khó khăn để Lâm Phàm có thể đem đầy đủ năng lượng ngưng tụ thành hai viên cầu riêng biệt trong hai tay.
Chỉ có điều Lâm Phàm vẻ mặt đương nhiên là không thể hài lòng. Khi mà để làm được một điểm này hắn cần mất thời gian với hắn thì là quá lâu, hơn nữa còn phải là tập trung tinh thần loại này.
Dạng này thành quả, đem so sánh với con Lucario kia dễ dàng làm được một điểm này, quả thật là không đáng nói.
Nhưng đường đi đã được mở ra, chỉ cần đi nhiều, chăm chỉ tập luyện, Lâm Phàm tin tưởng một chiêu này sẽ được hắn luyện đến độ thuần thục đến cảnh giới của con Lucario kia.
Đến khi đó < Aura Sphere > từ tay hắn thi triển ra lại trở nên càng thêm mạnh mẽ gấp đôi và biến ảo khôn lường hơn...
Thử uy lực chiêu thức bằng cách tung ra hai quả cầu trong tay, nhìn xa xa những cái cây to bị công kích của bản thân đánh đổ, nổ tung cả gốc rễ, Lâm Phàm hài lòng gật đầu.
Không vội vã tiếp tục tập luyện, Lâm Phàm hướng sự chú ý của mình qua nơi chiến trường, đồng thời đem đã bị đánh gục, nằm bẹp như chó chết Lucario thu hồi.
Mặc dù có được sức mạnh vượt trội, nhưng dã tính bộc phát sau, không có Lâm Phàm chỉ đạo, nó không khác gì một con thú, chỉ biết điên cuồng công kích và không có một chút chiến thuật.
Thế là nó bị đối phương bằng vào phản xạ tuyệt vời, quay mòng mòng, treo lên đánh. Cuối cùng là tự hết sức mà gục ngã!
Phản xạ tuyệt vời của nó thu được, thế mà lại đến từ việc nó bỏ đi dùng thị giác cảm ứng. Tất cả đều dựa vào bản năng và giác quan thứ sáu đến để tiến hành đối chiến.
Để đến bây giờ, Lucario của Lâm Phàm dù mạnh nhưng lại là kẻ gục ngã trước và Greninja phải thế nó ra tay giải quyết hậu quả để lại...
Lâm Phàm cũng là có đôi chút lau mắt mà nhìn con này Lucario. Khi nó sở hữu nguồn thể lực quá mức trâu bò, dù đã đánh với Lucario một trận, nhưng hiện tại nó vẫn còn dư sức để đánh với Greninja.
Thậm chí là dựa vào thứ phản xạ kinh người, khiến nó có thể công thủ toàn diện kia, nó vậy mà ép được Greninja phải dùng ra chung cực sức mạnh của mình, tiến vào ninja hình thái, để tiến hành chân chính một hồi chiến đấu toàn lực, quyết định thắng thua...
Có điều kinh ngạc một chút rồi lại qua, khi mà con Lucario này sở hữu nguồn thể lực sung mãn như vậy cũng là không khó hiểu.
Bởi nó đã sống ở đây không biết bao nhiêu năm tháng! Với nguồn Aura chi lực gần như là vô tận ở nơi đây, thì việc đản sinh ra một con Lucario có nguồn Aura chi lực khổng lồ trong cơ thể, cũng là điều bình thường.
Khiến Lâm Phàm bất ngờ là hồi này quyết đấu, Greninja đang biểu hiện ra một bộ mặt hoàn toàn mới.
Khi mà tất cả những phân thân của nó tạo ra giờ đây đều như là thực thể, làm nhiễu loạn hoàn toàn khả năng cảm ứng của Lucario.
Đặc biệt hơn là khi, tất cả những phân thân này đều giống nhau ở một điểm, đó là đều có thể thi triển được < Water Pulse > chiêu thức. Hơn nữa uy lực là không hề kém so với bản thể.
Có thể tưởng tượng được tràng cảnh hàng trăm phân thân của Greninja, cùng một lúc bao vây địch thủ, từ bốn phương tám hướng đồng loạt bắn ra < Water Pulse > chiêu thức. Dạng này đối thủ của nó làm sao sống...
“ Xem ra hấp thu giọt thánh huyết của Keldeo kia, Greninja thu được chỗ tốt cũng không phải như ta nghĩ nhỏ bé như vậy.
Chỉ là giống như Keldeo, nó phải tiến vào trạng thái chung cực của mình, thì mới có thể phát huy ra được nguồn sức mạnh đặc biệt kia mà thôi!!”
Cũng chẳng phải đợi quá lâu, hình ảnh vừa tưởng tượng xuất hiện ở trong đầu Lâm Phàm kia lập tức được Greninja hoàn mỹ biểu diễn ra trước mắt hắn, nhưng ở một cấp độ còn cao hơn.
Khi mà hàng trăm phân thân của nó, trong tay cầm theo lam sắc viên cầu < Water Pulse >, đồng loạt vây kín và đánh úp lại vị trí của Lucario. Có từ mặt đất chạy lại, có từ trên không trung bổ xuống, có từ trong lòng đất lao ra...
Như một con gà không lối thoát, Lucario bị vây kín trong tầng tầng công kích, mà dù cho có ba đầu sáu tay cũng khó mà thoát nổi. Để rồi đại lượng lam sắc viên cầu thân mật tiếp xúc với da thịt của nó.
Một lồng ánh sáng to lớn cũng theo đó mà hình thành, sau đó là một vụ nổ rung trời với một cột khói hình nấm đen khổng lồ phun thẳng lên thiên không, hiện ra trên vùng đất...
Còn phía bên kia, bản thể của Greninja đã cùng Lâm Phàm sóng vai mà đứng từ lâu, thưởng thức kiệt tác do chính nó tạo ra ở phía xa kia một cách cực kỳ hài lòng!!
Lâm Phàm thì thầm nhủ “ Có phân thân thật là tốt...”
- - - - - - - - - -
Sáng ngày hôm sau, Lâm Phàm ôm theo một con bị trọng thương Lucario tiến nhập tòa thành, thẳng đến tòa cung điện mà Eileen nữ hoàng của hắn ở lại.
Tin tưởng lấy con Lucario của quá khứ này tại làm lý do, Eileen sẽ tình nguyện bỏ qua ngại ngùng, vui vẻ mà đến gặp hắn đấy.
Đến lúc đó hắn sẽ có vô số cơ hội để đem ngọn lửa tình vừa mới được nhen nhóm, sau một đêm còn chưa nguội lạnh kia, đốt cháy thành hừng hực liệt diễm, không thể nào dập tắt được nữa...
Dù Eileen chưa chân chính thành nữ nhân của mình, nhưng Lâm Phàm đã bá đạo mà đem nàng xem thành vị ái phi của riêng mình rồi!!
Thông tri cho vị bảo mẫu già của Eileen mà hôm qua hắn đã có dịp được gặp qua kia, rằng hắn có việc quan trọng muốn tìm Eileen.
Ban đầu vị bảo mẫu già này nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ, thậm chí là như đề phòng kẻ trộm sẽ cướp đoạt đi bảo vật của quốc gia vậy.
Nhưng khi nhìn thấy trong ngực hắn bế lên một con Lucario sau, dường như nhớ đến thứ gì, bà lão này lập tức vội vã chạy đến tẩm cung của Eileen để kêu gọi nàng.
Không ai yêu cầu hắn lưu lại, Lâm Phàm cũng nhanh chân theo sau vị này bảo mẫu, đến để trực tiếp tham quan trước khuê phòng, mà vị ái phi của mình đã sinh sống mấy chục năm này tới!
Bà lão kia tiến nhập một gian phòng với cửa lớn cũng được xem là lộng lẫy xa hoa, sau đó bên trong rất nhanh vang lên tiếng gọi người dạy thanh âm, rồi tiếng xì xào kể lại của bà lão kia...
Đứng bên ngoài chờ đợi không quá lâu, rất nhanh Lâm Phàm nghe được tiếng chân trần chạy trên mặt đất phát ra “bịch bịch” thanh âm vội vã. Cửa lớn mở ra, thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mắt Lâm Phàm...
Chỉ là lúc này nữ hoàng Eileen xuất hiện trước mắt hắn với một tạo hình hoàn toàn khác. Tạo hình đặc trưng của một nữ nhân vừa mới ngủ dậy và chưa hề tuốt lại vẻ gọn gàng, nghiêm trang của một vị nữ hoàng vốn có.
Trên đầu không hề có vương miện, tóc mai dài tán loạn tung bay theo từng nhịp chạy, bộ váy màu tím mộng mơ còn có chút hỗn loạn cùng xộc xệch...
Quan trọng nhất và cũng là hấp dẫn nhất Lâm Phàm ánh mắt, đó là hai ngọn núi đôi vốn phải được gò bó và níu giữ kia, thì giờ đây lại đang trong trạng thái thả rông, lắc lư theo từng nhịp bước vội của Eileen.
Nhất mê người là khi, vốn đã căng tròn hết mức chúng, giờ đây ẩn hiện sau lớp vải mỏng lại còn xuất hiện sự gồ lên của hai viên đậu đỏ tròn vo.
Đôi khi nửa kín nửa hở, úp úp mở mở dạng này lại là thứ vũ khí hạ gục nam nhân lợi hại nhất. Đặc biệt là một kẻ chuyên dùng bản full- HD không che với nữ nhân của mình như Lâm Phàm, thì đây chính là sự hấp dẫn trí mạng nhất!!!
Để rồi một dòng máu nóng xông lên đầu và Lâm Phàm không khống chế được, tự động xông ra từ lỗ mũi trái của hắn...
Cũng chẳng biết Eileen là vì Lucario hay là vì nhớ hắn mà lại thất thố và không để ý đến tạo hình hiện tại mà lao ra gặp hắn như vậy. Hại hắn tốn một giọt máu đào.
Các cụ có câu “ một giọt máu đào hơn ao nước lã!”. Như vậy đã nàng làm hắn mất đi một giọt máu đào, thì hắn nhất định phải để nàng bồi thường mình một ao “nước” mới được...
Đang trong phút chốc mơ màng do một đêm tương tư không ngủ, đến lúc nhìn thấy biểu lộ si ngốc của Lâm Phàm, Eileen mới ý thức được bản thân hiện tại thân thể vấn đề.
“ AAA...” Đơ người một giây, Eileen đột nhiên thét lên một tiếng, sau đó vội vã che ngực, cấp tốc quay người chạy ngược về phòng với khuôn mặt đỏ như táo chín...
Lâm Phàm ở lại nhìn theo thân hình kia từ phía sau, bên mũi còn lại một giọt máu nóng lại lăn dài!
“ Không ngờ dưới cũng như trên, đều là một khoảng không... Không được! Hai giọt máu đào... nàng nợ ta hai ao dịch... nước! Món nợ này để nàng sau này trả dần mới được!”
Chép chép miệng đánh giá những đường cong và khe rãnh lộ rõ trước mặt mình kia, Lâm Phàm âm thầm tính toán về cách thu hồi khoản nợ to đùng kia, bằng cực nhiều tư thế xuất hiện trong đầu...