Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương! Đương! Đương…

Chính trong lúc đang khẩn trương, không biết nên làm thế nào lúc này, trong giây lát nội thành vang lên tiếng chuông, bốn người lính nhanh chóng nhìn nhau, theo sau không nói một câu nào, xoay người nhanh chóng hướng vào thành chạy tới, thật biết đùa… Đây chính là lệnh báo động a, nếu ai dám không chạy tới chính là muốn rơi đầu rồi!

Ngạc nhiên nhìn bốn người chạy nhanh như tên bắn, hắn không khỏi ngây ngẩn cả người, cái này là như thế nào a? Kiểm tra được một nửa, ngay lúc vừa phát hiện ra vấn đề thì lại chạy đi mất!

Nhìn về hướng bốn võ sĩ vừa chạy đi, vỗ vỗ ngực, làm cho bản thân cảm thấy bình tĩnh một chút, sau đó, thừa dịp của thành đang mở rộng, hơn nữa lại không có người nào, nắm bắt thời cơ đó hắn không còn đạo nghĩa gì phóng xe nhanh chóng tiến nhập vào bên trong thành.

Không dám đi đường lớn, hắn chuyên chọn đường nhỏ để đi, rất nhanh đã tiến nhập vào trong thành, lúc này đi thẳng, hắn mới thực sự an tâm, chỉ là… Bốn người kia không biết chạy đi đâu? Vừa đi vừa nghĩ, hắn nắm xe ngựa nhằm đường nhỏ trong thành mà đi, hướng mạo hiểm công hội chạy tới.

Sát a! Rống…

Đi xa một chút, đột nhiên… Phía trước truyền ra tiếng hét hò rung trời, nghi hoặc nhìn lại, chỉ thấy nơi đó mọi người đang tụ tập ở trên đường, tất cả đang quần ẩu không thể tách ra được.

Nhìn bay tới bay lui nào là hoả cầu, băng đạn, phong nhận, thổ toa, cùng với các thứ ma pháp khác mà hắn không nhân ra, hắn không khỏi lè lưỡi, hoàn hảo… Hắn vừa rời đi một lúc, mọi người đã phát hiện chỗ phát ra ánh sáng, cả một ngã tư đường đã trở thành một bãi chiến trường.

Nhìn thấy chiến trường đó, hắn đại khái có thể hiểu được tại sao bốn thủ thành vệ lại chạy đi, bởi vì họ nghe thấy hiệu lệnh, tới nơi này để trấn áp trận chiến, chẳng trách đến cả hắn cũng không quản nữa, tiếng chuông đó khẳng định là báo động khẩn, cho nên bọn họ mới thả hắn đi, thật sự là may mắn a! Chỉ là… Đang tốt lành, những người này như thế nào lại đánh nhau ở trên đường chứ? Thật sự là buồn cười a!

Không gặp cản trở gì trên đường, hắn nhanh chóng hướng tới mạo hiểm công hội chạy tới, đi một chút liền chứng kiến ở xa xa có đại lượng binh lính chính quy với khí thế bức người hướng ngã tư đường đang xảy ra đánh nhau đi tới, chứng kiến một màn này, hắn khẳng định có thể phán đoán, bốn người thủ thành vừa rồi, khẳng định là chạy tới đây, nếu không hôm nay hắn đã gặp phải nguy hiểm rồi.

Trong lúc hắn đang nắm xe ngựa chạy tới mạo hiểm công hội, xa xa một tiếng hô vang trời truyền tới, lập tức… Từ các ngã tư đường đại lượng người trong đó chạy ra, một đám người máu me bê bết, rất hiển nhiên… Đây chính là những người vừa chiến đấu, bọn họ mặc dù lợi hại, nhưng là trước mặt quân đội chính quy cũng không chiếm được thượng phong, vừa thấy quân đội tới, tự nhiên nhanh chóng tản mát.

Cảm khái lắc đầu, xem ra… Thành chủ ở thế giới này cũng không phải dễ làm a, không có tài lực, không có thế lực, căn bản là không thể trụ được, nếu muốn lập thành, phải có bản lãnh dẹp bạo loạn ở trong thành, nói cách khác, sợ rằng không tới hai ngày, đã bị bỏ mạng ở trong thành rồi.

