Thương tiếc vuốt mái tóc Du Du, nếu như nói rằng nàng có khuyết điểm thì đó chính là do nàng quá thiện lương. Biết rõ hắn nhất định sẽ lưu lại nhưng nàng ngay cả làm cho đám thôn dân thống khổ cũng không nỡ. Đây chính là các bước của một quá trình, chỉ trong tình huống được cứu những lúc tưởng như sắp chết mới có thể cảm giác tới được ơn cứu mạng quý giá ra sao. Nếu như mới khó khăn một chút đã được cứu, như vậy ơn cứu mạng rất nhanh sẽ quên lãng đi!
Bất quá, bộ dáng thiện lương của Du Du đối với sự thống khổ của đám thôn dân rất giống nhau. Không nỡ để nàng khổ sở như vậy, Lý Dật liền bỏ qua ý nghĩ tiếp tục hành hạ đám thôn dân, ôn nhu nói với Du Du: “Được rồi! Nếu ngươi đã nói như vậy, ta chẳng lẽ vẫn còn có thể nói “không” được sao? Hết thảy ta đều làm vì ngươi, ngươi chính là không nên tiếp tục như vậy nữa. Ngươi ra nói với bọn họ đi!”
Ta?
Du Du không thể tin chỉ vào tai của mình, nàng như thế nào cũng không có nghĩ đến Lý Dật lại để nàng đi làm chuyện này. Trong lúc nhất thời, nàng cảm thấy bị đả kích.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Du Du, hắn không khỏi cười nói: “Không nên quá kinh ngạc, ta làm như vậy chính là muốn gây dựng hình tượng cho ngươi. Nếu nói ta nắm được sự tồn vong của Huyễn Thạch thôn , như vậy ngươi chính là người nắm giữ con người ta. Tất cả mọi người phải ý thức được điều này, tất cả mọi người phải kính trọng ngươi. Ta tuyệt đối không cho phép một ai đối với ngươi bất kính, nói cách khác, ta đem bọn họ vứt qua, rời khỏi nơi này, tuỳ bọn họ đi tìm chết!”
Nghe lời Lý Dật nói, vẻ mặt của Du Du từ kinh ngạc dần chuyển sang cảm động, nguyên lai… Tất cả những gì hắn làm đều là vì nàng, điều này có thể nào không làm cho nàng cảm động chứ? Du Du tin tưởng bất luận là cô gái nào nhìn thấy một nam nhân mà mỗi hành vi cử chỉ đều là lo lắng cho chính mình đều không thể không thích hắn được!
Để cho Du Du ghi nhớ một câu nói trong lòng – Ta nắm giữ sự sinh tồn của Huyễn Thạch thôn, mà ngươi… Lại nắm giữ ta! Những lời này ban đầu nghe tựa như không có gì nhưng nếu cẩn thận nhớ tới một nam nhân nguyện ý đem chính mình giao cho một nữ hài nắm giữ, đây là cái dạng tình cảm gì chứ!
Du Du xúc động nhìn Lý Dật, trong lòng nổi sóng mãnh liệt. Người như vậy, tình cảm như vậy nhất định phải quý trọng, tuyệt đối không thể phản bội. Nói cách khác, nếu không lão thiên nhất định sẽ trừng phạt nàng!
Nhìn bộ dáng cảm động của Du Du, Lý Dật không khỏi nở nụ cười, chìu mến vuốt nhẹ mũi của nàng vài cái, ôn nhu nói: “Tốt lắm! Ngươi đợi một chút rồi đi ra ngoài. Bất luận bọn họ cầu ngươi như thế nào, ngươi đều phải nhớ kỹ, phải để bọn họ cầu đủ mười lần, ngươi mới đáp ứng bọn họ đến cùng ta thương lượng!”
Ân!
Mặc dù không rõ tại sao nhưng Du Du vẫn gật đầu đáp ứng. Nhìn bộ dáng cười nhu thuận của Du Du, hắn không khỏi nổi sóng trong lòng, ai… Lý Dật dù sao cũng chỉ là một thiếu niên mười chín tuổi, cùng những thanh niên ở lứa tuổi này giống nhau, tham luyến sắc đẹp, thích muội muội xinh đẹp. Đối với mỹ nữ vốn không có sức chống cự, cái này chính là đặc thù của lớp trẻ nói chung. (Mi tu :113:)
Lắc lắc đầu, cố gắng khôi phục lại tinh thần, Lý Dật tiếp tục dặn dò nói: “Một hồi, khi ngươi đáp ứng tới nói cùng ta, ta sẽ đi ra ngoài, khi đó … Ta có thể sẽ nói một chút rất khó nghe, bất quá ngươi phải biết rằng, ta nói chỉ là lướt qua. Yêu cầu càng ngặt, đám thôn dân đối với ngươi cảm kích sẽ càng lớn, địa vị của ngươi tại trong lòng bọn họ sẽ càng cao, cho nên… Bất luận khổ sở ra sao, ngươi cũng phải nhịn lại!”
Du Du hiểu rõ liền gật đầu, bỗng nhiên bừng tỉnh, dịu dàng cười nói: “Nguyên là ngươi quyết định như vậy, ngươi thật sự là gian trá a!”
Ai…
Thở dài một tiếng, vẻ mặt buồn rầu, hắn bất đắc dĩ nói: “Nhân sinh chính là như vậy, mặc dù ta rất muốn quang minh chính đại đối mặt với tất cả. Nhưng ngươi phải biết rằng, có một số việc là phải dùng một chút thủ đoạn, chỉ cần mục tiêu cuối cùng của chúng ta đạt được, như vậy chúng ta hoàn toàn không cần quan tâm tới quá trình. Chính trị chính là như vậy, chỉ cần kết quả, không từ thủ đoạn!”
Nói tới đây, hắn cúi đầu xuống, mặt đối mặt nhìn thẳng vào mắt Du Du, chân thành nói: “Hơn nữa vì ngươi, ta chuyện gì đều cũng có thể làm!”
Dật…
Cảm động! Du Du run rẩy kêu tên Lý Dật, đôi mắt tràn đầy sóng tình như sắp ập đến chỗ bên hắn, hắn biết… Trong tâm nàng nhất định rất cảm động , nàng muốn nói gì đó để biểu đạt sự cảm kích đối với hắn, nhưng là… Cái Lý Dật muốn không phải là lời nói của nàng mà là tình cảm của nàng.
Vươn tay ngăn Du Du lại, Lý Dật nhìn nàng mỉm cười nói: “Ngươi không cần nói cái gì cả! Lúc này giữa hai ta, ta không hy vọng nghe được mấy từ cám ơn , ta biết tâm ý của ngươi như vậy là đủ rồi!”
Kiên định gật đầu , Du Du hai mắt sáng long lanh khác thường, xoay người đi ra khỏi phòng, hướng đại sảnh đi tới. Nhìn thân ảnh Du du rời đi, hắn không khỏi có chút ý cười.
Thế giới này chính là như vậy, có người đóng vai người tốt tất phải có người đóng vai người xấu. Nếu chỉ dùng đòn roi tất không thể nào quản lý tốt một tập thể, đã vậy thì để Du Du đóng vai người tốt đi, còn Lý Dật… Cứ để hắn đóng vai phản diện!
Suy tư một hồi những điều muốn nói, Lý Dật đoán chừng thời gian đã gần kề, vì vậy... Bình thản đứng dậy, hắn nhàn nhã hướng đại sảnh đi tới. Lúc này chính là thời điểm quyết định tất cả, Lý Dật không có nhiều thời gian để suy nghĩ, vốn muốn kéo dài vài ngày mới đáp ứng bọn họ nhưng là nếu đã đáp ứng Du du thì nên mau chóng chấm dứt chuyện này tại đây. Cuộc sống sau này tiếp tục chậm rãi dạy dỗ đám thôn dân này là được rồi.
Trong lúc suy tư, hắn đi tới trước cửa đại sảnh, cùng lúc đó thanh âm Du Du vang lên: “Các ngươi chỉ biết cầu hắn lưu lại nhưng các ngươi lại không nghĩ tới, làm thế nào để hắn lưu lại, đối với hắn là một việc không công bình ra sao chứ!”
Há to miệng ngạc nhiên, bởi vì Lý Dật nghe vô cùng rõ ràng trong tiếng nói của Du Du có lẫn tiếng khóc. Nghi hoặc nhìn xuyên qua kẽ hở khe cửa, chỉ thấy Du Du đang ngang nhiên đứng thẳng trước mặt tất cả các thôn dân, vừa nói nước mắt vừa rơi như mưa.
Tại những gì Lý Dật nhìn thấy trước mắt , Du Du tiếp tục nói: “Các ngươi chỉ nghĩ đến sinh mạng của bản thân nhưng các ngươi có biết hay không? Vì chúng ta, một người có khả năng trở thành một người cường đại, chắc chắn vì vậy mà mai một tại nơi nghèo nàn hẻo lánh này. Các ngươi muốn ta đi cầu hắn lưu lại, như thế thật có công bình sao?”
Nhìn Du Du đang nói, Lý Dật không khỏi đau lòng thở dài một tiếng. Hắn hiểu được Du Du mặc dù đang nói với đám thôn dân nhưng chính là nàng đang nói với bản thân mình, nàng rơi vào tâm trạng tự trách bản thân. Mặc kệ hắn đối với nàng như thế nào, nàng thuỷ chung vẫn cho rằng Lý Dật vì nàng mà hy sinh quá lớn. Nhiều lắm! Nàng nợ hắn rất nhiều , nhiều đến mức nàng vĩnh viễn không cách nào có thể trả được.
Đang trong lúc cảm động, thanh âm La Tạp vang lên: “Du Du, lời ngươi nói chúng ta đều biết. Nhưng tình huống hiện tại ngươi cũng thấy rồi đó, một khi hắn đi, toàn bộ thôn dân đều sẽ chết hết. Đối với cục diện như vậy, ngươi nói chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Ngươi coi như là thành viên của Huyễn Thạch thôn, ngươi nói chúng ta nên làm cái gì bây giờ chứ?”
Nghe La tạp nói xong, Du Duc trở nên trầm mặc, một hồi sau… Du Du chân thành nói: “Du Du trước kia, hiện tại, tương lai vĩnh viễn đều là thành viên của Huyễn Thạch thôn. Mọi người thường ngày đối với Du Du đều là chiếu cố rất nhiều, không thể nói hết được, cho nên ….Vì báo đáp sự quan tâm của mọi người với Du du , Du Du nguyện ý đi cầu hắn ! “
Xì xào!
Nghe được lời Du Du nói, mọi người đều hưng phấn hoan hô. Bọn họ nghĩ rằng thiên thần đại nhân nếu nguyện ý vì nàng mà giết chết đối thủ mạnh như vậy tự nhiên sẽ nguyện ý vì nàng cứu cứu bọn họ một mạng. Chỉ cần Du Du chịu đi nói, việc này chính là đã có ngũ thành nắm chắc, dù sao… Nam nhân nào mà không thích mỹ nữ? Nhất là Du Du vốn là mỹ nữ xinh đẹp như vậy tới thỉnh cầu càng làm cho người nam nhân đó khó có thể cự tuyệt!
Trong lúc mọi người hoan hô, Du Du dừng lại lạnh lung nói: “Nhưng trước đó, có một số việc, ta không thể không hỏi trước, nói cách khác… Cho dù ta chịu đi nói, hắn cũng tuyệt đối không phải là sẽ đáp ứng ngay!”
--------------------------------------------------------------------------------------------