TIẾU NGẠO HOÀNG VŨ
Quyển 1: Nam Châu Thành
Chương 20 - Đột phá, võ giả chi lộ
Hôm nay, tĩnh lặng như tờ khu nhà ở của sơ cấp học đồ, đang ngồi lẳng lặng tọa thiền trong phòng chính là Vương Hạo, bên cạnh là Hồng Nhân.
Có lẽ do thua chóng vánh Lê Qui trong cuộc đấu kỹ hơn hai tháng trước đã làm cho Hồng Nhân cảm nhận được sự chênh lệch thực lực giữa bản thân và Lê Qui, người thừa kế Lê thị gia tộc, một kẻ thù trong tương lai của bản thân.
Rồi bất ngờ trước sức mạnh của Vương Hạo trong cuộc đối chiến với Khánh Thanh Toán làm cho Hồng Nhân cảm thấy bản thân cần phải cố gắng hơn rất nhiều, nếu như không muốn bị người bạn thân của mình bỏ lại thật xa sau lưng.
Chính vì vậy, hơn hai tháng nay, sau những buổi học kiến thức cơ bản của võ giả thì Hồng Nhân cứ theo sát bên cạnh Vương Hạo để mà cùng nhau tập luyện và học thêm những võ kỹ mà Vương Hạo mang đến từ Địa cầu.
Đến ngày hôm nay, Hồng Nhân ngoài xem Vương Hạo là một thằng bạn nối khố tốt nhất trên đời của mình ra thì địa vị của Vương Hạo nay trong lòng của Hồng Nhân cũng đã được đưa lên một tầm cao mới, siêu việt bạn thân.
Ầm!..
Thiên địa nguyên khí xung quanh tự nhiên xao động mạnh làm cho Hồng Nhân đang nhắm mắt tọa thiền để mà thu nạp thiên địa linh khí cũng như nghiền ngẫm những gì được Vương Hạo truyền thụ thì giật mình mà mở mắt ra.
Với gương mặt lộ vẻ kinh nghi mà nhìn xung quanh rồi lại nhìn về phía Vương Hạo thì bất ngờ, mặt của Hồng Nhân nhăn lại với vẻ ngạc nhiên không thể tả.
“Mày đột phá hả Hạo?” Hồng Nhân kinh nghi mà hướng về Vương Hạo dò hỏi.
“Có thể nói là vậy, cũng có thể nói là tao đã chân chính bước vào cảnh giới võ giả.” Vương Hạo không phủ nhận mà đáp lời, nhìn xuống hai bàn tay đang nắm chặt mà vẻ mặt không khỏi lộ ra vẻ hài lòng.
Trả lời Hồng Nhân xong thì Vương Hạo lại nhắm mắt mà cảm nhận cơ thể của mình, rồi thì vận chuyển linh khí để cho nó lưu chuyển khắp toàn bộ cơ thể một vòng. Cẩn thận cảm nhận sự thay đổi của bản thân khi tiến giai vào cấp bậc võ giả. Cứ thế, Vương Hạo nhắm mắt mà nội thị bản thân mình.
Bên cạnh, Hồng Nhân đang nhìn về phía Vương Hạo thì thấy xung quanh Vương Hạo xuất hiện một lớp ánh sáng mờ màu đỏ nhạt, đây chính là linh khí quán thể mà Vương Hạo đã từng thi triển trong cuộc đấu hơn hai tháng trước. Nhưng khác biệt là hôm nay, vầng ánh sáng này đã đậm hơn một chút so với ngày đó. Điều này chứng tỏ Vương Hạo đã sử dụng nhiều thiên địa linh khí hỏa thuộc tính hơn để tạo ra vầng sáng bao bọc bản thân này và điều này cũng thể hiện sức mạnh của Vương Hạo đã được đề tăng hơn so với hai tháng trướng đó rất nhiều lần.
Sau hơn một khắc nội thị và vận chuyển linh khí đi được một chu thiên thì Vương Hạo cũng mở mắt ra.
Đôi mắt của Vương Hạo vốn đã đẹp và trong sáng nay lại càng trong sáng hơn nữa. Trong ánh mắt đó phát ra một ánh sáng làm cho người khác có cảm giác như là nó có thể nhìn thấy được tất cả, và sẽ không gì có thể dấu diếm được ánh mắt đó.
Nhìn vào mắt Vương Hạo, bất chợt Hồng Nhân thấy rung động, một cảm giác như bị nhìn thấu hết tất cả đập vào trong suy nghĩ Hồng Nhân, bất chợt làm cho Hồng Nhân phải lùi lại một bước rồi dời ánh mắt ra chỗ khác không nhìn vào mắt của Vương Hạo nữa thì cảm giác đó mới biến mất.
Điều này làm cho Hồng Nhân nhớ lại về cảm giác nhìn vào mắt của những trưởng bối trong gia tộc của mình. Cha cũng nhưng các vị Thúc, Bá của hắn, những người đó đều có ánh mắt giống như là của Vương Hạo lúc này.
Điều này làm cho Hồng Nhân nhớ lại một điều được ghi trong quyển Võ giả sơ giai chú giải “Thiên nhãn, thiên nhĩ nhị thông: nhất lộ thông thiên địa nhân chi võ giả” nếu đúng như vậy thì việc này cũng chẳng có gì kỳ quái.
Bản thân Hồng Nhân chưa đạt được cấp bậc võ giả thì việc bị áp chế bởi những võ giả cũng là chuyện bình thường.
Gác lại những suy nghĩ này, Hồng Nhân cảm thấy vui mừng khi Vương Hạo đã bước vào con đường Võ giả. Tuy nhiên, bản thân hắn cũng cảm thấy có chút ghen tị với Vương Hạo nên đã nhủ thầm trong lòng nhất định trong thời gian ngắn tới cũng sẽ ráng tu luyện để có thể bước chân vào con đường Võ giả như là Vương Hạo.
Vương Hạo sau khi mở mắt bất ngờ làm cho Hồng Nhân gặp chút thiệt thòi thì cũng chỉ biết nhìn về phía của tên Nhân mập mạp mà cười khổ nói “mới đột phá nên tao chưa điều khiển được, xin lỗi nha” rồi sau đó cười hề hề.
“Không sao, tại tao quên điều này nên mới bị như vậy, mày khỏi xin lỗi tao đâu, dắt tao đi ăn mấy chục chầu là được rồi” nói xong thì một nụ cười nghe hết sức vô sỉ hiện lên trên gương mặt mập mạp của Hồng Nhân.
“Mày mơ đi, yếu nhớt không chịu nổi một cái nhìn mà giờ tính ăn vạ tao à?” Vương Hạo đáp lời.
“Trời cao a!.. Thiên lý đâu a!..” sau khi nói hai câu thì Hồng Nhân lại tiếp tục “làm người ta tan vỡ xong rồi chối bỏ trách nhiệm, thật không có thiên lý a!..”
“Thằng kia, tao chưa có làm gì mày a!” Vương Hạo cãi.
“Mày trừng mắt làm cho tâm hồn yếu đuối mỏng manh dễ vỡ của tao tan nát mà còn nói không làm gì tao hả? Tính chối bỏ trách nhiệm hả? Hả?” Hồng Nhân nhập vai mà khóc lóc kể lễ.
“Mày có tâm hồn yếu đuối mỏng manh dễ vỡ hả, tao mới biết a!” Vương Hạo cười mà nói “mày có mặt dày mày dạn, mỡ rỉnh mặt, tâm hồn đen tối thì có” sau đó cười ha hả.
“Mày được lắm, dám chửi tao, tao liều mạng với mày” Hồng Nhân thẹn quá hóa giận mà lao vào tính ăn thua đủ với Vương Hạo.
“Được, tao cũng muốn biết da mày dày, thịt mày béo đến đâu, xem võ giả cấp 1 như tao đập mày được không” Vương Hạo ha hả cười nói mà nhào đến Hồng Nhân.
Bất chợt loạn thành một đoàn, hai thằng nhào vào mà vật nhau như bọn trẻ con vật nhau ngoài đồng.
Sau một lát thì hai thằng cũng dừng tay, Hồng Nhân ha hả mà nói “mày hay thật, từ một thằng phế vật khi khảo nghiệm giờ lại là một võ giả cấp 1 rồi”.
“Tao cũng không biết như thế nào, mày nhìn nè” nói xong bàn tay của Vương Hạo chợt lật, Hỗn độn châu được cầm trong tay, rồi Vương Hạo từ từ cảm ứng thiên địa linh khí rồi thì xung quanh bày tay cầm lấy hỗn độn châu xuất hiện một tầng sáng mờ màu xanh, rồi tầng sáng này được rót vào trong Hỗn độn châu.
Sau khi Hỗn độn châu hấp thụ luồng linh khí màu xanh từ bàn tay của Vương Hạo thì từ từ biến đổi, từ màu sắc ban đầu là đen không phải đen kia mà chuyển biến thành màu xanh. Từ hỗn độn châu, nơi khắc linh văn hình chiếc lá phát ra tia sáng rồi thì từ đó một luồng khí tức sinh mệnh, khí tức đặc trưng của mộc linh khí, được phát ra.
Hỗn độn châu được một vầng sáng màu xanh bao xung quanh, khí tức sinh mệnh từ mộc linh khí không ngừng được tỏa ra làm cho Hồng Nhân nhìn thấy mà mắt miệng không thể khép lại mà kinh hãi.
“Bá, quá bá đạo, Hạo mày là người hả?” Hồng Nhân thất thố la lên.
“Nhỏ cái miệng lại dùm tao đi thằng mập kia, mày gặp quỷ hay gì mà hỏi tao câu đó?” Vương Hạo trả lời.
“Mày là quỷ chứ còn gì nữa, không chân nguyên thuộc tính mà giờ có thể sài được cả Mộc hệ rồi lúc trước là Hỏa hệ chân nguyên nữa chứ” Hồng Nhân nói với vẻ mặt không thể tin được.
“Tao nói mày nói nhỏ thôi” Vương Hạo ra dấu cho Hồng Nhân im lặng rồi nói tiếp “chưa đâu, còn nữa nè, cái này mới là quỷ nè” nói xong thì tay phải của Vương Hạo giơ lên, hỗn độn châu từ tay trái được nắm sang tay phải, do đã không rót mộc linh khí vào nữa nên giờ Hỗn độn châu lạ trở về hình dáng bình thường của nó, đen mà không phải đen trông vô cùng lạ mắt.
Khi tay phải nắm lấy Hỗn độ châu, Vương Hạo lại tiếp tục cảm ứng thiên địa linh khí rồi thì bàn tay phải lại như lúc nãy xuất hiện một tầng sáng mờ, nhưng khác là lần này lại là màu vàng nhạt, màu đặc trưng của kim hệ linh khí.
Sau khi rót luồng linh khí này vào trong Hỗn độn châu thì từ linh văn hình một cây kiếm trên Hỗn độn châu hấp thụ và làm Hỗn độn châu tỏa ra ánh sáng màu vàng chói mắt. Nhìn Hỗn độn châu lúc này giống như là một quả châu được đúc bằng vàng ròng.
Chưa hết kinh ngạc và sửng sốt với những gì đã xảy ra từ Vương Hạo. Hồng Nhân lại tiếp tục hoảng hốt rồi dụi dụi mắt như không tin vào những gì nhìn thấy trước mắt. Vương Hạo tụ tập Thổ hệ linh khí rồi Quang, Ám, Phong, Lôi linh khí mà quán chú vào trong viên Hỗn độn châu, làm cho Hỗn độn châu biên đổi lúc thì nhìn như một viên đất, lúc thì như một vầng mặt trời, lúc lại như một cái hố đen rồi thì lại biến thành một cơn lốc rồi lại như một quả cầu sét.
Sự kinh ngạc của Hồng Nhân được đẩy lên đến đỉnh điểm nhất là lúc Vương Hạo sử dụng Lôi hệ linh khí mà quán chú vào Hỗn độn châu, biến Hỗn độn châu thành một quả cầu phát ra tia sét, các tia sét quấn quanh mà kêu tí tách.
Sự kinh ngạc này không phải đến từ việc nhìn thấy Vương Hạo sử dụng các thuộc tính chân nguyên khác nhau mà là đến từ sâu thẩm trong linh hồn của Hồng Nhân. Điều này làm cho Hồng Nhân mất đi nhận thức về tên Vương Hạo bạn tốt của mình đang đứng bên cạnh, mà tâm trí như bị chìm vào trong một không gian mêng mông nào đó.
Hồng Nhân đứng bất động như trời chồng, điều này đã làm cho Vương Hạo hoảng hốt khi nhìn thấy sau khi đắc ý vì khu sử lôi hệ linh khí mà quay sang nhìn. Vương Hạo đi sang qua tính lay tỉnh Hồng Nhân thì bỗng nhiên thời gian, không gian như ngừng lại.
Hồng Nhân như đang bước đi trong một không gian mênh mông nào đó, một sự vô định đến từ sự mông lung của tinh thần.
-----------------------------------------------------------------------------------
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
12 Tháng mười, 2023 21:33
Xin chào quý thư hữu, tôi lại ngoi lên đăng tiếp chương 40 đây.
Hai zà !!!!! Nghĩ lại mình là con tác không có tâm nhất hệ mặt trời đó nhỉ, lặng hụp mấy tháng mới có một chương, quý thư hữu xin ủng hộ nhé!
22 Tháng ba, 2023 22:48
thực sự thì bị kẹt tại cảnh giới võ giả tầm hơn 13 tháng nay rồi, hiện tại cảnh giới võ giả cấp 1 đã đại viên mãn chuẩn bị trùng kích cảnh giới võ giả cấp 2.
Hy vọng chương 40 sẽ là một chương thực sự làm cho mọi người thích, tôi đang ấp ủ một đại chương 5000 chữ cho chương 40 này, hiện tại mới chỉ 3500 chữ, còn 1500 chữ nữa là sẽ hoàn thành.
Các bạn hãy chờ đợi nhé, cám ơn các đạo hữu đã theo dõi và ủng hộ bộ truyện.
06 Tháng năm, 2022 16:04
xin hỏi đạo hữu bây giờ đạo hữu đã đạt đến đẳng cấp tu luyện nào rồi
10 Tháng ba, 2022 10:27
lời thoại sao không để trong ngoặc đơn, đọc khó nhìn quá
08 Tháng hai, 2022 10:20
Nhất định sẽ có!
Bạn có thể góp ý tưởng về Thánh Gióng để mình tham khảo và xây dựng hình tượng nha. Nếu phù hợp mình xin được phép sử dụng cho bộ truyện của mình luôn.
Về Thánh Gióng mình sẽ xây dựng là một trong Tứ Bất Tử trấn giữ một phương thiên địa!
08 Tháng hai, 2022 10:12
Có thánh gióng không đạo hữu, pháp bảo là bách trượng trúc với thiết giáp mã
15 Tháng tám, 2021 20:40
Đánh máy sai, không đánh lại được bạn ạ! giờ phải chịu luôn
15 Tháng tám, 2021 02:44
cái tên truyện đã thấy sai chính tả rồi
02 Tháng tám, 2021 17:02
Nay đầu tháng 8, tự đặt mục tiêu cho mình là sẽ viết 10 chương trong tháng này và kết thúc Quyển 1 Nam Châu Thành.
Chương 38 đã được cập nhật, mời quý đại hữu cùng đọc và để lại bình luận nhé!
27 Tháng bảy, 2021 16:43
Chương 37 đã được cập nhật, mời quý đạo hữu cùng đọc và bình luận giúp cho con tác là tui thêm động lực để viết và nếu có ý tưởng gì xin góp ý nhé!
25 Tháng bảy, 2021 20:28
thứ lỗi thứ lỗi bác ơi, đang cố gắng!
25 Tháng bảy, 2021 08:23
mất tích luôn rồi nè, tuần 2 chương đâu
19 Tháng bảy, 2021 15:34
Giãn cách xã hội nên mình có rất nhiều thời gian, hy vọng sẽ gửi đến các bạn đọc một tuần 2 chương.
19 Tháng bảy, 2021 11:47
Hôm nay lên chương nha quý vị, trong khoản từ 12h đến 13h mình sẽ lên chương mới. Quý vị đón theo dõi nhá!
Hứa rằng cố gắng viết để thứ 6 lên chương nhưng trễ hẹn hoài, thành thật xin lỗi quý đọc giả!
18 Tháng sáu, 2021 17:01
Truyện mình viết vì lấy hệ thống của Việt Nam nên đôi khi mang nhiều tính giải thích làm cho tình tiết truyện nó không đi lên cao trào nhanh được.
Các chương đầu mình cố gắng giải thích hệ thống thế giới cho đầy đủ để các bạn từ trước chưa đọc truyện Huyền huyễn có thể hiểu được vì vậy có hơi dài dòng.
Cám ơn bạn đã ủng hộ truyện nha, có thể góp ý cho mình thêm về các ý tưởng và nội dung nhé!
28 Tháng ba, 2021 11:21
Sẽ có, mạch truyện sẽ có xuất hiện các tộc, họ lớn của người Việt. Nói chung là tại mình tham quá, nên đưa vào nhiều chi tiết làm cho mạch truyện không có đánh đấm nhiều.
Cám ơn bạn đã chia sẻ.
20 Tháng ba, 2021 02:21
Đã như tác giả nguyện ý làm tự hào người Việt nói chung, truyện Việt nói riêng, tôi đương nhiên nhiệt liệt ủng hộ. Nhiều người lầm tưởng dùng tiếng Hán Việt làm mất đi tinh thần Việt thì tầm nhìn toàn cục có vẻ nông cạn. Văn bản chính thống của Việt Nam hiện tại toàn phần dùng từ Hán Việt. Nói và dùng từ Hán Việt làm phong phú thêm văn hành phong hóa của tộc Việt. Lời nói là như vậy. Ai hiểu được thì tốt.
Khuyến thỉnh tác giả cho thêm họ Lý vào , đây là dòng họ lớn làm rạng danh người Việt.
23 Tháng bảy, 2020 16:22
Bác rút ngắn cái giới thiệu được ko, chưa gì vừa mới vô đọc mà muốn rút rồi
21 Tháng sáu, 2019 22:32
Nói thật cho tác giả biết để có thêm động lực đi các chiến hữu!
Truyện này có hay không?
16 Tháng tư, 2018 18:50
Cái này đúng là đứng về chủ nghĩa dân tộc thì không nói lại dc.
13 Tháng tư, 2018 22:54
Thì với mỗi người một góc độ nhìn nên mình cũng không bác bỏ hay là tán thành.
Có lẽ mình là người có chủ nghĩa dân tộc cực đoan chăng :D
Cám ơn bạn đã góp ý và mong bạn tiếp tục ủng hộ truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ nhé!
13 Tháng tư, 2018 16:52
Nhiều cái nói nhưng đánh Điện thoại không nói nhiều được với tớ đang làm móng. Dừng vậy!
13 Tháng tư, 2018 16:49
Còn về nhân chủng học thì Người thái kinh ... ban đầu là chủng mongoloit đông á với nguoi ondonediab lần kết hợp thứ nhất ra chủng a chủng a một lần người kết hợp với chủng indonedian lần 2 ra người thái việt... càng lại thấy từ Trung. Hiện nay chưa có luận cứ nào chứng minh văn hoa Trung hoa nguồn gốc từ văn hoá việt cả. Trong văn hoá chỉ có từ tiếp thu và đồng biến tiếp biến văn hoá...
13 Tháng tư, 2018 16:29
Trung quốc hấp thu 1 phần văn hoá Các tộc người Bách Việt thời điểm nhà Hán xâm lược nhà Triệu năm 111 TCN và theo mốc lịch sử của các nhà Văn Hoá Việt thì đây mới là thời điểm Việt Nam bắt đầu bị đô hộ ngàn năm không phải thời an Dương Vương. Và vùng đất từ động đình hồ ven bờ sông Dương Tử trở thành kho lúa của Trung Quốc. Hay bay giờ gọi là vùng Giang Nam Và do khí hậu thời tiết ảnh hưởng đến trồng trọt. Mà trồng trọt là gốc nên người Trung Hoa bắt đầu sử dụng lịch Âm Dương do Người bách việt tạo ra.Dĩ nhiên có bằng chứng nếu bạn học sâu môn cơ sở vhvn sẽ biết. Không nói đi đâu xa giống như sự phân biệt bắc và nam của người Việt thì bản thân Trung Quốc cũng lấy sông Dương Tử phân chia ranh giới hay gọi là người Phương Bắc và người Phương Nam. Nếu đọc truyện trung nhiêu bạn sẽ thấy sự phân biệt trong ngoại hình tính cách khi nói đến. Và thứ 2 là giọng nói: trung Quốc có nhiều vùng nhưng 2 vùng có tiếng nói phân biệt sâu là Quan Thoai và Quảng Tây. Và phát âm Quảng Tây nó tương đong một phần phát âm hán việt của người Việt
13 Tháng tư, 2018 16:11
Còn nhiều cái để nói nhưng đánh bằng điện thoại hạn chế quá.
BÌNH LUẬN FACEBOOK