Ở giữa quãng trường là một hồ nước lớn có đường kính gần trăm mét, chính giữa là một bức tượng một mỹ nữ. Bức tượng mỹ nữ này được tạc bằng ngọc thạch trắng tinh, có chiều cao gần mười mét. Bức tượng được tạo hình thành mỹ nữ ôm một bình nước đang nghiêng ra ngoài, từ trong bình nước ngũ sắc kia nước đang chảy ra không ngừng rồi đổ vào trong hồ.
Thật ra, bình nước này đã được gia trì bởi ma pháp, bên trong bình thông đến vật chất vị diện thủy thuộc tính, vì thế nên nguồn nước mới có thể chảy mấy vạn năm mà không khô cạn. Năm đó khi xây dựng thành thị này, người cổ đại đã thiết kế hệ thống dẫn nước từ hồ ra toàn bộ thành phố, cung cấp nước cho mọi người sử dụng. Vì thế, nơi này là nguồn nước trung tâm của toàn bộ thành phố. Cũng nhờ sự tồn tại của nguồn nước này mà nơi này trở thành ốc đảo duy nhất trong sa mạc.
Lúc này, có một đoàn người đang dừng chân tại giữa quảng trường, trông có vẻ như là đoàn lữ hành ghé lại dừng chân. Ước chừng bọn họ có khoảng 200 người, còn có 50 con ngựa và 50 lạc đà lông vàng to lớn. Lão Tà chưa bao giờ nhìn thấy loại lạc đà này; bọn chúng thân cao đến hơn ba mét, toàn thân phủ một lớp lông vàng dài nửa thước, trông cực kỳ to lớn khỏe mạnh. Có điều, dựa vào việc chúng đang ăn cỏ khô thì đám này đều là gia súc hiền lành mà không phải ma thú dùng cho chiến đấu.
Bên cạnh đám lạc đà lông vàng là một đống lớn hàng hóa, trong đó có các đồ dùng hàng ngày như cỏ khô, thức ăn nước uống, lều bạt và ... một đám hơn ba mươi người khổng lồ đang hôn mê bất tỉnh. Đám khổng lồ này rất cao lớn hùng tráng, cả người phải cao tầm ba bốn mét, trông như Kim Cương hộ pháp vậy (DG: Chắc là theo quan niệm của Lão Tà về sự to lớn: Kim Cương hộ pháp của Phật Môn). Đặc điểm rõ ràng nhất trên người họ là một con mắt lớn ở giữa trán.
Lão Tà không hiểu lắm tình hình ở đây, có điều chỉ việc bọn khổng lồ bị đám nhân loại này bắt sống thì ắt hẳn đám người này phải rất mạnh mẽ. Vì thế, hắn chuyển sự chú ý sang đám nhân loại đang hạ trại kia. Tuy vậy, Lão pháp sư đang đứng bên cạnh hắn lại không như thế, khi lão nhìn thấy đám khổng lồ này thì lập tức chấn động, hai mắt như lồi hẳn ra, không tin rằng đây là sự thật.
Hóa ra, Lão pháp sư nhận ra thân phận đám khổng lồ này. Bọn họ thuộc về vương quốc Thú Nhân, là chủng tộc mạnh chỉ sau cự thú cấp sáu Behemoth: Người khổng lồ một mắt Cyclop.
Phải biết là đám khổng lồ một mắt này không phải tầm thường. Trong đám binh chủng cấp sáu thì bọn chúng có thể xem là binh chủng nổi bật. Bọn chúng có thiên phú về pháp thuật từ khi sinh ra: "Hóa bùn thành đá"; có thể trực tiếp tạo ra các tảng đá lớn từ đất ở dưới chân. Đường kính những tảng đá này có thể đạt đến hai mét, nặng một hai trăm cân. Một Cyclop thông thường có thể ném tảng đá loại này ra xa mấy trăm mét. Với quán tính và sức nặng của tảng đá này thì ngay cả chiến sỹ cấp bốn cấp năm cũng không dám đón đỡ.
Đương nhiên, sau khi bị ném ra xa như thế thì xác suất trúng mục tiêu là vô cùng thấp; nhưng mà đừng quên rằng Cyclop là sinh vật quần cư, nếu mà mười mấy Cyclop cùng ném ra thì sợ rằng nhỏ như con thỏ cũng không tránh được đòn độc của bọn họ.
Bọn họ còn tạo ra được các hòn đá nhỏ để bắn trong cự li gần. Một tảng đá nặng mười cân trong tay Người khổng lồ một mắt chỉ giống như trứng gà trong tay nhân loại. Trong vòng một trăm mét, các hòn đá nhỏ do Người khổng lồ một mắt ném ra không chỉ có hiệu suất trúng đích rất cao mà còn có lực lượng rất lớn; chiến sĩ cấp ba trở xuống mà trúng đòn thì không chết cũng bị thương nặng.
Mặc khác, cho dù công kích từ xa là thế mạnh của Người khổng lồ một mắt, nhưng dựa vào khí lực mạnh mẽ của mình, cùng với thiên phú pháp thuật "Hóa da thành đá" thì khi cận chiến bọn họ cũng cực kỳ bưu hãn. Vũ khí bình thường chém vào làn da đã được gia trì pháp thuật thì tóe lửa như chém vào đá, do đó khó mà tạo thành thương tổn.
Binh chủng cường đại như vậy có sức chiến đấu mạnh mẽ khó mà tưởng tượng! Trong đám 200 nhân loại này thì chỉ có 51 chiến sĩ có đấu khí, còn lại đa số đều là chiến sĩ cấp thấp. Tên mạnh nhất trong đám cũng chỉ đạt đến cấp năm mà thôi. Trong tình huống như vậy, bình thường chỉ cần hai ba tên Cyclop là có thể đánh cho đám hai trăm người này tan nát, kêu cha gọi mẹ mà bỏ chạy; còn bọn họ lại không bị thương tổn gì. Nhưng mà không biết vì sao mà ba mươi mốt Cyclop này lại trở thành tù binh của nhân loại, thật sự là cực kỳ quái lạ. Lão pháp sư nghĩ đến nát óc cũng không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến Lão pháp sư chuyển sự chú ý. Lão pháp sư lập tức nhìn sang hướng khác thì thấy mấy tên có dáng như thủ lĩnh của đám Lính đánh thuê này đang tra tấn một cô gái đáng thương của Lang tộc. Nàng kia hiển nhiên là tù binh của bọn họ, tuổi chỉ khoảng chừng hơn hai mươi, trông vóc dáng khá là được. Có điều lúc này nàng đang hoàn toàn không mảnh vải che thân, hai tay bị trói lại đằng sau, trên làn da bánh mật chằng chịt những vết thương, trên khóe miệng còn có một tia máu đang rỉ ra; không, phải nói chính xác là máu rỉ ra từ một miếng thịt.
Hóa ra cô gái Lang tộc này không khác nhân loại mấy, chỉ có một điểm khác biệt là nàng có một cái đuôi mềm mại ở sau lưng cùng với một bộ răng sắc bén. Vừa rồi, hiển nhiên là mấy tay lính đánh thuê này đang định dâm ô nàng thì không ngờ lại bị nàng cắn trả. Lúc này, bàn tay của một tên lính đánh thuê đang đầy máu, cả một ngón tay cùng một mảng thịt đã bị cắn đứt! Vừa rồi, chính hắn là kẻ đã hét lên đầy thảm thiết!
Tên lính đánh thuê này có quần áo rất hoa lệ, hiển nhiên là hắn khá có thân phận, bằng không đã không đến phiên hắn "ra tay" với cô gái này. Nhưng mà không nghĩ ra rằng hắn lại phải trả giá như vậy. Vừa xấu hổ vừa tức, hắn liền rút kiếm ra hung hắn chém liên tiếp vài nhát kiếm. Cô gái Lang tộc đáng thương kia lập tức bị chém đứt hai chân, sau đó hai bầu ngực đầy đặn cũng bị chém lìa.
Cô gái này không hổ là người của Lang tộc, tính tình cực kỳ ngang ngạnh. Cho dù bị vết thương trí mạnh như vậy thì nàng cũng không cầu xin tha thứ mà ngược lại mắng chửi: "Các ngươi là những tên đáng chết, các chiến sĩ vĩ đại của Thú tộc sẽ không tha cho các ngươi!"
"Cút mẹ mày đi!" Tên kia co chân đá văng cô gái ra rồi khinh thường nói: "Chiến sĩ của Thú tộc là cái rắm gì, nếu chúng dám đến thì ông đây dùng kiếm chém đứt "tr*ym" chúng nó!!"
"Ha ha!" Đám lính đánh thuê đều cười vang lên, mà cô gái đang hấp hối kia đã trút hơi thở cuối cùng.
Đối với sự tàn bạo của đám lính đánh thuê này, Lão pháp sư thực không vừa lòng. Lão khẽ cau mày, trong lòng nghĩ: Đám này cũng không phải tệ lắm, nhưng lại ngu xuẩn một cách tệ hại. Ngươi không bị làm sao, tự nhiên lại phun ra câu nói kia làm gì? Không biết nơi này có đứa con của một tiên tri Naga sao? Ùm, cũng không biết tên nhóc này nghe xong thì có phản ứng gì.
Lão pháp sư nghĩ vậy liền quay đầu lại nhìn Lão Tà. Nhưng mà Lão Tà chỉ mới đứng cạnh lão đã hoàn toàn biến mất. Trước tiên, Lão pháp sư khá là sửng sốt, bỗng nhiên lão pháp hiện được một cỗ sát khí sắc bén toát ra từ trên đỉnh đầu. Lão ngước nhìn lên thì thấy một bóng đen nhảy từ trên gác xuống, lướt qua gần một trăm mét như một cánh chim rồi mới đáp mạnh xuống mặt đất. Các tảng đá tại chỗ này lập tức bị đập vỡ, sỏi đá vụn mù mịt bốc lên.
Sau khi bụi đất tan hết, mọi người liền thấy Lão Tà đã lấy trạng thái nguyên thủy xuất hiện. Bốn cánh tay của hắn buông thõng xuống, một cái đuôi dài đằng sau đang không ngừng ngoe nguẩy. Trên mặt hắn phủ đầy sát khí khiến người ta không khỏi hoảng sợ. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK