"Ngươi tên Sở Nghị Phong?" Thanh âm ôn hòa từ người mập mạp truyền đến. Nhưng giọng nói cùng với ánh mắt hắn không tương đồng khiến cho Sở Nghị Phong có cảm giác quái dị, tựa như một dạng khẩu phật tâm xà, muốn giết người nhưng lời nói lại vô cùng ngọt ngào. Chỉ là trong tay hắn cầm hung khí lạnh như băng đã làm bại lộ rõ ràng tâm tư của hắn.
"Ngươi là ai?" Sở Nghị Phong hỏi nhẹ.
"Người quản lý ngươi." Người mập mạp vừa nói vừa ném một chiếc bình màu tím vào kết giới nhưng không có một sự cản trở nào. Chiếc bình rơi “đang” một tiếng trên nền băng lạnh.
"Cái gì thế?" Thân thể Sở Nghị Phong không chút động đậy, lạnh lùng hỏi.
"Thuốc, cho ngươi uống." Giọng nói người mập ôn hòa tựa như đã trải qua huấn luyện, không có một chút nào biến đổi trong giọng nói.
"Uống thuốc làm gì?"
"Thí nghiệm dược liệu."
"Cái gì?" Sở Nghị Phong nhìn người mập. Vốn là sinh viên trường y, hắn biết các loại thuốc hữu ích bình thường đều trải qua rất nhiều lần thí nghiệm, bắt đầu là dùng chuột, rồi khỉ sau đó mới đến những người tình nguyện, nhưng giờ hắn cảm thấy mình như một chú chuột.
"Sao ngươi ném cho ta? Ta không uống” Sở Nghị Phong liếc mắt một cái, ngồi yên trên băng lạnh không để ý tới người mập.
"Ngươi tốt nhất là nghe lời ta” người mập bình tĩnh nói, trong mắt hàn quang lóe ra.
"Hừ!" Sở Nghị Phong không để ý tới hắn, nhìn qua một bên.
"Hắc hắc….." người mập kia đột nhiên cười âm trầm làm Sở Nghị Phong cảm thấy sợ hãi.
Chỉ thấy đột nhiên người mập kia hai tay không ngừng chuyển động, hàn quang trong mắt ngày càng lóe sáng.
Sở Nghị Phong cảnh giác nhìn người mập. Nhưng bỗng nhiên vang lên tiếng sấm, một đạo tia chớp to lớn đánh ở xung quanh Sở Nghị Phong.
"A!" Sở Nghị Phong kêu thảm, lăn ra ngoài, trên mình tỏa ra khói xanh.
Thật ra Sở Nghị Phong hoàn toàn có thể lợi dụng Lôi tiêu thần đạo kinh phát ra lôi điện luyện hóa năng lượng nhưng bây giờ hắn không thể làm như vậy nếu không sẽ bị người mập kia nhìn thấy chân nguyên hắn đã khôi phục, cho nên bây giờ Sở Nghị Phong chỉ có thể cố chịu. Cũng may là thân thể hắn không ngừng tiếp nhận oanh kích của lôi điện nên đối với lôi điện có năng lực chống đỡ phi thường.
Sở Nghị Phong giãy dụa đứng lên, trong lòng thầm mắng: "tên mập chết kia, nếu ta ra được bên ngoài nhất định cho người ăn sét."
Bất quá, tên mập đã nói trước: "Xem ra thân thể ngươi cũng không tệ lắm, bị lôi điện oanh kích mà có thể đứng lên nhanh như vậy. Được, hoàn này chỉ có thể cho ngươi uống."
"Hừ, có bản lĩnh thì cho lôi điện đánh nữa, ta đây không uống.” Sở Nghị Phong tỏ ra không sợ, vẫn ngồi trên mặt băng.
"Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt.” Tên mập lại mắng một câu, đồng thời tay động pháp quyết, một đạo lôi điện còn to hơn lúc nãy đánh về Sở Nghị Phong.
Bất quá lúc này hắn đã có sự chuẩn bị tốt, thấy tên mập vừa tung pháp quyết lập tức cảnh giác đứng lên, lôi điện vừa lóe hắn đã chạy ra chỗ khác.
Nhưng mà hắn còn chưa ổn định thân hình thì đạo lôi điện như có mắt đuổi sát tới bên hắn. Sở Nghị Phong khiếp sợ lại bị lôi điện đánh trúng sau lưng, ngã lăn về phía trước.
"A!" Sở Nghị Phong kêu lên thảm thiết, thu hút hai người quản ngục băng đi tới. Một người đi tới nói nhỏ với tên mập, sau đó thấy tên mập tiếp tục ôn hòa nói: "Triệu Vân đã đi rồi, hiện nay ở đây do ta làm chủ, ta quyết định. Đã bị giam thì phải bị trừng phạt, nếu không làm thế nào cho bọn chúng nhớ kỹ giáo huấn."
Vừa nói tên mập vừa khoát tay. Người quản ngục liền lui ra sau, chỉ là trước khi rời khỏi có nhìn về Sở Nghị Phong với ánh mắt có tia bất đắc dĩ, còn có ý xin lỗi, làm cho Sở Nghị Phong nhớ lúc Triệu Vân tới, trong lòng nghĩ: "Xem ra lúc trước cuộc sống tốt thật sự là do Triệu Vân chiếu cố ta."
Bất quá, cuộc sống tốt đã qua. Giờ đây tên mập lại đem lôi điện đánh hắn bay loạn xạ, nhưng mà hắn tuyệt đối không uống.
Mà lúc này, đột nhiên một người đến bên cạnh tên mập nói nhỏ, tên mập hơi nhíu mày sau đó nói với Sở Nghị Phong: "Tốt nhất ngươi ngoan ngoãn mà uống thuốc đi, sẽ không chết đâu. Nhưng nếu ngươi không uống, ta nhất định sẽ cho ngươi nếm tư vị sống không bằng chết."
Nói xong, thân thể mập mạp run run rời đi.
Tên mập đi khỏi Sở Nghị Phong cũng không muốn di chuyển, chỉ nằm một chỗ. Nhưng trong cơ thể bắt đầu vận động Lôi tiêu thần đạo kinh nhanh chóng chữa trị thân thể bị lôi điện oanh kích, đồng thời toàn bộ năng lượng lôi điện còn trong cơ thể bị luyện hóa, biến thành chân nguyên chính mình, từ từ đi vào Kim Đan.
Sở Nghị Phong mặc dù bị lôi điện oanh kích nhưng vô tình lại giúp gia tăng tu vị, làm cho Sở Nghị Phong nghĩ tới Lan thần từng nói: "Lôi tiêu thần đạo kinh có thể tự hấp thụ năng lượng từ lôi điện."
Nghĩ vậy đột nhiên Sở Nghị Phong nảy ra một ý niệm: "Liệu có thể dùng lôi điện từ kết giới sinh ra để tu luyện?" Mang ý niệm này trong đầu, hắn liền muốn thử một chút bất quá lúc này cơ thể chưa hoàn toàn hồi phục phải chờ một đoạn thời gian.
Vì vừa đem Lôi tiêu thần đạo kinh chữa trị tổn thương thì hắn cảm thấy trong kinh mạch một trận ba động cho nên hắn còn chưa đi thử nghiệm ý nghĩ mới này. Bất quá trong lúc vô ý hắn nhìn thấy chiếc bình, thầm nghĩ: "Đây là thuốc gì mà muốn ta uống?"
Vì vậy Sở Nghị Phong nhặt chiếc bình lên vừa định mở thì nghe bên ngoài một tiếng ho khan, nhìn ra thì là người quản ngục.
Âm thanh người quản ngục bình thản nói: "Ta khuyên ngươi tốt nhất là không nên mở ra."
Vì lời quản ngục vừa nói, Sở Nghị Phong liền cảm thấy hảo cảm, hỏi: "tại sao?"
Đan dược của Lưu trưởng lão không phải trò đùa, có thể ngươi vừa mở thì sẽ có cái gì đó nguy hiểm, lúc đó ngươi dù chết như thế nào cũng không biết đâu.
"A!" Nghe nói thế hắn lập tức ném chiếc bình ra ngoài.
Song một chuyện không ai tưởng được xảy ra, chiếc bình rơi xuống liền bị vỡ nát.
Con mắt Sở Nghị Phong thiếu chút nữa rơi ra: "sao có thể xảy ra như vậy!"
Vị quản ngục kia nhíu mày nhìn gắt gao, không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện này.
Bất quá chuyện nghiêm trọng còn ở phía sau. Đúng như lời quản ngục đã nói, từ chiếc bình vỡ nát toát ra một cỗ khói đen từ từ lan rộng.
"A!" Sở Nghị Phong kêu lên sợ hãi lập tức núp vào bên cạnh.
Nhưng khói đen lan rất nhanh chỉ chốc lát đã tràn ngập phân nửa ngục băng.
Sở Nghị Phong đi nhanh vòng qua khói đen đến trước mặt quản ngục, chỉ cách kết giới kêu lên: "Nhanh một chút mở kết giới cho ta ra ngoài"
Quản ngục bộ dáng có chút khẩn cấp, dù sao Triệu Vân cũng căn dặn hắn chiếu cố Sở Nghị Phong. Sở Nghị Phong bị lôi điện oanh kích thì hắn đến ngăn cản, mặc dù không có tác dụng nhưng Sở Nghị Phong cũng không chết. Nhưng hiện nay nếu bị nhiễm khói đen thì hậu quả không biết sẽ ra sao.
"Chính ta cũng không biết pháp quyết mở kết giới." Quản ngục lo lắng nói.
"A, ngươi không phải là quản ngục sao? Như thế nào lại không biết" Sở Nghị Phong vội vã nói.
"Chỉ có ở cấp trưởng lão mới biết, chúng ta khan thủ cũng đều không biết."
"Vậy bây giờ ngươi đứng đó nhìn ta chết sao? Nhanh nghĩ biện pháp đi, tìm tên mập chết tiệt kia đi." Sở Nghị Phong đã bắt đầu phát cuồng.
"Ngươi kiên trì một chút nha, ta lập tức đi gọi Lưu trưởng lão." Vừa nói quản ngục vội vã chạy di.
"Ta kiên trì? ta kiên trì như thế nào đây? Ngươi có bản lĩnh thì làm cho khói đen đừng qua đây. Khốn khiếp, tên mập chết tiệt còn dùng cách này để đối phó ta."
Chính là bất kể thế nào , khói đen cũng không ngừng phát tán.