Lời tác giả: Vì thời gian ra chương bị kéo dài nên đền cho quý bạn đọc theo dõi bộ truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ một chương dài. Rất mong quý bạn đọc theo dõi, quan tâm và góp ý cho bộ truyện được hoàn thiện hơn nữa. Xin chân thành cám ơn quý vị!
----
Tạo Hóa không gian.
Leng keng, leng keng,… từng tiếng dòn vang lên trong dược lô. Lại là mười viên Liệu thương đan sơ cấp, đây đã là lần luyện chế thứ mười của Vương Hạo, tất cả mười lần đều thành công và đều toàn đan. Nếu như các lão sư trong Dược đường biết được điều này thì không biết sẽ gây nên sự ngạc nhiên gì nữa.
“Thiếu chủ, ngươi sao cứ luyện chế có một loại đan dược vậy? Không cảm thấy nhàm chán sao?” Ngạo Bạch thì vẫn vắt ngang ngọn núi lười biến nói với Vương Hạo.
Vương Hạo đang thu đan dược vào bình chứa và chuẩn bị điều chế tiếp tục một mẻ đan dược mới thì nghe Ngạo Bạch hỏi vậy, cũng không quay đầu mà trả lời “Ta cảm giác mỗi lần ta luyện chế thành công một lò đan dược thì khả năng cảm nhận, khống chế thần niệm của ta tăng lên được một chút. Chẳng những thế mà thần niệm của ta sau khi hao tổn hết trong quá trình luyện đan sau khi điều dưỡng, hồi phục thì nó lại mạnh hơn một ít. Dù gì thì giờ ta cũng đang bị kẹt tại võ giả cấp một thì ta biết làm thế nào nữa, chỉ có thể đề thăng được phương diện nào thì đề thăng thôi”.
“Cũng thật thần kỳ, ta không ngờ ta lại có thể đi vào nơi này bằng thân thể. Trước đó ta chỉ có thể đi vào Tạo hóa không gian thông qua thần niệm, rồi hội tụ ý thức thể để đến. Điều này thật thần kỳ và làm ta cảm giác không thể nào tin nổi.” Vương Hạo khi nghe Ngạo Bạch nói rằng mình đã có thể dùng chân thân tiến vào Tạo hóa không gian thì cũng ngạc nhiên không thôi.
“Điều này cũng đâu có gì là thần kỳ, cơ bản Tạo hóa không gian là một không gian thứ nguyên được hình thành bên trong Tạo hóa châu. Dù sao Tạo Hóa châu là một kiện thần khí được luyện chế bởi Sùng Lãm Đế Hoàng cơ mà.” Ngạo Bạch cũng chẳng lấy gì ngạc nhiên mà nói. “Cùng với sự trưởng thành của thiếu chủ ngươi thì việc tiến vào Tạo hóa không gian cũng là bình thường. Trước đó ngươi chưa đột phá, thần niệm, thân thể điều còn quá yếu để chống đỡ với việc tiến vào nơi này nên chỉ có thể dùng ý thức thể để đến, nay người đã đột phá cực hạn võ giả cấp một thì việc tiến vào cũng bình thường thôi. Sau này khi người đột phá đến đẳng cấp cao hơn thì sẽ có thể thu được nhiều lợi ích hơn từ không gian này.” Ngạo Bạch một tràng giải thích cho Vương Hạo.
“Còn có những tác dụng khác?” Vương Hạo đưa ra một câu hỏi mang đầy tính phấn khích.
“Đương nhiên là còn.” Ngạo Bạch khẳng định nói với Vương Hạo.
“Có thể cho ta biết được hay không?” Vương Hạo hồ hởi.
“Tu vi của thiếu chủ ngươi quá yếu, có biết cũng chẳng mang lại lợi ích gì cho ngươi, chỉ khiến ngươi phân tâm hơn mà thôi.” Ngạo Bạch nói.
“Nhưng ngươi cũng có thể nói với ta một chút ít chứ!” Vương Hạo không buôn bỏ mà nói.
“Thiếu chủ người khi nào đủ thực lực tự nhiên sẽ có thể biết được. Còn hiện tại thiếu chủ ngươi quá yếu để có thể biết được.” Ngạo Bạch không kiên nể mà nói.
Sau khi nghe Ngạo Bạch nói thì Vương Hạo cũng không hỏi thêm điều gì, vì hắn biết có hỏi thì con rồng lười biếng này cũng sẽ không nể mặt mũi của hắn mà cho hắn biết. Cách để có thể biết được và có được sự tán thành từ con rồng lười biếng này chỉ có thể là làm cho bản thân không ngừng lớn mạnh hơn mà thôi. Suy nghĩ vậy Vương Hạo lấy ra nghi vấn của mình để hỏi Ngạo Bạch về con đường đột phá của bản thân, từ đó nhận lời khuyên của Ngạo Bạch. Bởi dù sao Ngạo Bạch ngày trước cũng đã từng theo Sùng Lãm Đế Hoàng một đoạn thời gian rất dài.
Sau khi nghe Vương Hạo nói thì Ngạo Bạch cũng trầm ngâm một chút mà nói với Vương Hạo “Thiếu chủ ngươi cũng biết ta là khí linh sinh ra khi Chủ nhân luyện hóa Tạo hóa châu. Lúc đó thì chủ nhân ngài ấy cũng đã đạt đến Hóa thần cảnh rồi. Sự việc trước đó lúc ngài ấy còn nhỏ yếu ta sao có thể biết được. Nhưng ta thấy hiện tại, các mặt của thiếu chủ ngươi đã đến cực hạn, nếu xét theo góc độ võ giả thì hiện tại thiếu chủ người đã đạt đến đỉnh phong võ giả cấp một rồi. Khuyết thiếu chính là chìa khóa để mở ra cánh cửa đột phá, nếu như thiếu chủ người có thể đạt được thì các cấp độ tiếp theo chỉ là nước chảy về biển mà thôi”.
“Ta biết là như vậy nhưng ta vẫn chưa thể nào thông thấu được và mấu chốt là vẫn chưa thể nào tìm kiếm được chính xác chiếc chìa khóa ấy!” Vương Hạo thở dài mà nói.
“Người còn nhớ điều ta nói với người hay không? Đó chính là điều mà Chủ nhân lúc trước nói với ta về hỗn độn đấy. Thiếu chủ người hãy thử suy nghĩ kỹ xem như thế nào.” Ngạo Bạch nói với Vương Hạo.
“Đạo khả đạo phi thường Đạo. Danh khả danh phi thường danh. Vô danh thiên địa chi thủy; Hữu danh vạn vật chi mẫu. Cố thường vô dục dĩ quan kỳ diệu; Thường hữu dục dĩ quan kỳ kiếu. Thử lưỡng giả đồng xuất nhi dị danh. Đồng vị chi huyền. Huyền chi hựu huyền. Chúng diệu chi môn.” Vương Hạo tụng xướng một lần cho Ngạo Bạch nghe và nói rằng mình nhớ chứ. Nhưng chính xác thì phải làm thế nào để hiểu lại là một vấn đề.
Bất giác Vương Hạo nhớ đến những hình tượng khi bị rơi vào không gian mịt mịt mờ mờ, hỗn độn. Tại nơi đó Vương Hạo không nhìn thấy ánh sáng nhưng lại cảm giác như là có ánh sáng, không cảm giác có bóng tối như lại có bóng tối, không có thời gian như lại tồn tại thời gian, không có không gian nhưng chân thật tồn tại. Tại nơi mịt mờ hỗn độn đó không biết trải qua bao lâu thì Vương Hạo lại nghe vang một tiếng nổ rúng động cả không gian, một khối Đại Linh Quang từ trong tiếng nổ ấy văng ra lăn lộn quây quần giữa chốn không trung, bắn tủa hào quang chiếu diệu rạng ngời, trùng trùng điệp điệp, rực rỡ chói lòa khắp cả mọi nơi. Từ khối Đại Linh Quang đó phân hóa thành hai khối Âm quang và Dương quang xoay tròn cuốn lấy nhau. Hai khối năng lượng vĩ đại vô cùng tận mang hai tính chất đối nghịch nhau, nhưng lại có quấn lấy nhau. Hai khối Dương quang và Âm quang xoay chuyển không ngừng, đun đẩy cho rộng lớn thêm ra rồi lại phân hóa, diễn sinh thành Tứ tượng. Tứ tượng lại diễn sinh bát quái, từ bát quái lại xoay quần mà diễn dịch ra vô hạn hình tướng.
Cảnh tượng huyền diệu lúc ấy cứ mãi trong tâm trí của Vương Hạo, nó làm cho Vương Hạo nhớ lại những ký ức của kiếp trước. Cảnh tượng mà Vương Hạo nhìn thấy nó rất giống với những giả thuyết miêu tả nên sự hình thành vũ trụ, diễn sinh vạn vật. Trong đó, lý thuyết về một vụ nổ lớn khai sinh ra vũ trụ là được nhân loại tán đồng nhiều nhất. Theo lý thuyết về Vụ nổ lớn thì vũ trụ được sinh ra sau một vụ nổ siêu lớn, từ không có gì tồn tại, có một vụ nổ lớn và từ vụ nổ lớn này tất cả mọi thứ được sinh ra. Tuy là lý thuyết được đưa ra và được chấp nhận bởi nhiều người nhưng về thực tế cái gì xảy ra trước vụ nổ lớn thì không một ai có thể giải thích được.
Tại thời đại mà Vương Hạo sống trước đó, không chỉ một lý thuyết để nói về sự hình thành vũ trụ mà có rất nhiều lý thuyết khác nói về sự hình thành nên vũ trụ. Trong mỗi một dân tộc đều có cho mình một truyền thuyết về sự hình thành nên vũ trụ. Đôi khi, có những giả thuyết cho rằng vũ trụ không thực sự tồn tại mà chỉ là tồn tại trong ý niệm, trong một sự giả lập nào đó mà thôi, và vạn vật chỉ là hư ảo.
Vương Hạo ngồi ngẫm nghĩ rất nhiều thứ, hắn cố gắng xâu chuỗi mọi thứ liên quan đến những cảnh tượng mà hắn nhìn thấy. Bất giác hắn yên lặng đi và bước vào cảnh giới vô ngã, hắn quên hết tất cả mọi thứ xảy ra, hắn như hòa vào trong thế giới xung quan, hắn lại đặt mình vào trong cảnh tượng sáng thế. Hắn lại bước vào trong không gian mịt mịt mờ mờ, hỗn độn đó. Hắn lại nhìn thấy cảnh tượng sáng thế đó, hắn nghe một tiếng nổ thật lớn, hắn nhìn thấy một khối ánh sáng lớn từ trong vụ nổ đó bay ra, từ khối ánh sáng đó lại phân hóa thành thành hai khối ánh sáng khác biệt và xoay tròn cuốn lấy nhau, nó đối chọi nhau và hút lấy nhau một cách kỳ diệu. Từ sự va chạm phân hóa của hai khối ánh sáng này nói lại phân hóa thành bốn khối ánh sáng mang hình tướng khác nhau, rồi thì từ bốn khối ánh sáng này lại phân hóa thành tám khối ánh sáng có mày sắc khác nhau. Tám khối ánh sáng xoay quanh hai khối ánh sáng lớn, thu nạp và biến thành hằng hà sa số đạo ánh sáng khác và tỏa ra khắp các nơi trong không gian. Từ hằng hà sa số đạo ánh sáng tỏa ra khắp nơi đan xen chiếu sáng khắp mọi nơi, không nơi đâu là không có. Có những đạo ánh sáng chỉ sáng lên rồi vụt tắt, rồi có những đạo ánh sáng khác va chạm vào nhau tạo nên những vụ nổ nhỏ làm phân hóa thành nhiều hơn những đạo ánh sáng. Cứ như thế các đạo ánh sáng đó cứ tắt rồi thì lại sáng liên tục, khi thì đứng yên rồi khi thì bị va chạm vỡ tan thành nhiều đạo ánh sáng. Dần dần, những đạo ánh sáng theo nhau xoay vần quanh một đạo ánh sáng chói lọi nhất, rồi thì ánh sáng cũng nhạt dần, hiện lên là những tiểu hành tinh, lục địa trôi nổi khắp không gian.
Vương Hạo đắm chìm trong cảnh tượng sáng thế thì cơ thể của hắn cũng giống như hòa tan vào trong đó. Hắn cảm giác được mình chính là một đạo ánh sáng được tách ra từ khối ánh sãng vĩ đại mà trong tâm trí của hắn khối ánh sáng đó được gọi là Đại Linh Quang. Hắn cảm nhận mình chính là một đạo ánh sáng tách ra từ khối Đại Linh Quang này, hắn chu du không biết trải qua bao nhiêu thời gian, xuyên xuốt không biết qua bao nhiêu không gian. Hắn đi từ nơi khởi nguồn cho đến hiện tại, hắn nhận thấy mình từ là một đạo ánh sáng vô hình vô chất, rồi thì hắn có được cơ thể hữu hình bao bọc lấy tâm thức.
Hắn thấy được mình đã từng là Thần minh, nắm trong tay cả một thế giới, hắn có sức mạnh vô thượng, chưởng khống vạn vật sinh linh trong thế giới đó. Hắn lại thấy được mình trở thành một nhân loại bình thường, trải qua một cuộc sống bình thường, hắn trải qua sinh, lão, bệnh, tử tâm tính thì có hỷ, nộ, ái, ố, ai, lạc, dục. Hắn lại thấy mình trở thành loài thú, bị những loài khác săn đuổi và giết chóc, rồi trở thành thức ăn của chúng. Rồi thì hắn thấy mình trở thành ma quỷ, hắn đi trả thù cho những bất công trong kiếp sống làm người và thú vật. Hắn lại thấy mình trở thành loài thảo mộc, rồi thì có khi là hòn đá ven đường, đứng trơ trơ nhìn thế gian biến đổi.
Mơ mơ màng màng Vương Hạo như lạc vào trong vô tận thời không, hắn nhìn thấy một hai cánh cửa khép chặt nằm lơ lững giữa không gian mịt mờ, trên cửa chỉ đề một hàng chữ “Chúng Diệu Chi Môn”. Hai cánh cửa màu đen mà không phải đen nó trông rất giống với màu của viên Hỗn Độn Châu của Vương Hạo. Vương Hạo bước đến trước hai cánh cửa, hắn dự tính đưa tay để chạm vào cánh cửa nhưng không thể chạm tới. Cánh cửa trông thì như trước mặt chỉ cần chạm tay là tới nhưng lại như ở cách xa vô hạn thời khôn. Hắn cố gắng bước đến gần cánh cửa hơn thì vẫn không thể nào đến gần được. Đang cố bước thì hắn cảm giác mọi thứ như đang mờ dần đi. Hắn tỉnh, hắn đã được đưa ra khỏi Tạo Hóa không gian tự bao giờ. Mở mắt nhìn lấy xung quanh, thấy căn phòng của hắn đã từng ở, hít thở được không khí có pha lẫn mùi đàn hương, siết chặt nắm đấm cảm nhận được nguồn thiên địa linh khí chạy dọc trong cơ thể thì hắn mới biết được mình đã trở về với thực tại. Một huyễn tượng, một giấc mộng hay là một gợi ý để mở ra cánh cửa của tạo hóa, hắn vẫn không thể nào biết được chắc chắn.
Bất giác ngồi xuống thì đã qua một đêm, ánh sáng của ngày mới đã chuẩn bị chiếu sáng khắp cả thế giới, một ngày mới chuẩn bị đến và hắn vẫn chưa thể nào bước qua được cánh cửa đó, cánh cửa mang tên “Chúng Diệu Chi Môn” mặc dù hắn đã đến rất gần.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
12 Tháng mười, 2023 21:33
Xin chào quý thư hữu, tôi lại ngoi lên đăng tiếp chương 40 đây.
Hai zà !!!!! Nghĩ lại mình là con tác không có tâm nhất hệ mặt trời đó nhỉ, lặng hụp mấy tháng mới có một chương, quý thư hữu xin ủng hộ nhé!
22 Tháng ba, 2023 22:48
thực sự thì bị kẹt tại cảnh giới võ giả tầm hơn 13 tháng nay rồi, hiện tại cảnh giới võ giả cấp 1 đã đại viên mãn chuẩn bị trùng kích cảnh giới võ giả cấp 2.
Hy vọng chương 40 sẽ là một chương thực sự làm cho mọi người thích, tôi đang ấp ủ một đại chương 5000 chữ cho chương 40 này, hiện tại mới chỉ 3500 chữ, còn 1500 chữ nữa là sẽ hoàn thành.
Các bạn hãy chờ đợi nhé, cám ơn các đạo hữu đã theo dõi và ủng hộ bộ truyện.
06 Tháng năm, 2022 16:04
xin hỏi đạo hữu bây giờ đạo hữu đã đạt đến đẳng cấp tu luyện nào rồi
10 Tháng ba, 2022 10:27
lời thoại sao không để trong ngoặc đơn, đọc khó nhìn quá
08 Tháng hai, 2022 10:20
Nhất định sẽ có!
Bạn có thể góp ý tưởng về Thánh Gióng để mình tham khảo và xây dựng hình tượng nha. Nếu phù hợp mình xin được phép sử dụng cho bộ truyện của mình luôn.
Về Thánh Gióng mình sẽ xây dựng là một trong Tứ Bất Tử trấn giữ một phương thiên địa!
08 Tháng hai, 2022 10:12
Có thánh gióng không đạo hữu, pháp bảo là bách trượng trúc với thiết giáp mã
15 Tháng tám, 2021 20:40
Đánh máy sai, không đánh lại được bạn ạ! giờ phải chịu luôn
15 Tháng tám, 2021 02:44
cái tên truyện đã thấy sai chính tả rồi
02 Tháng tám, 2021 17:02
Nay đầu tháng 8, tự đặt mục tiêu cho mình là sẽ viết 10 chương trong tháng này và kết thúc Quyển 1 Nam Châu Thành.
Chương 38 đã được cập nhật, mời quý đại hữu cùng đọc và để lại bình luận nhé!
27 Tháng bảy, 2021 16:43
Chương 37 đã được cập nhật, mời quý đạo hữu cùng đọc và bình luận giúp cho con tác là tui thêm động lực để viết và nếu có ý tưởng gì xin góp ý nhé!
25 Tháng bảy, 2021 20:28
thứ lỗi thứ lỗi bác ơi, đang cố gắng!
25 Tháng bảy, 2021 08:23
mất tích luôn rồi nè, tuần 2 chương đâu
19 Tháng bảy, 2021 15:34
Giãn cách xã hội nên mình có rất nhiều thời gian, hy vọng sẽ gửi đến các bạn đọc một tuần 2 chương.
19 Tháng bảy, 2021 11:47
Hôm nay lên chương nha quý vị, trong khoản từ 12h đến 13h mình sẽ lên chương mới. Quý vị đón theo dõi nhá!
Hứa rằng cố gắng viết để thứ 6 lên chương nhưng trễ hẹn hoài, thành thật xin lỗi quý đọc giả!
18 Tháng sáu, 2021 17:01
Truyện mình viết vì lấy hệ thống của Việt Nam nên đôi khi mang nhiều tính giải thích làm cho tình tiết truyện nó không đi lên cao trào nhanh được.
Các chương đầu mình cố gắng giải thích hệ thống thế giới cho đầy đủ để các bạn từ trước chưa đọc truyện Huyền huyễn có thể hiểu được vì vậy có hơi dài dòng.
Cám ơn bạn đã ủng hộ truyện nha, có thể góp ý cho mình thêm về các ý tưởng và nội dung nhé!
28 Tháng ba, 2021 11:21
Sẽ có, mạch truyện sẽ có xuất hiện các tộc, họ lớn của người Việt. Nói chung là tại mình tham quá, nên đưa vào nhiều chi tiết làm cho mạch truyện không có đánh đấm nhiều.
Cám ơn bạn đã chia sẻ.
20 Tháng ba, 2021 02:21
Đã như tác giả nguyện ý làm tự hào người Việt nói chung, truyện Việt nói riêng, tôi đương nhiên nhiệt liệt ủng hộ. Nhiều người lầm tưởng dùng tiếng Hán Việt làm mất đi tinh thần Việt thì tầm nhìn toàn cục có vẻ nông cạn. Văn bản chính thống của Việt Nam hiện tại toàn phần dùng từ Hán Việt. Nói và dùng từ Hán Việt làm phong phú thêm văn hành phong hóa của tộc Việt. Lời nói là như vậy. Ai hiểu được thì tốt.
Khuyến thỉnh tác giả cho thêm họ Lý vào , đây là dòng họ lớn làm rạng danh người Việt.
23 Tháng bảy, 2020 16:22
Bác rút ngắn cái giới thiệu được ko, chưa gì vừa mới vô đọc mà muốn rút rồi
21 Tháng sáu, 2019 22:32
Nói thật cho tác giả biết để có thêm động lực đi các chiến hữu!
Truyện này có hay không?
16 Tháng tư, 2018 18:50
Cái này đúng là đứng về chủ nghĩa dân tộc thì không nói lại dc.
13 Tháng tư, 2018 22:54
Thì với mỗi người một góc độ nhìn nên mình cũng không bác bỏ hay là tán thành.
Có lẽ mình là người có chủ nghĩa dân tộc cực đoan chăng :D
Cám ơn bạn đã góp ý và mong bạn tiếp tục ủng hộ truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ nhé!
13 Tháng tư, 2018 16:52
Nhiều cái nói nhưng đánh Điện thoại không nói nhiều được với tớ đang làm móng. Dừng vậy!
13 Tháng tư, 2018 16:49
Còn về nhân chủng học thì Người thái kinh ... ban đầu là chủng mongoloit đông á với nguoi ondonediab lần kết hợp thứ nhất ra chủng a chủng a một lần người kết hợp với chủng indonedian lần 2 ra người thái việt... càng lại thấy từ Trung. Hiện nay chưa có luận cứ nào chứng minh văn hoa Trung hoa nguồn gốc từ văn hoá việt cả. Trong văn hoá chỉ có từ tiếp thu và đồng biến tiếp biến văn hoá...
13 Tháng tư, 2018 16:29
Trung quốc hấp thu 1 phần văn hoá Các tộc người Bách Việt thời điểm nhà Hán xâm lược nhà Triệu năm 111 TCN và theo mốc lịch sử của các nhà Văn Hoá Việt thì đây mới là thời điểm Việt Nam bắt đầu bị đô hộ ngàn năm không phải thời an Dương Vương. Và vùng đất từ động đình hồ ven bờ sông Dương Tử trở thành kho lúa của Trung Quốc. Hay bay giờ gọi là vùng Giang Nam Và do khí hậu thời tiết ảnh hưởng đến trồng trọt. Mà trồng trọt là gốc nên người Trung Hoa bắt đầu sử dụng lịch Âm Dương do Người bách việt tạo ra.Dĩ nhiên có bằng chứng nếu bạn học sâu môn cơ sở vhvn sẽ biết. Không nói đi đâu xa giống như sự phân biệt bắc và nam của người Việt thì bản thân Trung Quốc cũng lấy sông Dương Tử phân chia ranh giới hay gọi là người Phương Bắc và người Phương Nam. Nếu đọc truyện trung nhiêu bạn sẽ thấy sự phân biệt trong ngoại hình tính cách khi nói đến. Và thứ 2 là giọng nói: trung Quốc có nhiều vùng nhưng 2 vùng có tiếng nói phân biệt sâu là Quan Thoai và Quảng Tây. Và phát âm Quảng Tây nó tương đong một phần phát âm hán việt của người Việt
13 Tháng tư, 2018 16:11
Còn nhiều cái để nói nhưng đánh bằng điện thoại hạn chế quá.
BÌNH LUẬN FACEBOOK