Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau một lúc trầm ngâm trên chiếc giường đơn, Bologo quyết định sẽ làm gì ngày hôm nay, hắn ngồi vào bàn, phác thảo trên giấy.

Trình độ vẽ vời của Bologo chỉ ở mức trung bình, may mà thứ này chỉ để một mình hắn xem, nhìn hiểu là được. Không mất nhiều thời gian, bản vẽ thiết kế kính chắn gió đã xuất hiện trên giấy.

Cầm bản thiết kế, Bologo đẩy cửa rời đi.

Xưởng giả kim có không gian rất lớn, ngoài khu vực thí nghiệm ở tầng hai, tầng một còn đặt bàn làm việc thô sơ ở một số góc để tiện cho việc gia công một số kim loại đơn giản.

Không gian trong căn phòng cứ điểm có hạn nên Bologo cũng thường sử dụng những chiếc bàn làm việc này để xử lý một vài thứ.

Kể từ khi trở thành Người thăng hoa, Bologo vẫn luôn nghiên cứu những kiến thức có liên quan đến thuật giả kim, giờ hắn chưa thể nghiên cứu ma trận giả kim như một nhà giả kim, nhưng với một số nguyên liệu sẵn có, thì vẫn có thể chế tạo một vài thiết bị giản đơn.

Hắn mang theo hai thị kính dòng chảy Aether. Không ảnh hưởng đến chức năng của chúng, Bologo đã loại bỏ tất cả các bộ phận thừa của thị kính dòng chảy Aether, rồi lấy một đoạn thắt lưng và vài bộ phận kim loại từ một đống bộ phận nằm rải rác trên bàn làm việc.

Sau khi tập luyện với chiếc đồng hồ cơ, việc làm chủ Năng lượng bí mật của Bologo đã tốt hơn rất nhiều, nhiều linh kiện nhỏ và phức tạp giờ đây không quá khó đối với hắn.

Vừa nhìn bản thiết kế, Bologo vừa kích hoạt Chinh Chiêu Chi Thủ để tạo hình các bộ phận kim loại trong tay. Trong vệt sáng màu xanh lam, hình dạng của kim loại bắt đầu thay đổi.

Chinh Chiêu Chi Thủ quả thực là một Năng lượng bí mật vô cùng tiện lợi, trước đây Taida còn nói mình rất thích hợp trở thành một thợ rèn ưu nhã, trong khi người khác còn đang phải miệt mài rèn kim loại nóng đỏ, mình chỉ cần đưa tay ra chạm vào là xong.

Thị kính dòng chảy Aether được Bologo tháo dỡ, giờ chỉ còn lại hai thân hình trụ, được gắn với nhau bằng kim loại hình sin, biến chúng thành hình dạng giống như ống nhòm.

Bologo nhặt nó đưa lên mặt, thử xem góc độ đã chính xác chưa rồi điều chỉnh chi tiết hơn, sau khi điều chỉnh xong Bologo luồn dây đeo qua thị kính Aether rồi đội lên đầu.

Sau một khoảng thời gian ngắn, tầm nhìn biến thành vô số dải ánh sáng mờ ảo, quấn lấy và đan vào nhau.

Thế giới bình thường không còn nữa, thay vào đó là thế giới của Aether.

Bologo đeo Thị kính dòng chảy Aether tự chế lên và đi bộ trong xưởng giả kim. Thị kính dòng chảy Aether mà hắn sử dụng trước đây là loại quan sát bằng một mắt, tầm nhìn có phần hạn chế. Giờ đây, tầm nhìn đã hoàn toàn được mở rộng ra, Aether đang cuộn trào như một cơn gió được hiện thực hóa.

Các quỹ đạo Aether của bộ tòa nhà dần dần được hé lộ, chúng cuộn trào xung quanh và cuối cùng là đổ về tháp trung tâm của tòa nhà, đó là lõi của miền ảo, nơi duy trì sự ổn định của toàn bộ miền ảo.

Đó như là một thế giới mới đối với Bologo, hắn chìm đắm trong đó, mãi cho đến khi ánh sáng nhấp nháy khiến mắt hắn khó thì mới tháo thị kính ra và đeo nó quanh cổ.

Mắt hơi nhức, Bologo chớp mắt và dụi mạnh, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Nhìn bản vẽ thiết kế và sản phẩm của chính mình, niềm vui sướng trong lòng Bologo chẳng kéo dài được bao lâu, một nỗi buồn chán và trống trải tràn ngập trong lòng.

Bologo ngồi xuống ghế với vẻ mặt vô hồn.

Tâm trạng lúc này của Bologo có chút khác lạ, hắn nhớ tới kỷ niệm tươi đẹp mà mình trải qua trong Lễ hội Lời Thề một năm trước, tại nhà Adele cùng các con reo hò bên bàn ăn tối.

Chỉ sau một năm, mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi, Bologo không buồn vì cái chết của Adele, thứ khiến hắn buồn nhiều hơn là không còn cách nào để chạm đến kỷ niệm tươi đẹp kia nữa.

Ai cũng có người cần bầu bạn trong ngày lễ quan trọng này, kể cả là tên Palmer kia cũng phải gọi điện cho vị hôn thê.

So với nhau thì chính Bologo lại lộ ra vẻ cô đơn.

Cô đơn?

Bologo không quan tâm đến mấy thứ như cô đơn này, hắn đã trải qua một thời gian dài trong nhà tù tăm tối, không ai biết cách đối phó với sự cô đơn tốt hơn hắn.

Hắn chỉ là có chút... không thể hòa nhập được.

Cũng giống như chứng rối loạn lo âu, khi ngày lễ đến và mọi người bị cuốn vào không khí lễ hội, nhìn vào đám đông hào hứng, Bologo luôn có cảm giác xa lạ, hắn có vẻ lạc lõng trong đám đông cuồng hoan, giống như một người ngoài cuộc.

Bologo cũng muốn gia nhập vào trong đó, nhưng hắn không thể tìm thấy lý do để tham gia, cũng như cảm thấy như vậy.

Càng muốn hòa nhập vào trong đó, hắn càng lộ ra vẻ lạc lõng, tâm trạng cũng càng nôn nóng, vì vậy hắn muốn trốn khỏi lễ hội cuồn hoan này và một mình đến xưởng giả kim để tránh ngày lễ quan trọng này.

Nhớ lại các thành viên của Câu lạc bộ kẻ bất tử, những con quái vật trốn tránh khỏi thế gian này vui đến mức không thể vui hơn, đối với họ, đó là một ngày để trở lại với thế giới, còn Bologo, người đi vay rảo bước tại nhân thế, lại không có chút cảm giác gì.

Bologo không nghĩ thêm nữa, tiếng bước chân vang lên từ hành lang, có lẽ vì tò mò, Bologo đeo Thị kính Aether lên trước khi nàng đến.

Trong thế giới được vẽ nên bởi Aether, tất cả phản ứng của Aether đều trở nên rõ ràng, sau đó Bologo nhận ra rằng Thị kính dòng chảy Aether thực sự có thể nhìn xuyên thấu, nhưng nó chỉ có thể nhìn xuyên thấy những thứ có phản ứng Aether.

Chẳng hạn như Amy.

Aether di chuyển, dệt thành hình người mơ hồ, thiêu đốt như ánh sáng ban ngày ở vị trí trái tim.

Trong lúc Bologo tò mò nhìn, hắn đột nhiên phát hiện ra Amy đã ngừng di chuyển, như thể đang nghe lén mình, trốn trong hành lang, không hề nhúc nhích.

"Amy?"

Bologo ngập ngừng gọi.

Không có trả lời.

"Ta đã thấy ngươi." Bologo nói lần nữa.

Sau một lúc im lặng, Amy có chút ngượng ngùng đi ra, quầng sáng trong mắt không ngừng rung chuyển, nhưng những thứ này Bologo đều không để ý đến.

Hiện hắn đang đeo thị kính Aether, Amy trở nên hoàn toàn khác trong mắt hắn, hình dáng mơ hồ cũng trở nên rõ ràng.

Dòng chảy Aether cuộn trào trong cơ thể Amy, đan xen và xen kẽ với các mô hình giống như mạch máu và dây thần kinh, và cuối cùng chúng đều sẽ chảy đến lõi vĩnh cửu trong lồng ngực.

"Làm sao ngươi thấy được ta?" Amy tò mò hỏi.

Bologo gõ vào Thị kính Aether, Amy biết nó là gì, không có gì ngạc nhiên.

Bologo tháo Thị kính Aether ra và hỏi Amy, "Có chuyện gì vậy?"

Vào dịp lễ hội quan trọng này, mọi người đều đi ăn mừng ngày lễ hội, bây giờ chỉ còn Bologo và Amy ở lại đây, như thể đã bị bỏ rơi.

“Hôm nay ngươi không đi ăn mừng sao?” Amy hỏi, “Hôm nay hẳn là một ngày lễ quan trọng đối với loài người, ai cũng đi hết”.

Bologo cảm thấy trong mắt Amy, hắn hẳn là một kẻ quái dị, lại đi mày mò với đống thiết bị này khi mọi người khác tham gia lễ hội cuồng hoan.

"Sự quan trọng này khác nhau với mỗi người." Bologo giải thích.

“Mỗi người mỗi khác?” Amy không hiểu lắm.

“Quan trọng không phải lễ hội, mà là người cùng đón ngày lễ này với ngươi.” Bologo không để ý lắm đến tình cảnh của mình mà nói, “Bạn của ta đã chết, vậy nên cái ngày lễ này cũng không có ý nghĩa gì lắm, vậy thôi”.

Nghe thấy có từ ‘chế’t, Amy có vẻ hơi mất mát.

"Lễ hội quan trọng và có ý nghĩa đặc biệt bởi vì có bạn bè cùng đón nó với ngươi." Giọng Amy hơi trầm xuống, "Nó giống như cái tên".

Nhắc đến tên, Bologo nhớ lại những gì Taida đã nói trước đây, hắn tò mò hỏi.

"Amy."

"A?"

Bologo đột ngột nói ra tên của nàng, khiến nàng cảm thấy hơi bối rối.

"Tại sao ngươi lại đặt tên mình là Amy?" Cái tên này không phải do Taida đặt mà do Amy tự đặt cho chính mình. Bologo rất tò mò về chuyện này, "Tại sao ngươi lại nghĩ mình cần một cái tên?"

Amy không trả lời ngay lập tức, nàng nghĩ một lúc, sau đó mới nói.

"Theo ta."

Amy chủ động ngoài ý muốn, khiến Bologo nhớ lại lần đầu tiên hắn nói chuyện với nàng, khi đó nàng còn trêu chọc hắn với một nụ cười xấu xa.

Bologo gật đầu, đi theo sau Amy, băng qua hành lang quanh co, và đến một cánh cửa đầy bụi.

Amy không lộ ra biểu cảm phức tạp, nhưng Bologo vẫn có thể cảm nhận được áp lực trong lòng nàng, nàng càng ngày càng bồn chồn không yên, tựa như có thứ gì đó tội lỗi đang ẩn nấp sau cánh cửa.

"Lúc đầu, ta không quan tâm đến tên cho lắm. Suy cho cùng thì tên được con người lấy để chỉ một thứ gì đó. Ta không phải là con người, nó dường như không cần thiết đối với ta."

Amy đặt tay lên nắm cửa, lấy hết can đảm và vặn mạnh nó.

"Nhưng vào ngày đó, ta đã nhìn thấy những thứ này. Tuy ta không phải con người, nhưng ta cũng đại khái hiểu được sinh tử là gì, vô cùng sợ hãi đối với nó."

Cánh cửa được đẩy ra, trong ánh sáng mờ ảo, bụi mù mịt bao trùm khắp không khí, Bologo ho vài tiếng, sau đó hắn nhìn thấy những cái xác chất đống trong phòng.

Nó không phải là một xác chết theo đúng nghĩa đen, mà là một đống con rối giả kim bị hỏng, kim loại trên bề mặt đã bị oxy hóa và rỉ sét, lớp bụi tích tụ lấp đầy các khe hở, và điều kỳ lạ hơn nữa là mỗi con rối giả kim đều có khuôn mặt giống hệt Amy, như thể vô số Amy đã chết ở đây.

Bologo bước vào và liếc nhìn đống hài cốt bằng sắt thép này, đối với con người, có lẽ đây chỉ là những thí nghiệm thất bại, nhưng với Amy, đây là hình ảnh khi nàng "chết".

"Kể từ đó, ta cảm thấy rằng mình cần một cái tên để ta không còn là 001, 002, 003 hay chỉ là một con rối giả kim được đánh số."

Amy cúi đầu, vươn tay lau bụi trên gò má vỡ nát, theo lý mà nói, từng thi thể trên mặt đất đều là chính mình trước đây, chính mình mà chưa từng sinh ra ý thức.

"Ta là Amy, và cho dù một ngày nào đó ta có trở thành một thành viên ở nơi đây, thì ta vẫn là khác biệt, không còn mơ hồ, có một cái tên rõ ràng."

Amy quay lại, nhìn Bologo nói ra những suy nghĩ trong nội tâm của mình.

"Cái tên thật kỳ diệu, nó khiến ta không còn là một nhóm mơ hồ nào đó nữa, mà trở thành một cá nhân cụ thể, có thật, được công nhận."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chi99
21 Tháng một, 2024 07:18
Nội dung hay nhưng văn án dài dòng quá
Phuc9177
21 Tháng một, 2024 00:05
Rất thích mấy chương mà Main nói chuyện với Nathaniel
Phuc9177
11 Tháng một, 2024 00:05
Palmer chạy nhanh gớm không thèm nói gì chạy luôn :))
Captain Duncan
07 Tháng một, 2024 22:14
Có bạn gái nhưng k hẳn là nữ 9. Khứa main đầu gỗ nên nhắc đến tình yêu của nó dị dạng lắm.
Khoa Anh
07 Tháng một, 2024 19:45
cho minh hoi bo nay co nu chinh khong ?
Captain Duncan
06 Tháng một, 2024 18:00
Haizz tích 1 quyển đọc 3 ngày và có cảm giác bộ này bắt đầu đi vào hồi cuối.
Captain Duncan
06 Tháng một, 2024 14:56
Quả bất tử quân đoàn ngầu điên, chất vkl.
Phuc9177
04 Tháng một, 2024 07:01
hazzz kết quyển 6 mà như cái cảm nghĩ là hay rồi
L2D4
04 Tháng một, 2024 04:13
Cái lùm mía plot twist gãy cổ
Phuc9177
31 Tháng mười hai, 2023 09:52
nha cuối cùng mới chịu lên vinh quang giả,chuẩn bị đi đá đít dạ vương phát nữa nào
Phuc9177
27 Tháng mười hai, 2023 10:21
Tác cho Sore chết ở Arc này là ổn,dù sao cũng hết vai trò rồi
Captain Duncan
19 Tháng mười hai, 2023 18:31
Nghe ông spoi mà ngứa hết người nhưng mà phải cố nhịn hết quyển này=)) khó chịu thật.
Phuc9177
19 Tháng mười hai, 2023 12:24
trận này Holt và Vaughn tỏa sáng quá đánh từ trên biển xuống vùng đất vĩnh dạ ,acr này main chắc chỉ đi support thôi chứ Severin với Nhiếp chính vương đã thế này thì lão Dạ Vương còn khó nhai nữa mà khả năng cao arc này lão tác cho Sore chết
Phuc9177
08 Tháng mười hai, 2023 18:01
Nói đến ngạo mạn mới nhớ thì từ đầu truyện tới giờ chưa thấy nhân vật nào trong truyện nhắc đến ngạo mạn nhỉ?
RyuYamada
02 Tháng mười hai, 2023 22:00
!Kinh tế khó khăn quá, các bác mua khô gà lá chanh, khô bò, khô heo cháy tỏi ủng hộ converter với ạ (T^T). Bác nào có lòng ủng hộ iên hệ em qua thông tin ở phần giới thiệu truyện nhé!
RyuYamada
24 Tháng mười một, 2023 23:28
đã sửa
connghien
24 Tháng mười một, 2023 00:02
Trùng 2 chương mới nhất rồi, chương Chúa cứu thế đâu?
RyuYamada
22 Tháng mười một, 2023 23:11
Giấy nghỉ phép Ban đêm đi ngủ không đóng cửa sổ, hôm nay tỉnh đông đầu có đau một chút, thần trí có chút không thanh tỉnh, mời một ngày, cảm ân, đông đông đông.
Phuc9177
21 Tháng mười một, 2023 10:38
Siêu phàm tai nạn thuế máu vĩnh hằng ,rất kinh khủng.Huyết dân trong vùng đất vĩnh ám vẫn còn có chút tự do vì dạ tộc không có nhiều tài nguyên,nếu như dạ tộc có thể bành trướng và là kẻ chiến thắng trong cuộc chiến hừng đông thì có lẽ loài người sẽ bị bọn chúng chăn nuôi như gia súc,cho ăn vỗ béo rồi lấy máu đều đặn như chăn nuôi bò sữa
Captain Duncan
18 Tháng mười một, 2023 10:03
Thể loại LN nó thế mà ô :)) miêu tả tất cả mọi thứ xung quanh main, kiểu tạo linh hồn cho nó ấy.
binhhs123
18 Tháng mười một, 2023 09:18
Tạm thời thấy cốt truyện ổn, nhưng mà tác giả thích mô tả thừa thải quá. Vấn đề này rõ ràng nhất ở ch43. Có ai biết bản convert ở đâu cho tớ xin để đọc thử xem khác không nha. Cám ơn.
arxenlupanh
16 Tháng mười một, 2023 14:08
Ko biết mình cm chưa nhưng sau khi đọc xong vụ con bé người máy thì cảm giác truyện rất tốt, tác giả xây dựng tình huống, nhân vật, cảm xúc điều rất rất tuyệt, cực hiếm so với những bộ siêu phẩm ngày nay. Đa số bộ siêu phẩm thì nội dung khác kéo lên chứ yếu tố tâm lý nhân vật ít được khai thác hoặc khai thác còn ko tốt bằng bộ này. Nói chung là rất hứa hẹn. Hiện tại mình dừng lại một tg rồi vẫn còn nhớ để vào xem tiếp ko như nhiều truyện đọc xong 1 đoạn nghỉ cái quên luôn.
Captain Duncan
16 Tháng mười một, 2023 06:34
Đến giờ cá nhân tôi vânz thấy q3 hay nhất. "Tác giả bản chất chính là lừa gạt sư, lấy hư giả huyễn tưởng đi lừa gạt người khác." Moẹ đọc khúc này đỉnh cao luôn.
Phuc9177
12 Tháng mười một, 2023 12:56
khả năng cao là đi chém dạ vương mới hết quyển này
Captain Duncan
12 Tháng mười một, 2023 09:52
Sắp hết quyển này chưa vậy các bro? Đọc tới cao trào mà hết thì tức lắm.
BÌNH LUẬN FACEBOOK