• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Hạo chờ mong nhìn về Cửu Khúc Tháp, tuy Hồng Nhân là người thí luyện nhưng hắn lại cũng rất khẩn trương như chính là bản thân mình đang thí luyện.

Bỗng nhiên toàn trường im lặng, từ Cửu Khúc Tháp vang lên âm thanh, lần này không phải là âm thanh báo vượt ải mà là âm thanh quen thuộc của tất cả những thí luyện giả nơi đây “Khiêu chiến thất bại, Hồng Nhân võ giả cấp hai, khiêu chiến tầng ba thất bại, còn hai lần khiêu chiến Cửu Khúc Tháp.”

Thất bại, lại thất bại rồi, không vượt qua được tầng ba.

Thất bại, lại thất bại!

Không vượt được!



Nhiều tiếng nghị luận nổ ra, có người tiếc nuối vì không thể tận mắt nhìn thấy được kỳ tích, có người thì vui sướng cười trên sự đau khổ của người khác. Rất nhiều tiếng nghị luận trái chiều nổ ra khi âm thanh thông báo được phát ra từ Cửu Khúc Tháp.

Nhưng đột nhiên có người hô lên “Hồng Nhân đột phá võ giả cấp hai?”

Đột phá?!

Thật sự đột phá?

Nhiều âm thanh vang lên thể hiện sự ngạc nhiên trong lúc này. Vương Hạo cũng vậy, hắn cũng ngạc nhiên và cứ nghĩ là mình đã nghe lầm, nhưng nhiều người nói như vậy thì có thể không có sự nhầm lẫn ở đây rồi. Thực sự thì Hồng Nhân đã đột phá võ giả cấp hai. Điều này sao có thể xảy ra một cách đột ngột như vậy? Hồng Nhân đã đạt được cơ duyên gì mà lại có thể thuận lợi đột phá võ giả cấp hai như vậy? Rất nhiều câu hỏi được đặt ra trong đầu mọi người lúc này.

Hồng Nhân rốt cục cũng rời Cửu Khúc Tháp, rất nhiều ánh mắt đang tập trung về phía Hồng Nhân, còn Hồng Nhân thì lại tỏ ra ngạc nhiên khi nhìn thấy rất nhiều người tập trung tại đây. Cửu Khúc Tháp thường ngày cũng không đông như vậy a!

Hồng Nhân vẫn chưa có hình dung được sự náo nhiệt hiện tại là do chính hắn gây ra. Hắn vô cùng ngạc nhiên khi vừa mới bước ra Cửu Khúc Tháp. Mang trên mặt sự nghi hoặc, hắn bước về phía Vương Hạo, vừa đi vừa nghi hoặc về việc tại sao lại có nhiều người đến như thế.

Đến bên cạnh Vương Hạo, Hồng Nhân lúc này mới nghi hoặc mà hỏi Vương Hạo tại sao Cửu Khúc Tháp hôm nay lại tập hợp đông người đến như vậy? Vương Hạo nhìn về phía Hồng Nhân nở nụ cười tươi rồi nói lý do tại sao lại có nhiều người như vậy tập trung ở nơi này và Vương hạo còn cho rằng Hồng Nhân đang là ngôi sao sáng nhất của Đại Học Viện.

Hồng Nhân lúc mới nghe Vương Hạo nói thì còn không tin nhưng sau đó hắn nhìn xung quanh thấy mọi người đều nhìn về hắn xì xầm bàn tán thì hắn lại càng tỏ ra nghi hoặc hơn nữa mà hỏi lại Vương Hạo. Vương Hạo xác nhận một lần nữa, sau đó chỉ chỉ tay về phía bảng thí luyện đặt phía trước Cửu Khúc Tháp, trên đó vị trí thứ nhất hiển hiện lấy tên Hồng Nhân.

Hồng Nhân như không tin vào mắt mình, hắn dụi dụi mắt sau đó lại nhìn về phía bảng thành tích thí luyện thì rõ ràng tên của hắn ở vị trí đầu tiên. Lúc này Hồng Nhân cảm giác như là không chân thật, đứng thứ nhất thí luyện a!

Ha ha ..

Hồng Nhân nhìn về phía Vương Hạo mà cất tiếng cười to. Vương Hạo cũng vui mừng cho thằng bạn của mình mà cũng cười. Đứng dưới sân, bọn Lê Qui và Trần Nguyên thì nhìn lên với vẻ mặt căm tức.

“Thằng này, không nghĩ rằng hắn có thể vượt được liên tiếp hai tầng mà còn lại đột phá luôn võ giả cấp hai.” Trần Nguyên nghiến răng mà nói với Lê Qui, tay hắn siết chặt một cách giận dữ.

Trần Nguyên cũng nhìn về phía Hồng Nhân một cách đầy hung ác “Phế vật, mãi mãi là phế vật, hắn có thể vượt qua được chúng ta hay sao?” nói xong hắn cũng định đến ghi danh thí luyện Cửu Khúc Tháp thì bị Lê Qui nắm kéo lại.

“Không cần phải nóng vội, chúng ta chuẩn bị kỹ, hôm khác sẽ lại thí luyện, không nên nóng vội làm gì!” Lê Quy nói với Trần Nguyên.

Mọi người nghị luận khi nhìn thấy bảng thành tích của Hồng Nhân, tuy nhiên việc này không phải là hiếm gặp, không phải việc vượt hai tầng liên tục là hiếm, ở khóa trước đã có nhiều người làm được điều này. Như là thành chủ chi nữ Nguyễn Mộng Thương cũng đã từng vượt liên tục hai tầng khi là võ giả cấp một. Hôm nay họ đến đây không phải vì Hồng Nhân vượt hai ải liên tục mà là muốn nhìn xem hắn có vượt được tầng thứ ba hay không mà thôi. Dù sao thì Hồng Nhân cũng là học đồ khóa mới của năm nay làm được điều này.

Người tham gia thí luyện tiếp theo vào vị trí” người quản lý thí luyện Cửu Khúc Tháp hô to.

Tiếng ồn ào của mọi người tạm lắng xuống, và cũng dần tản ra vì việc họ muốn nhìn thấy nhất đã không xảy ra vì vậy một số người cũng không tiếp tục tập trung ở Cửu Khúc Tháp nữa.

Trong lúc chờ đợi đến lượt mình thì Vương Hạo tò mò hỏi về những gì Hồng Nhân trải qua khi vào trong tháp. Mặc dù biết rằng thí luyện là sẽ giống nhau, tuy vậy Vương Hạo vẫn muốn biết Hồng Nhân đã trải qua những gì để sau đó hắn có thể chuẩn bị tốt nhất. Hồng Nhân thì vui vẻ mô tả lại những gì bản thân đã trải qua. Ở tầng một, Hồng Nhân chiến đấu với một cái bóng có ngoại hình và thực lực y như mình. Tại tầng hai thì lại đấu với hai cái bóng khác giống như tầng một, tầng ba thì hắn lại đấu với bốn cái bóng và Hồng Nhân không thể đánh thắng được. Bởi vì sau khi vượt tầng một và hai, lần lượt hắn nhận được hai sợi linh lực tương ứng thuộc tính lửa và sét. Khi hai luồn linh lực nhập vào cơ thể thì làm cho hắn đột phá hàng rào, thành công nâng cấp võ giả cấp hai. Vì vậy khi thí luyện tại tầng ba thì bốn cái bóng đều là võ giả cấp hai làm cho hắn không thể nào vượt qua được và phải thất bại.

Nghe Hồng Nhân nói thì Vương Hạo âm thầm đánh giá, nếu như là hắn thì hắn có thể vượt qua được tầng mấy? Nếu là bản thân thì hắn có thể vượt qua được tầng hai giống như Hồng Nhân không? Và hắn sẽ nhận được phần thưởng gì nếu vượt qua tầng hai và tầng ba thì hắn có vượt nổi không? Nhìn về phía Cửu Khúc Tháp Vương Hạo âm thầm đánh giá thực lực bản thân một lần nữa. Lúc này, Ngạo Bạch lại vang lên trong đầu “Thiếu chủ ngươi đừng có lo lắng, với thực lực hiện tại của người thì một địch với bốn là điều rất dễ dàng”. Vương Hạo chỉ biết cười mà đáp trả lời Ngạo Bạch “Chưa xảy ra thì chúng ta chưa biết được kết quả, chờ xem thôi”. Sau đó thì hắn lại tiếp tục chúc mừng và nói chuyện phiếm với Hồng Nhân và cùng theo dõi những người khác vượt tháp khi Hồng Nhân điều tức và ổn định cảnh giới.

Dòng người hội tụ lúc nãy cũng đã tản dần sau khi chứng kiến Hồng Nhân thất bại tại tầng ba Cửu Khúc Tháp. Lúc này tại khu vực Cửu Khúc Tháp cũng chỉ còn lại vài chục người, phần thì đợi đến lượt phần thì cũng mang tâm lý chờ đợi xem có thể có thêm kỳ tích nào tái hiện trong ngày hôm nay nữa hay không. Mà không ngờ nhất chính là những người tụ tập tại nơi này để đánh bạc, họ mở các bàn cược rằng người vào thí luyện có thể vượt hoặc không vượt tháp, vượt mấy tầng,… Mặc dù Đại học viện không nghiêm cấm việc đánh bạc nhưng việc này cũng không được khuyến khích vì nó dễ dàng gây ra những cuộc đánh nhau gây mất trật tự, và thường thì những vụ việc như vậy sẽ bị Chấp pháp đội xử lý rất nặng.

Lúc nãy khi Hồng Nhân vượt được hai tầng tháp thì tỷ lệ cược của hắn vượt tầng ba là một ăn mười, Vương Hạo biết nhưng bản tính hắn không thích đánh bạc nên cũng không có quan tâm lắm, và lúc này thì bàn cược vẫn còn rất nhiều người đứng quây xem và đặt cược. Thông thường tỷ lệ cược cho tầng một là một ăn nửa, tầng hai là một ăn năm, tầng ba là một ăn mười,… tỷ lệ cược có thể sẽ thay đổi tùy vào cấp độ của người tham gia thí luyện.

Hồng Nhân sau khi điều chỉnh bản thân sau khi lên cấp võ giả cấp hai thì ánh mắt hắn tự nhiên sáng rỡ mà nhìn về khu vực có bàn cược. Vương Hạo nhìn thấy thì chỉ biết lắc lắc đầu mà mắng thầm trong lòng cái con ma cờ bạc này, tật cũ khó bỏ nha! Lắc lắc đầu khi thấy đúng như hắn dự đoán, Hồng Nhân kéo cánh tay của hắn đi về phía bàn đặt cược.

Chủ bàn cược là một Trung cấp học đồ, bởi màu đồng phục mà người này mặc là màu xanh, xung quan bàn cược có hơn mười người đang đứng, trên bàn cược thì là cược người thí luyện có thể vượt tầng hai hay không, và đa phần đều chọn là không thể vượt, chỉ có và người là cược có thể. Nhìn những người này có vẻ như là bạn của người đang vượt tháp bên trong vì vậy mà họ đặt niềm tin vào người bạn của mình rất nhiều.

“Khiêu chiến thất bại, Trầm Vũ La, võ giả cấp một, khiêu chiến tầng hai thất bại, còn hai lần khiêu chiến Cửu Khúc Tháp.”

Âm thanh phát ra từ Cửu Khúc Tháp làm cho những người đứng tại bàn cá cược này có hai luồn cảm xúc khác nhau. Một bên vui vẻ vì thắng cược, một bên lại thở dài vì người bạn của mình đã thất bại trong lần khiêu chiến này.

Âm thanh từ người quản lý thí luyện vang lên “Vương Hạo, sơ cấp học đồ chuẩn bị thí luyện”.

Nghe âm thanh này thì Vương Hạo cũng hơi giật mình nhưng mà cũng rất nhanh trấn định lại và rồi quay sang Hồng Nhân cười nói với hắn một câu sau đó tiến về Cửu Khúc Tháp. Hồng Nhân thấy tới lượt Vương Hạo tham gia thí luyện thì cũng cười mà khích lệ hắn một câu. Sau đó ánh mắt của hắn lại lóe lên một tia sáng đầy gian xảo, rồi sau đó hắn tiến về bàn đặt cược với khuôn mặt làm cho người ta cảm thấy vô cùng xảo trá với nụ cười hì hì trên môi. “Hạo ơi là Hạo, mày hãy cố gắng vượt thật nhiều tầng tháp nha, thần tài của tao!” Hồng Nhân nghĩ trong đầu rồi xoa tay mà cười mỉm một cách hèn mọn rồi từ từ tiến về bàn đặt cược. Những người đang đứng đặt cược chỗ bàn cá cược không biết tại sao tên này đột nhiên thay đổi một cách lạ thường như vậy, chỉ xùy một tiếng rồi lại lao vào đặt cược khi Vương Hạo tham gia thí luyện tháp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
lacmaitrang
13 Tháng tư, 2018 16:10
Mình là một nhà văn hoá nè. Nhưng học thuyết đó nó không đúng chỉ có vài phần thôi bạn. Đầu tiên hiện tại thì chung ta chia trung quốc làm 3 phân vùng văn hoá chính: một số dân tộc phương Bắc bờ Bắc sông Hoàng Hà. Trung Nguyên dân tộc hoa và hạ giờ gọi là hoa hạ. Và 9/10 các tộc bách việt còn lại bên bờ nam sông Dương Tư. Hiện nay chỉ mới có lịch âm dương là co nghiên cứu chứng minh của các tộc người Bách Việt. Bách Việt nói chung. Còn việt Nam chỉ gồm 2 Tộc người âu và lạc Việt và những tộc người khác xuất phát từ gốc ngươi indonedian.
sandking913
10 Tháng tư, 2018 22:35
Lời đầu tiên mình xin cám ơn bạn đã theo dõi truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ của mình. Đúng như bạn đã góp ý, ngôn ngữ trong truyện đôi khi xen lẫn giữa Việt và Hán Việt, nhưng đây chính là chủ đích của mình. Bởi vì bản thân mình đã nghiên cứu các tư liệu lịch sử và các nghiên cứu độc lập của các nhà nghiên cứu về văn hóa lịch sử về thuyết "Văn hóa Trung Hoa bắt nguồn từ Văn hóa Việt". Do đó, mình đã đúc kết được rằng tiếng Việt có trước, tiếng Hán có sau, và tiếng Hán Việt chẳng qua là một cột mốc lịch sử mà từ tiếng Hán tìm về được cội nguồn của mình là Tiếng Việt. Đôi lời cùng bạn.
lacmaitrang
10 Tháng tư, 2018 09:19
Bối cảnh Việt Nam nhân vật chính và bối cảnh hiện đại nhưng cách dùng ngôn ngữ hán hoá và tên Họ Trung Quốc quá. Phát triển được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK