• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

TIẾU NGẠO HOÀNG VŨ
#tieungaohoangvu #ngoctrungngon #qeuyuan
Quyển 1: Nam Châu Thành
Chương 26 - Gắng kết số phận, ta và ngươi.

Khi dùng thần nội thị thuật để quan sát viên niệm châu lúc vừa rồi và vận dụng thần niệm để quan sát những văn tự được ghi trên niệm châu thì Vương Hạo đã vô cùng kích động. Những gì ghi trên đó không chỉ là một bộ Đế Hoàng Chân Kinh như là Ngạo Bạch đã nói mà còn có rất rất nhiều thứ khác nữa. Trên đó ghi khắc đầy đủ mọi phương diện từ luyện đan, luyện dược, luyện khí, chế phù, trận pháp,… những gì ghi trên giống như là một một quyển bách khoa toàn thư vậy.

Phấn khích lúc đầu bao nhiêu khi thấy những thông tin ghi khắc trên niệm châu thì Vương Hạo lại cảm thấy ưu sầu bấy nhiêu. Dùng thần niệm để quan sát thì trên viên niệm châu này có khắc hơn trăm vạn chữ. Cho dù bản thân Vương Hạo có khả năng ghi nhớ siêu phàm đến mức độ nào đi chăng nữa thì việc nhớ hết tất cả những văn tự trên viên Niệm châu này cũng là một việc vô cùng khó khăn đối với hắn hiện tại.

Cổ nhân nói người cốt quý nhất chính là hiểu rõ bản thân mình, vì vậy Vương Hạo cứ thở dài không thôi.

Sau khi hồi tưởng, lúc này, suy nghĩ của Vương Hạo cũng biến đổi nhanh chóng, sau một lúc thì cũng cất tiếng nói, lời nói có vẻ nịnh nọt, vì theo như quan sát nãy giờ thì con rồng có tên Ngạo Bạch này có vẻ như thích được người khác tâng bốc, vì vậy Vương Hạo mới nói:

“Ngạo Bạch đại ca, giờ thì ta làm sao có thể rời khỏi không gian này đây?”

Nghe Vương Hạo gọi mình là đại ca thì Ngạo Bạch lúc đầu là sửng sốt, không ngờ tên này cũng biết ăn nói quá, dù sao hắn cũng lớn hơn tên nhóc này rất nhiều mà. Nhưng khi nghĩ lại thì không đúng, dù sao chủ nhân cũng đã từng nói với hắn là phải gọi người này là thiếu chủ, cho nên Ngạo Bạch cũng khách khách khí khí mà trả lời.

“Không dám nhận làm đại ca của ngươi, dù thế nào thì ngươi cũng là thiếu chủ của ta.”

“Không sao, ngươi lớn hơn ta, ta gọi ngươi một tiếng đại ca cũng là hợp lý.” Vương Hạo thấy đối phương như vậy thì cũng hòa nhã mà nói.

“Được rồi, thiếu chủ ngươi muốn gọi ta sao thì gọi, còn việc muốn rời không gian này thì rất đơn giản, chỉ cần thiếu chủ muốn rời đi thì nói ta sẽ đưa người đi ra ngoài, còn khi nào muốn vào trong không gian này thì chỉ cần thả thần niệm vào, ta sẽ đưa người vào, sau này khi cảnh giới của thiếu chủ đề cao thì việc ra vào không gian này chỉ cần dụng thần niệm là được.”

“Ta ở trong không gian này lâu như vậy, có ảnh hưởng gì hay không?” Vương Hạo thắc mắc hỏi một câu.

“Không có việc gì, bởi đây chính là một không gian độc lập được tạo ra bên trong Tạo Hóa châu, vì vậy thời gian trong này chỉ bằng một phần trăm ngoại giới mà thôi. Tức là khi người ở trong này một trăm ngày thì ngoại giới mới chỉ qua một ngày mà thôi.” Ngạo Bạch giải thích.

“Không gian này có thể thần kỳ như vậy à? Nếu như ta tu luyện ở đây thì không phải tốc độ nâng cao tu vị sẽ gấp trăm lần ngoại giới hay sao?” Vương Hạo vui mừng nhưng cũng nghi hoặc mà nói.

“Tất nhiên là đúng như vậy rồi, nhưng không có gì là tốt toàn diện cả đâu. Không gian này tuy thần diệu nhưng với tu vị của thiếu chủ người thì chỉ có thể ở trong này khoảng một hai canh giờ ngoại giới đã là nhiều lắm rồi” Ngạo Bạch trả lời.

“Tại Sao?” Vương Hạo hỏi lý do.

“Không gian này được khỏi động nhờ vào thần niệm, nếu thần niệm cường đại thì thời gian duy trì không gian sẽ được lâu hơn. Với tu vị của thiếu chủ người hiện tại thì cùng lắm là có thể sử dụng không gian này hơn một canh giờ ngoại giới, tức là khoảng bảy ngày trong không gian này” Ngạo Bạch giải thích.

“Bảy ngày trong không gian này, như vậy thì khi thần niệm của ta tăng tiến thì thời gian ta có thể trong không gian này càng nhiều. Như vậy thì cũng thật nghịch thiên a.” Vương Hạo cảm thán nói.

“Tất nhiên, nhưng thiếu chủ người cũng cần biết, thời gian bên trong này tuy độc lập với không gian bên ngoài nhưng vẫn được tính là thời gian. Thiếu chủ ở trong đây thì thọ nguyên của người vẫn sẽ trôi qua chứ không phải là nó dừng lại theo không gian bên ngoài, tuy vậy nhưng thời gian đó cũng chỉ bằng một phần mười với thời gian thiếu chủ ở ngoại giới mà thôi.” Ngạo Bạch sau khi cân nhắc thì nói ra điều này.

Nghe Ngạo Bạch nói thì Vương Hạo tỏ ra vô cùng hưng phấn, nói như vậy thì đối với hắn không phải là sẽ có thời gian tu luyện gấp trăm lần người thường hay sao. Đây quả thực là một việc tốt vô cùng a.

Nhìn thấy sự hưng phấn trên khuôn mặt của Vương Hạo, Ngạo Bạch cũng không khỏi cười khẽ “tên này vẫn cũng chỉ là một tên nhóc a!”

Vương Hạo sau một hồi hưng phấn thì như đã nhận thấy mình hơi thất thố liền bình tĩnh trở lại, việc tốt thì không thể nào đến một cách tự nhiên được, suy nghĩ thì cũng rụt rè mà hỏi Ngạo Bạch:

“Ngạo Bạch đại ca, ta có cần phải làm gì khác không, tại sao lại có chuyện tốt như vậy như không đến bên ta được chứ?”

“Ha ha, thiếu chủ của ta ơi, ta cũng không biết sẽ tốt như thế nào, nhưng theo như lời của chủ nhân lúc trước thì ta chỉ cần đi theo thiếu chủ ngươi, giúp đỡ cho ngươi là được rồi, còn những chuyện khác thì cứ để tự nhiên đi ha!” Ngạo bạch cười ha hả mà nói.

“Theo giúp đỡ ta, ngươi trong không gian này thì làm sao có thể giúp đỡ được ta điều gì cơ chứ” Vương Hạo cảm thán nói.

“Ha ha, không nghĩ đến điều này làm ngươi phiền muộn a. Ai nói ta không thể ra ngoài cái không gian này được chứ?” Ngạo Bạch vui vẻ nói.

“Ngạo Bạch đại ca, ngươi có thể ra bên ngoài được à?” Vương Hạo nghi hoặc hỏi.

“Tất nhiên, ta chỉ là thể linh hồn, hiện tại phong ấn đã được hóa giải rồi thì ta có thể tự do, muốn đi đâu thì đi, chỉ cần không rời quá xa Tạo Hóa châu này là được” Ngạo Bạch ngạo nghễ nói.

