Tăng chúng Thiêu Lâm giật mình dáo dác tìm kiếm xung quanh, bất quá cọng lông chim cũng không có.
Huyền Từ bước ra một bước chắp tay nhìn tứ phía sau đó hô lớn:
- Không biết tôn giá là ai!? Có thể quang minh chính đại lộ diện gặp mặt!?
- Tôn giá đến Thiếu Lâm tự buông lời hạ nhục, lại ẩn nấp không ra, nào có chút nào gọi là Anh hùng hảo hán!?
Huyền Từ vừa nói xong, mặc dù mới nghe thì không thấy có việc gì, thế nhưng nếu để ý sẽ thấy Huyền Từ đây là mắng hắn dấu đầu lòi đuôi, dám làm mà không dám chịu.
Lý Thiên Ngọc nghe vậy chỉ cười nhạt sau đó hai tay chắp phía sau lưng nhẹ nhàng từ trên tàng cây hạ xuống.
Mọi người chỉ thấy một thân ảnh bạch y bay phấp phới, tóc dài tung bay, khuôn mặt tuấn dật, trầm ổn mà nội liễm, bạch ngọc tiêu dắt ở đai lưng.
- Huyền Từ lão hòa thượng, ta ra rồi đây, ngươi có ý kiến gì!?
- A di đà phật! Thì ra là Tiêu Dao công tử, lão nạp có lễ!
- A di đà phật! Bất quá không biết lời công tử vừa nói khi nãy là có ý gì!?
Lý Thiên Ngọc không vội đáp lời Huyền Từ mà tươi cười quay sang ôm quyền hướng Tiêu Phong mà nói:
- Tiêu huynh! Thời gian này trôi qua vẫn tốt chứ!?
Tiêu Phong cũng nhận ra hắn, lại nghe hắn hỏi thăm liền ôm quyền nói:
- Lý huynh! Đã lâu không gặp, Tiêu mỗ sống rất tốt, cảm tạ Lý huynh trước kia cứu nội tử một mạng!
- Ồ! Thì ra Tiêu huynh đã thành gia lập thất, không biết là cô nương nhà ai có phúc phận như vậy!? Hơn nữa Tiêu huynh nói ta cứu phu nhân một mạng là cớ làm sao!? - Lý Thiên Ngọc hơi bất ngờ hỏi lại.
- Lý huynh! Nội tử của tại hạ kêu A chu, chắc Lý huynh vẫn còn nhớ!
- Ha hả!!! Thì ra là A Chu cô nương, ta nói cô nương làm sao vội vàng rời đi, hóa ra là cùng với Tiêu huynh, chúc mừng, chức mừng! - Lý Thiên Ngọc cười một tiếng ôm quyền nói.
Tiêu Phong thì chỉ cười trừ, còn A Chu nghe hắn trêu chọc cũng một phen đỏ mặt nói:
- Lý công tử! Ngươi lại trêu chọc tiểu nữ!!! Cảm tạ công tử trước đây tặng cho đan dược, nhờ vậy mới cứu tiểu nữ một mạng a!
- Ấy! Có gì đâu mà phải cảm tạ, chỉ là nhấc tay nhấc chân, hơn nữa ta cũng rất khâm phục tính cách của Tiêu huynh, coi hắn như bằng hữu, cho nếu có năng lực ta liền ra tay trợ giúp một hai.
Lý Thiên Ngọc xua tay nói, bất quá lúc này Huyền Từ có chút phẫn nộ chen ngang:
- Lý công tử! Công tử như vậy có phải là quá khinh thường Thiếu Lâm hay không!?
- Ồ! Ta khinh thường Thiếu Lâm thì tính sao!? Vẫn như lời ban nãy, đến tuyệt học của bản thân, người khác thi triển ra chính mình còn không phân biệt được thật giả ra sao, chẳng lẽ còn muốn ta kính trọng các ngươi không bẳng!?
Cưu Ma Trí trước đó nghe thấy lời Lý Thiên Ngọc nói toạc ra như vậy liền sắc mặt đại biến, giờ lại nghe hắn nhắc lại có chút không nhịn được lên tiếng khích bác một phen:
- Lý công tử! Cơm có thể ăn bậy, lời thì không thể nói bậy! 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm bần tăng đánh ra, người của Thiếu Lâm đều đã công nhận, công tử lại nói đây là giả, ngươi đây là muốn hạ nhục Thiếu Lâm tự sao!?
- Cưu Ma Trí, đừng tưởng ngươi luyện cái gì mà ta không biết!? Ngươi cũng không phải không biết, ta bây giờ là Tiêu Dao phái chưởng môn nhân!!!
- Bần tăng không hiểu công tử muốn nói gì, Tiêu Dao phái chưởng môn và việc bần tăng đánh ra 72 tuyệt kỹ thì có liên quan gì!?
- Chậc, ngươi đi gây sự với Thiếu Lâm ta cũng mặc kệ, thế nhưng mà võ công bản môn tinh diệu như vậy lại bị nhầm thành võ công Thiếu Lâm tự, chưởng môn nhân là ta đây tính sao!?
- Bần tăng là luyện 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm không hề luyện võ công quý phái, Lý công tử có phải nhầm lẫn gì rồi hay không?
- Hừ! Cưu Ma Trí, nhắc cho ngươi nhớ một điều, Lý Thanh La hay còn được gọi là Vương Lan Hoa, chính là con của Lý Thu Thủy - sư tỷ của ta, cũng là người của Tiêu Dao phái, ngươi được Vương Lan Hoa truyền thụ cho Tiểu vô tướng công mà tưởng ta không nhìn ra sao!?
- Thí chủ không nên vu oan giá họa, cái gì mà Tiểu vô tướng công!? - Mặc dù bị vạch trần, Cưu Ma Tri vẫn nhất quyết không thừa nhận.
- Tốt! Thực sự rất tốt! Mặc dù ta chẳng muốn ra tay với ngươi làm gì, ngươi nếu thừa nhận ta cũng rộng rãi bỏ qua, thế nhưng ngươi không biết điều thì cũng đừng có trách ta.
Lý Thiên Ngọc lạnh lùng nói, sau đó hắn liền lướt tới, đối với một tên chỉ mới Hoàng cảnh bát trọng như Cưu Ma Trí, hắn cũng không có bất kỳ cảm giác ham muốn chiến đấu nào, có chăng chỉ là mèo vờn chuột.
Từ ngón tay bắn ra bốn đạo kiếm khí, Cưu Ma trí vừa né vừa tìm cơ hội phản công, hắn lúc này có chút chật vật, râu tóc xơ xác, mặc dù né tránh gần hết nhưng vai trái cũng trúng một kiếm, tay phải vận dụng Hỏa Diễm đao, bàn tay nóng đỏ, một tấc đao mang hiện lên, Cưu Ma Trí vung tay chém tới, Lý Thiên Ngọc không thèm né tránh.
Cưu Ma Trí tay phải hướng đến cổ Lý Thiên Ngọc chỉ cách vài tấc, trong lòng nảy sinh ác độc muốn nhân cơ hội này diệt sát hắn, lực đạo liền tăng thêm vài phần.
Chỉ thấy một tiếng động vang lên, bất quá không phải tiếng đao khí cắt lên da thịt thân thể mà như là binh khí va chạm vậy.
- Choang!!!
Cưu Ma Trí lúc này mặt mày đại biến, Hỏa Diễm đao cũng bổ chúng cổ Lý Thiên Ngọc, bất quá phản chấn từ thủ đao truyền tới làm hắn cảm giác như chém vào tường đồng vách sắt.
Lại nhìn cái cổ Lý Thiên Ngọc, làn da vẫn như bạch ngọc không chút sứt mẻ, quá sợ hãi, Cưu Ma Trí vội vàng đề thân thối lui.
Lý Thiên Ngọc lắc lắc cái cổ, hướng hắn nói:
- Hỏa Diễm đao sao!? Cũng không tệ lắm, mặc dù ngươi sáng tạo ra môn võ học này nhưng thực lực bản thân thì không được!
- Ngươi nếu luyện Hỏa Diễm đao tới viên mãn, lại qua một hai chục năm nữa có lẽ còn có chút uy lực vậy mà đi ham hố 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm, đúng là ngu ngốc.
Cưu Ma Trí hoảng sợ nói:
- Ngươi! Không thể nào…!!! Thân thể ngươi tại sao có thể ngạnh kháng Hỏa Diễm đao của ta!?
Lý thiên Ngọc nghe vậy cười nhạt một tiếng nói:
- Có biết không!? Ta thực ra hoàn toàn có thể né tránh chiêu thức của ngươi, chẳng qua là muốn cho ngươi biết một điều, đối với ta ngươi chỉ là con kiến tùy thời có thể dẫm chết mà thôi!
Cưu Ma Trí nghe vậy từ trong hoảng sợ tỉnh lại, lại càng là phẫn nộ, hắn liền lao tới sử ra một đống tuyệt kỹ trong 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm đánh tới thân thể Lý Thiên Ngọc.
- Oanh….!!!
- Bồng….!!!
…… từng tiếng chân khí va chạm nhục thể vang lên, Cưu Ma Trí một phen thở dốc, hắn đã vận dụng toàn bộ công lực đánh ra hết 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm, phía giữa sân là một mảng bụi mù cản trở tầm mắt của hắn.
Trong lòng thì nghĩ:” Ta không tin hắntrúng nhiều đòn như vậy mà không có tổn hao chút nào!”
Không đợi hắn suy nghĩ quá lâu, đột nhiên xuất hiện một đợt thanh phong quấn theo bụi bặm mang đi, thân hình Lý Thiên Ngọc xuất hiện trước mắt hắn.
Đừng nói bị tổn thương mà đến y phục cũng không rách một miếng, hơn nữa vẫn là một thân bạch y bay phấp phới hoàn toàn không dính chút khói bụi.
Cưu Ma Trí lúc này hoàn toàn là hoảng sợ, lại nhìn Lý Thiên Ngọc cười khinh miệt thâm ý nhìn hắn, tên này không nói hai lời liện vận lên khinh công bỏ chạy.
Lý Thiên Ngọc nào có thể để cho hắn chạy, chỉ thấy trước mắt Cưu Ma Trí lóe lên một ánh chớp, chẳng biết từ lúc nào Lý Thiên Ngọc đã xuất hiện trước mặt hắn, không để hắn mở miệng nói câu nào, bàn tay Lý Thiên Ngọc đã chụp tới đỉnh đầu.
- Đinh! Ký chủ nhận được 1.000.000 điểm kinh nghiệm.
- Đinh! Ký chủ nhận được 1.000.000 điểm kinh nghiệm.
- Đinh! Ký chủ nhận được 1.000.000 điểm kinh nghiệm.
…………
Chỉ vài hơi thở trôi qua, toàn thân công lực Cưu Ma Trí đã bị hắn hút cạn, mềm nhũn ngã trên mặt đất bất động.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ đẳng cấp tăng lên Huyền cảnh nhị trọng, toàn thuộc tính tăng lên, điểm kỹ năng +2.
Không mấy bất ngờ mở ra bảng thuộc tính, Lý Thiên Ngọc xem xét một hồi.
* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc
* Cấp: 22 (Huyền cảnh nhị trọng) (kinh nghiệm: 10.427.200/629.145.600)
* Công pháp: Thôn thiên quyết, Khô vinh thiền công, Dịch cân kinh, Cửu âm chân kinh.
* Thân pháp: Kinh lôi truy tinh bộ - Tiểu thành, Lăng ba vi bộ - Tiểu thành.
* Võ công: Liêu âm cước, Đại thiên tịch diệt chỉ pháp - Tiểu Thành, Thủy vân trảm - Tiểu thành, Hàng long thập bát chưởng - Viên mãn, Tiêu Dao du quyền pháp - Viên mãn, Đả cẩu bổng pháp - Viên mãn, Lục mạch thần kiếm - Viên mãn.
* Nghề nghiệp: Trù sư cấp 2, Đan sư cấp 4, Y sư cấp 5, Đoán tạo sư cấp 1, Tuần thú sư cấp 1.
* Danh hiệu: Đồ tể giết heo
* Vũ khí: Dao phay, Bạch ngọc tiêu, Hoàng phong nhuyễn giáp.
* Sủng vật: Bạch Tuyết, Tiểu Hồng.
* Tọa kỵ: Không
* Điểm kỹ năng: 12
* Hối đoái điểm: 9.643.200
Trước đó, trong thời gian mấy tháng Trù sư chức nghiệp đã tăng lên lv.2, đồng thời Lý Thiên Ngọc cũng đã luyện tập khiến Lục mạch thần kiếm tăng lên viên mãn.
Đóng lại bảng thuộc tính, Lý Thiên Ngọc liền để ý tới lúc này Cưu Ma Trí tính cách đã hoàn toàn thay đổi, hắn cũng biết chuyện gì xảy ra.
Đây là do Cưu Ma Trí cường hoành sử ra 72 tuyệt kỹ Thiếu lâm mà ra, không có phật pháp và nội công Thiếu Lâm hộ tâm mà sử dụng hay tu luyện đều có nguy cơ bị tẩu hỏa nhập mà hoặc tổn hao tâm tạng.
Tiểu vô tướng công tuy có thể bắt chước chiêu số nhưng nội công thì bất biến, cho nên từ lúc có được 72 tuyệt kỹ vào tay, Cưu Ma Trí lúc đó đã trong tình trạng tẩu hỏa nhập ma, tính tình đại biến.
Nay hắn lại bị Lý Thiên Ngọc hút cạn nội công, một thân võ công coi như bị phế, lại may mắn mà tỉnh ngộ thoát ra ma chướng.
Đám tăng nhân cùng Huyền Từ lúc này cũng hoàn toàn là kinh hãi không dám há mồm nói nửa câu, mặc dù không cam lòng nhưng ai bảo người ta thực lực kinh khủng, không thấy Cưu Ma Trí một thân một mình còn khiến Thiếu Lâm tự gà bay chó chạy, mà còn bị người ta quay như quay dế, mình lúc này lao ra không phải là một bên má mới ăn một vả lại còn muốn giơ ra bên còn lại chịu vả cho cân sao!?
Lý Thiên Ngọc nhìn đám hòa thượng có chút chẳng đáng quay ra nói với Tiêu Phong:
- Tiêu huynh! Là bằng hữu thì không cần nói nhiều, hôm nay Tiêu huynh muốn làm gì cứ làm, ta lược trận.
- Như vậy Tiêu mỗ đa tạ Lý huynh!
Tiêu Phong cũng ôm quyền đáp, hắn thực ra không muốn liên lụy Lý Thiên Ngọc nhưng thấy hắn thực lực kinh khủng như vậy nghĩ cũng chẳng ai làm gì được, hơn nữa hắn đã nói như vậy rồi, giờ mà từ chối khác nào không coi Lý Thiên Ngọc làm bằng hữu!?