Lắc đầu, hắn đem ngựa tới chỗ mạo hiểm công hội để trao trả nhiệm vụ, cầm quyển trục trong tay hướng đại sảnh mạo hiểm công hội giả đi đến.

Vừa bước vào cửa, âm thanh huyên náo truyền tới tai hắn, cẩn thận lắng nghe, nguyên lai tất cả mọi người đang đàm luận về trận chiến hôm nay ở trên phố, chỉ nghe vài câu là hắn đã hiểu sự tình, nguyên lai… Hết thảy mọi việc, đều là do một người nào đó tạo ra.

Ngẩn người cười khổ, hắn như thế nào cũng không có nghĩ đến lại gây ra một rắc rối lớn đến như vậy, nguyên nhân là do hắn, chính là hắn trong lúc đọc cuốn kim thư ngẫu nhiên phát ra quang mang, khiến mọi người chú ý tới, theo sau đó là đại lượng mạo hiểm giả tụ tập lại đây.

Nơi nào có người thì có thị phi, huống chi ở đây tụ tập một đoàn người mạo hiểm, rất nhanh… Liền xảy ra tranh chấp cãi nhau, theo sau đó là đại chiến quần ẩu, chỉ tới khi quân đội chạy tới mọi người mới đình chỉ, tất cả nhanh chóng chạy trốn.

Lắc đầu, hắn cầm quyển trục trong tay đi tới quầy, đưa cho cô nương xinh đẹp ở trong quầy, không biết có phải ngẫu nhiên hay không, cô nương bên trong quầy cùng với cô nương ở Đế Ti thành có cùng vóc dáng, dung nhan tú lệ, tuyệt đối có thể xem là một tiểu mỹ nhân a!

Cẩn thận nhìn lại quyển trục trong tay, thẩm tra đối chiếu với bản ghi chép, nữ hài xinh đẹp tán thưởng nhìn ta nói: “Ân… Không sai, mặc dù không biết ngươi như thế nào có thể hoàn thành nhiệm vụ, bất quá kết thúc nhiệm vụ trong một thời gian ngắn đồng thời hoàn thành sáu cái nhiệm vụ 2E, thật là lợi hại!”

Dừng một chút, nữ hài tiếp tục nói: “Bởi vì ngươi đồng thời hoàn thành ngũ kiện nhiệm vụ đồng cấp, nên kinh nghiệm của ngươi giờ nhất định đã rất phong phú, cho nên… Nếu ngươi muốn tiếp nhận nhiệm vụ ta sẽ giúp ngươi tìm một công việc!”

Rất nhanh, nữ hài đem nhiệm vụ mà hắn đã hoàn thành, theo sau là một túi tiền khá lớn, nhẹ nhàng đưa cho hắn nói: “Cùng với tiền thế chấp của người, tiền thù lao sáu nhiệm vụ này hoàn thành, nơi này có hai trăm bốn mươi kim tệ, ngươi kiểm tra một chút đi!”

Mỉm cười lắc đầu, thuận tay đem túi tiền cất vào trong lòng, hướng tới nữ hài chân thành nói lời cảm ơn, hắn cự tuyệt đề nghị tiếp nhận nhiệm vụ của nữ hài, xoay người bước ra khỏi mạo hiểm công hội.

Hiện tại, hắn đã có hai trăm bốn mươi kim tệ, tương đương với hai trăm bốn mươi nghìn đồng ở địa cầu, đây là tiền lương hai tháng bận rộn của hắn, là hắn mạo hiểm đem tính mạng ra đánh cược, mặc dù không ít, nhưng là so với tiền lương của nhân viên ở Thượng Hải, này cũng không xem là cao lắm, chỉ ở khoảng trung mà thôi.

Đối với tiền, hắn cũng không có dục vọng quá lớn, đủ là tốt rồi, hiện tại trọng yếu nhất chính là thực lực bản thân, có nhiều tiền nhưng không có thực lực thì có ích lợi gì chứ? Một khi bị người ta giết chết, có nhiều tiền cũng vô ích à!

Đi ra khỏi mạo hiểm công hội, hắn không khỏi có chút suy tư, hiện tại nhiệm vụ cấp bách là làm tăng thực lực của bản thân lên, đồng thời kiếm được tiền, tìm kiếm nơi ở của Tra Khắc Tư, trong đó… Làm tăng thực lực là nhiệm vụ trước mắt phải hoàn thành.

Vốn, hắn rất muốn tìm một cái phòng trọ để nghỉ ngơi, sau đó cẩn thận nghiên cứu bổn Kim thư mà Lệ Ti đem tặng, nhưng là… Hôm nay nhìn thấy chiến đấu ở trên đường, làm cho hắn hiểu được sự việc nguy hiểm đến thế nào, chỉ cần có chút dấu vết sợ rằng bản thân hắn sẽ gặp bất lợi, chết cũng không có chỗ chôn!

Không nán lại bên trong thành nữa, nếu muốn tu luyện, phải tìm một địa phương để bế quan, các cao nhân trong tiểu thuyết võ hiệp không phải là đều ở những nơi đó sao? Này khẳng định là có đạo lý, mặc dù không thể giống và có phương tiện như ở trong thành thị, những khẳng định là có chỗ tốt.

Nghĩ tới đây, hắn quyết định, trước tiên nghiên cứu một chút bổn Kim thư, đây chính là tương đương với nội công ở trên địa cầu a, có nó, hắn có thể xem như chính thức bước chân vào giang hồ a!

Vừa đi vừa nghĩ, một bên đi tới bên xe ngựa, nhìn thấy thân cây trên xe, có chút suy tư, không vội vã rời đi, hắn tiếp tục nắm lấy dây cương hướng chợ chạy tới.

Đem xe dắt đến một chỗ yên lặng, hắn cố sức mở thân cây ra, lộ ra bên trong là vũ khí, nhìn những vũ khí này, hắn không khỏi cảm thấy hưng phấn, không biết những vũ khí này có thể bán được bao nhiêu tiền đây?

Bất quá, ở chợ phía trước, hắn muốn xác định một chút, mấy thứ này có hay không hắn có thể cần đến, đầu tiên là sáu thanh khoát kiếm, khẳng định là muốn bán đi, những thứ này đối với hắn vô dụng, lực lượng của hắn căn bản không thể sử dụng những thứ này được.

Kế tiếp là bốn thanh chuỷ thủ tinh cương, hàn quang loè loè, vừa nhìn đã biết không phải là phế phẩm, bất quá… Hắn là đang dùng kiếm, ngân kiếm hắn luyện đã đến đâu chứ làm gì có thời gian đi luyện thứ binh khí này đây?

Do dự một chút, hắn cầm lấy bốn thanh chuỷ thủ so sánh một chút, bỏ vào trong lòng, lần này tu luyện, sợ rằng phải về một địa phương thôn dã, chuỷ thủ mặc dù hắn không có nhiều thời gian để luyện tập, nhưng là dùng để làm thịt, lột da thì so với ngân kiếm của hắn tốt hơn nhiều lắm.

Cuối cùng là chiếc pháp trượng, cái này tạm thời hắn không vội bán đi, khẳng định đây là một thứ tốt, dù sao… Đây chính là vũ khí của 3A pháp sư sử dụng mà, làm sao có thể kém được chứ? Ở chợ buôn bán như thế nào, tốt nhất là nên tìm hiểu giá cả một chút.

Cuối cùng, thừa lại hai chiếc cung, đây là cung gẫy khẳng định không đáng tiền, bất quá… Đây là hai cây cung rất đặc biệt, toàn thân vàng óng ánh, cung thể trung gian vây quanh bởi một miếng bảo thạch to như trứng chim màu vàng óng, mặc dù hắn không biết về vũ khí, nhưng từ quang mang mà chúng phát ra có thể biết vật này tuyệt đối không thể kém được.

--------------------------------------------------------------------------------------------

Mời đăng kí dịch tại đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=28889

Góp ý tại đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?p=2337862#post2337862

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK