Tiếng chuông điện thoại dồn dập phá tan sự yên tĩnh của buổi chiều.
Kodling bước ra khỏi phòng ngủ, nghe điện thoại, một giọng nói quen thuộc vang lên.
"Tin xấu, Kodling."
Giọng David vang lên.
"Eugene xảy ra chuyện rồi. Cục Trật tự đã tấn công nơi đó. Chúng hành động quá nhanh, tất cả mọi người đều chết, hàng hóa cũng mất hết."
Tin xấu truyền đến tai.
"Eugene đâu? Hắn cũng chết rồi?" Kodling hỏi.
"Có thể nói là vậy, hắn không những chết chết, mà còn chết rất thảm hại. Đầu hắn nát như dưa hấu và vương vãi khắp nơi. Nếu không phải ta nhận ra quần áo của hắn thì chưa chắc đã biết đó là hắn."
David nói đùa, cố gắng làm cho mọi thứ bớt nghiêm trọng và bớt tệ hơn.
"Nhưng hắn là một Người thăng hoa."
Kodling không tin vào kết quả này, trong "Người Nghiện", Eugene cũng được coi là một Người thăng hoa rất mạnh, và Năng lượng bí mật Viên đạn ánh mắt có thể dễ dàng làm suy yếu đối phương.
"Cục Trật tự chưa bao giờ thiếu Người thăng hoa." Đối với Kodling chất vấn, David bổ sung.
Kodling im lặng, hắn nhìn vào trong phòng, rèm cửa được kéo chặt, ánh đèn lờ mờ phản chiếu một góc, căn phòng tràn ngập mùi hương ngào ngạt, và hơi thở đều đặn của người phụ nữ từ trong phòng ngủ truyền ra.
"Cục Trật tự hẳn đã kịp phản ứng. Tình hình càng ngày càng trở nên tồi tệ. Thanh kiếm Bí mật của Đức Vua yêu cầu chúng ta phải nhanh chóng vận chuyển tất cả số hàng còn lại. Dù sao thì Opus vẫn chịu sự thống trị của Cục Trật tự. Một khi để lộ, những gì mà chúng ta tích cóp sẽ bị phá hủy hoàn toàn.
Quan trọng nhất là, một khi Cục Trật tự phát hiện ra điều gì đó..."
Nghe giọng David, Kodling không nói gì, hắn mở ngăn kéo và lấy ra một đồng xu từ trong đó.
Kodling hít một hơi thật sâu, từ từ giơ tay lên, giữa đầu ngón tay kẹp một đồng Mammon.
"Theo kế hoạch ban đầu, ngươi sẽ cố gắng thử đổi tuyến, còn ta sẽ đẩy nhanh quá trình sản xuất. Những đồng Mammon này chỉ có thể được sử dụng trong phạm vi của Opus. Một khi chúng tách khỏi Opus, chúng sẽ mất đi đặc tính của mình. Chúng ta cần phải sử dụng nó để tạo ra nhiều Elixir lỏng hơn."
Sự tồn tại của "Người Nghiện" chính là vì cái gọi là Elixir lỏng. Nhờ công nghệ được Thanh kiếm bí mật của Đức vua ban cho, những đồng Mammon lưu hành ở Ngã Ba Vô Định này có một sức mạnh không rõ nào đó có thể được sử dụng làm nguyên liệu giả kim, từ đó hoàn toàn chuyển hóa Hòn đá triết gia thành Elixir lỏng.
Hiệu suất chuyển hóa linh hồn của Elixir lỏng cực cao, hơn nữa còn có thể cường hóa linh hồn, từ đó tăng cường Năng lượng bí mật trên diện rộng.
Mặc dù nói "Linh hồn Hoàng Kim" chứa trong đó không thể bị trói buộc, tác dụng cường hóa này cũng chỉ có thể tồn tại trong một khoảng thời gian, chẳng mấy chốc "Linh hồn Hoàng Kim" sẽ tự bốc hơi và biến mất, nhưng từ kết quả thí nghiệm, thì khả năng tăng cường của Elixir lỏng vượt xa mong đợi.
Tất cả họ đều biết những lọ thuốc như vậy sẽ được sử dụng để làm gì. Kodling đã nghe nói về cuộc chiến bí mật cách đây bảy năm, và một cuộc chiến khác sắp diễn ra.
Kodling cũng có chút hoảng sợ, nhưng lại không thể làm được gì.
Hắn nhìn vào phòng ngủ và cảm thấy hơi nhói trong tim. Từ nhiều năm trước, khi Ginny thực hiện điều ước với lũ ma quỷ đó, hắn đã rơi vào trong vòng xoáy, và giờ hắn lại càng tự trói chặt mình vào cỗ xe của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua. Hiện giờ ngoại trừ tiến theo họ về phía trước thì hắn chẳng còn cách nào khác.
" 'Thực Thi Quỷ' bên kia, có nói cái gì sao?" David lại hỏi.
"Hắn nói sẽ hỗ trợ nhiều nhất có thể, và nếu cần, hắn thậm chí sẽ đích thân đến đó", Kodling nói, "Và tất nhiên, sẽ chỉ là 'khi cần thiết'.
Theo hắn, lần đánh nghi binh này của Thanh kiếm bí mật của Đức vua giống y như thật. Phản ứng của Cục Trật tự rất mạnh mẽ, trong rất nhiều ngày, chúng hầu như chỉ hoạt động ở rìa Opus."
David im lặng mất vài giây, giọng điệu lạc quan của hắn lần đầu tiên có vẻ hơi lạc lõng.
"Có vẻ như chúng ta đã bị Thanh kiếm bí mật của Đức Vua từ bỏ rồi sao?"
"Không biết, nhưng ít nhất giờ chúng ta vẫn còn giá trị lợi dụng đối với họ, và họ sẽ không từ bỏ chúng ta cho đến khi vắt kiệt giá trị." Kodling trả lời.
Chỉ cần còn có Elixir lỏng trong tay, chỉ cần Thanh kiếm bí mật của Đức Vua còn cần loại thuốc này, thì họ sẽ không để cho "Người Nghiện" chết đi.
Kodling nhíu mày lại, rõ ràng là mọi chuyện đang tốt đẹp, họ mua những đồng Mammon ở Ngã Ba Vô Định, rồi dùng nó làm nguyên liệu giả kim, chế tạo Elixir lỏng, sau đó chuyển chúng cho Thanh kiếm bí mật của Đức Vua.
Theo yêu cầu trong danh sách, họ sẽ sớm hoàn thành chỉ tiêu đề ra, nhưng kể từ khi Noam biến mất, mọi thứ bắt đầu giống như một cơn ác mộng, và tất cả đều lao vùn vụt theo hướng hủy diệt.
"Kodling, tình hình thực sự không ổn rồi, ngươi đưa Ginny đi trước đi, chuyện về sau ta có thể lo liệu."
David lại đề nghị lần nữa.
"Ngươi hẳn vẫn còn một số Elixirlỏng ở đó, vả lại ngươi cũng là một Người thăng hoa. Sau khi rời Opus, ngươi sẽ có cách để tìm kiếm linh hồn cho Ginny, thay vì rơi vào đống hỗn loạn này với ta."
"Không. . ."
Sau khi cân nhắc một hồi, Kodling lại từ chối, "Là ta đã khiến ngươi dính vào cuộc phân tranh này, ta cần phải chịu trách nhiệm đến cùng",
"Dù là Noam hay Eugene, họ chỉ là những đối tác lạnh lùng mà thôi, nhưng David, ngươi thì khác, ngươi là 'bạn' của ta", Kodling nhấn mạnh.
"Được rồi, được rồi," David biết tính bướng bỉnh của Kodling nên nói tiếp, "Vậy hãy cứ tiếp tục đóng vai của mình và điều hành rạp hát cho tốt".
"Khi nào ngươi định rút lui?" Kodling hỏi.
"Trong vài ngày nữa, sau khi "Con Chuột Lang Thang "của ngươi kết thúc", David nói, "Ta sẽ rời đi với hàng hóa vào đêm hôm đó. Nếu suôn sẻ, ta sẽ báo cho ngươi biết. Sau khi kết thúc buổi biểu diễn, ngươi có thể trực tiếp rời đi vào nửa đêm".
Nghe vậy, trong lòng Kodling hơi xúc động, hắn hỏi: "Ngươi đây là vì ta sao?"
"Nếu như ta bảo ngày mai rời đi, e rằng cái kết của "Con Chuột Lang Thang"sẽ không thể trọn vẹn, đúng không? Đừng lo lắng, chỉ cần chúng ta giữ im lặng thì sẽ không thành vấn đề."
Giọng David tràn ngập ý cười và sự bất lực.
"Dù gì thì đây cũng là lý tưởng của ngươi, Kodling.
Một chàng trai ở vùng quê nghèo khó, ước mơ tạo ra một khoảng trời mới ở Opus... Giờ ngươi đã có một chỗ đứng vững chắc, chỉ thiếu một dấu chấm tròn cho tác phẩm của mình, khiến cho tất cả mọi người đều nhớ đến ngươi, ồ, không, là các ngươi.
Ginny và Kodling."
Đó là tên của một người phụ nữ và một người đàn ông, và đó cũng là tên của rạp hát.
"Đáng tiếc là tất cả chỉ như một màn pháo hoa lộng lẫy, nó chỉ thoáng qua, rồi biến mất, sau đó tất cả những gì chúng ta phải làm là chạy trốn."
Cả hai đều im lặng, nhưng sau đó, giọng nói lạc quan của David lại vang lên.
"Ít ra thì các ngươi cũng làm được. Các ngươi đã giao dịch cùng ma quỷ và bước xuống vực sâu. Trả cái giá đắt như vậy, cuối cùng ngươi cũn cũng làm được. Thật đáng buồn khi phải dừng lại vào lúc này."
"Cảm ơn... cảm ơn, David, ta hiểu rồi."
Kodling không biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn.
"Không có gì, ta đã luôn ghen tị với các ngươi, những người có ước mơ này. Ta thì khá thô tục. Ta làm tất cả những điều này chỉ là vì tiền."
David cười, hắn luôn lạc quan như vậy. Nghe đến đây Kodling cũng bật cười, hắn vẫn nhớ đến lý tưởng của David, đó là xây một biệt thự ở quê và cưới một người vợ khác...
"Đúng rồi, có một điều nữa mà ta quan tâm hơn."
"Cái gì?"
"Ta đã đến hiện trường nơi Eugene bị tấn công. Cục Trật tự đã xử lý rất sạch sẽ, nhưng thiệt hại của tòa nhà không thể che giấu được. Ta nhận thấy hiện trường có dấu vết giống như Phòng khám của Noam.
Giống như bị một chiếc búa nặng đập sầm xuống, mặt đất rung chuyển và gạch đá nứt toác.
Loại dấu vết này cũng được tìm thấy trong Phòng khám của Noam, chiếc búa nặng đã đục xuyên một lỗ lớn từ mái nhà để đột nhập vào trong căn phòng."
David tiếp tục bổ sung.
"Ta đoán cái chết của Eugene là do bị đập trực tiếp bởi chiếc búa ấy. Cái đầu của hắn dễ dàng bị vỡ thành một đống máu."
"Còn dấu vết nào khác không?" Kodling hỏi.
"Không, ta đến hiện trường nhờ vào 'Ảnh Thú', nếu không cẩn thận sẽ bị phát hiện. Ta chỉ đơn giản quan sát một lượt rồi rời đi. Cục Trật tự sẽ hành động rất nhanh, còn ta thì không có nhiều thời gian để kiểm tra hiện trường."
"Ác linh."
Đột nhiên, đầu dây bên kia vang lên một từ khiến người ta lạnh thấu xương.
"Cái gì?" Kodling có chút không nghe rõ.
"Ác linh, gần đây câu chuyện về nó lưu truyền khắp Ngã Ba Vô Định, nghe nói chính ác linh đã tấn công Noam, hiện tại những dấu vết như vậy lại xuất hiện ở nơi của Eugene."
Tiếng cười chua chát vang lên trên điện thoại.
"Xem ra chúng ta đã bị ác linh nhắm tới."
"Ác linh... Thứ đó thực sự tồn tại sao? Đó là người của Cục Trật tự, phải không?" Kodling không tin những truyền thuyết bí ẩn này.
"Ai mà biết được? Những kẻ ở Ngã Ba Vô Định kia thích tin vào những truyền thuyết này. Chúng còn sưu tập những đồng xu Mammon kỳ dị đó. Những đồng xu Mammon càng hiếm thì càng quý... Nơi đó toàn một lũ lập dị."
David cảnh cáo.
"Nhưng vẫn phải cẩn thận, Kodling, những truyền thuyết này quả thực chỉ là truyền thuyết, nhưng khi chúng trở thành sự thật, đó là một cơn ác mộng vượt qua hư ảo."
"Ừm, ta đã hiểu."
"Tốt, vậy ngươi cứ yên tâm mà chuẩn bị biểu diễn, sau đó... chờ tin tức của ta."
Nói xong David cúp điện thoại, mọi chuyện lại rơi vào yên tĩnh.
Kodling im lặng một lúc, mệt mỏi ngả người ra sau, thở dài, nhìn khe hở trên tấm rèm, nơi phát ra ánh sáng duy nhất.
Có tiếng kim loại lạch cạch vàng lên, chẳng biết từ lúc nào người phụ nữ đã đứng dậy khỏi giường, chân bị cùm lại.
"Ngươi dậy làm gì, ngươi cần nghỉ ngơi."
Kodling vội vàng đứng dậy, đến bên người phụ nữ và bế nàng lên giường.
"Không sao, ta cảm thấy hôm nay tinh thần rất tốt, khá tỉnh táo."
Người phụ nữ cười khúc khích, cuộn mình trong vòng tay của Kodling, thở ra nhiệt khí vào cổ hắn, "Ta mỗi ngày đều hôn mê, hiếm khi tỉnh táo như vậy".
"Ginny, ngươi cần phải nghỉ ngơi, đây là lời bác sĩ." Kodling kiên quyết.
"Được rồi, được rồi."
Ginny bất đắc dĩ, nàng biết Kodling rất cứng đầu nên nằm lại giường.
Nhìn thấy Ginny nghe theo, vẻ mặt Kodling dần dần dịu lại, cúi người bên cạnh nàng. Rồi Ginny lại ôm lấy hắn và nhẹ nhàng nói.
" Kodling, ta lại mơ thấy giấc mơ đó."
"Giấc mơ gì?"
"Ta lại mơ thấy người đàn ông kia. Ta đã ước một điều ước với hắn. Rồi hắn đã cho ta thứ ta muốn, và ngay sau đó ta đã biến thành một con quái vật, ăn thịt người khắp mọi nơi."
Nói đến đây, vẻ mặt Ginny tối sầm lại.
"Ta đã biến thành quái vật sao?"
"Làm sao lại vậy. Không có quái vật nào trên thế giới này, và ngươi sẽ không trở thành một con quái vật, ngươi... ngươi chỉ bị ốm thôi, Ginny."
Kodling khẽ nâng mặt nàng lên và nói một cách nghiêm túc, như thể lời hắn nói chính là sự thật.
"Ngươi chỉ bị ốm mà thôi. Bác sĩ nói rằng ngươi có một số vấn đề về tinh thần và thường xuyên nhìn thấy ảo giác."
"Ừm."
Ginny gật gật đầu, sau đó run lên chân, vang lên rầm rầm tiếng vang, sau đó nàng đi theo tiếng vang cùng một chỗ cười.
"Ta biết, ta không thể rời khỏi căn phòng này cho đến khi bình phục hoàn toàn." Nàng nhìn quanh ngôi nhà nhỏ ấm áp này.
"Đúng vậy, nhưng chỉ cần uống thuốc đúng giờ, ngươi sẽ ổn thôi, nhất định sẽ ổn."
Kodling mở ngăn kéo lấy ra một lọ thuốc, trong đó có một chất lỏng màu đỏ sẫm lăn tăn, Elixir lỏng.
Ginny rất hợp tác đưa tay ra, đầu thì vùi vào vòng tay của Kodling, giọng nàng trầm xuống.
"Kodling, ta cũng mơ thấy ngươi nói chúng ta sẽ rời đi nơi này."
Kodling động tác dừng lại như vậy một giây.
"Thật ra, ta nghĩ như vậy cũng không tệ, chỉ cần chúng ta ở bên nhau, chúng ta có thể đi bất cứ đâu." Ginny ngẩng đầu lên và nói, đôi mắt lấp lánh ánh sao, "Đúng rồi, ngươi còn nói là "Con Chuột Lang Thang" sắp kết thúc rồi sao?"
"Ừm, đúng rồi, tất cả mọi người đều đang mong chờ cái kết, và thậm chí chúng ta còn được đưa lên báo."
"Thật tốt a."
Ginny thực sự rất vui, rồi nàng ngập ngừng hỏi.
"Ta có thể xem được không? Đến tận nơi và xem đoạn kết."
Kodling sững sờ mất hai giây, rồi xoa đầu Ginny đang thất vọng và an ủi.
"Thật xin lỗi, ngươi biết rồi đấy."
Ánh mắt Ginny mờ đi, nhưng nàng không quá buồn, trên mặt nở một nụ cười miễn cưỡng, nép vào vòng tay của Kodling.
"Không sao, Kodling, ngươi đã làm quá nhiều thứ vì ta rồi."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
04 Tháng chín, 2022 07:13
Hệ thống tu luyện bộ này như nào vậy các bác
28 Tháng tám, 2022 19:28
Với trường phái cận chiến thiên về tốc độ và linh hoạt như Bologo t thấy lấy "hẹp sắc" ngon hơn mà :v, thêm nữa là về sau thăng cấp lên vẫn sửa được, tỉa dần theo hướng "rộng cùn" không vấn đề gì
28 Tháng tám, 2022 18:39
năng lượng đâu ra chưa kể hồi sinh cũng tốn năng lượng nữa, chọn rộng cùn bất lợi về chiến đấu, hết năng lượng mất thêm thời gian hồi sinh
28 Tháng tám, 2022 04:19
hơi thất vọng việc tk main chọn hẹp và sắc. Vốn dĩ với cơ thể bất tử là lợi thế thì nó có thể chọn rộng và cùn để có thể khả năng vô hạn làm mọi thứ
26 Tháng tám, 2022 22:15
Khà khà bé này trước giờ vẫn giả trân mà bác, chứ thật ra tính cách ác liệt cũng chả kém cạnh Bailey :V
26 Tháng tám, 2022 17:59
truyện hay, nhưng mấy đoạn có amy cảm giác nó thế nào ấy, gượng gượng
17 Tháng tám, 2022 22:43
Lướt thấy trên mạng, không biết về sau tác có viết tình tiết nào liên quan đến cái này không :V
Lemegeton – Di sản của Vua Solomon
Lemegeton, hay Bảy hai con quỷ của Solomon, là một cuốn sách không rõ tác giả có từ thế kỷ mười bảy, bên trong gồm hướng dẫn chi tiết để triệu hồi quỷ dữ, thậm chí là thiên thần.
Lemegeton có năm phần, phần đầu tiên về bảy mươi hai con quỷ từng phục dịch vua Solomon thời xưa để xây đền thờ Jerusalem và cách triệu hồi chúng. Đây được coi như là một "bản hướng dẫn" cụ thể và phổ biến nhất về cách triệu hồi quỷ, tuy nhiên thành công hay không còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác nhau. Thậm chí kể cả khi đã triệu hồi được quỷ, ít ai có được bản lĩnh như vua Solomon xưa mà biến chúng thành nô lệ.
10 Tháng tám, 2022 00:52
Bác edit nuột quá
04 Tháng tám, 2022 18:08
Ngục Thánh là truyện Việt Nam mà bro :)))
01 Tháng tám, 2022 21:58
Tui convert thô xong thì vừa đọc vừa edit luôn cho ae ấy mà
01 Tháng tám, 2022 12:41
Cho mình hỏi bác CV , bác dịch luôn truyện hay sao mà cảm giác văn phong mượt thế
31 Tháng bảy, 2022 23:40
Phê thực sự , hy vọng tác giả cao bút hơn bộ trước , mặc dù bộ trước hay nhưng còn có chỗ thiếu sót, bộ này đọc cảm giác chắc hẳn ra.
Mà phải nói cv có tâm đấy, cảm giác như đọc Ngục Thánh
30 Tháng bảy, 2022 23:13
Truyện hay mà mới ra, thôi để dành vậy
29 Tháng bảy, 2022 23:33
https:__www(.)facebook(.)com/reel/1080962539200287?fs=e&s=cl Vãi có món này thật lun, khi nào phải đến đó ăn thử xem có "thơm ngon" thiệt như lời đồn không :V
27 Tháng bảy, 2022 01:19
cv đừng có thêm "rồi" này "rồi" kia đọc sượng vãi, văn phong của tàu mà thêm mấy từ thuần việt đọc k ra hồn
26 Tháng bảy, 2022 08:03
shit đến lúc gay cấn nhất thì hết c
26 Tháng bảy, 2022 07:59
i
lị0
25 Tháng bảy, 2022 21:46
Ơ giờ mới để ý, cám ơn bác Songcau đã đề cử, để tui tranh thủ làm thêm 1c cho ae ^^
25 Tháng bảy, 2022 11:43
Vậy là đc rồi (≧▽≦)
24 Tháng bảy, 2022 22:02
Bình quân ngày 2c, thỉnh thoảng gộp 2c làm 1, đôi khi có việc/mệt quá thì xin nghỉ phép hoặc 1c. Yên tâm là tui làm còn chậm hơn nhiều so với tác :V
24 Tháng bảy, 2022 20:54
Mà 1 tuần lão tác ra mấy chương vậy bác
24 Tháng bảy, 2022 18:59
Hồi đấy mới convert nên chưa quen bác thông cảm :v Về sau ko bị thừa từ "và" nữa đâu, tầm hơn chục chương đầu thui, mấy lần tui định sửa rồi mà lười quá ấy :V
24 Tháng bảy, 2022 18:23
Tôi góp ý chút này từ" họ " ông nên đổi thành "mọi người " còn từ " và " thì tui thấy ông nên bỏ luôn từ này hay ông thấy khúc nào hợp thì thêm vào chứ nhiều lúc đọc nó cấn cấn không đc tự nhiên cho lắm tui chỉ mới đọc đc 10 chương à còn thấy chỗ nào không đc tự nhiên lắm thì tui sẽ góp ý ( bộ này thì tui thấy cũng hay đáng để mong đợi mong lão edit sẽ để ý còn quyền sửa lại hay ko là của ông :))
22 Tháng bảy, 2022 20:29
chắc đh ấy nói về mấy chương đầu, cvt dịch thành hẳn tiếng việt, nhưng mấy chương về sau bình thường rồi, k cần lo đâu cvt
22 Tháng bảy, 2022 17:12
à thì mình vừa làm vừa đọc nên tiện tay edit luôn cho mn, ai không hạp có thể lên wikidich hoặc stv đọc mà, cần thì bảo mình đưa file name cho không lại phí mất một bộ hay ^^
BÌNH LUẬN FACEBOOK