Nhìn qua những cái rương, hắn thuê xe ngựa của mạo hiểm công hội, thuận đường tại tạp hóa điếm mua một sợi dây thừng thật dài, hướng ngoại thành chạy tới, cái rương này, tiểu hạt tử khẳng định là có thể chở được, dù sao trong rương phần lớn là quần áo, vài món đồ chơi, hoặc là công nghệ phẩm gì đó, không nặng lắm, năm cái rương này chưa đến hai trăm cân, chính là thể tích lớn nên có chút phiền toái.
Điều khiển xe ngựa chạy tới rừng rậm ở ngoại thành, hô to một tiếng, tiểu hạt tử nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn, so với tháng trước, tiểu hạt tử mặc dù có lớn hơn một chút, nhưng cũng không lớn là bao nhiêu, thể tích nó cơ bản là đã cố định rồi.
Chơi đùa với tiểu hạt tử nửa ngày, rốt cuộc… Hắn để cho tiểu hạt tử dùng chiếc càng lớn kẹp đứt một cây cổ thụ to lớn, sau đó để cho Tiểu Cường dùng chiếc càng bén nhọn, đem đại thụ chặt thành từng đoạn, sau đó đem thụ tâm đục ra thành khoảng không, đồng thời đem năm chiếc rương thả vào đó.
Bên trong khe hở cùng mấy cái rương hăn bỏ thêm vào đại lượng cỏ dại, hắn đem đại thụ bào thành hai nửa rồi sau đó úp vào nhau, sau đó dùng da dây thừng quấn thật chặt ở bên ngoài, cứ như vậy, năm cái rương biến thành một vòng tròn lớn, vận chuyển cũng dễ dàng hơn.
Hơn nữa, bởi vì tâm của đại thụ đã bị đục rỗng, hơn nữa lại toàn cỏ dại, thoạt nhìn từ bên ngoài rất to, nhưng là trên thực tế, trọng lượng không nhiều, cùng lắm chỉ khoảng ba trăm cân.
Cứ như vậy, Tiểu Cường có thể dùng đôi càng to lớn của mình giơ lên chạy, cũng có thể đặt trên lưng để chạy, ba trăm cân đối với Tiểu Cường mà nói tuyệt đối là dễ dàng, hơn nữa trên phương diện hành động cũng không có vấn đề, tới thời điểm chiến đấu, Tiểu Cường có thể đem đại thụ đặt qua một bên, chiến đấu sau đó cầm lại rồi tiếp tục chạy.
Trả lại xe ngựa, hắn bắt đầu đi mua sắm, bởi vì thường xuyên sống tại thôn quê, cho nên hắn không tiếc tiền, mua một ít thức ăn cùng gia vị, chọn thứ tốt mà mua, thân thể mới là vốn a, lúc muốn ăn mà không thể ăn được, đó là tự sát!
Chuẩn bị tốt hết tất cả, hắn đi ra phía rừng rậm ngoại thành, dặn dò Tiểu Cường theo sau bọn họ, hắn không cho phép nó hiện thân, nữ hài tử đều là rất sợ cái gì đó hung ác, hắn không hi vọng hù doạ Lệ Ti! Hơn nữa, mặc dù hắn không có kinh nghiệm, nhưng là hắn biết, đi đường yên bình không được, có một Tiểu Cường ở xa xa đi theo, tại thời khắc nguy hiểm, có thể tới cứu hắn, nếu như đi cùng nhau, một khi bị bắt, không còn ai có thể cứu bọn họ!
Sáng sớm hôm sau, dặn dò lại Tiểu Cường lần nữa rằng phải đi theo sau bọn họ ngoài ngàn thước, hắn một mình đi tới cửa đông thành, cách thành môn còn rất xa, hắn đã thấy bóng đỏ quen thuộc, chập chờn như gió giữa đám cỏ dại, không sai… Đó chính là Lệ Ti.
Thôn dã, Lệ Ti đúng là đã đi qua, một tháng trước đến nơi này, nàng chính là từ thôn dã đi tới, nhưng bất đồng chính là, nàng đi theo dong binh đoàn, dọc theo đại lộ! Nếu nói tới thôn dã, còn không bằng nói là đi qua.
Nhưng là hiện tại bất đồng, nàng đang tự do! Hoàn toàn tự do, muốn chạy đi đâu thì chạy, không nhất định phải theo đại lộ mà đi, nàng có thể đi vào trong rừng xem tiểu động vật, hơn nữa… Thuận tiện luyện một chút ma pháp của mình!
Ma pháp?
Không sai! Chính là ma pháp… Trên thực tế, Lệ Ti mặc dù tuổi còn nhỏ, chỉ có mười ba tuổi rưỡi, nhưng ngoại trừ nàng là C cấp mạo hiểm giả, nàng còn là C cấp pháp sư!
Một người mười ba tuổi rưỡi có thể đạt tới C cấp pháp sư cảnh giới, vô luận tới nơi nào, đều tuyệt đối là thiên tài, phải biết rằng, đối với Lệ Ti mà nói, thời kì phát triển hoàng kim ma pháp của nàng còn chưa đến!
Đối mặt với yêu cầu của Lệ Ti, hắn không cự tuyệt, mặc dù hộ tống là do hắn quyết định lộ trình, nhưng là… Ở trong rừng hắn càng thêm thích ứng, hơn nữa tránh đại lộ, cũng có thể tránh gặp phải địch nhân, có thể tránh khỏi tai mắt của đạo tặc, càng có thể che dấu được hành tung của Tiểu Cường!
Trọng yếu chính là, hắn ở trong rừng đã là thói quen, rất dễ chịu, nếu như phát sinh chiến đấu, ở trong rừng rậm, hắn so với ở ngoài đại lộ thêm nắm chắc, rất là tin tưởng! Hơn nữa trong rừng rậm Tiểu Cường rất mạnh, cho nên hắn lập tức đáp ứng yêu cầu của Lệ Ti, cho dù nàng không cầu, hắn cũng sẽ không đi dọc theo đại lộ mà sẽ theo rừng cây đi tới.
Sàn sạt… Sàn sạt… Sàn sạt…
Tiếng vang kịch liệt từ phía trước truyền tới, dừng chân, cẩn thận lắng nghe, hoàn hảo… Đây là một con dã lang, mục tiêu của nó không phải là bọn họ, chỉ là ngẫu nhiên đi qua mà thôi.
Đang thở phào một cái, Lệ Ti vui mừng lẫn sợ hãi kêu lên một tiếng lớn, nhìn đến một địa phương hứng phấn kêu lên: “Nơi đó là cái gì? Có phải hay không tiểu bạch thỏ a! Ngươi dẫn ta đến xem đi!”
Nghe Lệ Ti nói xong, hắn đang muốn che miệng nàng, nhưng là sau một khắc, hắn cười khổ, bởi vì hắn đã nghe được, dã lang đã thay đổi phương hướng, nhanh chóng hướng bọn họ đánh tới.
Hắn không sợ dã lang, nhưng là không nghĩ giết nó, một khi giết nó, máu tươi rất mau chóng sẽ đem tới rất nhiều dã thú, hắn chỉ muốn nhanh lên, bình yên đem Lệ Ti đưa đến đích, không muốn một chút nào phiền toái!
Đáng tiếc chính là, Lệ Ti hô lên quá nhanh, hắn còn chưa kịp ngăn nàng, hơn nữa dã lang thuận đường hướng bọn họ vọt tới.
Soạt…
Một tiếng vang nhỏ, một con dã lang to bằng con trâu bé nhảy ra từ trong rừng, hai mắt hung ác nhìn bọn họ, lộ ra răng nanh dữ tợn doạ bọn họ, trong cổ họng phát ra âm thanh trầm thấp.
Lang! Là dã lang!
Vốn tưởng vừa nhìn thấy dã lang, Lệ Ti sẽ sợ hãi, nhưng là hắn sai lầm, nhìn thấy dã lang xuất hiện, Lệ Ti hưng phấn hẳn lên, một bên nhìn dã lang, một bên kêu lên: “Cái này ngươi giao cho ta, không được phá hư chuyện tốt của ta, nhân gia đây là lần đầu tiên tại thôn dã thực chiến!
Vừa nói chuyện, Lệ Ti vung mạnh tay cầm hoả hồng tinh bổng, chỉ nghe răng rắc! Một tiếng, tinh bổng mãnh đích bắn ra, dài không tới một thước, bây giờ biến thành một cây tinh côn gần một thước!
Này còn chưa hết, đỉnh của tinh côn còn tách ra bốn phía, đồng thời… Một tinh cầu rất tròn xuất hiện tại đỉnh của nó, viên cầu xung quanh tản ra màu đỏ, cả pháp trượng thoạt nhìn cực kì đẹp!
Ngơ ngác nhìn tay Lệ Ti, mặc dù không biết nàng muốn làm cái gì, nhưng là với chiêu thức của nàng đã làm hắn giật mình, này là cái gì? Ma thuật sao?
Hống!
Đang lúc hắn nghi hoặc, dã lang ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, theo sau thân thể có chút trầm xuống, tứ chi mãnh liệt co duỗi, hắn biết… Sau một khắc, nó phải nhảy lên thôi.
Hoả cầu!
Đang chuẩn bị chiến đấu, nhưng lại chỉ nghe thấy một tiếng thét vang lên, theo sau… Một nắm tay to lớn, rất tròn, đỏ thẫm đích năng lượng hoả cầu, nhanh như chớp hướng dã lang bay tới!
Phanh!
Một tiếng trầm đục vang lên, dã lang đã không thể tránh, bị miếng hoả cầu trực tiếp đánh trúng vào thân thể, nhất thời… Cay mũi như mùi hồ tiêu xông lên làm cho hắn ho khan.
Lệ Ti dường như sớm đã có chuẩn bị, dường như đã đoán trước được, không bị khói xâm nhập, hoan hô nhảy dựng lên…
Kinh ngạc nhìn lại con dã lang, một giây trước còn là dã lang hung ác, giờ phút này đã bị thiêu vô cùng thê thảm, bị ma pháp cầu đánh trúng, da thịt đều hoá thành than, bởi vậy có thể thấy uy lực của hoả cầu lớn đến dường nào!
Kinh hãi nhìn lại Lệ Ti, trước kia không phải hắn chưa nhìn thấy ma pháp, Hổ vương, Lang vương, Hùng vương, Thuỷ Tê vương, bọn chúng đều bắn ra ma pháp, nhưng là không thể cùng Lệ Ti so sánh, còn kém rất nhiều!
Tựa hồ không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, Lệ Ti sung sướng nói: “Trước kia ta đều là tại trong trường học cùng dã thú chiến đấu, đây là lần đầu tiên ta tại thôn dã thực chiến, không nghĩ tới, dã lang tại trường học và thôn dã là giống nhau a!”
Buồn bực nhìn vẻ mặt đầy vui sướng của Lệ Ti, đây không phải là nói nhảm sao? Dã lang tại trường học cũng có thể không phải là do nuôi nhốt, nếu nuôi nhốt không phải biến thành cẩu sao, cho nên khẳng định họ tới vùng thôn dã để bắt, có thể không giống nhau sao?
Bất quá, thật sự nhìn không ra, tựu lớn như vậy hoả cầu, dĩ nhiên lực sát thương cũng rất lớn, thật sự kinh khủng, này nếu là bắn trên người, vậy…
Ra bi sớm, tối mềnh đi chơi:tungtung:
--------------------------------------------------------------------------------------------
Mời đăng kí dịch tại đây http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=28889
Góp ý tại đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?p=2337862#post2337862