Bọn họ rất nhanh tiến vào một căn phòng hoa lệ trông giống như phòng ngủ. Lão pháp sư lấy từ trong tủ quần áo ra một bộ áo choàng ma pháp cực kỳ xa hoa, đưa cho lão Tà rồi nói: "Thay đi, nhớ giấu hai tay phía dưới của ngươi thật kín, đừng để lộ ra. Ta muốn đem ngươi đi gặp một người!"
Lão Tà nhíu mày nhưng cũng không hỏi nhiều mà nhanh chóng thay áo choàng, giấu hai cánh tay của Behemoth bên dưới chiếc áo choàng thùng thình này. Áo choàng này giống như lão Jaropher đặt riêng cho lão Tà vậy, bởi vì với chiều cao đến hai thước của hắn thì rất khó mà tìm được quần áo thích hợp.
Lão Tà thay xong thì nghi hoặc nhìn lão pháp sư, trong lòng tự hỏi hắn lén lút thay quần áo của mình để làm gì. Bỗng nhiên hắn phát hiện ra lão Jaropher đang nhìn hắn một cách sững sờ, trong mắt thậm chí lấp lánh một chút nước mắt. (DG: có khi nào là GAY không )
Lão Tà trong nhất thời chỉ biết có gì bí ẩn đây, hắn liền lập tức hỏi: "Lão làm sao vậy?"
"A, không có gì, chỉ là nhớ đến một người thôi!" Lão pháp sư nói rồi xoa đi nước mắt: "Ta biết ngươi có nhiều nghi hoặc, có điều ngươi yên tâm là ta sẽ nói cho ngươi hết. Bây giờ, ngươi hãy đi theo ta!" Nói xong hắn liền dẫn lão Tà đi sang một hướng khác.
Lần này, hắn đi lên hai tầng, phòng ốc ở nơi này đã bắt đầu có dấu vết của phòng thí nghiệm, không chỉ có nhiều thiết bị cho luyện kim thuật mà còn có các con rối đang bận rộn thao tác các công việc khác nhau.
Rốt cuộc bọn họ đi đến tầng thứ năm của tháp ma pháp, sau đó mở cửa một phòng ra. Lão Tà bỗng phát hiện nơi này giống như là một gian phòng lớn chuyên dùng cho việc chữa bệnh, khắp nơi đều là các loại dược tề và các công cụ trị liệu. Ở giữa gian phòng có đặt một vài giường bệnh lớn, trong số đó có một chiếc có người đang nằm; bên cạnh hắn là một gã béo mặc trang phục quý tộc đang không ngừng khóc lóc vật vã.
Gã béo kia ước chừng bốn năm mươi tuổi, mắt bé tí, mặt nhung nhúc thịt. Trên mặt hắn còn có không ít vết rỗ, nhìn chung là rất ti tiện. Thân hình hắn cao chừng một thước bảy đến một thước tám, khối lượng ít ra cũng phải 200 cân. Có điều là dựa vào bộ quần áo cực kỳ hoa lệ trên người hắn thì khẳng định hắn cũng rất có thân phận. Lúc này hắn đang chìm trong nỗi thống khổ, xem ra người trẻ tuổi đã chết trên giường kia hơn phân nửa là người thân của hắn.
Nhưng mà lão pháp sư dường như rất có thành kiến với gã béo này; nhìn thấy gã béo đang không ngừng khóc lóc thì lão bỗng trông như bốc khói lên đầu, nhanh chóng đi đến hung hăng đá một phát lên đầu tên béo khiến tên béo ngã dúi dụi, sau đó lão chửi ầm lên: "Chỉ biết khóc hả, khốn kiếp, bây giờ ngươi khóc làm cái rắm gì, thằng $%$&#& ngươi cút đi cho ta!"
Gã béo hiển nhiên rất sợ lão pháp sư, hắn bị đá ngã thì không hề phản kháng mà chỉ khóc to hơn nữa.
Lão pháp sư tức giận mắng to: "Câm miệng lại cho ta!"
Tên béo thấy lão pháp sư tức giận thì dường như bình tĩnh lại, vội vàng sợ đến mức nín khóc. Hắn trợn đôi mắt bé tí nhìn lão pháp sư đầy ủy khuất, ngậm miệng không dám nói lời nào.
Lão pháp sư thấy thế thì lòng bỗng mềm lại, bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó nói: "Đi theo ta!". Nói xong hắn khoát tay với lão Tà tỏ ý đi theo. Sau đó hắn mở một cánh cửa khác, tiến vào một căn phòng khách.
Phòng khách mặc dù không lớn nhưng lại rất tiện nghi, xa hoa, ghế sô-pha đều là hàng cao cấp. Lão pháp sư ngồi ở ghế chủ tọa, lão Tà lại càng không khách khí, không chờ chỉ dẫn mà tìm một ghế thoải mái ngồi xuống. Gã béo sau khi được sự cho phép của lão pháp sư mới cẩn thận ngồi xuống, sau đó dùng ánh mắt hồ nghi nhìn lão Tà.
Tất cả ngồi xuống xong thì lão pháp sư mới nói: "Nhóc con, trước hết ta giới thiệu cho ngươi một chút, tên béo vô dụng này là cháu ta: Cady Stiffen!"
Vị Cady Stiffen kia sau khi bị lão pháp sư giới thiệu như thế thì lộ ra thần sắc cực kỳ xấu hổ và buồn bực, hắn dường như rất bất mãn khi tổ phụ giới thiệu như thế trước mặt người ngoài. Có điều khi nghe lão pháp sư giới thiệu tên nhóc kia thì trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
"Còn đứa nhóc này, hắn tên là Jani Stiffen!" Lão pháp sư thản nhiên nói.
"Jani Stiffen?" Gã béo nghe xong thì ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn: "Họ của hắn là Stiffen, chẳng lẽ hắn cũng là thành viên của gia tộc chúng ta?"
"Ừ!" Lão pháp sư gật đầu nói: "Hắn là huyết mạch bị rơi bên ngoài của chúng ta, dựa theo bối phận thì hắn còn lớn hơn ngươi!"
"Hả?" Cady Stiffen nghe xong thì ánh mắt liền sáng rực lên, hắn dùng một loại ánh mắt mập mờ nhìn tổ phụ Jaropher Stiffen của hắn.
Lão pháp sư nhìn thấy thế thì liền hiểu tên béo này đang nghĩ gì trong lòng, lão tức giận mắng to: "Ta cấm ngươi dùng cái chỉ số thông minh ngang với lợn kia suy đoán lai lịch của hắn. Ta có thể nói rõ ràng với ngươi rằng hắn tuyệt đối không phải là con riêng của ta!"
"Vâng, vâng, cháu rõ ạ!" Cady Stiffen sợ hãi nhanh chóng gật đầu. Tuy nhiên dù trong miệng nói như vậy thì mặt hắn vẫn viết rất rõ ràng ba chữ: "Ta không tin!"
Lão pháp sư tự nhiên nhận ra nhưng cũng không có cách nào, bởi vì lão không thể nói ra lai lịch của lão Tà được. Lão đành buồn bực vỗ trán một cái rồi dùng tinh thần lực lặng lẽ giải thích cho lão Tà: "Ôi, thật khốn kiếp, gia tộc Stiffen chúng ta đến nay mỗi đời đều là con một, căn bản không có huyết mạch lưu ở bên ngoài. Cho nên cũng khó mà trách hắn hoài nghi lai lịch của ngươi. Thực tế là trừ chuyện này ra thì rất khó để hắn tưởng tượng đến chuyện khác! Thôi quên đi, chuyện này trước hết như vậy, ngươi cũng không cần lắm miệng mà liên lụy đến mẹ mình "
Lão Tà khinh khỉnh ậm ừ, có điều hắn cũng không nói gì thêm, chỉ là vẻ mặt trông không tốt lắm.
Lão pháp sư cũng không muốn dây dưa với chuyện này lâu mà trực tiếp vào thẳng vấn đề: "Nhóc con, lần này ta có việc nhờ ngươi, còn cụ thể nhờ ngươi làm việc gì thì sẽ nói sau. Bây giờ trước hết ta kể cho ngươi một chút về phiền phức của chúng ta, được không?"
"Ừ!" Lão Tà gật đầu.
"A, nhắc lại thật sự là chuyện bất hạnh của gia đình mà!" Lão pháp sư bi thống kể lại chân tướng của sự việc.
Đúng là không nói thì không biết, nói ra lại làm người ta giật mình. Hóa ra tên béo đáng khinh trước mặt này lại là một quý ngài công tước.
Từ những bài giảng của lão pháp sư trước kia thì lão Tà đã có kiến thức sâu sắc về đại lục này và quốc gia mà mình đang ở. Tại đại lục iland này có hơn một trăm chủng tộc khác nhau, trong có năm chủng tộc cường đại nhất là: Nhân loại, Thú nhân, Tinh linh, Người lùn và Người Man Rợ
Trong đó, bọn Người Man Rợ không có quốc gia mà vẫn sống cuộc sống của các bộ lạc thời nguyên thủy, bọn chúng sống tại hoang nguyên Người Man Rợ tại trung tâm của đại lục. Vị trí này tương đương với cao nguyên Tibet ở địa cầu.
Có mười vương quốc của nhân loại, trong đó có hai quốc gia lớn nhất chiếm đến 80% dân số thế giới. Một là Quang Minh đế quốc có lá cờ hình thiên sứ, còn lại là Liên Hợp vương quốc lấy Griffin làm quốc kỳ. Quang Minh đế quốc thờ phụng Thần Ánh Sáng, là chính giáo duy nhất của quốc gia mà Giáo hoàng là người cao nhất. Vị trí của quốc gia này ở phía nam của Sông Lớn. Còn Liên hợp vương quốc là do nhiều vương quốc nhỏ liên hợp lại, thờ phụng đủ loại giáo phái. Vị trí của quốc gia này ở phía bắc của Sông Lớn - đây chính là quốc gia mà lão Tà đang ở.
Còn như Thú Nhân, Tinh Linh, Người lùn thì đều có quốc gia riêng. Trong đó vương quốc Thú Nhân ở phía bắc, vị trí tương đương với nước Nga ở địa cầu, giáp với biên giới Liên Hợp vương quốc.
Vị trí của vương quốc Người lùn thì tương đương với Tân Cương, giáp đồng thời với cao nguyên Người Man Rợ, vương quốc Thú Nhân và Liên Hợp vương quốc.
Vương quốc Tinh Linh thì ở tận cùng phương nam của đại lục, bọn họ ở tại khu rừng mưa nhiệt đới, vị trí này tương đương với khu tây nam của Trung Quốc và Việt Nam, Thái Lan, Mianma hợp lại, diện tích cực kỳ to lớn!
Cả đại lục ngoại trừ năm vương quốc này ra thì còn có một vùng đất lớn ở phía tây. Khu vực này giáp đồng thời với vương quốc Thú Nhân, vương quốc Người Lùn, vương quốc Tinh Linh và cao nguyên Người Man Rợ, là một vùng đất khô cằn chết chóc. Nơi này địa hình giống như một cái tổ ong thật lớn, có nhiều hang động sâu thông sang một thế giới khác. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK