Mọi tu sĩ tới tham gia Chiến Trường Cổ đều biết nó có ý nghĩa như thế nào. Trong đó chính là cơ duyên, là đầy rẫy những thiên tài địa bảo quý hiếm, là vô số bảo vật khiến cho người ta đỏ mắt tranh đoạt.
Nhưng đi cùng với cơ duyên cũng chính là tử địa, trong này đồ vật quý hiếm vô số ai ai cũng muốn mình có được một chân trong đó cho nên không khỏi dẫn tới tranh đoạt. Mà mỗi lần tranh đoạt thì cũng đồng nghĩa với việc lại có vô số tu sĩ yếu kém bị đào thải.
Nguy hiểm là thế, tranh đoạt là điều không thể tránh khỏi, nhưng thử hỏi xem có tu sĩ nào lại sợ những điều như vậy. Không tranh đoạt với người khác, không làm bản thân mình lớn mạnh hơn thì làm sao có thể sống được ở một thế giới như vậy đây. Cho nên mỗi một bí cảnh đều là nơi những thiên tài được sinh ra và bồi dưỡng, đồng thời cũng là nơi những kẻ yếu kém bị loại bỏ.
Vô Danh cũng như vậy, hắn rất muốn tới Chiến Trường Cổ này, chỉ có vào Chiến Trường Cổ thì hắn mới có thể tìm kiếm cơ duyên của bản thân. Hắn đồng dạng cũng là một người ưa thích va chạm, vào Chiến Trường Cổ này cũng đồng nghĩa với việc hắn sẽ đối mắt với vô số kẻ được gọi là thiên tài, là thiên kiêu chi tử. Nhưng Vô Danh hắn không yếu, hắn sẽ chứng minh rằng ai mới là con cưng của trời.
Để có thể vào Chiến Trường Cổ thì bắt buộc mỗi tu sĩ đều phải là những người dưới một trăm tuổi, nếu như trên một trăm tuổi thì không thể nào đi vào bên trong Chiến Trường Cổ được. Không những phải có độ tuổi phù hợp, mỗi tu sĩ muốn đi vào Chiến Trường Cổ còn phải có một tấm “Chiến Trường Cổ bài”.
Chỉ có “Chiến Trường Cổ bài” thì các tu sĩ mới có thể đi vào bên trong Chiến Trường Cổ, trước khi Chiến Trường Cổ mở ra sẽ có các chấp sự kiểm tra vấn đề này.
Vô Danh vừa vặn cũng có một tấm “Chiến Trường Cổ bài”, tấm thẻ bài này chính là hắn lấy được từ chỗ Hạ Đào. Bởi vì Thanh Sơn Cốc là Ngũ Tinh tông môn cho nên được phân phát năm tấm “Chiến Trường Cổ bài”, mà Hạ Đào lại chính là đệ tử có tu vi cao nhất của Thanh Sơn Cốc cho nên một danh ngạch tham gia Chiến Trường Cổ nhất định sẽ là của hắn. Mà cuối cùng tấm thẻ bài này lại rơi vào tay của Vô Danh.
Vô Danh thầm than bản thân may mắn, lại có thể kiếm được “Chiến Trường Cổ bài” dễ dàng như vậy, phải biết rằng một tấm “Chiến Trường Cổ bài” này mà đem bán ra thì cũng phải có giá trị cực kỳ cao, “Chiến Trường Cổ bài” này chính là đại biểu cho cơ duyên to lớn của mỗi người nên không có ai là không muốn có được một tấm.
Vô Danh sau khi đã chuẩn bị đầy đủ thì liền kêu Hồng Mông đi vào bên trong thế giới hỗn độn tu luyện, đợi đến khi nào Vô Danh đi vào bên trong Chiến Trường Cổ rồi thì mới đưa nhóc ra.
Theo như bản đồ được Mộc Thanh Kiều ghi lại ở bên trong ngọc giản thì Vô Danh thấy chỗ của hắn bây giờ cũng cách nơi mở ra Chiến Trường Cổ không xa, hắn chỉ cần mất một ngày thời gian di chuyển là có thể đi tới nơi rồi.
Vô Danh trước khi đi cũng không quên dịch dung một lượt, bởi vì hắn bị Vạn Kiếm Môn phát lệnh truy sát cho nên hắn phải cải trang thật kĩ để không bị nhận ra, hắn thực lực còn yếu cho nên một chút cẩn thận này vẫn phải có.
Vô Danh cải trang thành một nam tử râu quai nón khoảng ba bốn mươi tuổi, gương mặt toát ra vẻ tang thương, quanh thân hắc y, tóc búi cao trông cực kỳ phong trần, Khai Thiên Dạ Đao vẫn được hắn luôn luôn mang ở trên lưng.
Vô Danh đưa thần thức quét một vòng rồi mới gật đầu, bởi vì hắn có Thập Hình Biến cho nên chỉ cần là tu sĩ cấp bậc Hư Thần trở xuống đều sẽ không thể nhận ra hắn là đang dịch dung, nếu như có tu sĩ Hợp Thể thì lớp mặt nạ của hắn mới bị phát hiện.
Vô Danh cũng không tin cái kia Vạn Kiếm Môn còn có tu sĩ Hợp Thể đây, theo như hắn biết thì một tông môn năm sao cũng chỉ có tu sĩ đạt tới cấp bậc Hư Thần mà thôi.
Sau khi chắc chắn bản thân sẽ không bị người khác phát hiện ra thì lúc này Vô Danh mới bắt đầu di chuyển. Bởi vì đạt tới cấp bậc Kim Đan là có thể bay ở trên không trung rồi cho nên dù Vô Danh không thể phi hành thì hắn cũng chỉ mất một ngày thời gian là có thể đi tới chỗ mở ra Chiến Trường Cổ.
Cuối cùng sau một ngày dài di chuyển thì tới sáng sớm của ngày thứ hai Vô Danh đã có mặt ở nơi mở ra Chiến Trường Cổ. Ngay khi hắn vừa mới tới nơi thì đã phát hiện ở đây có rất nhiều người tới rồi, hắn tính sơ sơ cũng phải có tới mấy vạn người, cái này không khỏi khiến cho da đầu của Vô Danh cảm thấy tê dại. Quả nhiên là Chiến Trường Cổ, người tới tham gia lại có thể đông đến như vậy.
Vô Danh quét mắt ra xung quanh nhìn một vòng, ở đây chính là một bãi đất trống cực kỳ lớn giống như đã bị người ta dọn qua một lần vậy, trên khu vực này đa phần đều là những động phủ được các tu sĩ dựng lên hoặc là các sạp bày bán. Vô Danh thấy ở phía xa hơn còn có khoảng hai mươi đài thì đấu lớn nhỏ, ở đó có không ít người vây quanh xem những người trên đài thi đấu.
Lướt mắt tới chỗ khác thì Vô Danh còn phát hiện ra có rất nhiều chấp sự đang làm việc, mỗi đài thì đấu đều có một vị chấp sự trông coi, những chỗ khác cũng là có không ít chấp sự làm việc.
Vô Danh phát hiện ra thực lực của mấy người này cũng không phải là thấp, hắn nhìn ra có mấy người là Kim Đan hậu kỳ, có người thì là tu vi Nguyên Anh, thậm chí có một số người hắn còn không nhìn thấy được tu vi nữa, mấy người đó có lẽ cũng là tu sĩ cấp bậc Hư Thần.
Khi Vô Danh vừa mới đi tới đây cũng có không ít người để mắt tới hắn, nhưng đa phần đều chỉ là nhìn lướt qua một cái rồi lại tiếp tục làm việc của mình. Vô Danh liền đi tới phía trước hòa vào trong đám người này.
Sau khi ở đây nghe ngóng một thời gian, Vô Danh còn biết được một tin là Chiến Trường Cổ này còn thu hút cả các tông môn ở các châu khác tới, ngay cả Lục Tinh tông môn ở trung châu cũng bị thu hút. Chiến Trường Cổ này vậy mà lại có thể làm cho nhiều người chú ý tới vậy thì chắc chắn nó không phải là một bí cảnh nhỏ. Vô Danh vẫn còn nhớ Mộc Thanh Kiều nói với hắn rằng Chiến Trường Cổ này chỉ mới được người ta phát hiện ra gần đây, vậy nên trong Chiến Trường Cổ này đa phần đồ vật đều được giữ nguyên vẹn. Vô Danh có thể khẳng định rằng chính vì lý do này cho nên mới thu hút nhiều người chú ý tới như vậy, ngay cả những tông môn ở trung châu cũng phái đệ tử tới tham gia.
Mà để cho Vô Danh cảm thấy ngạc nhiên hơn là các tu sĩ ở các đại lục khác như Huyền Nguyên đại lục, Dạ Hàn đại lục và Quang Minh đại lục cũng tới tham gia Chiến Trường Cổ này. Vô Danh có chút thắc mắc, không phải giữa bốn tinh cầu đang xảy ra chiến tranh hay sao, tại sao còn có các tu sĩ ở đại lục khác tới đây tham gia vào Chiến Trường Cổ vậy, chẳng lẽ mấy người này là đang bị ngứa đòn.
Vô Danh tùy tiện tìm tới một tu sĩ sau đó hỏi:
-Xin lỗi vị đạo hữu này, ta có thể hay không hỏi một chút vấn đề??
Người mà Vô Danh vừa mới hỏi chính là một nam tử mặt sẹo tu vi Trúc Cơ tầng bảy, lúc đầu nam tử này bị Vô Danh kéo lại còn có chút khó chịu, nhưng sau khi phát hiện ra mình không nhìn thấy tu vi của Vô Danh thì mới ôm quyền nói:
-Đạo hữu mời nói.
Vô Danh thấy nam tử mặt sẹo Trúc Cơ tầng bảy này đồng ý thì mới cười một cái rồi nói:
-Chẳng là ta vừa mới nghe một số người nghị luận rằng Chiến Trường Cổ này còn có các tu sĩ ở đại lúc khác tới tham gia. Ta thắc mắc là không phải Tam Sinh đại lục cùng với ba đại lục khác đang có chiến tranh hay sao, vậy tại sao các tu sĩ ở đại lục khác còn có thể tới tham gia Chiến Trường Cổ này vậy.
Vị nam tử mặt sẹo Trúc Cơ tầng bảy kia sau khi nghe xong câu hỏi của Vô Danh thì trên mặt cũng hiện ra vẻ khó hiểu, vị nam tử mặt sẹo nhìn Vô Danh đáp:
-Đạo hữu có điều không biết, Tam Sinh đại lục cùng với ba đại lục còn lại đã sớm kết thúc chiến tranh mấy trăm năm nay rồi. Quan hệ giữa các đại lục bây giờ đều rất tốt, bất kể là có bí cảnh hay di tích gì thì các đại lục đều phân phát danh ngạch tham gia cho nhau, chính vì vậy mới có các tu sĩ ở các đại lục khác tới tham gia Chiến Trường Cổ này.
-Ồ hóa ra là vậy, cảm ơn đạo hữu đã giải đáp thắc mắc này của ta.
Vô Danh ôm quyền nói.
-Không có gì.
Vị nam tử mặt sẹo kia cũng ôm quyền đáp lại.
Vô Danh sau khi chào một tiếng thì mới quay người rời đi, hắn là muốn đi xung quanh nhìn một chút.
Vô Danh sau khi đi dạo một vòng thì cũng là nghe được không ít thông tin, hắn quyết định đi tới chỗ đài thi đấu xem thử, nghe nói ở đó là nơi thi đấu dành cho các tán tu muốn tranh đoạt thẻ bài danh ngạch đi vào Chiến Trường Cổ.
Theo như Vô Danh nghe được thì có khoảng một trăm thẻ bài danh ngạch dành cho các tán tu, hầu hết những tu sĩ tới tham gia đài thi đấu đều là các tu sĩ Trúc Cơ trở xuống, họ đều là những người không có tông môn hay học viện che chở cho nên phải tự mình tìm kiếm cơ hội.
Vô Danh mặc dù chưa đi tới đài thi đấu nhưng hắn cũng biết những đài thi đấu này đều hết sức khốc liệt, tán tu thì có không ít nhưng “Chiến Trường Cổ bài” cũng chỉ có một trăm tấm thôi a.
Thi đấu đài này cũng đã diễn ra mấy ngày liền rồi, mà ngày hôm nay cũng chính là ngày cuối cùng để cho các tu sĩ tới dự thi, không lâu sau thì Chiến Trường Cổ cũng sẽ được mở ra, ai cũng gấp rút muốn kiếm cho mình một tấm thẻ bài danh ngạch để đi vào bên trong Chiến Trường Cổ.
-Các người tại sao lại chặn đường của ta.
Vô Danh vừa mới đi tới gần chỗ đài thi đấu thì liền nghe thấy tiếng một cô gái hét lên, ánh mắt của hắn lập tức nhìn qua phía phát ra âm thanh.
Để cho Vô Danh ngạc nhiên là người vừa mới hét lên lại chính là Vũ Thủy Yên, con gái của Vũ Phong.