Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bologo đang ngồi trên ghế dài ở hành lang, các kỹ thuật viên trong trang phục bảo hộ thì qua lại vô cùng bận rộn, không ai thèm để ý đến Bologo. Tiếng máy móc chạy ầm ầm, tiếng gió rít truyền đến từ ống thông gió.

Lõi lò thăng hoa là một nơi trăm công nghìn việc, lúc nào cũng ồn ào, sẽ rất ít người dừng chân tại đây để nghỉ ngơi, chỉ có mỗi Bologo là ngoại lệ.

So với những ngày đầu quân và sống trong chiến hào thì hắn cảm thấy thoải mái đến lạ thường ở cái Lõi lò thăng hoa khắc nghiệt này. Càng quan trọng hơn là tâm trạng hiện tại của Bologo không đến nỗi nào.

Mình đã vượt qua ba thử thách, rất gần với việc thăng cấp lên Nguyện Cầu Giả, ngoài ra Amy cũng đã bình phục, tuy có xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn giữa chừng nhưng mọi việc vẫn diễn ra suôn sẻ.

Có vẻ như mọi thứ đang phát triển theo chiều hướng tốt, một cảnh tượng như này thực sự rất hiếm gặp đối với Bologo.

Nhìn thời gian, bây giờ đã gần nửa đêm, mình đã đợi ở đây mấy tiếng đồng hồ, may mà Bologo là một người kiên nhẫn nên không hề cảm thấy cáu kỉnh.

Vài phút sau, khi đồng hồ đã điểm nửa đêm, cánh cửa sắt đang đóng chặt từ từ mở ra, theo sau đó tiếng leng keng do kim loại va vào nhau.

Cuối cùng cũng kết thúc.

Bologo đứng dậy bước tới trước cửa. Sau khi màn sương mờ ảo qua đi, bóng đen mơ hồ dần hiện, một người mặc đồ bảo hộ bước ra khỏi phòng.

Nàng quơ quơ tay, xua tan làn sương lăn tăn này đi, rồi ngồi xuống băng ghế ngoài hành lang, cởi mũ bảo hộ trên mặt xuống để hít thở bầu không khí không mấy trong lành ở đây.

Một lúc sau, nàng kéo khóa kéo trên người, rồi tuột quần áo bảo hộ ra như một con cá, sau đó chỉ gấp qua loa lại rồi để chúng sang một bên.

Bailey ướt đẫm mồ hôi, ngồi trên băng ghế với vẻ mặt mệt mỏi, mồ hôi thấm qua quần áo dính vào cơ thể rất nhớp nháp và khó chịu, vì thế nên nàng quyết định sẽ đi tắm.

"Ngươi đang nhìn gì đó?"

Bailey nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của Bologo nên hỏi không chút khách khí.

“Chỉ là ta không ngờ rằng ngươi sẽ mặc một bộ đồ bảo hộ.” Đây là lần đầu tiên Bologo thấy Bailey tuân theo các quy tắc an toàn.

"Khí thải sinh ra không tốt cho da."

Sau khi nghe thấy câu trả lời này, cuối cùng Bailey cũng cho Bologo một chút cảm giác của phụ nữ. Mắt hướng về phía cánh cửa sắt, Bologo đang chờ đợi điều gì đó, nhưng nó vẫn đóng chặt, chặn hẳn ở ngoài cửa.

"Nàng phải mất một thời gian... hả? Để làm quen với nó, đợi lâu như vậy rồi, đợi thêm chút nữa hẳn không có vấn đề gì chứ?"

Bailey biết Bologo đang nghĩ gì nên nở một nụ cười xấu xa và vỗ vào chiếc ghế bên cạnh.

Bologo không thể từ chối Bailey, hôm nay nàng đã giúp mình quá nhiều, hắn chỉ có thể tiến đến và ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh.

Nghỉ ngơi một lúc Bailey đã lấy lại sức, hai đùi trơn bóng bắt chéo vào nhau, vểnh môi lên ra lệnh cho Bologo.

“Ta sẽ để Amy tạm thời ở với ta.” Bailey nói.

Ah?

Nhớ lại cuộc giao tiếp thân mật vừa rồi của Bailey với Amy, làm thế này chẳng khác nào đẩy Amy vào hố lửa, Bologo vừa định phản đối kịch liệt thì lại bị những lời tiếp theo của Bailey chặn lại.

"Nàng có Hòn đá triết gia của sư muội trên người. Sư phụ chắc chắn sẽ tìm cách cướp lại. Nếu để mặc Amy rời khỏi Cục Trật tự thì rất có thể sẽ bị sư phụ đánh ngất và bắt đi ngay khi vừa ra khỏi đây."

Bailey nghiêm mặt nhìn Bologo, "Chắc hẳn ngươi đã được chứng kiến sức mạnh của sư phụ rồi đúng không? Trí thuần tưởng tượng thuần túy có thể tạo ra một thiên đường trong tưởng tượng, cũng có thể mang đến một địa ngục trong tuyệt vọng".

"Nhưng chỉ cần chúng ta giữ Amy trong tay thì nàng sẽ giống như miếng mồi ngon để nhử sư phụ. Sau đó chỉ cần giăng bẫy là có thể bắt ông ấy và lấy lại Trái tim bất diệt."

Nghe kế hoạch của Bailey, Bologo có một cảm giác rất hoang mang. Thật khó để hắn liên tưởng một Bailey râm rê vừa rồi với một Bailey nghiêm túc và cẩn thận như hiện giờ, hai hình ảnh này quá khác biệt.

"Biểu cảm như này là có ý gì đây? Ngươi không tin tưởng ta sao?"

Bailey hoàn toàn không nhận ra hình ảnh của nàng trong lòng Bologo tệ đến mức nào, mà cho dù có biết thì rất có khả năng nàng cũng chẳng quan tâm.

Dựa vào lưng ghế với dáng vẻ lười biếng, Bailey thản nhiên dang hai tay ra, một tay vòng qua lưng Bologo rồi đặt lên vai như thể muốn ôm hắn vào lòng.

"Đừng lo, nàng là tiểu sư muội của ta, ta sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì."

Giọng Bailey chắc nịch, kết hợp với dáng vẻ hiện tại thì nàng khá giống một người chị cả ở thế giới ngầm của Opus.

Nơi đây là địa bàn của Bailey, nàng muốn che chở cho ai thì chắc chắn có thể che chở cho người đó.

Bologo khá xúc động, Bailey tưởng mình đang nghi ngờ nên mới trấn an. Cái tên này không hề điên như vẻ bề ngoài mà giấu sự tinh tế dưới thân hình của một quái tỷ tỷ.

Bailey không nói thêm gì mà chỉ giữ im lặng và yên lặng chờ đợi.

Trong sự tĩnh lặng kéo dài, Bologo nhớ lại câu chuyện mà mình đã được nghe, ánh mắt hắn lơ đễnh nhìn quanh Lõi lò thăng hoa.

Bảy năm trước, Bailey còn chưa phải Bộ trưởng của Lõi lò thăng hoa mà chỉ là một đệ tử tập sự, khi ấy nàng có một sư muội, sau đó... sau đó Chúa tể Cyrin đến.

Đó là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Alice, và cũng là lần cuối cùng nàng nhìn thấy Alice.

Hiện giờ Bailey lại có một tiểu sư muội, nàng thật lòng hy vọng thảm kịch như vậy sẽ không bao giờ xảy ra một lần nữa.

"Bailey, ngươi biết không?"

Bologo đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm bởi có một cảm giác rằng mình không hề đơn độc... Ít nhất hiện giờ có một Bộ trưởng của Lõi lò thăng hoa đang đứng về phía hắn.

“Sao vậy?” Bailey chống cằm nghiêng đầu.

"Khi không nói gì thì ngươi vẫn khá quyến rũ."

"Hả?"

Bailey cau mày, sau đó gạt phăng mọi biểu cảm của mình, với ánh mắt lạnh lùng, nàng nhẹ nhàng ôm lấy Bologo.

"Ý ngươi là như này?"

Giọng Bailey rất nhẹ. Để đáp lại thế công của Bailey, Bologo lộ ra vẻ mặt vô cảm, nhưng ngay giây tiếp theo, Bailey lại bật ra tiếng cười kiêu ngạo đặc trưng của mình, vươn tay véo tai Bologo rồi kéo mạnh nó.

"Ngươi, một nhân viên Thực địa nho nhỏ lại dám đánh giá một bộ trưởng như ta? Ngươi thân phận gì, ta thân phận gì a!"

Bailey khí diễm mười phần, như là ác bá, nói xong vẫn còn chưa hết giận, nàng lại cho Bologo thêm một cước, nhưng rất hiển nhiên, vị bộ trưởng này đạp bất động nhân viên Thực địa nho nhỏ Bologo này.

Bologo không khỏi mỉm cười, đôi khi hắn thấy Bailey giống như một phiên bản nữ của Palmer, nhưng sau đó hắn lại cảm thấy việc dùng Palmer để hình dung Bailey có hơi xúc phạm.

Bailey rất kiêu ngạo, không thèm để tâm mọi người nghĩ gì, còn Palmer thì khác, cái tên này chính là ngọn cỏ đầu tường, đung đưa theo gió.

Điều quan trọng nhất là dù gì Bailey cũng là một bậc thầy về thuật giả kim, còn cái tên Palmer này quả thực chẳng làm nên trò trống gì.

“Bộ trưởng ta đây chưa bao giờ phải đi lấy lòng ai cả, đều là những người khác chạy đến lấy lòng ta, thằng nhóc nhà ngươi cũng xứng?” Bailey ra vẻ kiêu ngạo.

“Được rồi, vậy Bộ trưởng Bailey, ngài có thể vui lòng cấp cho ta một ít vũ khí giả kim được không?” Bologo nói, “Ngài làm tổ trong Phòng Khai Hoang với Amy rất an toàn, nhưng ta phải ra ngoài đấu trí đấu dũng với Taida a”.

"Ngươi không chết, sợ cái gì", Bailey cười, "Sao, bây giờ biết cầu xin lòng thương xót?"

Nói đến đây, Bailey cảm thấy trán đau nhói, cơn tức dâng lên từ trong lòng, vừa định cho Bologo thêm đạp nữa để giải mối hận thì cánh cửa sắt từ từ mở ra.

"Ta có một ý nghĩ kỳ lạ..." Bologo đột nhiên nói.

"Cái gì?"

"Như ngươi đã nói trước đây, chúng ta giống như người nhà đợi ở bên ngoài phòng phẫu thuật, còn bây giờ thì cuối cùng ca phẫu thuật cũng kết thúc." Bologo nối tiếp trò đùa của Bailey.

Tiếng bước chân vang lên từ trong sương, một bóng người mơ hồ chậm rãi bước ra, nàng mới tinh như một sự sống mới.

Hiểu như vậy cũng không sai, mọi bộ phận của Amy đều hoàn toàn mới, chính hãng theo đúng nghĩa đen.

Chỉ là...

Bologo quan sát Amy mới toanh từ trên xuống dưới, nàng trông vẫn như xưa, chỉ hơi khác một chút.

Chẳng hạn như màu bạch kim của tóc đã nhạt hơn, mái tóc dài trước đây không còn nữa mà thay vào đó là một mái tóc ngắn ngổ ngáo, thân hình gầy gò trước kia sau lần tái cấu trúc này cũng trở nên đầy đặn hơn rất nhiều...

Bologo quay đầu lại nhìn Bailey, Bailey thì nhìn đi chỗ khác, cho đến khi không trốn được nữa nàng mới lớn tiếng nói.

"Khi sư phụ chế tạo nàng đã dựa theo hình mẫu của Alice, bây giờ là ta, ta không thể làm theo ý mình sao?"

Bailey nói xong liền đi tới, bóp mạnh vào mặt của Amy, "Thấy chưa, bây giờ cảm giác khi sờ vào sướng hơn rất nhiều".

"Quan trọng nhất là…"

Bailey đột nhiên trở nên nghiêm túc và nhìn Bologo.

"Giờ trông nàng không còn giống Alice nữa đúng không?"

Bologo giật mình. Amy vốn là một điều ước không nên có của Taida. Dưới ước muốn dị dạng này, nàng sống như một cái bóng của Alice. Mãi cho đến tận bây giờ, hai hình bóng chồng chéo cuối cùng mới có sự khác biệt.

"Hiện tại Amy chính là Amy."

Bailey vừa nói vừa véo eo Amy, còn Amy thì trông như chết lặng và tuyệt vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
nguyenduy1k
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
Bá Vương Sở Nguyệt Đao
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
Phuc9177
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
Phuc9177
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
Nhã Nguyễn Kts
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
julyfunny7
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
lolqwer12
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
julyfunny7
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
lolqwer12
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
RyuYamada
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
julyfunny7
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
RyuYamada
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
Phương Nam
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
Trọng Hiếu
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
Phương Nam
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
Trọng Hiếu
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
Trọng Hiếu
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
connghien
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
Đặng Trần Đức
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
Phuc9177
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK