Thành phố của lời thề, Opus, quận Lingna.
Trong thời gian rảnh rỗi này, Bologo đã tập trung huấn luyện nhân viên mới Amy về nhiều mảng khác nhau, mặt khác là chuyển đến một ngôi nhà mới.
Sau nhiều lần cân đo đong đếm, Bologo và Palmer đã định cư tại một căn hộ ở quận Lingna. Nơi này rất gần Cục Trật tự, chỉ cách vài con phố, xấp xỉ quãng đường đi từ câu lạc bộ Kẻ Bất Tử.
Nhà mới có hai phòng ngủ, một phòng khách và một phòng vệ sinh, là phòng cho thuê rất tiêu chuẩn. Trong số đó, điều đáng mừng nhất là chủ nhà đã để lại đây rất nhiều thứ hay ho như đầu máy video (VCR)… và rất nhiều cuộn phim trong ngăn kéo, giúp cho ước mơ rạp chiếu phim tại gia của Bologo lại gần thêm một bước.
Ngoài ra, phòng khách của ngôi nhà mới cũng đủ rộng để kê một chiếc ghế sofa dài, cũng như sa bàn chiến tranh của Bologo.
Bởi dạo gần đây quá bận rộn nên Bologo đã lâu không chơi với mấy quân cờ đó. Trong lúc chuyển đến nhà mới, hắn đã đậy một lớp kính lên sa bàn, biến nó thành một chiếc bàn cà phê trang trí, ngoài ra nó còn chứa đầy những thứ lặt vặt khác chưa kịp xử lý.
Sau khi hoàn thành công việc ở Cục Trật tự, Bologo và Palmer quay thẳng về ngôi nhà mới. Bởi việc dọn dẹp bị đứt quãng nên trong nhà vẫn còn rất nhiều thùng các-tông. Cả hai dự định sẽ tranh thủ thời gian rảnh rỗi hôm nay để dọn dẹp.
Palmer không quá đặt nặng việc này. Trong quãng thời gian làm bạn cùng phòng ngắn ngủi vừa qua, Palmer đã thể hiện phong cách sống giản dị của mình cho Bologo xem. Thậm chí Bologo còn đoán rằng nếu đưa cho cái tên này một vài tấm bìa cứng thì hắn ngủ qua đêm dưới gầm cầu cũng được.
Thực ra thì Bologo cũng có thể làm được, nhưng hắn thấy trong điều kiện sinh hoạt cơ bản có thể đáp ứng thì không cần thiết phải làm khổ mình, tốt hơn hết là nên dọn dẹp càng sớm càng tốt.
"Phong cảnh không đến nỗi nào."
Palmer kéo rèm cửa trong phòng khách ra, ánh sáng tràn vào phòng, chiếu sáng mọi góc tối.
Phòng mới nằm trên tầng cao nhất của căn hộ, bởi vậy có thể dễ dàng nhìn ra đường, quan sát dòng xe cộ đi trên phố, cùng với ánh đèn len lỏi giữa các tòa nhà, ngoài ra còn có tòa tháp sừng sững như nâng đỡ cả bầu trời ở phía xa.
Từ lúc nhìn thấy tòa tháp lạnh lùng ấy, Palmer xịu hẳn mặt xuống.
"Phong cảnh đúng là không đến nỗi nào, vừa kéo rèm cửa ra là có thể nhìn thấy công ty... Ngươi nói chúng ta vẫy tay ở đây thì người ở Tháp Quan Sát có thể nhìn thấy sao?"
Bologo đang cầm một hộp các tông, đứng bên cạnh Palmer lẩm bẩm nói.
Palmer đảo mắt về phía Bologo và tức giận đóng rèm lại, cứ như thể hắn không nhìn thấy thì Phòng Khai Hoang khổng lồ sẽ không tồn tại.
“Vào buổi tối, ta mời Hart, Church và những người khác đi uống vài ly ở câu lạc bộ Kẻ Bất Tử,” Palmer nói với Bologo trong lúc bận rộn. "Coi như là để ăn mừng cho nghi thức thăng cấp lên Nguyện Cầu Giả đã thành công."
"Được, vậy đến lúc đó cùng đi."
Bologo ngẩng đầu lên nhìn giờ thì vẫn còn một lúc nữa mới đến đêm.
Palmer nói thêm, "Còn ngươi đã chuẩn bị xong xuôi chưa?"
"Chuẩn bị cái gì?"
"Nghi thức thăng cấp của ngươi, chẳng phải ngươi đã vượt qua thử thách Bộ Ba và nộp đơn xin Lõi Lò Thăng Hoa rồi sao?"
Bologo dừng việc đang làm lại. Hắn bỗng nhớ về ma trận giả kim bí ẩn gắn trên linh hồn không hoàn chỉnh của mình và nguồn gốc của nó.
Chúa tể Cyrin.
Bologo nhớ lại sự bất thường khi tiến hành nghi thức và lời cảnh cáo của Jeffrey.
"Ta không có gì phải chuẩn bị? Quên à, ta là kẻ bất tử."
“Nghe thật đáng ghen tị.” Palmer kéo dài giọng ra, nghe không hề có chút ghen tị nào.
Người thăng hoa cần dùng linh hồn làm vật trung gian để cấy ma trận giả kim điều khiển sức mạnh siêu phàm vào. Nghi thức cấy ghép này đòi hỏi việc cô đọng linh hồn con người từ hư vô thành một thực thể có thể nhìn thấy, có thể chỉnh sức trên đó được, nhờ đó cấy ma trận giả kim vào đó rồi mới thăng hoa về lại trạng thái hư vô.
Khi Người thăng hoa thăng cấp, là nền tảng cho sự phát triển của ma trận giả kim, linh hồn cần phải được ổn định, sau đó là tăng cường, rồi mới có thể giúp ma trận giả kim phát triển.
Điều này khá tương tự với quá trình phát triển của con người. Sau khi luyện tập, cơ bắp phát triển sẽ kéo giãn da ra, khiến nhiều vết rạn xuất hiện trên bề mặt cơ thể, đối với linh hồn sau khi trải qua nghi thức cũng vậy.
Cục Trật tự sẽ cung cấp miễn phí cho nhân viên số vật liệu giả kim cần thiết để thăng cấp từ một Người thăng hoa lên Nguyện Cầu Giả. Tuy nhiên, trên con đường thăng cấp từ Nguyện Cầu Giả lên Phụ Quyền Giả thì nhân viên sẽ phải tự giải quyết.
Ngoài các vật liệu giả kim cần thiết thì giống như thử thách Bộ Ba mà Bologo đã vượt qua, khi thăng cấp từ Nguyện Cầu Giả lên Phụ Quyền Giả cũng phải trải qua giai đoạn chuyển tiếp đặc biệt tồn tại ở mọi cấp bậc này.
Phần còn lại là một vài yêu cầu đối với ái lực Aether, các chỉ số này sẽ tăng dần lên khi Người thăng hoa dần quen với năng lượng bí mật.
Bologo đã trở thành Người thăng hoa được gần nửa năm, hiện tại sắp thăng cấp lên Nguyện Cầu Giả, tốc độ thăng cấp như này không phải là quá hiếm.
Palmer mở hộp các-tông chứa đầy đĩa nhạc trong bộ sưu tập của hắn ra. "Ngươi có kế hoạch gì sau khi thăng cấp không?"
"Không."
Bologo lắc đầu. Đời sống của hắn rất đơn giản, ngoài công việc thì Bologo chỉ có vài lựa chọn giải trí như nghe nhạc hay xem phim.
“Có muốn đi nghỉ dài ngày với ta không? Đi đến Cao nguyên Nguồn Gió?” Palmer tiếp tục, “Dù gì thì ta cũng là cộng sự của ngươi. Ta mà đi rồi thì rất nhiều công việc sẽ không dễ gì để thực hiện đúng không?"
"Amy học mọi thứ rất nhanh, khi ngươi không có ở đây thì ta có thể làm việc với nàng..."
"Bologo!"
Palmer nghiêm trang ngắt lời Bologo, sau đó đặt thứ trong tay xuống rồi vội vã đi đến trước mặt Bologo và nhấn mạnh.
"Ta là cộng sự của ngươi, hiểu không?"
Bologo lặng lẽ gật đầu, hắn nghĩ đến Church, có lẽ là do bị Church đá một lần nên Palmer rất để tâm đến việc thay đổi cộng sự.
Ngoài ra Palmer là một kẻ vô cùng đen đủi, nếu mình không hợp tác với hắn thì hắn sẽ chỉ truyền vận rủi cho những người khác.
Bologo đột nhiên có một cảm giác vị tha, hi sinh bản thân để sống cùng Palmer, vô hình trung cứu đã được bao nhiêu người?
Palmer không biết về lối tư duy kỳ diệu kia của Bologo, mà hắn cũng chẳng buồn đoán. Là cộng sự của Bologo, Palmer biết cấu trúc não của Bologo phức tạp đến mức nào. Thay vì đoán suy nghĩ của hắn thì tốt hơn là nên đoán thời tiết ở Opus hôm nay.
Hắn liếc nhìn khe hở trên rèm cửa, chỉ có vài tia sáng yếu ớt lọt qua bầu trời u ám.
Trời đầy mây.
Ngươi thấy đấy, đoán dễ đến mức nào, vừa nhìn là đã có thể đoán được điều gì sắp xảy ra.
"Đây là cái gì?"
Bologo lôi ra một tấm vải màu đen, sờ vào thì thấy hơi cứng, không rõ đó có phải là vải không.
“Khăn quang cổ mà Hart tặng cho ta,” Palmer liếc thoáng qua rồi nói, “Hart là một người rất chu đáo. Hình như người nhà hắn làm trong ngành dệt may ở nhà, nên mỗi khi mùa đông, hắn đều tặng cho bạn bè của mình những chiếc khăn quàng cổ loại này."
Palmer treo chiếc khăn lên mắc áo.
Không biết vì sao nhưng Bologo thấy chiếc khăn quàng cổ màu đen khá quen mắt.Tuy nhiên nếu buộc phải đưa ra một lý do cụ thể thì hắn chịu.
Hai người mải mê thu dọn phòng đến tối, khung cảnh bên ngoài cửa sổ không đến nỗi nào, bóng tối ảm đạm nuốt chửng một nửa thành phố, nửa bầu trời còn lại nhòe đi trong màu đỏ cam rực cháy.
Bologo thấy giá thuê đắt hơn rất nhiều cũng có lý của nó.
Sau khi dọn dẹp thì phòng khách lại càng thêm chật chội, chứa đầy đủ các loại sách, hồ sơ, băng hình và những thứ tương tự.
Không có thứ nào trong số này là của Bologo, đồ đạc cá nhân của Bologo ít đến đáng thương, thứ lớn duy nhất là sa bàn chiến tranh được dùng làm bàn uống cà phê.
Nói cách khác, từ nãy đến giờ là Bologo đang thu dọn đồ đạc cho Palmer, cái tên này có quá nhiều thứ.
Hai người tạm thời nghỉ ngơi, ngồi ở hai đầu ghế sofa, Bologo nhìn về phía trước. Hắn thấy trong nhà mới này ít nhất cũng có một chiếc TV do chủ nhà để lại, việc này đã tiết kiệm được rất nhiều tiền cho Bologo. Thứ hai là trong phòng tắm có một chiếc bồn tắm, Bologo không nhớ nổi lần cuối mình ngâm trong bồn tắm là khi nào.
Bologo thả mình trên chiếc sô pha êm ái, trong phòng không bật đèn, chỉ dựa vào ánh sáng phản chiếu từ cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn để soi sáng góc khuất.
Căn phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi nghe thấy cả những âm thanh vô cùng nhỏ. Tiếng nước chảy róc rách từ vòi nước trong phòng tắm, tiếng của làn gió mát rượi tràn vào phòng hay tiếng thở nhẹ của Palmer.
Bologo nhìn vào căn phòng chật kín đồ, hắn bỗng tìm lại được... hương vị của cuộc sống sau một thời gian dài.
Hắn nghĩ làm bạn cùng phòng với Palmer cũng không đến nỗi nào. Palmer đã giúp Bologo tìm thấy sự thanh thản và thư giãn sau cuộc sống khổ hạnh cô đơn trước đó.
Liếc đồng hồ thì thấy vẫn còn một lúc nữa mới đến giờ hẹn với Hart và Church. Bologo sẽ không làm phiền Palmer, hôm nay cái tên này vừa kết thúc nghi thức thăng cấp nên hẳn khá mệt.
Bologo lặng lẽ đứng dậy, chọn ngẫu nhiên một cuốn trong đống sách của Palmer, sau đó mang vào phòng để đọc giết thời gian.
Dựa trên quan điểm ai trả tiền thuê nhiều hơn sẽ được sống trong phòng lớn, Bologo đã chiếm phòng ngủ chính với điều kiện kinh tế khá giả. Không phải hắn không muốn để cho Palmer mà là do có quá nhiều thứ. Nếu không lấy phòng ngủ chính thì đồ của Bologo chỉ có thể nhét ở phòng khách. Mà Bologo lại không muốn đặt những thứ này trong phòng khách.
Giống như lúc ở quận Shenbei, Bologo đã chuẩn bị cho mình một cái bàn làm việc, hắn đặt cuốn nhật ký mà thỉnh thoảng mới viết vào trong ngăn kéo.
Ngồi vào bàn làm việc, hắn lật cuốn sách vừa mới lấy ra khỏi chồng. Nhìn vào trang bìa, Bologo nhớ ra cuốn sách này. Khi nghĩ kỹ lại thì dường như hắn đã biết đến nó nhiều lần từ nhiều nơi khác nhau.
Cuốn sách này nằm trong đống hàng hóa được vận chuyến cho Tiền đồn Tuyệt Vọng. Trong căn phòng cứ điểm, Palmer cũng có đọc cuốn sách này, ngoài ra trong Lễ hội Lời Thề, Bologo và Amy còn đi xem bộ phim được chuyển thể từ nó.
"Thợ săn đêm..."
Với sự tò mò, Bologo lật trang đầu thì thấy tên tác giả nằm ngay góc bên dưới.
Một cái tên khá kỳ cục.
Blue Jay.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng bảy, 2023 19:14
làm đi bro. bộ này hay mà ko ai làm
08 Tháng bảy, 2023 23:39
bọn trung cẩu này tư tưởng nô lệ mà bạn . ko như việt nam mình đâu :))
08 Tháng bảy, 2023 07:42
Đọc đến chương 378 chưa b, có lý do cả đấy
08 Tháng bảy, 2023 05:29
y chang bộ á Nhân của tụi Nhật viết, 1 đám nhà khoa học thí nghiệm mổ sẻ mình nhưng vẫn chấp nhận làm chó, đúng là 1 đám nô lệ
08 Tháng bảy, 2023 05:26
truyện rất hay, nhưng có tư tưởng nô lệ, main là thằng nô lệ, có ng bị bắt làm nô lệ họ ko phản phán ko có nghĩa là họ ko có suy nghĩ phản kháng, còn thằng main tư tưởng nô lệ
07 Tháng bảy, 2023 02:06
Bận quá để mai đky nhé
05 Tháng bảy, 2023 21:06
Mới đọc tới chương 10 thôi nhưng mà phải nói là hay quá hay. Tình tiết chậm rãi nhưng nuốt từng chữ =))
05 Tháng bảy, 2023 03:42
tự nhiên hôm nay xem lại phim constantine, thì nhớ đến bộ truyện này, bộ này mà dựng làm phim bộ như harry potte thì đúng đỉnh.
04 Tháng bảy, 2023 18:33
Làm đi người ae ơi
03 Tháng bảy, 2023 06:45
Thanks bác
01 Tháng bảy, 2023 12:37
Để tui đky làm
17 Tháng sáu, 2023 17:30
kinh thật, truyện hay ntn ko ông nào nhận cv, ko làm gần dịch đc như ông cvt đầu thì cv bình thường thôi là được mà, anh em đọc cv cũng quen rồi ko cần phải kĩ quá đâu.
14 Tháng sáu, 2023 08:42
cho ai đói chương lên reawn.com ghi endless debt hơn 700 chưởng rồi
30 Tháng tư, 2023 10:56
sao lại drop rồi ai có link raw ko
26 Tháng tư, 2023 21:19
Dịch tiếp đi bác cvt ơi :(((
17 Tháng tư, 2023 14:53
đói thuốc, kíuuuuuu
17 Tháng tư, 2023 13:09
Làm tiếp đi đh ơi
19 Tháng ba, 2023 17:18
Bận quá mấy lão. Để tối ta quăng 1 bản convert lên, lão nào thấy đọc như thế cũng được thì để lại 1 tim ha.
19 Tháng ba, 2023 15:51
Truyện hay mà ko ai cv à :(
19 Tháng ba, 2023 12:42
tưởng mấy lão bỏ cơ
18 Tháng ba, 2023 12:22
đói chương quá
09 Tháng ba, 2023 11:11
Móa, làm như truyện khác main chết á. Main khác cũng bất tử mà. Bl tào lao....
05 Tháng ba, 2023 23:57
Web nào?
04 Tháng ba, 2023 13:33
Hix con mực ra đều lắm ngày 2 bi không có sức lão ạ, đợi xong bộ quỷ bí đó chắc ta mới quay về làm tiếp đc @@
03 Tháng ba, 2023 12:57
về dịch free lại truyện này đi lão :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK