Mấy trăm giáo viên và huấn luyện viên cao cấp nhìn thấy màn giông tố này không ai dám nói một lời. Phần lớn mọi người đều rất sợ sệt; tuy nhiên, một số ít lão già lại thầm thì to nhỏ như không hề biết giết chết công tước là có tội gì. Thật ra cũng đúng! Lão pháp sư dạng người nào chứ? Là trụ cột của vương quốc, là thầy giáo của hoàng đế hiện tại và hoàng đế tiền nhiệm.
Rockery dám mưu hại cháu đích tôn của lão, không phải là hắn muốn chết sao? Lão pháp sư đã tự mình xử phạt, thậm chí giết người mà không cần chứng cớ; nhưng dù như thế hoàng đế bệ hạ cũng sẽ không dám phàn nàn điều gì. Điều này quả là không có cách khác, ai bảo vương quốc còn cần đến Lão pháp sư cơ chứ?
Nghe Lão pháp sư kể lại xong, Lão Tà cũng không có cảm xúc gì lớn. Là một đại ma đầu, hắn vốn có truyền thống "có cừu oán tất phải trả". Trước kia, Lão Tà cũng vì trả thù chuyện kẻ khác chê mình xấu xí mà giết không ít hơn vài trăm cao thủ. Vì thế hắn rất đồng tình với cách làm của Lão pháp sư, liên tiếp gật gù nói: "Tốt, giết tốt lắm!"
"Khà khà!" Lão pháp sư mỉm cười rồi nhân tiện nói: "Được rồi, ta đã chuẩn bị xong ma pháp trận rồi, bây giờ ngươi cùng với ta đi đến chỗ kia đi!"
"Được thôi!" Lão Tà vội vàng gật đầu đồng ý.
Sau đó, hai người liền đi tới một tầng hầm dưới tháp ma pháp , đây là nơi lắp đặt ma pháp trận truyền tống. Mười mấy phòng ở nơi này đều có ma pháp trận. Chúng thông đến các địa điểm khác nhau; có cái thông đến các nơi khác trên đại lục này, có cái thông đến vị diện khác. Tóm lại là có đầy đủ tất cả các loại.
Lão pháp sư đưa hai người đến một căn phòng trông khá bình thường. Căn phòng lớn này trống không, chỉ có một phiến đá lớn trên mặt đất có các loại ký hiệu của ma pháp trận. Lúc này, ma pháp trận hiển nhiên đã được tu sửa, rất nhiều miếng ghép mới bằng các tài liệu cao cấp được bổ sung thêm. Tất cả ma pháp thạch cũng đã được thay thế; những tảng đá lấp lánh sáng này khiến ma pháp trận lại bừng sáng rực rỡ.
Lão pháp sư dẫn Lão Tà đến giữa ma pháp trận, sau đó lão bắt đầu niệm tụng chú ngữ để phát động ma pháp trận. Khi ma pháp trận phát động, ma pháp thạch trên mặt đất bắt đầu phát ra ánh sáng mãnh liệt khiến Lão Tà không thể không nheo mắt lại. Rất nhanh, Lão Tà liền cảm thấy giao động năng lượng lớn lan truyền trong thân thể mình, khiến hắn cảm giác khá chóng mặt. Đến khi hắn lắc lắc đầu, tỉnh táo lại thì phát hiện ra mình đang ở một nơi xa lạ.
Nơi này hoàn toàn tối đen, không có một chút ánh sáng nào, Lão Tà cũng không biết có người ở đây không. Có điều Lão Tà vẫn có thể cảm nhận được Lão pháp sư đang ở bên bên cạnh, vì vậy hắn liền hỏi: "Nơi này sao tối vậy?"
"Nói lung tung, ma pháp trận được đặt trong phòng kín, đến gió cũng không lọt vào được, vậy không tối sao?" Lão pháp sư giải thích, sau đó hắn bỗng hô lên một tiếng: " Thuật chiếu sáng!"
Thuật chiếu sáng là pháp thuật một bậc, không có khả năng công kích mà chỉ tiện cho pháp sư chiếu sáng mà thôi. Lão pháp sư vừa dứt lời thì một chùm ánh sáng mạnh liền xuất hiện trên đỉnh đầu lão. Độ sáng của nguồn sáng kia quả thật có thể so sánh với một nghìn bóng đèn. Điều này cũng đúng thôi, pháp lực của Lão pháp sư quá mạnh mà. Mà với loại ma pháp này thì pháp lực càng cao sẽ có ánh sáng càng mạnh.
Nhưng mà điều này lại làm khổ Lão Tà, mắt của hắn chỉ mới vừa thích ứng với màn đêm nơi này, bỗng nhiên lại bị ánh sáng mạnh chiếu vào khiến hai mắt hắn bị lóa, không nhìn thấy bất kỳ cái gì nữa. Hơn nữa lúc này hai mắt còn vừa đau vừa ngứa, nước mắt không ngừng chảy ra. Lão Tà tức giận mắng lớn: "Mẹ kiếp, lão già này, lão cố ý hả!"
"Ha ha!"Lão pháp sư vui vẻ cười nói: "Đáng đời, ai bảo thằng nhóc ngươi lần trước dám dùng ánh sáng mạnh để đánh lén ta? Bây giờ ta cho ngươi nếm mùi thôi!"
"Mẹ, lão nhớ đấy!" Lão Tà không có cách nào đành chửi tục một câu, sau đó không ngừng dùng pháp thuật tự nhiên để chữa trị cho mình. Cũng may hắn có thiên phú truyền thừa của Druid nên đã thi triển được loại pháp thuật trị liệu này từ lâu. Mặc dù không chữa được các vết thương nặng, nhưng mà loại tổn thương nhỏ này lại rất hiệu quả. Dù sao thì thuật chiếu sáng cũng không có lực sát thương mạnh nên chỉ sau vài giây, Lão Tà đã có thể nhìn thấy xung quanh.
Sau khi đôi mắt trở lại bình thường, Lão Tà bắt đầu đánh giá tình hình xung quanh. Hắn phát hiện mình đang ở trong một căn phòng to lớn bị bịt kín hoàn, không hề có cửa sổ, bốn phía tối đen như mực. Hắn không biết cách nào để đi ra ngoài, liền nghi hoặc nhìn Lão pháp sư.
Lão pháp sư đương nhiên biết Lão Tà muốn hỏi điều gì, liền cười ha ha nói: "Nơi này vốn có cánh cửa ma pháp, chỉ cần ngươi biết chú ngữ là có thể mở ra. Ở phía trên là một di tích nằm sâu trong sa mạc không có người ở, ngươi ...."
Lão pháp sư còn chưa nói xong thì Lão Tà đột nhiên đưa tay chạy lại, ngăn lão nói tiếp rồi sau đó làm động tác ghé tai lắng nghe.
Lão pháp sư lập tức lắp bắp kinh hãi, vội vàng tò mò hỏi: "Ngươi nghe thấy gì sao?"
"Bên ngoài có người, rất nhiều người!" Lão Tà khẳng định. Hắn tu luyện loại công pháp không chỉ khiến thân thể khỏe mạnh mà còn khiến tai thính mắt tinh lên rất nhiều. Vì thế Lão Tà mới có thể nghe thấy âm thanh nhỏ bé từ bên ngoài mà Lão pháp sư lại không biết gì.
"Thật sao?" Lão pháp sư đầu tiên giật mình, sau đó lại thoải mái nói: "Có thể là người đi ngang thôi. Dù sao cả nghìn dặm xung quanh nơi này đều là sa mạc, chỉ có ốc đảo này là có nước. Vì thế nên đôi khi có người đi ngang qua đây. Nào, chúng ta đi xem thử."
Nói xong, Lão pháp sư đi dến một vách tường, sau đó tụng niệm vài câu chú ngữ. Chỉ trong nháy mắt, mặt tường đá kia bỗng nhiên tách ra thành một cánh cửa, lộ ra hành lang đằng sau.
Đi trên hành lang cổ xưa này, trong chốc lát, Lão Tà đã chấn động trước những gì nhìn thấy. Hành lang này mặc dù đã cũ nát vì sương khói thời gian, nhưng mà dựa vào những đường nét điêu khắc tinh xảo kia, Lão Tà vẫn có thể tưởng tượng ra sự xa hoa và huy hoàng lúc đó. Trên thực tế, việc công trình này đã tồn tại mấy vạn năm mà không sụp đổ đã làm người khác rung động rồi. Thật không biết khi xưa người cổ đại đã tổn bao nhiêu tâm huyết vào công trình này. Càng ngẫm nghĩ, Lão Tà càng trố mắt ngắm nhìn.
Nhìn thấy thần sắc của Lão Tà, Lão pháp sư nhếch mép cười giải thích: "Đây là thủ đô mà năm xưa cao đẳng Tinh Linh đã kiến tạo, mà nơi chúng ta đang ở bây giờ là vị trí quan trọng nhất trong thủ đô. Vì thế, bọn họ đã không tiếc tất cả xây dựng nên một công trình vừa chắc chắn, vừa xa hoa lộng lẫy; thật sự có thể xem là kiệt tác của lịch sử kiến trúc."
"Ùm, ta biết, đám cao đẳng Tinh Linh này có trình độ văn minh thật cao!" Lão Tà gật gù nói.
"Đương nhiên, ngày trước bọn họ là chủ nhân của đại lục này. Các tộc khác từ thú tộc, người lùn tất cả cũng là nô lệ của bọn họ mà thôi!" Lão pháp sư thở dài nói: "Đáng tiếc, cuối cùng bọn họ lại tự hủy diệt chính mình, đành phải nhường lại vị trí lãnh đạo của đại lục!"
Sau đó, Lão pháp sư bắt đầu kể cho Lão Tà một ít chuyện xưa của cao đẳng Tinh Linh. Bọn họ vừa đi vừa nói đã lên một tầng gác khác, từ cửa sổ, họ dễ dàng nhìn thấy cảnh vật bên ngoài.
Bởi vì vị trí mà Lão Tà đang đứng khá cao, cách mặt đất hơn mười thước nên khi nhìn qua cửa sổ, Lão Tà đã có thể hiểu một phần cảnh quan nơi này.
Hóa ra nơi này là một tòa thành rất lớn, diện tích bên trong thành khoảng chừng hơn một trăm dặm vuông. Ở trung tâm của tòa thành là một quảng trường có đường kính vài nghìn mét, chính giữa là một công trình hình tròn lớn. Kiến trúc này cao hơn mười thước, chia làm vài tầng, được chạm khắc những hoa văn tinh xảo khắp nơi, từ cây cột đến vách tường, mái... Hiển nhiên, công trình này hẳn là nơi vô cùng quan trọng nên được đầu tư rất lớn. Vì thế mà sau mấy vạn năm vẫn không hề sụp đổ. Mặc dù trông có vẻ rêu phong cũ nát nhưng quan sát kỹ vẫn còn thấy rất chắc chắn.
Có điều những công trình khác bên ngoài thì không kiên cố được như thế. Phần lớn các tòa nhà, kiến trúc trong thành đã sụp đổ, chỉ còn lại những đống đổ nát thê lương. Hiện tại, nơi này được phủ kín bởi cây cối và cỏ dại. Cả tòa thành dường như đã trở thành rừng rậm.
Thật ra, tòa thành này ở giữa sa mạc, không có nguồn nước tự nhiên nên bên ngoài thành là một vùng hoang vu cằn cỗi. Sở dĩ cây cối trong thành lại có thể sinh trưởng tươi tốt đến thế là nhờ hệ thống cấp nước nơi này vẫn còn hoạt động.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK