Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên trong, hồng quang và lam quang nhấp nháy đủ năm giây mời ảm đạm dần. Trên lôi đài, ta và Tiểu Lan phiêu phù trên không trung, ánh mắt hai người không chuyển dời nhìn chằm chằm đối phương.

Mà lôi đài phía dưới, đã hoàn toàn thay đổi diện mạo, tầng kim loại chủ thể của lôi đài hoàn toàn hư hại nghiêm trọng, như bị trăm ngàn quả bom oanh tạc, từng lỗ hổng lộ ra những cạnh sắc bén rải khắp nơi, nhìn hết sức dữ tợn, không còn một chỗ đặt chân.

So với Tiểu Lan, ta có vẻ chật vật hơn một chút, quần áo trên người có mấy chỗ tan vỡ. Ánh mắt ta lạnh lùng, trên mặt lại mang vẻ cười mỉm, nói: “Lợi hại! Lợi hại! Ta cũng xem thường ngươi, không nghĩ tới một đóa liên hoa mỹ lệ dị thường, cũng có uy lực như thế, bằng thứ vừa rồi, ngươi định nhất cử đánh bại ta sao? Xem ra làm ngươi thất vọng rồi.”

Tiểu Lan không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn ta, không biết suy nghĩ gì, qua một lúc, mới từ từ nói: “Ngươi nhập ma chưa sâu, bây giờ đi theo ta, có lẽ còn kịp.”

“Hừ! Nhập ma có gì không tốt? Ngươi không cần lãng phí miệng lưỡi nhiều như vậy, còn có chiêu số gì, tất cả đem hết ra đây đi!” Trong giọng ta đã bắt đầu không nhịn được.

Đóa hoa sen vừa rồi, cũng do ta sơ suất mới ăn chút thiệt thòi, nếu không phải bằng thể chất đặc thù của ta, lực lượng ẩn hàm trong đóa hoa đều bị ta hấp thu vào trong cơ thể, không tạo thành thương tổn trực tiếp. Ta bây giờ, chỉ sợ đã bị thương không nhẹ.

Tiểu Lan lắc đầu, nói tiếp: “Ta không phải đối thủ của ngươi. Trong chúng ta không có cừu oán, không cần phải tranh đấu sinh tử, ngươi hẳn phải biết, ta chỉ là muốn giúp ngươi.”

Trầm ngâm một chút, ta nhìn thẳng vào mắt nàng nói: “Vậy... ngươi đem lai lịch của ngươi nói cho ta biết, ta sẽ đi với các ngươi!”

Thần sắc Tiểu Lan khẽ biến, nhẹ giọng nói lại: “Ngươi đối với lai lịch của ta cảm thấy rất hứng thú sao? Ngươi nhất định phải biết được?”

“Không sai! Việc này đối với ta rất trọng yếu!” Ta lập tức trả lời.

Tiểu Lan trầm mặc vài giây, nói: “Được. Ta có thể nói cho ngươi, nhưng mà, ta làm sao tin ngươi không phải gạt ta?”

Ta ha ha một tiếng, ngạo nghễ nói: “Ngươi tin thì tin, không tin cũng không sao, Dương Đào ta đã nói, cho tới giờ cũng chưa nuốt lời!” (@ đánh chết cũng không tin thằng này được >_

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK