Bởi vì sao Lâm Phàm lại nghĩ như vậy!
Đó là bởi vì hắn thân phận ai mà không nghe, ai mà không biết. Hai lần giành chức quán quân cũng không phải chỉ là hư danh.
Dù cho không phải là chân chính cán bộ của liên minh, không có thực quyền nhưng hắn cũng là có thực lực. Điều tối thiểu này đám người kia chắc chắn phải biết!
Nhất là khi sự tình còn đang nóng hổi là hắn còn vừa mới đem tổ chức của bọn chúng tiêu diệt một cách gọn gàng...
Như vậy tại sao bọn chúng còn dám tìm hắn gây sự? Tại sao không làm cho kín đáo mà để lộ ra hành tung? Tuy không gióng trống khua chiêng là sẽ đối phó hắn nhưng tại sao mọi người đều biết được và chú ý?
Đây khác gì là đang thu hút sự chú ý của dư luận, tập chung và theo dõi về vấn đề nóng bỏng này.
Để rồi khi đám người ô hợp này thật sự tìm tới hắn, chắc chắn sẽ lại là một trận giết chóc. Đến khi đó hữu tâm nhân chắc chắn sẽ đem tất cả ghi hình và quay chụp lại rõ ràng.
Những hình ảnh và video đó không phải là bằng chứng rõ ràng để buộc tội hắn tội giết người, giết rất nhiều người thì là cái gì?
Lâm Phàm đương nhiên không có ngây thơ đến mức mà cho rằng mình sống đã đủ tốt,đã đủ điệu thấp là sẽ không có kẻ thù hay kẻ xấu hãm hại mình...
Chính vì không cho rằng như vậy nên Lâm Phàm mới cảm thấy khả năng cao là có kẻ đang thiết kế ra dạng này cục diện để kéo mình xuống bùn! Đẩy mình vào thế phải lựa chọn giữa khuất phục dưới tay liên minh hay là chống đối với liên minh cục diện.
“ Trước kia chưa có thực lực lúc ta còn phải sợ đầu sợ đuôi, chứ còn như hiện tại! Ta Lâm Phàm là có thực lực để dễ dàng lựa chọn con đường ta thích! Thậm chí giữa hắc bạch hai đạo, ta còn có thể dễ dàng làm kẻ đi ở chính giữa...”
Chưa có thực lực Lâm Phàm còn phải sợ đầu sợ đuôi, nhưng đã có thực lực rồi hắn đã sớm không còn cố kỵ nhiều như vậy!
Đơn giản là lại đi đến vùng đất Sinnoh một chuyến, tìm tung tích của đám người kia, chặn đầu đem bọn chúng ở nơi hoang vu diệt sạch sẽ và làm được gọn gàng là được rồi.
Hắn là đang nghĩ có thực lực rồi, làm sao để biến nó thành quyền lực. Chỉ khi đó thì hắn mới có được chân chính lực uy hiếp, để cho những kẻ muốn tính kế hắn kia trước khi có ý định đó sẽ phải suy xét là nên hay không động đến hắn!
Thêm nữa là từ thực lực hắn còn nghĩ đến xây dựng và phát triển thế lực của riêng bản thân! Trước kia hắn không có đủ kinh tế và điều kiện để làm việc này, nhưng hiện tại hắn hoàn toàn có thể làm được một điểm này.
Có trung tâm, có nhà máy, có một khu rừng của riêng bản thân. Với nguồn Pokemon dồi dào như vậy hắn lo gì thiếu Pokemon tốt cho thủ hạ dùng. Có Pokemon tốt thì lo gì thủ hạ của hắn không có thực lực!
Vấn đề còn lại liền là ở thủ hạ vấn đề...
“ Đúng rồi! Không phải Winona trước kia có thu dưỡng một đám nhóc sao? Hiện tại liền để nàng đem bọn chúng gọi đến đây tốt... Liền từ bọn chúng đến phát triển ban đầu trụ cột thế lực. Dạng này ta cũng liền có thể bớt chút lo lắng về việc sẽ bị phản bội.”
Bớt lo không có nghĩa là không lo, tất cả liền để xem bọn nhóc này thời gian sau biểu hiện đi. Dù sao đợi đến khi dùng được bọn chúng thì cũng cần đợi một thời gian lâu nữa để bọn chúng phát triển.
Vì một tương lai vô lo vô nghĩ an nhàn mà sống, hắn chỉ có thể lựa chọn cách tuyển chọn thủ hạ này.
“ Còn về phần quyền lực! Có lẽ cũng là lúc ta vị quán quân này tranh giành chức vị chưởng quản một địa khu cho riêng mình rồi... Đến khi đó để xem ai sẽ là kẻ nhô ra cùng ta gay gắt... Đã như vậy liền làm luôn chưởng quản khu vực Hoenn đi!”
Bấy lâu nay chức vị chưởng quản khu vực Hoenn vẫn luôn do Steven quán quân đảm nhiệm. Như vậy hắn chỉ cần có một trận đấu danh chính ngôn thuận trước mặt liên minh cao tầng, đem Steven đánh bại, thì vị trí của Steven chắc chắn sẽ là của hắn.
Đợi một thời gian nữa phát triển giai đoạn qua đi, quyền và thế hắn đều có đủ lúc.
Khi đó lấy hắn quan hệ và thực lực của bản thân, cộng thêm hai thứ trên phụ trợ, để xem đến lúc đó còn có ai dám đối với hắn gây khó dễ này kia!!!
.......
Khi Lâm Phàm nói với Winona chuyện thu dưỡng đám nhóc kia, để bọn chúng đến nơi này học tập và phát triển thành những tên huấn luyện gia nếu được sau, cô nàng này liền giơ cả hai tay lên biểu thị tán thành và trên mặt nàng là không che dấu nổi niềm vui.
Hiển nhiên một tay nàng thu dưỡng bọn chúng, xem chúng không khác gì em út trong nhà! Đi theo Lâm Phàm, nàng phải bỏ lại bọn chúng ở thành phố Fortree đã là nàng thiệt thòi. Hiện tại có thể cùng đàn em đoàn tụ, bảo nàng làm sao có thể không vui.
Winona đã đồng ý, còn lại công việc Lâm Phàm liền giao cho người thế Winona đi làm. Đợi bọn nhóc được đưa đến liền sẽ là công việc của hắn.
Nhưng trước lúc đó Lâm Phàm đã sớm lên đường chuẩn bị đi đến Sinnoh địa khu để giải quyết Team Rocket dư nghiệt đám người, trước khi bọn chúng kịp làm ra hành động gây bất lợi cho hắn!
Dù là nhỏ bé không đáng chú ý một đám tiểu tốt, nhưng phiền phức thì vẫn là phiền phức, mà đã là phiền phức thì cần sớm đem nó giải quyết mới tốt...
Hơn nữa lần này đi Sinnoh tiêu diệt đám tàn binh bại tướng đối với Lâm Phàm chỉ là mục đích phụ. Mục đích chính của hắn là đem P. Torterra thăm lại cố hương ở khu rừng Eterna đó, thuận tiện để nó có thể ở đó tu luyện một đoạn thời gian.
Phương pháp tu luyện của P. Torterra có chút đặc biệt, mà ở nơi đó năng lượng hệ Ground và hệ Grass cũng cực kỳ đặc biệt, chính phù hợp với P. Torterra. Lâm Phàm tin tưởng trong hoàn cảnh đó nó thực lực sẽ rất nhanh có chỗ đột phá!
Về mỏm đá một chuyến, đón đi P. Torterra! Lâm Phàm còn thuận tiện đem một viên đá ức chế tiến hóa cho Shiny Haunter phục dụng. Thực lực của Shiny Haunter đột nhiên tăng mạnh, hắn là có chút lo lắng nó đột nhiên tiến hóa lúc nào không hay.
Bởi trong mắt hắn, Shiny Haunter đã là hoàn mỹ nhất hình thái, khi sở hữu một đôi tay tách rời thân thể và biến ảo dị thường. Hơn nữa nhờ đôi tay này nó còn có được rút hồn khả năng, khả năng mà Lâm Phàm không thấy được ở Gengar.
Chỉ cần một điểm này đã đủ để Lâm Phàm muốn có là một con Haunter chứ không phải là một con Gengar Pokemon!
Để lại bầy Pokemon ở lại tự chiếu cố lẫn nhau, Lâm Phàm chỉ đem theo đám Pokemon hệ Psychic và P. Torterra, sau đó hắn liền cùng Grumpig < Teleport >, thẳng tiến đến Sinnoh địa khu.
Đi vô ảnh đến vô tung!
Chưa đầy một tuần thời gian Lâm Phàm và Grumpig thân ảnh, trong bộ áo choàng đen phủ kín từ đầu đến chân quen thuộc, xuất hiện ở trong phạm vi lãnh thổ của Sinnoh địa khu.
Đến đây sau Lâm Phàm cứ thế thẳng tiến đến vị trí khu vực mà Cynthia đã thông báo cho hắn là thấy được sự xuất hiện của Team Rocket đám người. Rừng Bewilder!
Một khu rừng khá nổi tiếng với những con Stantler sống ở nơi này, Stantler là một con Pokemon có bộ dạng gần giống với những con tuần lộc.
Bọn Stantler ở đây còn nổi tiếng nhất trong khu rừng này bởi vì bọn chúng là những kẻ thôi miên và cũng chính sự có mặt của bọn chúng mới tạo cho khu rừng Bewilder này có cảm giác quỷ dị đến như vậy.
“ Quả thật là một nơi thích hợp để những tổ chức tà ác ẩn thân! Nhưng cũng là một địa điểm thật tốt để giết người...!” Lâm Phàm cảm thán.
Khi hắn cảm nhận khu rừng tỏa ra âm trầm khí tức, với những thân cây to lâu đời, xù xì có bộ dạng cổ quái. Những khoảng không hun hút sâu thẳm, dù là ban ngày nhưng nơi đây vẫn mang một màu u tối, khi mà khu rừng như đem tất cả ánh sáng thôn phệ.
Đây không phải là bảo địa để giết người thì còn có thể là nơi nào!
Là ai có thể sợ bị thôi miên cùng sợ khu rừng quỷ dị này, chứ còn Lâm Phàm thì không hề. Siêu năng lực giả hắn đối với thôi miên đã sớm miễn nhiễm từ lâu! Hơn nữa thực lực của hắn còn tại đó, dạng này còn có gì gọi là nguy hiểm đối với hắn?
Như hổ về rừng, Lâm Phàm nhanh nhẹn lao thẳng vào khu rừng này và bắt đầu công cuộc săn giết đám con mồi của mình...
Chưa đầy một ngày sau! Công cuộc tìm kiếm của Lâm Phàm đã có kết quả, khi hắn bắt gặp một đám người trong bộ đồ đen đang săn giết đám Stantler để lấy thịt...
Chưa đầy mười phút sau! Lâm Phàm đã đem đám người này khống chế cùng thôi miên để moi móc thông tin. Biết được bọn chúng đúng là những kẻ mình đang tìm sau, Lâm Phàm lập tức trà trộn vào trong đám người...
Chưa đầy một giờ sau! Trà trộn vào đám người, Lâm Phàm được bọn chúng dẫn về đại bản doanh, nơi mà tất cả thành viên của Team Rocket đang đợi sóng yên biển lặng để có thể rời hang ổ đi tìm Lâm Phàm báo thù...
Chưa đầy một tiếng! Hang ổ của Team Rocket nơi đã bị biến thành một tòa huyết hang, còn Lâm Phàm thì đã lên đường rời đi hang ổ của Team Rocket và cũng lên đường rời đi khu rừng này...
Đến bìa rừng nơi hắn không quên thưởng thức một lần thịt của loài tuần lộc này, để xem xem nó là ngon ngọt cỡ nào!
Không biết có phải hay không là do đã đem phiền toái trong đầu diệt sạch không còn một mống mà Lâm Phàm ăn thịt những con tuần lộc này cảm thấy vô cùng ngon ngọt. Hoặc là thịt của bọn chúng là thật ngon ngọt như vậy...
Có điều dù là gì đi nữa thì ngay trong đêm hôm đó, Lâm Phàm đã sớm rời đi vùng đất thị phi này. Mục tiêu của hắn một lần nữa là khu rừng mê cung Eterna, nơi được xem là thiên đường của hệ Bug và hệ Grass Pokemon.
Sờ vào trên dây bóng Poke của mình Lâm Phàm thầm nghĩ “ Shedi- ninjask và Primal Torterra có lẽ đã không kịp chờ đợi để trở về nơi đó đi!”
Còn ở một nơi nào đó trong khu rừng Eterna kia! Có ba con Honchkrow, thân thể trong một đêm này liên tục truyền đến từng đợt lạnh run vô cớ! Một đêm này đối với bọn chúng, trôi qua quả thật là không hề dễ chịu...