Nghe được hắn nói chân thành như vậy, Thùy Anh cũng thật sâu rung động, tuy không hiểu tại sao hắn lại có tin tưởng bản thân mình như vậy, nhìn qua thì hành động như vậy thực sự quá ngu ngốc, có điều chính sự ngu ngốc ấy làm cho cô cảm thấy bị lay động tâm can, không tự chủ mà muốn vì hắn phấn đấu.
Hơi thở trở nên gấp gáp dồn dập, Thùy Anh sau một chút rối rắm dường như đã có được sự lựa chọn, hai mắt từ rung động trở nên kiên định, quyết định sẽ cố gắng hết mình giúp đỡ xây dựng công ty của hắn, không chỉ vì phúc lợi hay tiền lương nhiều ít mà chỉ vì hắn tin tưởng cô và hắn là bạn của cô, chỉ thế mà thôi.
Tất nhiên trong suy nghĩ của Thùy Anh lúc này thì Lý Thiên Ngọc là một người bạn có thể chia sẻ, nói chuyện cùng coi như là thân, còn sâu bên trong thế giới nội tâm của cô có thực chỉ coi hắn là bạn hay không thì có lẽ rằng không ai ngoài cô ra có thể biết được điều đó.
“Em quyết định rồi, công việc này em muốn làm!” Thùy Anh trong giọng nói tràn đầy sự kiên quyết đối với hắn đáp lại, cô chưa bao giờ chắc chắn hơn với quyết định lần này của mình, tuy rằng có thể kết quả cuối cùng là hai bàn tay trắng đi nữa, thì cô cũng không hối hận.
Lý Thiên Ngọc cũng hơi kinh ngạc về thái độ của Thùy Anh sau đó, hắn mỉm cười gật đầu nói:
“Cảm ơn em, Thùy Anh!”
Sau đó, cả hai người dùng một loại tốc độ cực kỳ nhanh chóng ký kết hợp đồng, Lý Thiên Ngọc trên Laptop soạn lấy một bản hợp đồng tiêu chuẩn sau đó sang ngay bên quán photocopy đối diện in ra, mức lương một tháng của cô nàng hắn tự quyết định lấy là 30 triệu chưa kể thưởng cuối năm cùng một đống phúc lợi, bảo hiểm các loại, ban đầu thì Thùy Anh thấy vậy còn phản đối, bởi lẽ mức lương như thế đối với một người mới là quá nhiều, thêm nữa nào ở đâu có bản hợp đồng lao động nào ưu đãi đến mức này chứ, nhưng cuối cùng vẫn bị Lý Thiên Ngọc kiên quyết mà phất cờ trắng đầu hàng cam chịu.
Sau khi hoàn thành giấy tờ hợp đồng, kể từ giờ phút này, Thùy Anh mới chính thức đảm nhận vai trò giám đốc điều hành của công ty, ngày thường sẽ toàn quyền thay hắn quyết định mọi thứ, mặc dù hiện tại còn chưa có việc gì để làm, nhưng chỉ chờ chọn ngày khánh thành và công ty đi vào hoạt động, coi như danh xứng với thực.
Hắn và Thùy Anh tiếp tục bàn bạc một số công tác cần chuẩn bị dựa theo chiến lược mà Địch Lệ đã làm sẵn, đồng dạng hắn cũng đưa cho cô đống CV, muốn cô thay hắn tuyển thêm nhân viên, các phòng ban hiện tại còn trống khá nhiều vị trí, cho nên cần phải nhanh chóng hoàn thành.
Cô nàng ngày thường thì có chút bất nhất nhưng khi làm việc cũng coi như tiến nhập trạng thái, bắt đầu duyệt đọc đám CV đồng thời chỉ ra một số điểm bên trong vài cái CV cần lưu ý khi tuyển dụng, có điều vì trời cũng đã nhá nhem tối nếu muộn chút nữa sợ đường phố tắc nghẽn, cho nên Thùy Anh cũng cần trở về, Lý Thiên Ngọc chỉ còn cách quăng đống CV và chiến lược cụ thể đã sao lưu vào USB cho cô mang về nhà.
Thùy Anh trước khi đi nói với hắn rằng cô ngày mai đến công ty cũ xin phép nghỉ việc, bắt đầu toàn tâm toàn ý giúp hắn xây dựng công ty mới, Lý Thiên Ngọc cũng rất hài lòng thái độ của cô nàng.
…
Hôm sau, Lý Thiên Ngọc mới chỉ sáu giờ sáng đã có mặt tại tòa cao ốc trụ sở của công ty, hắn bắt buộc phải vậy vì hôm qua có hẹn bên nội thất giờ này chuyển đến vì tiện đường xá sáng sớm vắng vẻ, không đến thì ai nhận nhận hàng thay được.
Tầng trên cùng chính là văn phòng riêng của hắn, bên cạnh là phòng của Thùy Anh, nhìn chung thì khá rộng rãi vắng vẻ vì cả tầng chỉ có hai người bọn họ, những tầng dưới là những phòng của nhân viên và phòng của tổng, phó giám đốc các phòng ban phụ trách các mảng khác, hắn cũng tính đến việc tự tạo dây chuyền sản xuất của riêng mình cho nên cũng để lại vài tầng, còn riêng một tầng thì để làm kho, những tầng thừa thì hắn cũng không có cho các bên khác thuê, vì hắn muốn phát triển tòa cao ốc này thành một dạng trung tâm mua sắm thu nhỏ, chỉ buôn bán các loại mặt hàng của công ty phát triển mà thôi.
Tuy làm vậy thì thiếu đi một nguồn tài chính thu vào, nhưng Lý Thiên Ngọc hiện giờ nhiều nhất là gì? Chính là tiền, bởi vì hắn có tiền, cho nên không mấy bận tâm vào số lẻ như vậy, đợi khi các loại phần mềm ứng dụng Địch Lệ viết ra được hắn đẩy ra thị trường bán độc quyền, thì tiếp theo hắn sẽ tiến quân về các mảng khác như đồ điện tử, đồ gia dụng các loại,…đấy là về ngành công nghệ còn về bên sinh học, nếu hắn sau khi vốn liếng đầy đủ sẽ vươn tay sang bên y dược, ngành nào kiếm tiền nhiều nhất hắn không biết nhưng ngành y dược chắc chắn nằm trong số này, chẳng ai là có thể đảm bảo cả đời không có bệnh, cho nên không sợ không kiếm được tiền, thêm vào đó, danh hiệu y sư và đan sư cũng không phải trưng cho đẹp, hầu hết các bệnh hắn đều có thể chữa được, phối phương hắn tiện tay là có thể làm ra, một khi có thể tự sản xuất thì hắn có thể dần dần xâm chiếm thị trường, tất nhiên trừ bệnh bất trị như HIV/AIDS, ung thư thì cần đan dược bên trong cửa hàng dùng hối đoái điểm hối đoái mới có thể trị hết được, còn hiện tại trình độ hắn là chưa đạt tới mức đó, còn cần tăng lên.
Sau nội thất thì bên đồ điện tử cũng vận chuyển tới từng đài máy tính, không mất quá nhiều thời gian, một đám phòng làm việc tiêu chuẩn đã có được. Thùy Anh vì còn phải mất chút thời gian đi tới từ chức ở chỗ cũ và kết toán lương tháng này, cho nên gần tám giờ ba mươi mới có mặt tại cao ốc.
Đến chín giờ, một đám người nối tiếp đi tới công ty phỏng vấn xin việc, có khoảng hơn năm mươi người, trong số hơn trăm người thì những người này đều đã được duyệt qua CV, chỉ chờ phỏng vấn xác nhận lại một lần nữa, đồng thời xem khả năng có thể làm ở vị trí nào rồi ký hợp đồng, chờ đến mai liền có thể tới cao ốc bắt đầu làm việc. Lý Thiên Ngọc không giỏi mấy khoản như vậy cho nên đều đẩy công việc sang cho Thùy Anh, trong mắt hắn xem ra nguyên buổi sáng hôm nay Thùy Anh sẽ phải vất vả để phỏng vấn đám người này.
Để cô nàng tự thân vận động, Lý Thiên Ngọc liền đi vào phòng của hắn gọi ra Địch Lệ bắt đầu lệnh cho nàng tra xét thông tin và giá cả về dây chuyền sản xuất dược phẩm, cùng dây chuyền sản xuất linh kiện điện tử, vì là hàng nhập khẩu không ngoài dự đoán là đắt vãi cả linh hồn, tiền trong tài khoản có chút không đủ, cho nên hắn cần tìm cách kiếm thêm mới được.
Đi đâu để kiếm? Đương nhiên là lượn một vòng các thế giới cũ như “Thiên long bát bộ”, “Xạ điêu” rồi, còn “Naruto” và “FairyTail” thì tài nguyên quá thiếu, hắn cũng không mong chờ gì, vì khi hắn xuyên qua, thì thời gian thế giới hiện thực gần như không trôi qua, cho nên hắn cũng không lo lắng việc sau khi xuyên qua trở về liền lỡ mất thời gian khánh thành công ty.
Nói đến mới nhớ, không biết tình hình ở “Xạ điêu” và “Thiên Long” sau khi hắn rời đi diễn biến như thế nào, có chút tò mò, Lý Thiên Ngọc cũng không chần chờ, ngay lập tức đối với hệ thống nói:
“Hệ thống, thiết lập truyền tống môn đi, ta muốn quay về “Xạ điêu” thế giới!”
“Đinh! Đang thiết lập truyền tống môn…!”
“Đinh! Bắt đầu truyền tống!” Một lần nữa âm thanh hệ thống thông báo cho hắn vang lên, cổng truyền tống quen thuộc hiện ra, Lý Thiên Ngọc nhấc chân tiến vào, sau đó thân ảnh liền biến mất bên trong.