“Thể linh hồn?” Vương Hạo nghi hoặc hỏi.

“Đúng vậy, ta được sinh ra bởi chính Tạo Hóa Châu, nói cách khác ta chính là linh hồn của Tạo Hóa Châu” Ngạo Bạch nói.

Nghe Ngạo Bạch nói thì Vương Hạo như nhớ tới cái gì đó, trầm ngâm chốc thì mắt ánh lên vẻ không thể tin được mà hô to hai tiếng “Khí linh”, chẳng lẽ con rồng này chính là Khí linh trong truyền thuyết hay sao?

Ngạo Bạch nghe Vương Hạo nói thì cũng giật mình, tên nhóc này kiến thức cũng không tệ a!

“Đúng vậy, ta chính là khí linh của Tạo Hóa Châu” Ngạo Bạch nói.

Vương Hạo như không tin vào tai mình khi nghe Ngạo Bạch nói. Trong điển tịch hắn đã từng đọc có nói chỉ có thần bảo mới có thể có được khí linh, và thần bảo chỉ là những bảo vật tồn tại trong truyền thuyết, có ghi chép rằng uy năng của thần bảo có thể thay trời đổi đất, quyền năng vô lượng.

Lần gần nhất thần khí được cho là thần bảo xuất hiện chính là Kim Qui Liên Châu Thần Nỏ của Thục Phán An Dương Vương, tương truyền món thần bảo này được Kim Qui Thần Vương ban cho. Nhưng sau khi Thục Phán An Dương Vương cùng Cổ Loa Thánh Thành biến mất sau một đêm một cách bí ẩn thì món thần bảo này cũng biến mất theo. Hiện tại, đối với thế nhân thì thần bảo chẳng qua chỉ là một món bảo vật trong truyền thuyết, bởi chính Kim Qui Liên Châu Thần Nỏ kia sau khi được vô số bậc đại năng phân tích thì đều thống nhất xác định rằng đó chỉ là một món thứ thần bảo, mặc dù chỉ là thứ thần bảo nhưng chỉ cần nỏ này bắn ra một phát thì không cần tên nhưng vẫn sẽ có hàng vạn mũi tên được phát ra, vì vậy trong trận chiến với quân của Hiên Viên Quốc, Thục Phán An Dương Vương có thể dành thắng lợi chính là nhờ vào Kim Qui Liên Châu Thần Nỏ này. Qua đó có thể thấy được nếu như là thần bảo chân chính sẽ có được sức mạnh to lớn như thế nào. Nhưng trong hơn vạn năm qua thần bảo chưa từng được ghi nhận đã xuất hiện, hoặc có thể đã
xuất hiện nhưng không ai biết được.

Thấy vẻ mặt tâm tình bất định của Vương Hạo khi nghe mình nói thì Ngạo bạch như hiểu được cất tiếng:

“Ngươi không cần phải đoán già đoán non làm gì, Tạo Hóa Châu thật sự là một món thần bảo. Nhưng với thực lực hiện tại của người thì đừng hy vọng nhiều, trong tay ngươi nó không khác gì một món bảo khí bình thường cả.”

Nghe Ngạo Bạch nói mà tâm tình của Vương Hạo đang thật sự kích động vì cầm trong tay một món thần bảo lại rót một cái bịch xuống, lấy ánh mắt ngơ ngác mà nhìn Ngạo Bạch.

Thấy như vậy Ngạo Bạch đột nhiên cười ha hả, thân rồng uống lượng không ngừng.

“Tên ngốc nhà ngươi, mới tí tuổi đầu, tu vi thì mới bước vào võ giả cấp 1, ngươi nghĩ rằng đủ khả năng sử dụng thần bảo hay sao? Nếu cứ cầm thần bảo trong tay là có thể sử dụng được thần bảo thì đó không còn là thần bảo nữa rồi!” Ngạo Bạch vừa cười vừa nói với vẻ châm chọc.

Nghe Ngạo Bạch nói như vậy, Vương Hạo như chợt bừng tỉnh, đúng như vậy, cũng giống như việc một đứa trẻ ba tuổi mới chập chững biết đi mà đưa cho nó một thanh đao bén thì nó sao có thể sử dụng được, thậm chí có thể làm hại bản thân của nó vì sử dụng thanh đao đó nữa.

Nghĩ như vậy, Vương Hạo ổn định tâm tình mà nhìn về phía Ngạo Bạch rồi đột nhiên thi lễ với nó, Vương Hạo vòng tay thi lễ, cuối đầu thật sâu với Ngạo Bạch mà nói: “Tiểu đệ trẻ người non dạ, mong Ngạo Bạch đại ca chỉ dạy thêm.”

Tình cảnh bỗng nhiên thay đổi, Ngạo Bạch cũng không biết nói gì hơn, thân rồng bất động trong giây lát thì cũng bình thường trở lại, lúc này giọng nói của nó tỏ ra hòa ái hơn rất là nhiều.

“Không cần phải làm như vậy, dù sao số mệnh cũng gắn kết ta với thiếu chủ ngươi vào một chổ rồi. Được rồi, từ nay thiếu chủ ngươi sẽ là chủ nhân mới của ta, chúng ta cùng nhau cố gắng, ta sẽ hết lòng hết sức vì chủ nhân ngươi.”

Vương Hạo nghe Ngạo Bạch nói thì sững người, cái gì là số mệnh gắng kết? Cái gì mà chủ nhân? Thắc mắc hỏi Ngạo Bạch.

Ngạo Bạch không khỏi ngẩn ngơ với câu hỏi của Vương Hạo, Ngạo Bạch thật sự không ngờ rằng tên này không biết gì thật. Chỉ lắc đầu mà nói, Chủ nhân ơi, ngài thật sự đùa với con như vậy sao? Vương Hạo nhìn thấy dường như tên Ngạo Bạch này đang khóc thì phải. Bất ngờ trời đất như xoay chuyển, Vương Hạo thấy mình vẫn đang ngồi xếp bằng ở trên giường, tay trái đang cầm hỗn độn châu, đột nhiên Hỗn độn châu rời tay rơi xuống sàn nhà kêu một tiếng cộp, tiếng động này làm cho Vương Hạo choàng tỉnh dậy, mở mắt ra nhìn xung quanh, giống như không tin vào mắt mình, miệng lẩm bẩm hai tiếng “Ngạo Bạch”.

Đối với sự việc mới vừa xảy ra, Vương Hạo lập tức cảm thấy trong lòng sinh ra rất nhiều sự nghi hoặc, nếu như không tồn tại viên niệm châu trong đầu của mình thì có lẽ Vương Hạo sẽ không tin rằng chuyện xảy ra là sự thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NgocTrungNgon
12 Tháng mười, 2023 21:33
Xin chào quý thư hữu, tôi lại ngoi lên đăng tiếp chương 40 đây. Hai zà !!!!! Nghĩ lại mình là con tác không có tâm nhất hệ mặt trời đó nhỉ, lặng hụp mấy tháng mới có một chương, quý thư hữu xin ủng hộ nhé!
sandking913
22 Tháng ba, 2023 22:48
thực sự thì bị kẹt tại cảnh giới võ giả tầm hơn 13 tháng nay rồi, hiện tại cảnh giới võ giả cấp 1 đã đại viên mãn chuẩn bị trùng kích cảnh giới võ giả cấp 2. Hy vọng chương 40 sẽ là một chương thực sự làm cho mọi người thích, tôi đang ấp ủ một đại chương 5000 chữ cho chương 40 này, hiện tại mới chỉ 3500 chữ, còn 1500 chữ nữa là sẽ hoàn thành. Các bạn hãy chờ đợi nhé, cám ơn các đạo hữu đã theo dõi và ủng hộ bộ truyện.
tàng thư viện 1
06 Tháng năm, 2022 16:04
xin hỏi đạo hữu bây giờ đạo hữu đã đạt đến đẳng cấp tu luyện nào rồi
hac_bach_de_vuong
10 Tháng ba, 2022 10:27
lời thoại sao không để trong ngoặc đơn, đọc khó nhìn quá
sandking913
08 Tháng hai, 2022 10:20
Nhất định sẽ có! Bạn có thể góp ý tưởng về Thánh Gióng để mình tham khảo và xây dựng hình tượng nha. Nếu phù hợp mình xin được phép sử dụng cho bộ truyện của mình luôn. Về Thánh Gióng mình sẽ xây dựng là một trong Tứ Bất Tử trấn giữ một phương thiên địa!
Gleovia
08 Tháng hai, 2022 10:12
Có thánh gióng không đạo hữu, pháp bảo là bách trượng trúc với thiết giáp mã
sandking913
15 Tháng tám, 2021 20:40
Đánh máy sai, không đánh lại được bạn ạ! giờ phải chịu luôn
nhacvu142
15 Tháng tám, 2021 02:44
cái tên truyện đã thấy sai chính tả rồi
sandking913
02 Tháng tám, 2021 17:02
Nay đầu tháng 8, tự đặt mục tiêu cho mình là sẽ viết 10 chương trong tháng này và kết thúc Quyển 1 Nam Châu Thành. Chương 38 đã được cập nhật, mời quý đại hữu cùng đọc và để lại bình luận nhé!
sandking913
27 Tháng bảy, 2021 16:43
Chương 37 đã được cập nhật, mời quý đạo hữu cùng đọc và bình luận giúp cho con tác là tui thêm động lực để viết và nếu có ý tưởng gì xin góp ý nhé!
sandking913
25 Tháng bảy, 2021 20:28
thứ lỗi thứ lỗi bác ơi, đang cố gắng!
lehoan
25 Tháng bảy, 2021 08:23
mất tích luôn rồi nè, tuần 2 chương đâu
sandking913
19 Tháng bảy, 2021 15:34
Giãn cách xã hội nên mình có rất nhiều thời gian, hy vọng sẽ gửi đến các bạn đọc một tuần 2 chương.
sandking913
19 Tháng bảy, 2021 11:47
Hôm nay lên chương nha quý vị, trong khoản từ 12h đến 13h mình sẽ lên chương mới. Quý vị đón theo dõi nhá! Hứa rằng cố gắng viết để thứ 6 lên chương nhưng trễ hẹn hoài, thành thật xin lỗi quý đọc giả!
sandking913
18 Tháng sáu, 2021 17:01
Truyện mình viết vì lấy hệ thống của Việt Nam nên đôi khi mang nhiều tính giải thích làm cho tình tiết truyện nó không đi lên cao trào nhanh được. Các chương đầu mình cố gắng giải thích hệ thống thế giới cho đầy đủ để các bạn từ trước chưa đọc truyện Huyền huyễn có thể hiểu được vì vậy có hơi dài dòng. Cám ơn bạn đã ủng hộ truyện nha, có thể góp ý cho mình thêm về các ý tưởng và nội dung nhé!
sandking913
28 Tháng ba, 2021 11:21
Sẽ có, mạch truyện sẽ có xuất hiện các tộc, họ lớn của người Việt. Nói chung là tại mình tham quá, nên đưa vào nhiều chi tiết làm cho mạch truyện không có đánh đấm nhiều. Cám ơn bạn đã chia sẻ.
ttgvtn
20 Tháng ba, 2021 02:21
Đã như tác giả nguyện ý làm tự hào người Việt nói chung, truyện Việt nói riêng, tôi đương nhiên nhiệt liệt ủng hộ. Nhiều người lầm tưởng dùng tiếng Hán Việt làm mất đi tinh thần Việt thì tầm nhìn toàn cục có vẻ nông cạn. Văn bản chính thống của Việt Nam hiện tại toàn phần dùng từ Hán Việt. Nói và dùng từ Hán Việt làm phong phú thêm văn hành phong hóa của tộc Việt. Lời nói là như vậy. Ai hiểu được thì tốt. Khuyến thỉnh tác giả cho thêm họ Lý vào , đây là dòng họ lớn làm rạng danh người Việt.
hac_bach_de_vuong
23 Tháng bảy, 2020 16:22
Bác rút ngắn cái giới thiệu được ko, chưa gì vừa mới vô đọc mà muốn rút rồi
sandking913
21 Tháng sáu, 2019 22:32
Nói thật cho tác giả biết để có thêm động lực đi các chiến hữu! Truyện này có hay không?
lacmaitrang
16 Tháng tư, 2018 18:50
Cái này đúng là đứng về chủ nghĩa dân tộc thì không nói lại dc.
sandking913
13 Tháng tư, 2018 22:54
Thì với mỗi người một góc độ nhìn nên mình cũng không bác bỏ hay là tán thành. Có lẽ mình là người có chủ nghĩa dân tộc cực đoan chăng :D Cám ơn bạn đã góp ý và mong bạn tiếp tục ủng hộ truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ nhé!
lacmaitrang
13 Tháng tư, 2018 16:52
Nhiều cái nói nhưng đánh Điện thoại không nói nhiều được với tớ đang làm móng. Dừng vậy!
lacmaitrang
13 Tháng tư, 2018 16:49
Còn về nhân chủng học thì Người thái kinh ... ban đầu là chủng mongoloit đông á với nguoi ondonediab lần kết hợp thứ nhất ra chủng a chủng a một lần người kết hợp với chủng indonedian lần 2 ra người thái việt... càng lại thấy từ Trung. Hiện nay chưa có luận cứ nào chứng minh văn hoa Trung hoa nguồn gốc từ văn hoá việt cả. Trong văn hoá chỉ có từ tiếp thu và đồng biến tiếp biến văn hoá...
lacmaitrang
13 Tháng tư, 2018 16:29
Trung quốc hấp thu 1 phần văn hoá Các tộc người Bách Việt thời điểm nhà Hán xâm lược nhà Triệu năm 111 TCN và theo mốc lịch sử của các nhà Văn Hoá Việt thì đây mới là thời điểm Việt Nam bắt đầu bị đô hộ ngàn năm không phải thời an Dương Vương. Và vùng đất từ động đình hồ ven bờ sông Dương Tử trở thành kho lúa của Trung Quốc. Hay bay giờ gọi là vùng Giang Nam Và do khí hậu thời tiết ảnh hưởng đến trồng trọt. Mà trồng trọt là gốc nên người Trung Hoa bắt đầu sử dụng lịch Âm Dương do Người bách việt tạo ra.Dĩ nhiên có bằng chứng nếu bạn học sâu môn cơ sở vhvn sẽ biết. Không nói đi đâu xa giống như sự phân biệt bắc và nam của người Việt thì bản thân Trung Quốc cũng lấy sông Dương Tử phân chia ranh giới hay gọi là người Phương Bắc và người Phương Nam. Nếu đọc truyện trung nhiêu bạn sẽ thấy sự phân biệt trong ngoại hình tính cách khi nói đến. Và thứ 2 là giọng nói: trung Quốc có nhiều vùng nhưng 2 vùng có tiếng nói phân biệt sâu là Quan Thoai và Quảng Tây. Và phát âm Quảng Tây nó tương đong một phần phát âm hán việt của người Việt
lacmaitrang
13 Tháng tư, 2018 16:11
Còn nhiều cái để nói nhưng đánh bằng điện thoại hạn chế quá.
BÌNH LUẬN FACEBOOK