Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, hơi ấm tràn ngập từng tấc da thịt của Bologo, hắn đã lâu không phơi nắng, nên mỗi lần ở dưới nắng, Bologo đều cảm thấy có chút kỳ quái, thậm chí còn có thể nói là kháng cự.

Rõ ràng, Bologo là một sinh vật sống về đêm, mặc dù có thói quen đi ngủ sớm và dậy sớm, nhưng hắn đã ở trong ngục tối quá lâu, sớm đã hòa cùng với bóng tối, tách biệt với ánh sáng.

Những lần tắm nắng như này là rất hiếm, nhưng sau khi tận hưởng ánh sáng rực rỡ này, Bologo vẫn thích Opus hơn một chút, nơi âm u và lạnh lẽo như thế mới là lãnh thổ của hắn.

Ngồi thẳng lưng trên băng ghế, xung quanh cũng không có một ai. Ở trong Viện điều dưỡng Biên giới mấy ngày nay, không giống như Palmer thỏa sức ăn uống , Bologo đã đi dạo tất cả các khu vực mà hắn có thể đến trong phạm vi cho phép, sau đó thì tìm thấy vị trí này.

Nó nằm ở góc vườn, đường đi vào đây bị bụi cây mọc um tùm che phủ, nếu không lại gần sẽ rất khó tìm thấy đường đi.

Góc vườn này nhìn có vẻ hơi hoang vắng. Cỏ xanh mọc um tùm từ những vết nứt trên nền gạch lát ở đây, bụi cây không được cắt tỉa, trông như mọc ở nơi hoang dã. Bologo đoán nó có liên quan gì đó đến khu vực phía sau góc vườn.

Nghĩ đến đây, hắn liền quay lại. Đằng sau một bụi rậm và bóng râm khác, hắn có thể nhìn thấy những cột đá trắng khổng lồ, hầu hết đều không còn nguyên vẹn, đầy những khoảng trống, và một số thậm chí còn bị gãy, như thể đó là tàn tích của một tòa kiến trúc hùng vĩ nào đó, bên trong thì là vô số bia mộ mọc lên như nấm với nhiều phong cách khác nhau.

Bologo liếc cuốn sách trên tay, hắn để những cuốn sách còn lại ở phòng, chỉ đem theo mình nó, cuốn "Hướng dẫn chơi guitar điện và ma quỷ" này.

Ban đầu, Bologo còn tưởng tác giả của cuốn sách này là một người tốt bụng, nhưng xét theo ảo giác kỳ quái vừa rồi, hắn lại cảm thấy tác giả của cuốn sách là một tên ma quỷ thích đùa cợt, gieo một lời nguyền mơ hồ vào từng dòng chữ.

Cầm cuốn sách lên, Bologo quay người băng qua bụi cây rậm rạp và tiến về phía nghĩa trang, hắn đã đi qua đây nhiều lần, nhưng chưa từng vào trong đó. Chẳng biết tại sao, hôm nay hắn lại muốn đi xem người được chôn cất ở nơi đây là kiểu người như thế nào.

Trong lúc tiến về phía trước, những ý nghĩ mơ hồ kia vẫn lởn vởn trong đầu, Bologo không biết phán đoán của mình có đúng hay không, dù nó chỉ là một giả thiết hão huyền, nhưng cũng đủ khiến hắn cảm thấy bất an.

Là một kẻ bất tử, Bologo không còn lo sợ về việc cơ thể bị hủy diệt nữa, nhưng hắn lại nhận ra rằng có những thứ còn đáng sợ hơn cả cái chết.

Chưa biết.

Một tồn tại mà ngươi chưa biết đến, không thể khái quát hóa và không thể mô tả theo bất kỳ cách nào mà con người có thể hiểu được, một góc có thể liên quan đến sự thật về thế giới này và bắt nguồn từ các quy luật nhỏ nhất...

Chưa biết tựa như bóng tối. Nằm co ro trong góc, thứ duy nhất có thể bảo vệ đứa bé là ngọn nến trong tay, bóng tối đã xâm chiếm xung quanh, mà nguyên nhân bởi vì chưa biết, nên nó có thể thay đổi và lừa dối.

Có thể là những con sói khát máu đang ẩn mình trong bóng tối, hoặc có thể là một người mẹ đang đi tìm con, nhưng trước khi bóng tối bao trùm lấy ngươi, dù có bao nhiêu khả năng đi chăng nữa, thì ngươi cũng sẽ không có cách nào biết được.

Nhưng đợi đến khi bóng tối hoàn toàn xâm chiếm lấy ngươi thì đã quá muộn.

Bologo cảm thấy mình nên tâm sự chuyện này với ai đó, Lebius hoặc tác giả của cuốn sách này, hắn không biết tại sao cảm giác như bị nguyền rủa kỳ lạ đó lại xuất hiện, nhưng Bologo tin vào một sự nguỵ biện kỳ quái.

Người ta thường nói, khi ngươi tìm thấy một con gián trong nhà của mình, tức là đã có một bầy gián ẩn nấp ở đâu đó. Tương tự, Bologo luôn cảm thấy, khi ngươi phát hiện ra một bí mật, không biết chừng đã có rất nhiều người phát hiện ra nó trước ngươi.

Nghe có vẻ rất kỳ quái, nhưng lại rất có lý.

"Thật là rộng lớn a..."

Bologo nhìn về phía xa, nghĩa trang rộng lớn hơn hắn tưởng rất nhiều, bia mộ dày đặc và trải dài đến cuối tầm mắt, không ai biết có bao nhiêu người đã được chôn cất ở nơi đây.

Xung quanh nghĩa trang bị cây cối rậm rạp bao quanh, như là một mê cung, giam cầm nghĩa trang ở trong đó, nếu không biết trước về sự tồn tại của nó, e rằng rất nhiều người đến Viện điều dưỡng này một tháng cũng không tìm được nơi đây.

Bologo cố gắng hết sức để thay đổi tâm trạng của mình, dưới ánh nắng mặt trời, cảm giác lạnh lẽo trong hắn đã bị xua tan đi rất nhiều.

Nhìn lướt qua các bia mộ xung quanh, có vẻ như đây là nghĩa trang riêng của Cục Trật tự, trên mỗi bia mộ đều có ghi tên của người quá cố, bộ phận, ngày mất và một văn bia.

"Làm hết mọi khả năng."

Bologo thì thào, đây là văn bia của một trong số họ, theo ghi chép trên bia mộ, trước khi qua đời, hắn là thành viên của Bộ phận Thực địa.

Văn bia ngắn gọn, nhưng đầy nội lực.

"Tan làm!"

Khi Bologo vẫn còn đắm chìm trong ý thức trách nhiệm của người đi trước, một dòng văn bia gặp quỷ hiện ra trước mắt Bologo, phá nát sự xúc động và lòng kính trọng vừa rồi.

Cái văn bia này nhìn kiểu gì cũng giống như được viết bởi Palmer, nhưng hắn vẫn còn chưa chết a.

Nhìn hàng chữ này, Bologo cười lắc đầu, Cục Trật tự lớn như vậy, khó tránh khỏi có mọc ra mấy tên khác người.

Hắn vẫn còn nhớ lời phàn nàn của người thủ thư rằng vì các nhà văn có quyền đặt tên sách của riêng mình, nên có rất nhiều cuốn sách được đặt một cái tên kỳ quái trong thư viện.

Có một cuốn sách tên là "Giải thích chi tiết về các điểm phân phối bổ sung năng lượng khẩn cấp trong Opus", nghe có vẻ như là một lời giới thiệu rất quan trọng về vị trí của các nơi trú ẩn khẩn cấp, nhưng thực chất đây là lời giới thiệu về các nhà hàng dành cho người sành ăn ở Opus này, tác giả thậm chí còn cẩn thận đánh dấu giờ mở cửa của từng nhà hàng, cũng như các món đặc trưng theo từng mùa khác nhau.

Cuốn sách này đáng lẽ ra đã được quét ra khỏi thư viện từ lâu, nhưng nó bất ngờ lại rất được yêu thích ở Cục Trật tự, thậm chí mọi người còn chấm điểm cả nhà hàng, vì vậy nó đã trở thành một cuốn sách thường trú, được bày trên kệ ở nhiều khu vực sảnh khách.

Xem ra, trong Cục Trật tự nghiêm túc vẫn còn tồn tại một nhóm người thú vị như vậy.

"Ta không muốn làm hàng xóm với Watt."

Một dòng văn bia khác hiện ra ở trước mặt, chủ nhân của ngôi mộ là một người đàn ông tên George.

Bologo không hiểu dòng văn bia này có ý nghĩa gì, sau đó hắn nhìn thấy bia mộ bên cạnh của George, trên đó viết.

"Yo! Chào buổi sáng! George!"

Chủ nhân của tấm bia mộ này tên là Watt, Bologo đã sững sờ mất hai giây, sau đó hiểu ra ý nghĩa trên đó và bật cười.

Hắn đi dạo rất lâu, trong nghĩa trang cũng có một cái ghế dài cho mọi người nghỉ ngơi, Bologo ngồi trên đó, nhìn lên bầu trời.

Nghĩa trang luôn khiến người ta cảm thấy bất an, nhưng Bologo không ngờ lại có thể cảm thấy an tâm khi ở đây, cũng có thể vì có rất nhiều linh hồn thú vị được chôn cất ở nơi này.

Có tiếng bước chân truyền đến từ phía xa, Bologo tưởng rằng đó là của người giữ nghĩa trang, ngoảnh đầu sang, nhưng người đến dường như không phải là người giữ nghĩa trang.

Hắn cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, căng phồng hết cả quần áo lên, rõ ràng đó chỉ là một chiếc áo khoác đen, nhưng khi hắn mặc vào thì lại giống như một bộ giáp cứng cáp.

Rất khó để Bologo có thể đánh giá tuổi tác của người đàn ông này, gương mặt nhăn nheo theo năm tháng, râu tóc bạc phơ, giữa sống mũi có gọng kính viền vàng, con ngươi dưới lớp kính không hề vẩn đục mà ngược lại rất sắc bén.

Bologo chợt nhận ra tại sao mình lại rất khó để đánh giá tuổi tác của hắn, hắn trông như một ông già, nhưng chỉ có thể xác là già đi, tâm hồn vẫn trẻ trung, rực lửa và tràn đầy sức sống.

Không... thậm chí ngay cả thể xác của người đàn này cũng không già đi bao nhiêu, nhìn vào cánh tay cường tráng đó, đập nát bia mộ chỉ bằng một cú đấm cũng không thành vấn đề.

"Chào buổi sáng, quý ngài Lazarus."

Người đàn ông chào Bologo. Hắn biết tên của mình, sau đó còn đưa cả danh thiếp cho mình.

Bologo có chút choáng ngợp, nhưng sau khi nhìn thấy tên trên danh thiếp, đồng tử của hắn liền đờ ra, ngay cả ánh mặt trời xung quanh cũng mất đi nhiệt độ.

“Ngươi có phiền không nếu ta ngồi cạnh ngươi?” Người đàn ông hỏi.

"Không."

Nghe câu trả lời của Bologo, người đàn ông mỉm cười. Băng ghế rộng ban đầu trở nên hẹp đi, người đàn ông ngồi xuống, hắn đưa tay vào trong áo và lấy ra một bao thuốc.

“Muốn một điếu không?” Người đàn ông hỏi.

"Không."

Bologo từ chối lòng tốt của người đàn ông.

"Ta tưởng những người như ngươi sẽ thích hút thuốc. Nghĩ lại, gương mặt âm trầm, khói thuốc che kín gương mặt... Rất ngầu." Người đàn ông mỉm cười.

Bologo nói: "Không, ta chỉ hút thuốc trong những trường hợp đặc biệt."

"Ví dụ?"

"Ví dụ như chặt xong một tên chết tiệt nào đó, ta sẽ ngồi cạnh xác hắn và làm một điếu, hoặc khi áp lực quá lớn thì xả một chút... Thứ này giống như rượu, trong một số thời điểm sẽ giúp chúng ta thả lỏng thần kinh, nhưng là một chuyên gia, không thể thả lỏng quá nhiều."

Borlogo đã mua một bao thuốc lá nhưng hút mất mấy tháng vẫn chưa xong.

"Nghe cũng không tệ lắm, hô... Thật thoải mái."

Người đàn ông thở ra một ngụm khói lớn, đặt hai tay lên lưng ghế một cách thản nhiên, từ phía trước, hắn trông như đang ôm lấy Bologo.

"Ngươi hẳn đã đọc cuốn sách này rồi? Có cảm tưởng gì không?" Khuôn mặt người đàn ông trở nên mờ ảo trong làn khói, hắn lại bổ sung, "Ý ta không phải là cảm tưởng về guitar điện, mà sâu hơn, chẳng hạn như... ma quỷ hay gì đó? "

"Là ngươi đã đưa cho ta cuốn sách này."

Nghe những lời của người đàn ông, các sự kiện được liên kết với nhau, Bologo nhìn hắn với vẻ cảnh giác.

"Có chuyện gì? Ta cứ nghĩ là ngươi sẽ thích cuốn sách này."

Người đàn ông vẫn nở nụ cười chết tiệt đó, hắn tiếp tục.

"Ngươi có biết không? Quý ngài Lazarus, mối liên hệ mơ hồ giữa người đi vay và ma quỷ là có thật và có thể bị lợi dụng."

Người đàn ông cầm cuốn sách trên đùi Bologo và lật nó một cách thản nhiên, số trang chuyển nhanh, giống như cuộn phim lướt qua từng khung hình.

Bologo không rõ đây là ảo giác hay là do cách thiết kế của cuốn sách, hắn nhìn thấy một con bướm đang nhảy múa khi lật qua các trang.

"Mối liên hệ này cho phép người đi vay hiểu được một chút về thứ mà ma quỷ đã cố tình che giấu, bởi vì bản thân các ngươi là một giuộc với ma quỷ, các ngươi là sứ giả của ma quỷ", người đàn ông lật sang một trang và đọc dòng chữ trên đó, "Nhà ngoại cảm, Tầm nhìn tâm linh hay các từ lộn xộn dùng để hình dung nào đó... Tóm lại là ngươi có thể hiểu được cảm giác đó rồi đúng không? Người đi vay có thể nhìn thấy những thứ mà chỉ ma quỷ mới có thể nhìn thấy".

Bologo không đáp lại, người đàn ông nhìn thẳng vào mắt hắn, vẻ hài lòng hiện ra trên khuôn mặt.

"Xem ra ngươi đã trải qua rồi, không ngờ ngươi lại có mối liên kết sâu như vậy với ma quỷ", người đàn ông tiếp tục động viên, "Đừng cảm thấy áp lực, ngươi cũng có thể cảm nhận được, Cục Trật tự rất nghiêm túc, nhưng nhân viên lại có thể rất hài hước, ta không cứng nhắc như những gì mọi người nói".

"Can đảm lên, nói những gì ngươi thấy và biết."

Hắn nói và vỗ nhẹ vào lưng Bologo, giơ tay lên nắm thành nắm đấm, dáng vẻ vô cùng tự tin.

"Yên tâm, ta không dám nói mình thiên hạ vô địch, nhưng ở Opus này, không có mấy người có thể đánh bại ta, cho dù là ma quỷ đến, ta cũng có thể đánh vài hiệp."

Bologo nhìn thật sâu vào người đàn ông, nghĩ đến những tấm bia mộ vừa rồi và người đàn ông có vẻ nghiêm túc nhưng lại không có chút nghiêm túc nào trước mặt này, hắn thực sự muốn bật cười.

Về lời khẳng định mà người đàn ông vừa nói... Bologo không nghĩ rằng hắn đang nói đùa.

"Ma quỷ là tù nhân của sức mạnh, còn người đi vay là tác nhân bên ngoài nhà tù."

"Đúng vậy, dùng tư duy chuyên gia của ngươi, chuyện tiếp theo hẳn là dễ dàng đoán được, đúng không?"

Người đàn ông tiếp tục động viên Bologo, nhưng khi Bologo chuẩn bị nói ra điều này, hắn đã cảm nhận được cảm giác kỳ quái kia đang dâng trào, cơn ớn lạnh quỷ dị và quặn thắt lại ập đến, Bologo không thể nhìn thấy hay chạm vào nó, nhưng lại có thể cảm nhận rõ ràng cuộc tấn công của tà dị.

Trong phút chốc, cảm giác kỳ quái kia bị đánh tan, lại có một loại sức mạnh khác giáng xuống nơi đây, Bologo quay đầu sang, thấy người đang ông vẫn đang nhìn mình và cười, nhưng lúc này, trong mắt hắn lại có thêm một chút ánh vàng.

"Ma quỷ thu thập linh hồn, vô cùng vô tận linh hồn."

Bologo nhớ lại nghi vấn lúc trước của Jeffrey, linh hồn là gì đối với ma quỷ? Sức mạnh? Đồ ăn? Hay chỉ là một sở thích sưu tập nào đó?

Giờ đây, Bologo chợt nhận ra rằng, bất kể linh hồn là gì đối với ma quỷ, chỉ có một câu trả lời duy nhất có thể khiến một tên tù nhân trở nên điên cuồng và cố chấp như vậy.

"Ma quỷ thu gom linh hồn, hợp đồng với người đi vay, không ngừng ảnh hưởng đến tiến trình của thế giới từ trong bóng tối."

Borlogo cố gắng để kiểm soát cảm xúc của mình và giữ tỉnh táo.

"Tất cả, tất cả những điều này chỉ là để thoát khỏi một cái lồng giam nào đó... một nhà tù đã giam cầm những ma quỷ từ thời cổ đại."

"Chính xác!"

Phó Cục trưởng của Cục Trật tự, kiêm Bộ trưởng Bộ phận Thực địa, Nethaniel Vaole, giơ ngón cái lên với Bologo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
philipkaka
10 Tháng bảy, 2023 19:14
làm đi bro. bộ này hay mà ko ai làm
Hunghpll
08 Tháng bảy, 2023 23:39
bọn trung cẩu này tư tưởng nô lệ mà bạn . ko như việt nam mình đâu :))
Nghiant
08 Tháng bảy, 2023 07:42
Đọc đến chương 378 chưa b, có lý do cả đấy
nhin j
08 Tháng bảy, 2023 05:29
y chang bộ á Nhân của tụi Nhật viết, 1 đám nhà khoa học thí nghiệm mổ sẻ mình nhưng vẫn chấp nhận làm chó, đúng là 1 đám nô lệ
nhin j
08 Tháng bảy, 2023 05:26
truyện rất hay, nhưng có tư tưởng nô lệ, main là thằng nô lệ, có ng bị bắt làm nô lệ họ ko phản phán ko có nghĩa là họ ko có suy nghĩ phản kháng, còn thằng main tư tưởng nô lệ
RyuYamada
07 Tháng bảy, 2023 02:06
Bận quá để mai đky nhé
soccerrec28
05 Tháng bảy, 2023 21:06
Mới đọc tới chương 10 thôi nhưng mà phải nói là hay quá hay. Tình tiết chậm rãi nhưng nuốt từng chữ =))
Phương Nam
05 Tháng bảy, 2023 03:42
tự nhiên hôm nay xem lại phim constantine, thì nhớ đến bộ truyện này, bộ này mà dựng làm phim bộ như harry potte thì đúng đỉnh.
Nhã Nguyễn Kts
04 Tháng bảy, 2023 18:33
Làm đi người ae ơi
cuongcon234
03 Tháng bảy, 2023 06:45
Thanks bác
RyuYamada
01 Tháng bảy, 2023 12:37
Để tui đky làm
Phương Nam
17 Tháng sáu, 2023 17:30
kinh thật, truyện hay ntn ko ông nào nhận cv, ko làm gần dịch đc như ông cvt đầu thì cv bình thường thôi là được mà, anh em đọc cv cũng quen rồi ko cần phải kĩ quá đâu.
Phuc9177
14 Tháng sáu, 2023 08:42
cho ai đói chương lên reawn.com ghi endless debt hơn 700 chưởng rồi
Phuc9177
30 Tháng tư, 2023 10:56
sao lại drop rồi ai có link raw ko
Nhã Nguyễn Kts
26 Tháng tư, 2023 21:19
Dịch tiếp đi bác cvt ơi :(((
hasting61993
17 Tháng tư, 2023 14:53
đói thuốc, kíuuuuuu
Nhã Nguyễn Kts
17 Tháng tư, 2023 13:09
Làm tiếp đi đh ơi
Thích Vặn Vẹo
19 Tháng ba, 2023 17:18
Bận quá mấy lão. Để tối ta quăng 1 bản convert lên, lão nào thấy đọc như thế cũng được thì để lại 1 tim ha.
Nhã Nguyễn Kts
19 Tháng ba, 2023 15:51
Truyện hay mà ko ai cv à :(
Long Nguyen
19 Tháng ba, 2023 12:42
tưởng mấy lão bỏ cơ
Spamgod
18 Tháng ba, 2023 12:22
đói chương quá
kicakicuc
09 Tháng ba, 2023 11:11
Móa, làm như truyện khác main chết á. Main khác cũng bất tử mà. Bl tào lao....
lolqwer12
05 Tháng ba, 2023 23:57
Web nào?
cyv97
04 Tháng ba, 2023 13:33
Hix con mực ra đều lắm ngày 2 bi không có sức lão ạ, đợi xong bộ quỷ bí đó chắc ta mới quay về làm tiếp đc @@
Thích Vặn Vẹo
03 Tháng ba, 2023 12:57
về dịch free lại truyện này đi lão :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK