Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thở dài một hơi, ta tùy tiện đi chọn một phương hướng, hành tẩu dọc theo vỉa hè, không tới vài phút liền bị kỳ dị phong cảnh của thế giới này cùng với những mỹ nữ mặc những bộ trang phục kỳ dị không ngừng hấp dẫn ta, con mắt nhìn không chớp, dù sao có tiền nơi tay, cũng không có sợ đói nữa.

Cưỡi ngựa xem hoa được khoảng mười phút, tâm cảnh của ta đột nhiên cảm nhận được mùi nguy hiểm, hơi nghiêng đầu về phía sau, trong lòng nhất thời cả kinh, hàng năm trà trộn vào hắc đạo ta rất dễ dàng cảm nhận được có năm sáu cặp mắt theo dõi, mà đối tượng bọn họ theo dõi chính là ta.!

Trong lòng ta thầm mắng mình quá sơ ý, mãi mê thưởng thức phong cảnh cùng ngắm nhìn mỹ nữ liền quên lưu ý tình huống phía sau. Mà ta phát hiện, vài người kia rõ ràng không có cố ý ẩn dấu. Ta không khỏi kỳ quái, lập tức hiểu ra, trong lòng cười lạnh, nói vậy trong lòng bọn họ, ta như một tiểu hải tử không có khả năng phát hiện ra bọn họ. Ta dám khẳng định, những người này theo Mộc Y Linh nói chính là người của Đằng Long bang, phỏng chừng ngay lúc ta rời khỏi phạm vi cục cảnh sát thì bọn họ bắt đầu dán mắt vào ta.

Mà làm cho ta cảm thấy kỳ quái chính là những người này chỉ đi theo phía sau ta, cũng không có tiến lên hành động. Đi một hồi, ta mới hiểu ra nguyên nhân, đồng thời không khỏi cảm thán trị an cái thế giới này lại nghiêm ngặc tới như thế. Mỗi năm trăm mét đường đi thì sẽ có một bục cao, một gã cảnh sát có quần áo giống như Mộc Y Linh đứng trên bục gác, xem hai mắt hắn hữu thần, dáng đứng như thái sơn, rõ ràng không phải là người dễ đối phó. Mỗi năm trăm mét lại có hai người cảnh sát quan sát tình huống xung quanh, hơn nữa trên đường có nhiều người như vậy, cũng khó trách mấy ngươi kia không dám ra tay.

Bất qua bây giờ phải làm sao? Ta không khỏi lo âu, những tên kia khẳng định chờ ta đi vào nơi vắng vẻ ít người rồi thu thập ta, cho dù những người ở phía sau không có võ công, theo thân thủ của ta, nhiều nhất chỉ có thể đối phó tối đa ba người, nhưng là ai biết được Đằng Long bang phái ra bao nhiêu người đối phó ta? Mẹ kiếp, thật sự là xui xẻo, ngay cả ngồi tù mà cũng kiếm ra được một đám cừu nhân.

Ta không khỏi hết sức buồn bực, chẳng lẻ lại trở về cục cảnh sát hay sao? Không được, tránh né được nhất thời, không thể tránh cả đời, đầu tiên phải bỏ rơi đám người ở phía sau.

Vừa nghĩ như vậy, ta lập tức tăng tốc độ, chuyên môn hướng chỗ đông người mà chen vào. Những tên ở mặt sau rõ ràng rất nóng nảy, đều đi nhanh hơn.

Người ta lại nhỏ con, thân thủ linh hoạt, hơn nữa ở tại xã hội không phải lăn lộn vô ích, ngoài trừ ăn trộm đồ thì công phu chạy trốn lợi hại nhất. Đường phố ở thành thị này thông bốn phương tám hướng lại có nhiều khúc quanh, sau đó thừa dịp đông người đi vào một tòa nhà thương mại, sau đó theo bản chỉ dẫn mà thoát ra tới cửa sau.

Quay lại nhìn phía sau, thấy không ai tiến lên, khóe miệng ta lộ ra nụ cười.

Lại không nghĩ rằng, ngay lúc này, một bàn tay vỗ lên bả vai ta. Nụ cười của ta trong nháy mắt cứng ngắt, lập tức theo phản xạ bắt trụ bàn tay của người kia, thân thể cong lại, dùng hết khí lực toàn thân muốn vật ngã người kia.

Ngưởi ở phía sau kêu khẽ một tiếng kinh ngạc, ta chỉ cảm thấy bàn tay mà ta đang cầm trụ đột nhiên trơn tuột giống như bạch tuột, nắm giữ không được, liền rút khỏi bàn tay ta, sau đó ta cảm giác trên vai nặng nề, sau đó cánh tay bị bàn tay kia trảo không thể nhúc nhích.

“Đừng nhúc nhích, là ta!”

Một âm thanh rất nhỏ từ phía sau truyền đến, ta buông lỏng cả người ra. Mặc dù âm thanh này rất nhỏ nhưng đối với ta nó rất quen thuộc, mà ở thế giới này, người duy nhất mà ta có thể tin tưởng, cũng chính là chủ nhân của thanh âm này.

Còn chưa chờ ta quay đầu lại, Mộc Y Linh liền nắm tay ta kéo vào trong xe đậu ở ngoài trung tâm thương mại, chiếc xe màu đỏ của nàng đã sớm bay tới chỗ này.

Hai người chúng ta chui vào trong xe bay, sau đó chiếc xe tự động bay lên trên, tiến vào đường bay.

“Tốt rồi!” Lên xe xong, Mộc Y Linh thở ra một hơi, sau đó đắc ý nhìn ta, nói:”Tiểu tử, còn không mau cám ơn ta nữa?”

“Đây là?” Ta nghi hoặc nhìn Mộc Y Linh.

“Nói nhảm!” Mộc Y Linh tựa hộ rất không hài lòng với sự chậm chạp của ta, hung hăng gõ đầu ta một cái:” Ta đã sớm biết ở tại cục cảnh sát có người Đằng Long bang đứng chờ, cho nên lúc đó mới không muốn cùng ngươi có quan hệ, cái này còn không hiểu nữa!”

Mặc dù bị gõ một cái, nhưng đầu không có chút đau. Nhìn Mộc Y Linh bộ đáng đắc ý cùng quan tâm, ta đột nhiên có một loại cảm giác ấm áp đã lâu rồi không có.

Ta không phải ngu ngốc, lập tức nghĩ tới lúc ấy nàng không muốn cho Đằng Long bang hoài nghi, để tránh phiền toái tới, cho nên khi đó nàng chỉ có thể một mực đi phía sau ta, chỉ là ta không có phát hiện mà thôi, lập tức giọng nói rất thành khẩn:”Cám ơn tỷ.”

“Bớt làm ra vẻ này đi!” Mộc Y Linh giả bộ tức giận nói:”Nếu không xem ngươi còn trẻ, không đành lòng nhìn thấy ngươi chết, làm ba mẹ ngươi thương tâm, ta mới không quan tâm đến ngươi.”

Ta cười cười, không nói gì.

“Cười cái gì mà cười?” Mặt của Mộc Y Linh có chút đỏ, tiếp theo trừng mắt ta, có chút thẹn quá thành giận nói:”Ta nói trước với ngươi, ngươi ở nhà ta cũng được, nhưng phải trả tiền! Một ngày một trăm đồng! Còn có lúc nãy ta đưa một ngàn đồng cho ngươi, sau này ngươi nhất định phải trả lại cho ta, có nghe hay không?”

“Nghe rồi, nghe rồi!” Ta vội vàng đáp ứng, trong lòng lại rất cảm kích. Rất nguy hiểm nếu bị bang phái truy ra, thu giữ một người mới nhận biết vài ngày, điều này làm cho hiểu được, mặc dù tính tình Mộc Y Linh có hơi tệ nhưng xem như là một người khộng sai.

Mộc Y Linh hài lòng gật đầu, tiếp theo nói:”Còn có, một trăm đồng tiền cư trú, một ngày ba bữa ăn cũng phải tính, ta tính rẻ cho ngươi một chút, một ngày năm mươi đồng là được, bổn tiểu thư đích thân làm bếp, cũng không phải ai có thể được ăn.

“Không vấn đề!” Ta đáp ứng liền, sau đó hỏi:”Y Linh tỷ, chiêu vừa rồi là chiêu gì thế? Ta rõ ràng nắm được tay ngươi nhưng chốc lát lại bị tuột ra, thật là lợi hại à!”

“Ngươi nói cái chiêu kia sao, đó là một trong những chiêu số mà cảnh sát phải học, kêu là Dư Ngư Thủ, công phu thô thiển, không đáng giá nhắc tới.!” Mộc Y Linh nói có vẻ quan tâm, nhưng từ vẻ mặt không che dấu được sự đắc ý.

“Du Ngư Thủ?” Ta dám khẳng định vẻ mặt ta rất kì quái, ừh, rất có hình tượng,

Lập tức khôi phục lại, ta nhe răng cười hì hì nói:”Y Linh tỷ lợi hại như vậy, công phu Du Ngư Thủ thô thiển này, không biết tỷ dạy ta được không?”

Ta đã suy nghĩ cẩn thận, ở cái thế giới này, nếu không có võ công, ngươi chính là một quả banh, ngay cả tự bảo vệ không khó khăn, cho nên lại phải dày mặt mà cầu xin.

Mộc Y Linh lập tức nói:”Dạy ngươi, cũng được àh, trả tiền học phí đi! Không nhiều lắm, tính ngươi năm vạn đồng thôi.” Vẻ mặt chờ mong nhìn ta trả lời.

Năm vạn? Hẳn là một số tiền rất lớn….. Ta cười gượng nói:”Y Linh tỷ, tỷ rất thiếu tiền hay sao chứ?”

“Hừ, ta thiếu hay không thiếu liên quan gì đến ngươi? Đầu năm nay có ai chê mình tiền nhiều đầu chứ?” Mộc Y Linh khinh thường nhìn ta, rất giống như hỏi một vấn đề ngu ngốc, ánh mắt kia đã hoàn toàn đánh bại ta, làm dây thần kinh não thứ năm có chút co quắp..

Rất nhanh đã tới chỗ mà căn phòng của Mộc Y Linh ở trong một tòa nhà cao gần một ngàn mét, mà tòa nhà này có hình dáng rất kỳ quái, cả mặt ngoài tòa nhà có trăm ngàn lỗ hổng, chỉnh tề ngay ngắn giống như tổ ong. Bên ngoài mỗi lối vào đều có một màng năng lượng màu lam nhạt bảo vệ, nếu không nhìn kỹ sẽ không thấy. Sau khi loại trừ màng năng lượng xong, chiếc xe liền đi vào cửa lỗ ong này. Những tòa nhà gần bên đại khái đều có cấu tạo như thế, thỉnh thoảng có vài chiếc xe giống như con ong mật ra ra vào vào. Làm ta không khỏi cảm thán mọi người sống trong hoàn cảnh thật tốt, cơ hồ mỗi người đều có xe bay.

Mộc Y Linh lái xe bay lên không biết bao nhiêu tầng trong tổ ong, dù sao khi ta nhìn ra ngoài cửa xe thì cảm giác chân như nhũn ra không dám nhìn lại lần nữa.

Chiếc xe bay lên bay xuống, dọc theo thông đạo mà đi, rất nhanh đã tới một cánh cửa bằng kim loại. Mộc Y Linh đưa vòng thân phận trên cánh tay phải đến gần bộ phận cảm ứng của cánh cừa kim loại, sau đó phát ra một tiếng tích, một đạo ánh sáng trắng từ dưới mặt sàn quét từ dưới lên trên, hai giây sau cánh cửa đã mở ra. Làm cho ta kinh dị chính là cánh cửa này có hình dáng giống như hình bát quái, sau khi cửa mở ra thì chìm vào trong bức tường không còn thấy nữa.

Lúc đi vào, ta liền tò mò xem xét căn phòng này. Trong đó có rất nhiều đồ có hình dáng kỳ quái không biết dùng để làm gì, ta phát hiện phòng khách có rất nhiều đồ vật bị quăng bừa bãi, rõ ràng là mấy cái chai đồ uống ở trên ghế sô fa, trên bàn, đều có ở khắp nói. Tiếp theo, ta phát hiện ra hai đồ vật mà ta hết sức quen thuộc – Nịt ngực cùng nội khố! Mặc dù chất liệu cùng hình dạng có khác so với ấn tượng của ta, nhưng ta khẳng định đó là nịt ngực cùng nội khố.

Trời, ta mở to hai mắt nhìn, thật sự không nghĩ ra ở thế giới này cũng có hai loại đồ vật này! Hơn nữa xem size của nịt ngực kia, mịa nó, tuyệt đối đã ngoài side D.

30-08-2009, 10:54 AM

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK