Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quy Hành Liệt lắc đầu, nói: "Tầm quan trọng của Thánh vật, Minh thủ hẳn là rất rõ ràng, bằng không Hải tộc chúng ta cũng sẽ không đề ra yêu cầu như vậy. Huống hồ, lẽ nào Minh thủ cho rằng Hải tộc chúng ta tham Thánh vật nhân tộc các ngươi? Trước đó ngươi dùng Thánh vật nhân tộc đổi một dạng Thánh vật kia, sau đó chờ Thánh vật bị mất quay về, các ngươi dùng hai món Thánh vật đổi lại Thánh vật nhân tộc, vậy rất công bằng!"

Ta nhìn Triệu Vô Cực, chiếu theo lời Quy Hành Liệt nói, xác thực rất là công bằng. Chỉ là trong lòng ta vẫn cười lạnh, diễn, diễn tiếp đi.

Triệu Vô Cực nói: "Nếu Thánh vật Hải tộc bị mất vẫn không tìm được thì sao? Thánh vật nhân tộc chúng ta lẽ nào vẫn tiếp tục bị Hải tộc các ngươi chưởng quản phải không? Kết quả là, đồ của nhân tộc chúng ta chỉ bằng một thứ Thánh vật con của Hải tộc các ngươi!"

Quy Hành Liệt trừng mắt: "Minh thủ nói có ý gì? Thánh vật mẹ các người không tìm được, nhưng không phải vẫn nằm trong tay nhân tộc các ngươi sao?"

"Ngươi!" Triệu Vô Cực thấy Quy Hành Liệt cưỡng từ đoạt lý, không khỏi phát nộ.

Triệu Vô Cực biểu tình không đổi, vẫn ra dáng đang áp chế lửa giận, nhưng đột nhiên truyền âm sang Quy Hành Liệt: "Cũng tới lúc rồi."

Truyền âm thì rất bí ẩn, thế nhưng đối với ta mà nói, truyền hay không truyền cũng không khác mấy, lời của Triệu Vô Cực không lọt khỏi tai ta một chữ nào.

Trong mắt Quy Hành Liệt hiện một tia đã hiểu, thản nhiên nói với Triệu Vô Cực: "Nói tới nước này, Minh thủ tự mình quyết định đi."

Tức giận trong mắt Triệu Vô Cực, chầm chậm khôi phục bình tĩnh, biểu tình đè nén tức giận, làm ra vẻ trầm tư.

Ta hoàn toàn làm kẻ bàng quan, khóe miệng hiện vẻ mỉm cười xem màn trình diễn.

Sau một lát, Triệu Vô Cực rốt cục gật đầu, nói: "Ta nghĩ rồi, cũng biết Quy lão nói có đạo lý. Nhưng mà chỉ có thể trao đổi đến khi Dương tông chủ lục soát chấm dứt, nếu Dương tông chủ không tìm được, liền đem Thánh vật đổi lại. Mà ta bảo chứng, đến lúc đó chính phủ liên bang nhân tộc, sẽ cử hết toàn lực truy xét!"

"Được!" Quy Hành Liệt một lời đáp ứng, sau đó vươn một ngón tay: "Từ hôm nay trở đi, một tháng, trong vòng một tháng, nếu nhân tộc các ngươi không thể đem chí bảo trở về hoàn hảo vô tổn, không cần nói nữa. Hải tộc và nhân tộc, sẽ đối mặt với tràng diện không chết không thôi!"

Hoàn hảo vô tổn, bốn chữ này Quy Hành Liệt nhấn rất nặng, hàm ý trong đó, vừa nghe đã biết. Nếu không nghe được bọn họ truyền âm, chỉ sợ ta cũng sẽ bị lừa. Mà giờ thì sao, ta chỉ có thể bội phục than thở, diễn xuất của hai lão gia hỏa này, thật có thể đoạt giải Oscar như chơi.

Triệu Vô Cực sắc mặt hơi đổi, nhìn chằm chằm Quy Hành Liệt, nặng nề phun ra một chữ: "Được!"

Quy Hành Liệt nói tiếp: "Còn một điểm, lúc dẫn độ Thánh vật tộc ta tiến đến Đông đại lục, trước khi Dương tông chủ dùng Thánh vật tìm kiếm Thánh vật mất trộm, hộ tống Thánh vật phải do ba gã hộ vệ Hải tộc cao thủ chưởng quản!"

"Được!" Triệu Vô Cực chần chờ một chút, gật đầu nói.

Sự tình đã định, sau đó đại biểu hai tộc, Quy Hành Liệt và Triệu Vô Cực liền bắt tay ký kết hiệp nghị bí mật.

Quy Hành Liệt lấy ra hai viên ngọc châu có vẻ giống như dạ minh châu. Sau đó, Quy Hành Liệt cùng Triệu Vô Cực hai người liền phân biệt tiến hành khắc ghi thần niệm vào bên trong hạt châu, sau khi khắc thì bên trong đã ghi lại nội dung hiệp nghị của hai người. Nội dung hiệp nghị là những gì đã bàn trong mấy giờ qua. Hai người trao đổi xem xét một lần, xác nhận không có lầm lẫn, phân biệt tự mình thu hồi hạt châu.

Bởi vì có lưu lại tàn thức thần niệm của hai người, bản hiệp nghị này tuyệt không thể mô phỏng hay cải biến được nữa, chỉ cần nhập thần niệm vào trong hạt châu, liền có thể đọc được nội dung hiệp nghị, cùng với tướng mạo của người lập hiệp nghị này, đồng thời có thể căn cứ tàn thức thần niệm xác nhận thân phận người ghi chép hiệp nghị.

Ký kết hiệp nghị xong, song phương đều thở phào nhẹ nhõm, cho dù thế nào, cuối cùng sự tình cũng có một điểm chấm dứt.

Quy Hành Liệt mỉm cười nói: "Nói như vậy, chuyện này không thể duy trì lâu, nhân tộc các ngươi ngày hôm nay tuyển chọn người xong, ngày mai sẽ cùng chúng ta trở về thần điện Hải tộc, bái kiến tộc trưởng! Minh thủ và Dương tông chủ nghĩ thế nào?"

Triệu Vô Cực cũng đem ánh mắt chuyển hướng ta, cười nói: "Không biết Dương tông chủ có ý kiến gì không?"

Ta gật đầu, nói: "Ta thì không thành vấn đề, phương diện học viện đã làm xong thủ tục thôi học, hiện giờ là một người độc lập, có rất nhiều thời gian."

"Như vậy là được rồi." Triệu Vô Cực cười ha ha, nói với Quy Hành Liệt: "Quy lão yên tâm, tiến hành chọn người là từ trong hậu bối của Ngũ đại thế gia, hẳn sẽ rất nhanh, ngày mai có thể xuất phát."

Quy Hành Liệt cười đến nỗi đôi mắt vương bát híp chặt không thấy nữa, biểu hiện hắn hiện tại rất vui vẻ. Lần này nhiệm vụ đi sứ cuối cùng cũng hoàn thành rồi, tựa hồ rất hoàn mỹ, mà bằng khoa học kỹ thuật của nhân tộc, ít ngày nữa hắn có thể về lại biển rộng, sao không làm cho lão rùa đã sống ở biển cả ngàn năm không vui vẻ được chứ?

Cùng ngày, gia chủ Ngũ đại thế gia tề tụ Minh thủ phủ, ta và các vị gia chủ đã nhiều tháng không gặp, lúc gặp nhau cũng hàn huyên một trận.

Tuy rằng từ Thủy gia đã nhận được tin trước, thế nhưng lúc nghe chính miệng ta thừa nhận mình là tông chủ Lâm Phượng các, ngoại trừ Thủy Kiếm Phi ra các vị gia chủ vẫn không khỏi giật mình. Nhưng đến khi nhìn thấy hai vị tuyệt thế mỹ nữ thì cũng phải tin, đều lớn tiếng chúc mừng.

Sắc mặt Mộc Thanh có chút khó coi, lại có vẻ bất an và sợ hãi, miễn cưỡng cười chúc mừng ta.

Trong lòng ta cười nhạt, hiện giờ trong lòng ta, Mộc Thanh chỉ còn là một vai diễn nhỏ nhoi không đáng chú ý. Hiện giờ hắn vẫn còn tham niệm sao? Mộc gia tuy rằng thế lớn, thế nhưng so với cao thủ như mây của Lâm Phượng các, khác biệt như kiến so voi.

Ta không biết Triệu Vô Cực trước đó nói với họ thế nào, nhưng có thể khẳng định à, Triệu Vô Cực tuyệt đối lừa dối bọn họ, về bí mật quang đoàn, tuyệt đối không có khả năng nói cho bọn họ được.

Ta thừa dịp không ai chú ý, truyền âm hỏi Thủy Kiếm Phi tình huống, chứng minh phán đoán của mình. Bọn Thủy Kiếm Phi chỉ biết, Hải tộc bởi vì một món đồ vật cực kỳ trọng yếu bị trộm mà khởi binh vây khốn nhân tộc, mà hiện tại Hải tộc cần tiếp dẫn một món đồ tìm lại vật bị mất, mà cụ thể là vật gì thì không rõ ràng lắm.

Triệu Vô Cực trực tiếp nhập chính đề, nói cần phải từ trong đệ tử Ngũ đại thế gia rút ra năm người hoàn thành việc này, hóa giải nguy cơ nhân tộc, các đệ tử đại thế gia tham dự việc này, đều có thể bước vào Di hồn điện tiếp thu quán đính tẩy tủy của thượng cổ chiến hồn - đương nhiên, nếu đã tiếp thụ rồi, sẽ đổi lại mười ngày lãnh giáo các vấn đề võ học của các vị các lão bên trong Di Hồn Điện.

Hai điểm này đối với Ngũ đại thế gia mà nói, không thể nghi ngờ rất có lực hấp dẫn, mà ta cũng nghĩ, Ngũ đại thế gia sẽ không ngu xuẩn chọn đệ tử đã qua quán đính tiếp nhận chuyện này, vậy thì thật không có lời.

Mà chính phủ liên bang cũng đã biểu hiện ý của mình, Lâm Phượng các tồn tại đồng đẳng với chính phủ, tự nhiên cũng không thể keo kiệt, ta đưa ra hứa hẹn, đệ tử Ngũ đại thế gia tham dự việc này có thể vào Lâm Phượng các mỗi người học một môn tuyệt học, đồng thời tiếp thu chỉ điểm của tiên tử trong các.

Quả nhiên, sau khi đưa ra hứa hẹn, ánh mắt các vị gia chủ sáng ngời, chỉ đi tới chỗ Hải tộc mà thôi, lại còn có tự thân tông chủ Lâm Phượng các kề bên, chắc sẽ không có vấn đề gì xảy ra, nhưng còn có chỗ tốt như vậy, bọn họ cũng không cần do dự nữa.

Không có dị nghị, kế tiếp năm vị gia chủ bắt đầu tự định chọn người của mình.

Qua một đoạn thời gian, năm vị gia chủ liền báo người mình đã chọn.

Thủy gia tuyển chính là Thủy Hổ, Hỏa Vân gia tuyển ra Hỏa Vân Yến, Mộc gia chọn Mộc Long, Kim gia là một người tên Kim Thành, Hoàng Phủ gia chọn chính là Hoàng Phủ Phi Long.

Đối với Thủy gia chọn Thủy Hổ, ta lý giải được, Thủy Hương Vân thân là nữ nhi, đối với võ học cũng không có hứng thú, cho nên tuyển Thủy Hổ thì tương đối thỏa đáng. Mà Hỏa Vân chọn Hỏa Vân Yến, cũng là xuất phát từ lo lắng lời lỗ, dù sao tu vi Hỏa Vân Triều tới mức này, không chừng hắn lúc còn ở học viện đã từng trải quán đính của Di Hồn Điện. Mộc gia Mộc Long thì không cần nói, bởi tu vi hắn dù không tệ, nhưng có hai huynh đệ Hoàng Phủ gia ở đó, hắn muốn xuất đầu trong Ngũ Đạo học viện thì hết sức trắc trở, cho nên có cơ hội lần này, đối với hắn hết sức quý giá. Mà Kim gia chọn tên Kim Thành kia, ta chưa từng nghe qua. Hoàng Phủ gia lại chọn Hoàng Phủ Phi Long lại làm ta ngoài dự kiến, dù sao Hoàng Phủ Phi Long cũng đã đi qua Di Hồn Điện rồi.

Nghĩ lại, ta hiểu ra, hiện giờ Hoàng Phủ Phi Long đã là cao khoa, bản thân đã là đệ nhất cao thủ học viện, trong mấy năm nữa, khẳng định cũng sẽ tới Di Hồn Điện và Lâm Phượng các, cho nên tuyển ai cũng vậy thôi.

Chọn người xác định xong, năm vị gia chủ đều dùng phi phi liên hệ với gia tộc, để những người được chọn nhanh chóng tới Khai Long.

Nhìn năm vị gia chủ bận bịu liên hệ, đến lúc nhìn thấy dáng cười thâm ý của Triệu Vô Cực, trong lòng ta chợt khẽ động, cảm giác trong này có điều cổ quái.

Trước đó còn chưa chú ý, giờ nghĩ lại, đệ tử Ngũ đại thế gia chọn ra, tu vi trên cơ bản đều không cao lắm, nếu nói có tác dụng bảo hộ Hải tộc chí bảo, ta tuyệt đối hoài nghi, nói cách khác, để Ngũ đại thế gia tham dự vào trong này, căn bản không có ý nghĩa gì cả? Nếu chỉ là hộ tống Hải tộc chí bảo, do một mình ta làm không phải càng an toàn hơn sao? Thế nhưng Triệu Vô Cực an bài như vậy, trong này còn có thâm ý gì?

Ta không khỏi trầm tư.

Suy tư một lúc lâu, ta vẫn không bắt được trọng điểm, lắc đầu, không cần nghĩ nữa, dù sao cũng đã bất lực cải biến, có âm mưu quỷ kế gì, đỡ hết là được.

Tiếp theo là chờ đợi.

Hơn hai giờ sau, Mộc gia cách Khai Long gần nhất tới trước, Mộc Long sau khi tới Minh thủ phủ, bộ dạng mờ mịt, hiển nhiên còn không rõ đã xảy ra chuyện gì, cần hắn gấp gáp tới Khai Long như vậy. Thẳng đến khi nghe Mộc Long giải thích, hắn mới bắt đầu hưng phấn. Vạn lần không ngờ tới chuyện tốt như vậy đột nhiên đập xuống đầu mình, đồng thời tiến nhập Di Hồn Điện và Lâm Phượng các? Đãi ngộ này dù là quán quân Cực đạo võ hội cũng không thể hưởng thụ được nga! Nếu như nói tiến nhập Di Hồn Điện làm hắn còn có chút mong chờ, bước vào Lâm Phượng các, nằm mơ hắn cũng không dám tơ tưởng, dù sao, đầu năm nay cao thủ thiếu niên thiên tài thật là nhiều quá rồi.

15-03-2010, 01:32 PM

Cực Phẩm Chiến Thần

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK