Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Như ta sở liệu, Khánh tân hội lần này ta lọt vào ba hạng đầu, người thứ nhất là Cao Mặc, thứ hai là ta, thứ ba là một gã biểu diễn kịch nói khá ngoạn mục.

Khánh tân hội kết thúc, Chu Phóng lên đài phát biểu, nói vài câu: “Đây là một đại hội đoàn kết, đại hội lần này hoàn toàn thắng lợi....” vân vân, Khánh tân hội hàng năm chính thức bế mạc.

Sau khi người xem ra về, thấy văn nghệ quán lúc trước toàn là người bây giờ trở nên trống rỗng, ta trong lòng có một loại cảm thụ không nói nên lời. Có tụ ắt có tán, nhưng lại không biết, ta với thế giới tương lai này có duyên không, nếu có một ngày thật sự phải rời đi?

Lúc này cười sống trở nên rất không bình thường, bởi vô luận ở bên ngoài ký túc xá, hay ở ngoài phòng học, luôn có một nhóm lớn người theo sát, trong đó thì đám nữ đồng chiếm đa số, mà nam đồng đối với ta có ý nghĩ không tốt gì hay có mục đích gì không biết. Thấy ta xuất hiện, liền có rất nhiều fan nữ kêu gào tên ta, làm cho ta có một cảm giác mình là một minh tinh.

Mà thu được quyền tiến vào “Vọng thư lâu” tham duyệt, vài ngày kế tiếp đều không có thời gian nhàn rỗi, cũng không bồi tiếp Thủy Hương Vân, mà vào “Vọng thư lâu” tìm kiếm đoạn lịch sử thất lạc, bên trong có nhiều bộ sách thật (DG: ý nói sách bằng giấy), nhiều bộ đã ố vàng, hoặc là dùng hóa chất đặc thù để ngăn ngừa lão hóa. Chỉ tiếc, một tuần trôi qua, ta cảm giác như rơi xuống lòng đất, không tìm được đám án mà ta muốn. Tựa hồ tất cả các bộ sách về lịch sử, đều cố ý hay vô tình miêu tả cùng một vấn đề: nguyên nhân loài người cùng các chủng tộc biến dị là Thánh quang, rốt cuộc nó là cái gì, từ đâu mà đến, tình huống cụ thể của Địa cầu lúc đó như thế nào? Từ khi Thánh quang bắt đầu xuất hiện, đến cuộc chiến đại diệt tuyệt chấm dứt cả một giai đoạn lịch sử, tựa hồ là bị người khác cố ý xóa đi, không hề ghi lại, chỉ là nói đó là những năm hỗn loạn điên cuồng. Nhưng hỗn loạn như thế nào, điên cuồng thế nào, một chữ cũng không có.

“Lão Đại, ngươi cả ngày đến Vọng thư lâu, rốt cuộc muốn tìm thứ gì vậy?” Hoàng Phủ Phi Long thấy ta tâm tình thất lạc, nhịn không được hỏi. Đây không phải lần đầu hắn hỏi ta chuyện này, bất quá mấy lần trước đều là ta ngậm miệng không đáp. Thở dài, ta trả lời:

“Ta muốn tìm kiếm tư liệu về Thánh quang, không nghĩ Vọng thư lâu nhiều cổ tịch như vậy, cư nhiên ngay cả một quyển cũng không thấy nói tới.”

“Thánh quang?” Hoàng Phủ Phi Long nhíu mày, “Vậy thì thật xa vời, các bộ sách bình thường quả thật rất ít khi ghi lại.... Nhưng, ta biết hai chỗ có lẽ có tư liệu ngươi cần.”

“Chỗ nào?” Ta con mắt sáng ngời.

Hoàng Phủ Phi Long trầm ngâm nói: “Một chỗ là Tư liệu khố của liên bang, nơi đó sở hữu tư liệu về loài người toàn diện nhất, bất quá Thánh quang thuộc về tư liệu tuyệt mật, ngươi muốn xem chắc là không chuyện dễ. Còn một nơi chính là Lâm Phượng các, nghe nói Lâm Phượng các rất có thể đã tồn tại trước cuộc chiến Đại diệt tuyệt, có tư liệu về Thánh quang cũng không kỳ quái, nhưng mà, cũng giống nơi trước, ngươi muốn xem, cũng hết sức khó khăn.”

Nghe nói như thế, ta cũng không có chút mất mát, ít nhất lại tìm được hai điểm hy vọng. Liên bang Tư liệu khố mà nói, ta có thể nhờ Thủy Thanh Hoa hỗ trợ, có lẽ sẽ được, tới thăm Lâm Phượng các.... Ta khóe miệng hiện ra một tia mỉm cười, nói: “Xem ra lần này tại Cực đạo vũ hội phải biểu hiện nữa rồi.”

Hoàng Phủ Phi Long sững sờ, chợt hiểu ra, nói: “Ngươi muốn đoạt lấy quán quân Cực đạo vũ hội để tiến vào Lâm Phượng các?” Lập tức gật đầu, “Với thực lực của ngươi bây giờ, muốn đoạt được quán quân cũng không phải việc khó, cứ như vậy bên Lâm Phượng các thật có hy vọng rồi.”

Ta tâm tình đại hảo, nhớ tới đã lâu không đăng nhập TT, cũng không biết “Tinh thần biến” bây giờ thế nào? Hẳn là đã tạo ra một đợt sóng trào sao? Nghĩ tới đây, ta lấy ra nhãn kính TT mới mua, đeo lên nhập vào TT, sau đó tiến vào Huy hoàng văn học võng, vừa nhìn nhất thời kinh hãi, chuyện gì xảy ra? Ta trước kia đã tạo Thư mục ‘Tinh thần biến’ giờ đâu mất rồi? Không tìm thấy quyển ‘Tinh thần biến’ nào nữa? Một bụng hoài nghi, ta đăng nhập khu vực tác giả, vừa bước vào, cả trăm đạo truyền tấn kêu gào, không ngoại lệ đều là của Huy hoàng biên tập số 0, chính là Hà Sanh Lượng gọi tới.

Gọi nhắc trả lời, vài giây sau Hà Sanh Lượng lập tức trả lại lời mời đưa ta vào không gian hư huyễn. Nhìn thấy ta bước vào không gian, Hà Sanh Lượng thở phào nhẹ nhõm, ngữ khí có chút kích động:

“Cuối cùng cũng đợi được ngươi rồi, mấy ngày qua ta một mực tìm ngươi, gọi phi phi cũng không có người nghe, ta còn tưởng ngươi bị mất tích chứ!”

Ta lúc này mới nhớ ra, mấy ngày này luôn ở Vọng thư lâu, sợ bị người quấy rầy, cho nên cắt luôn phi phi, lập tức nói: “Thật không hay, gần đây có vài chuyện cần làm, cho nên không mở phi phi được. Được rồi, ta phát hiện Huy hoàng văn học võng không có sách của ta, đây là xảy ra chuyện gì?”

Hà Sanh Lượng mỉm cười nói:

“Cái này chính là nguyên nhân ta tìm ngươi, Dương Đào, không thể không nói ngươi rất may mắn, tiểu thuyết ‘Tinh Thần Biến’ của ngươi chúng ta đem đi đề cử với các tập đoàn ngu nhạc, lập tức được một tập đoàn xem trúng, quyết định đầu tư đưa bộ tiểu thuyết này thành quang ảnh. Mà trải qua thương thảo của Huy hoàng văn học võng chúng ta, quyết định phải nắm cho tốt cơ hội này, dùng một phương thức chưa từng có trước giờ, đó chính là nhờ quang ảnh nổi tiếng, đem quang ảnh đỡ đầu, tiến hành quảng cáo tuyên truyền đại quy mô, sau đó đưa ra sách ‘Tinh Thần Biến’, tạo nên một làn sóng tiên hiệp chưa từng có! Cho nên chúng ta mới tạm đóng cửa thư mục ‘Tinh Thần Biến’, xin ngươi thứ lỗi. Đương nhiên, ‘Tinh Thần Biến’ cải biên thành quang ảnh, tất nhiên phải trả phí bản quyền cải biên cho ngươi, đại khái một trăm vạn liên bang tệ.”

Ta biết lúc này quang ảnh cùng phim không khác lắm, a a cười nói: “Nguyên lai như thế, đã có thêm tiền, ta đương nhiên không có lý do cự tuyệt, hết thảy nhìn các ngươi hành động đi!”

Hà Sanh Lượng gật đầu, nhìn ta nói: “Còn có một vấn đề muốn thỉnh giáo, không biết gần đây trên TT truyền lưu phi thường mạnh mẽ ‘Ngồi cùng bàn với em’ ‘Chuột yêu gạo’ cùng với ‘Tình không dễ có’ ba bài này có phải do Dương Đào ngươi hát không?”

Ta ngạc nhiên, hỏi: “Ba bài này đều đưa lên TT sao? Trong khoảng thời gian này ta bề bộn nhiều việc, không có chú ý.”

Hà Sanh Lượng a a nói: “Ngũ Đạo học viện Khánh tân hội, có người dùng CG (DG: chắc là camera) ghi lại tình hình lúc ngươi hát, ta xem qua đoạn phim đó, thấy người kia rất giống ngươi, hơn nữa tên cũng giống nhau, cho nên mới có hoài nghi. Nếu ba bài đó là do ngươi hát, vậy, chúng ta có thể thương lượng một chuyện khác nữa.”

“Chuyện gì?” Ta nghi hoặc hỏi.

Hà Sanh Lượng mỉm cười nói: “Nhà đầu tư đã cùng chúng ta bàn bạc qua, nếu ba bài nọ thật là Dương Đào ngươi hát, vậy đối phương rất hy vọng Dương Đào ngươi có thể trở thành diễn viên chính trong quang ảnh ‘Tinh Thần Biến’.”

Ta hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này, bởi tướng mạo của ta như vầy, muốn lên phim hoàn toàn không có hy vọng gì, càng không nói diễn vai chính, lúc này thất thanh nói: “Ngươi bảo ta lên điện, nga, là quang ảnh?”

“Hoàn toàn chính xác.” Hà Sanh Lượng tươi cười như trước.

Ta trong đầu nhanh chóng đảo loạn, nghĩ lại lời của Hà Sanh Lượng nói lúc trước, lập tức hiểu ra nguyên nhân quyết định đầu tư này, nguyên lai nhà đầu tư xem danh khí của ta tại TT, một ca sỹ thần bí gia nhận vai diễn trong một bộ quang ảnh, hơn nữa đảm đương nam chính, cái này không thể nghi ngờ là một vụ kinh doanh mạo hiểm. Nghĩ tới đây, ta không khỏi thấy cười khổ, xem ra người phía sau bày ra màn quang ảnh “Tinh Thần Biến” này thật sự là một cái nhân tài a....

khánh sầu đời

12-09-2009, 02:18 PM

Cực Phẩm Chiến Thần

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK