Sở Nghị Phong cuối cùng quyết định đi theo Dĩnh Hành đi xem thanh đường tinh.
Vết thương của Hắc Yểm tuy có thể tự mình vận công liệu thương nhưng quang tiễn của Lạc Thần Cung phát ra có tính chất đặc biệt, bởi vậy trong khoảng thời gian ngắn Hắc Yểm cũng không thể hòa toàn khu trừ dị chủng chân nguyên trong nội thể cho nên cuối cùng Dĩnh Hành phải dùng đến phong ấn sở trường nhất của mình đem dị chủng chân nguyên cùng Hắc Yểm tất cả đều phong ấn lại, chí ít cũng làm cho thương thế của Hắc Yểm không phát triển xấu đi.
Mà Hắc Yểm sau khi bị phong ấn chân nguyên cũng không khác gì phàm nhân, hơn nữa thân thể hắn cũng không giống Sở Nghị Phong, trải qua vô số lôi điện oanh kích không ngừng rèn luyện cũng còn xa mới có thể cường tráng được như thân thể Sở Nghị Phong nên chỉ có thể để cho Sở Nghị Phong cõng hắn.
Cũng may là Sở Nghị Phong chỉ cần trải qua một thời gian vô cùng ngắn là có thể điều chỉnh thân thể thích ứng, luồng năng lượng lôi điện khổng lồ cuối cùng cũng bị hắn hoàn toàn luyện hóa sau đó hấp thu.
Sau đó Sở Nghị Phong lại thích ứng với việc phi hành, (dữ tòng đại khanh lý phi xuất lai bất nhất dạng,- câu này dịch ra hơi chuối, đang nghi Đại Khanh Lý là tên người, anh em nào đọc cái này rồi thì dịch hộ), ban đầu Sở Nghị Phong chỉ có thể phi hành cấp tốc, nhưng nếu muốn cho hắn có thể bình ổn phi hành hoặc là đứng lại ở giữa không trung thì quả là có chút không quen, bất quá năng lực thích ứng của hắn lại vô cùng nhanh, hơn nữa Dĩnh Hành lại ở một bên chỉ đạo nên cũng rất nhanh có thể bình ổn mà sử dụng phi kiếm phi hành.
Dọc đường đi Sở Nghị Phong phát huy tư chất chăm chỉ hiếu học, không ngừng đem các loại vấn đề đem ra hỏi khiến Hắc Yểm cũng đến nhức đầu, hoàn hảo là Dĩnh Hành cũng không phiền lòng ngược lại còn kiên nhẫn phi thường giảng giải giúp Sở Nghị Phong tất cả các loại vấn đề.
Sở Nghị Phong đầu tiên hiểu rõ một cách đại thể về tu chân giới, tu chân giả chia làm 4 loại hình tu đạo, tu ma, tu yêu và cổ tiên nhân hoặc cổ tu tiên mà lúc này trong tu chân giới, người tu ma chiếm đại đa số nguyên nhân là tốc độ tu luyện của tu ma giả là nhanh nhất, bởi vì bọn họ không từ thủ đoạn lợi dụng các loại tư nguyên gia tăng tu vi thậm chí lợi dụng cả máu, linh hồn, thi thể của con người để tu luyện. Chính thống nhất lại là người tu đạo, bởi vì người tu đạo tuy tốc độ tu luyện hơi chậm lại sử dụng thiên tài, địa bảo, động thiên phúc địa vốn ngày càng ít có địa phương phù hợp vì thế mà tu đạo ngày càng giảm.
Với người tu yêu, kỳ thật ngoại trừ nhân tất cả các chủng yêu thú đều tu yêu bất quá các chủng yêu thú trí lực hữu hạn nên thành kẻ có thành tựu cũng không nhiều, nên dù yêu thú số lượng khổng lồ nhưng tại tu chân giới lại chiếm số lượng nhỏ nhoi.
Mặt khác, cổ tiên nhân cũng dị thường thần bí, theo truyền thuyết bọn họ cũng không phải là người tu chân mà là tu luyện theo 1 công pháp từ thái cổ truyền đến không phi thăng lên tiên giới mà là trực tiếp gia nhập cấp độ cao nhất của thần giới dù Dĩnh Hành không nói rõ lắm nhưng Sở Nghị Phong trong lòng cũng sáng tỏ rốt cục hắn nguyên lại là thuộc loại cổ tu tiên.
Trong tu chân giới thế lực người tu ma ngày càng mạnh, nên cũng không ai phân chia chính tà,mà người tu đạo chính tông cũng không còn ai gan lớn dùng đến khẩu hiệu trảm yêu trừ ma nữa. Do đó làm cho mọi người tu chân dễ dàng dung hợp hơn, không còn ai nghe tới ma hay yêu là đòi đánh , đòi diệt . Tuy nhiên quan điểm từ xưa thì rất khó cải, nhưng trước mắt thì ngoài mặt ai cũng thể hiện quan điểm về vấn đề này một cách bình thản.Tựa như Tống Văn đối với Dĩnh Hành , vì Dĩnh Hành là người tu đạo, cho nên tu ma giả như Tống Văn đối đãi với hắn cũng không hữu hảo
Người tu ma đa số quỷ trá hơn nữa tính tình âm hiểm vì gia tăng tu vi chẳng những thường xuyên chém giết giau mà còn có một số ra tay cả với phàm nhân, một khi sự việc sát sanh luyện hồn như vậy xảy ra, đối với tu chân giả mà nói phàm nhân hoàn toàn vô lực sở dĩ vậy thường xuyên xuất hiện chuyện hàng ngàn, hàng vạn thường nhân chết vào tay tu chân giả.
Phàm nhân là cơ sở của tu chân giới, vì tránh cho sự tình này phát sinh nghe nói tiên giới đã sai phái một vị tiên nhân hạ giới, tổ kiến Thủ Vọng Thành trong Thủ Vọng Thành phái ra rất nhiều trật tuần sử tuần sát khắp nơi ở tu chân giới, đối với tu chân giả dám ra tay với phàm nhận đều bị trừng phạt rất nghiêm khắc.
Đồng thời trong tu chân giới không phân chính tà nên cũng không có chính tà liên minh, bất quá các lợi ích của đoàn thể tịnh cũng không tiêu thất, các tập đoàn lợi ích vì tranh đoạt lợi ích tư nguyên cũng thường xuyên xảy ra đánh nhau lớn làm cho tu chân giới xuất hiện ô yên chướng khí cho nên sau đó trật tuần sử cũng phải có trách nhiệm điều đình.
Thời điểm ban đầu không ai vừa ý với sự xuất hiện của trật tuần sử nhưng sau lưng của trật tuần sử là Thủ Vọng Thành có tiên nhân tọa trận thực lực cường đại cho nên rất nhanh chấn nhiếp được mọi người, sau đó Thủ Vọng Thành phát triển rất mạnh bây giờ đã được coi là thế lực mạnh nhất tu chân giới.
Ngoài một số ít thế lực mặc dù còn đang tranh đấu cũng không bị Thủ Vọng Thành cấm, chỉ cần song phương lđều là người tu chân cho dù nhất phương bị diệt môn thì Thủ Vọng Thành cũng sẽ không cho đó là một thế lực có thể có dũng khí cùng Thủ Vọng Thành tranh đấu. Mà Thủ Vọng Thành ngoại trừ duy trì sự ổn định của còn thỉnh thoảng tổ chức các đại hội luận võ, luận đạo, cung cấp các dạng thưởng phẩm kể cả pháp bảo, pháp quyết, trận pháp đẳng, mặt khác còn phụ trách tìm tòi nghiên cứu một ít bí mật của tu chân giới.
Sở Nghị Phong cũng biết một chút về sự tình của Thủ Vọng Thành, Thủ Vọng Thành tọa lạc tại Tử Hoàng Tinh, nơi đây chỉ có người trên Nguyên Anh kỳ mới có thể tiến vào.
Thủ Vọng Thành tại tu chân giới chia làm Đông, Tây, Nam, Bắc bốn bộ phân đà phân biệt ở trên Đông Bình tinh, Nam An tinh, Tây Thái tinh, Bắc Cố tinh bốn khỏa tinh cầu.
Trong Thủ Vọng Thành có ba cấp trưởng lão, mỗi phân đà chủ đều là nhị cấp trưởng lão, ít nhất cũng là có tu vi Hợp Thể kỳ, tam cấp trưởng lão cũng phải đạt tới Hợp Thể kỳ bọn họ chia nhau trông coi một tiểu đội mà phía dưới mỗi tiểu đội là một tiểu tổ đứng đầu mỗi tiểu tổ là một đầu lĩnh mà người này tu vi ít nhất cũng là Phân Thần kỳ cho nên nhất cấp trưởng lão là người làm các công việc ở trong Tử Vọng Thành, mà nhất cấp trưởng lão còn là người người từ tiên giới hạ phàm chính là người của tiên giới.
Mà Dĩnh Hành chính là một đầu lĩnh của một tiểu tổ trong phân đà ở Bắc Cố tinh.
Hai năm trước, Dĩnh Hành tại Hoàng Qua tinh gặp Sở Nghị Phong cũng không phải hoàn toàn trùng hợp bởi vì Dĩnh Hành là phụng mện nhị cấp trưởng lão từ Bắc Cố tinh đến đều tra một sự kiện, Dĩnh Hành đem chuyện này cùng Sở Nghị Phong nói qua Sở Nghị Phong lập tức biết là cùng với bản thân mình có quan hệ hơn nữa xác thực là hắn cùng với sư phụ Lan Thần có quan hệ.
“Sở huynh đệ, ta đi qua Hoàng Qua tinh điều tra nơi thần bí năng lượng ở nơi này, sau khi ta trở lại Bắc Cố tinh đại trưởng lão hỏi ta có phát hiện gì không, ta nhân tiện đem chuyên của ngươi ra nói, sau đó đại trưởng lão nghe nói sư phụ ngươi phi thăng có khả năng thần bí năng lượng cùng việc sư phụ ngươi phi thăng có quan hệ cho nên hắn mới muốn gặp ngươi một lần để tìm hiểu rõ hơn một chút tình cảnh lúc ấy, kỳ thật cũng lạ là ta lúc ấy không hỏi tinh tường còn không biết sư phụ ngươi có phải là vào thời điểm phi thăng thì đang ở Hoàng Qua tinh hay không?” Dĩnh Hành không hổ là chính nhân quân tử đối đãi với Sở Nghị Phong trước sau như một, thành thật nói ra nhưng hăn cũng vì sơ sẩy của chính mình mà cảm thấy thẹn với Sở Nghị Phong, việc này càng làm cho Sở Nghị Phong nghĩ rằng Dĩnh Hành xứng đáng để kết giao bằng hữu.
“Dĩnh đại ca, xem ngươi nói đến người nào vậy, ngươi cũng không biết sự tình lúc ấy thế nào, làm sao có thể hiểu được tất cả bất quá có một chuyện ta chưa rõ?” Sở Nghị Phong bình tĩnh nói.
“Sao, chuyện gì? Ta nếu biết sẽ nhất định nói cho ngươi.” Dĩnh Hành vội vàng nói
“Trên Hoàng Qua tinh xuất hiện năng lượng thần bí, làm sao đại trưởng lão lại biết để nói cho ngươi?”