Lúc này người diễn thuyết sách lược của tập đoàn Thánh Hằng đã lên bục trình bày.
Đó là một cậu nhóc chừng mười sáu bảy tuổi, trông mi thanh mục tú dáng dấp thật đúng kiểu một chuyên gia, hắn mặc một bộ âu phục trắng trên cổ gắn trên một cái nơ xinh đẹp, bước đi tới trên bục, có vẻ hơi luống cuống, tay chân dường như không tìm được chổ để, nhịn không được nuốt nước bọt và có thể nói là nói không ra lời.
Phía bên dưới bắt đầu ồn ào.
“Có thể bắt đầu được chưa, không được thì mau đổi người đi”.
“Cái gì thế này, để cho thằng nhóc con lên bục diễn thuyết, rõ rằng là không xem trọng ai mà.”
“Được rồi, đừng hù người ta nữa, không thì đã để cho đứa ba tuổi lên bục là đã nể mặt rồi.”
“Nhanh bắt đầu đi!”
“Đi xuống đi!”
“hừ ....”
Thấy rõ trên trán chàng đẹp trai thoát ra những giọt mồ hôi to như hạt đậu.
Tử Tân cao giọng nói:” Tát Lãng, cứ bình tĩnh!” tiếng nói này tuy bị trộn lẫn trong những tiếng ồn ào nhưng vẫn rõ ràng truyền đến, rốt cuộc át đi những tiếng ồn ào của mọi người.
Tất cả những người tới đây tham dự hôm này đều rất có bản lĩnh, khi nghe được tiếng nói này của Tử Tân thì rất nhiều người có hơi ngạc nhiên và bắt đầu chú ý đánh giá đám người Tử Tân mang đến.
Nghe tiếng quát của Tử Tân, anh chàng đẹp trai Tát Lãng đó liền chắp hai tay, trầm giọng niệm chú, chỉ vài câu ngắn ngủi thì thần sắc đã bình tĩnh trở lại, ngẩng đầu ưỡn ngực, cất giọng :” Thưa các vị khách tôn kính và Triệu tổng, hôm nay tôi đảm nhiệm làm đại biểu cho tập đoàn Thánh Hằng diễn thuyết về sách lược của công ty.”
Thất Tát Lãng bắt đầu diễn thuyết, những người dưới bục liền im miệng, bày ra bộ dáng nghe thật chăm chú.
“ Bản công ty đã nhằm vào sự đặc sắc tại sơn trang của Triệu tiên sinh, cùng với chủ đề sẵn có và đề ra sách lược mang tên ‘Mộng Hyễn Tam Thiên Giới’! Chủ để nhằm tăng thêm sự khủng bố rùng rợn của sơn trang, thêm vào mỗi tầng, lồng vào khái niệm hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai(từ đau khổ đến sung sướng), làm cho mỗi người khách đến đây đều sẽ lưu luyến không muốn về.
“Đầu tiên, chúng ta cần để sơn trang tiến hành sắp xếp lại, thay đổi sự khủng bố bên ngoài đơn sơ vốn có của nó, mà thông qua pháp trận, chú thuật, bố trí cho cả sơn trang thật đẹp như tiên cảnh, khiến cho khách khi lần đầu đến sơn trang, tâm thâm vui vẻ, cẩm thấy cho dù không có quỷ quái như trong truyền thuyết, cũng không uổng chuyến đi này. Lúc này tương phản lấy tâm lý chênh lệnh khi ban đêm gặp quỷ, hình thành cảm giác rùng rợn càng lớn. Đây là khái niệm về ảnh tượng hiệu quả chúng ta thiết kế, các vị thỉnh xem.
Tát Lãng giơ tay từ trong tay áo bắn ra một đạo bạch quang, bạch quang khi rơi xuống liền hình thành một sơn trang thu nhỏ.
Cả chỉnh thể phong cách kiến trúc sơn trang không thay đổi nhưng phong cảnh thiết kế thi ngược lại được điều chỉnh làm lớn biên độ, từng đám hoa tươi, ánh sáng màu lung linh, khắp nơi bay đấy bông tuyết hoa lệ, lại có chùm sáng từ những đám mây rực rỡ trên bầu trời rơi vào trên thác nước, chỉ thẳng xuống ví trí chính giữa hồ và bắn tung tóe của suối phun đan vào nhau, mảnh sáng và hoa nước cùng bay múa, lại có tầng tầng khói mây man mác bảy màu giữa bầu trời bay lại hoặc là rơi trên mái hiên hoặc là chảy xuống con kênh hoặc bay lơ thơ trên cây cỏ, chính thật giống như tiên cảnh.
“Quay về chủ đề rùng rợn cũ, chúng ta lấy đại ngục la sát quỷ thay thế cho quỷ hồn bình thường, làm cho cảm giác của khách càng tăng thêm sự sợ hãi.”
Tát Lãng vừa nói rồi trầm giọng đọc chú ngữ, trước người liền hiện cảnh mặt đất âm u lơ lững, giống như gợn sóng bập bềnh, đột nhiên một tiếng gầm nhẹ, một con độc giác ác quỷ đen mơ hồ từ trong âm u nhảy ra.
Chỉ thấy ác quỷ này thân cao chưa đến nửa mét, tứ chi thật nhỏ, đầu lớn, đuôi dài, mặt mày xấu xí hung ác, nanh vuốt có hàn quang lấp lánh tựa như tùy thời có thể tìm người mà ăn.
Những pháp sư ở đây đa số là lần đầu tiên thấy được giáo pháp thất truyền, không khỏi thì thầm tranh luận.
“Địa ngục la sát quỷ tổng cộng có một ngàn tám trăm loại, chúng ta sẽ định kỳ thay đổi, cho dù là khách đến lần thứ hai cũng sẽ không gặp lại cùng một ác quỷ.”
“Đương nhiên sự sợ hãi ngắn ngủi chỉ là khởi đầu, giống như món điểm tâm trong bữa tiệc lớn. Khách hàng bị sợ hãi sẽ được chúng ta chỉ huy ác quỷ có ý thức tiến vào phía sau viện, trong lúc này, công ty chúng ta sẽ sắp xếp Cực Lạc Kim Cương Diệu Cảnh, trong ảo cảnh này, khách hàng sẽ cảm nhận được mộng đẹp thành sự thật, có cảm giác vui sướng hơn nữa trong sự sung sướng mà tiến vào ảo mộng xinh đẹp, để kết thúc cảnh mạo hiểm này.”
Khi Tát Lãng nói rơi vào mộng đẹp thì chợt thấy một người đứng lên, lớn giọng nói:”Uy, đợi chút, tiều tử, ngươi không phải là lừa gạt người ngoài nghề sao.” Người nói chính là Ngư Thuần Băng.
Tát Lãng thấy đó là một tiểu mỹ nữ trẻ tuổi lên tiếng chất vấn, khuôn mặt trắng nỏn hơi đỏ lên một chút, có vẻ rất xấu hổ, nhẹ giọng hỏi:”Vị tiểu muội này có nghi vần gì sao?”
“ Ít lôi kéo nhận làm quen đi, ai là tiểu muội của ngươi hả?”
“À, vậy vị nữ đạo trưởng này..”
“ Mắt ngươi bị làm sao mà nhìn ta thành đạo sĩ hả?”
“Vậy vị nữ sĩ này đối với sự diễn thuyết của tôi có gì không hiểu sao?”
Tiểu con lừa ngốc rất có hàm dưỡng.
Trong lòng Ngư Thuần Băng nói thầm còn ngoài miệng lại nói:”Uy, tiểu tử, ta hỏi ngươi, ngươi vừa nói là pháp trận, vừa bố trí cái gì mà Kim Cương Cực Diệu Lạc Cảnh..”
“Là Kim Cương Cực Lạc Diệu cảnh..”
“không khác lắm dù sao những cái này đều cần được pháp sư duy trì hơn nữa sẽ không chỉ là một pháp sư. Chẳng lẽ các ngươi phải phái sáy bảy người pháp sư ở phục vụ thường trú ở sơn trang chắc? Hắc hắc, Triệu lão bản kiếm được chút tiền thì không đủ để trả cho mấy pháp sư phục vụ thường trú.”
”Không cần nhiều như vậy đâu, chỉ cần tổng cộng ba vị pháp sư để duy trì đây cũng là vì an toàn của sơn trang, hơn nữa phí dụng cho pháp sư đều bao gồm phí dụng ban đầu khi thương lượng định ra, sẽ không đắt hơn so với quy công ty mướn quỷ mà chỉ có rẻ hơn!”
Ngư Thuần Băng trợn mắt nói:” Tốt! Không phải là mướn ba pháp sư à? Chẳng lẽ sẽ so với mướn quỷ đắt hơn, lừa ai vậy?”
Tát Lãng bình tĩnh nói:”Nếu nữ sĩ không tin, có thể so sánh tỉ mỉ đơn giá hai bên chúng ta cung cấp .
Ngư Thuần Băng hừ hừ hai tiếng, không nói nữa mà ngồi xuống.
Tát Lãng đang muốn tiếp tục thì thấy La Uyển Cương đứng dậy nói:”Ta cũng có nghi vấn, xin giải thích chút. Theo ta được biết, quý công ty là hội viên tại đăng kí tại hiệp hội pháp sư chỉ có một vị Tử Tân tiểu thư, các ngươi một cần ba vị pháp sư ở sơn trang thế hai vị pháp sư khác ở đâu vậy? Nhân viên thuật pháp ngoài biên chế có tư cách hành nghề mà không có sự chứng nhận của hiệp hội pháp sư thì không có tư cách hành nghề, hiệp hội có văn bản quy định rõ ràng, hy vọng quý công ty đừng biết rõ mà còn cố vi phạm . Ngoài ra, Tử Tân tiểu thư là pháp nhân đăng ký của công ty, nếu ở sơn trang, còn cần phát triển ngành nghề khác không, hoặc các ngươi định đăng ký chỉ cỏ một công ty này, chỉ vì Triệu lảo bản cung cấp dịch vụ? Vậy thì thật quá có thành ý rồi, chỉ là không biết Triệu lảo bản có thể chịu nổi tin này không.”
Trán Tát Lãng lại thấy không ít mồ hôi, giải thích nói:”Vốn công ty sẽ có thành viên mới đề đơn lên hiệp hội pháp sư, tin là không bao lâu sẽ được phê chuẩn, đến lúc đó sẽ đủ pháp sư .
Lập tức có một pháp sư ở hàng sau bất mãn hét lên, “ Các ngươi nghĩ gia nhập hiệp hội pháp sư là cái gì? Làm đơn xin thì có thể gia nhập à? Nghĩ chúng ta là rau cải ngoài chợ hả!” tiếng hét lớn này hấp dẫn được cả đám người , chủ nhân tiếng nói vốn ban đầu rất khó khăn mới gia nhập được nay thấy Tát Lãng đem việc gia nhập hội nói nhẹ nhàng vô cùng, đều rất là phẫn nộ!
“Tôi, ý của tôi không phải như vậy, chỉ nói là nhất định làm được.” Tát Lãng bắt đầu hơi lắp bắp mới vừa niệm chú làm cho tâm cảnh bình tĩnh lại biến loạn nữa.
Cố Tây Giang đứng lên nói:” Tôi cũng có nghi vấn, theo như tôi được biết, La Sát Quỷ này được phái Mật Tông các ngươi làm quỷ phó để sai sử khi tác chiến, từ trước đến nay đều lấy sự hung ác tàn nhẫn mà nổi danh, các ngươi làm sao có thể bảo đảm sự an toàn và ổn định của người khác? Làm thế nào để bảo đảm hung tính của chính nó đại phát mà đột kích khách hàng dẫn đến thảm án?”
Tát Lãng nói:” triệu hồi tới La Sát Quỷ đều tại pháp sư tuyệt đối khống chế được, bảo đảm không xuất hiện xảy ra vấn đề.”
“Bảo đảm bằng lời nói suông ai mà không nói được?”Cố Giang Tây cười nhạt,” Có bằng chứng giấy tờ không? Hiệp hội của chúng ta quy định công ty thuê mướn quỷ hồn đều trải qua kiểm tra tuyệt đối an toàn, có văn bản chứng nhận của hiệp hội, xác nhận chỉ có thiện quỷ mới có thể dùng , La Sát Quỷ của các ngươi chưa có trải qua chứng nhận an toàn của hiệp hội đã trực tiếp sử dụng, khó tránh không để quy định của hiệp hội trong mắt nhỉ?”
Tát Lãng dù sao chỉ là một đứa bé, đối diện những lờ chất vấni ác ý, hùng hổ, dọa người, nhất thời có chút rối loạn trong lòng, vội vàng nói: “chúng tôi cũng có thể đi nhận định...”nói được một nửa, cũng ý thức được nói như vậy cũng không ổn, bọn họ ở đó có một ngàn tám trăm loại La Sát Quỷ, hơn nữa, một lần triệu hồi cũng không nhất định sẽ là con của lần trước, thật sự không có biện pháp nhận định an toàn.
Ở phía bên dưới liền có người hét lên:”Nếu đã như vậy thì các ngươi làm cũng sẽ không thích hợp , trước tiên phải nhận định an toàn mới có thể phái ra xử dụng được.”
“Chính là, chính là, chỉ cần lỡ xảy ra chuyện, vậy không chỉ tổn hại danh tiếng của hiệp hội, sơn trang của Triệu lảo bản cũng đừng nghĩ có thể tiếp tục kinh doanh .” Trời mới biết được người này nói từ vị trí nào, đột nhiên đối với sơn trang này của Triệu Đại Anh có sự quan tâm rất nhiều.
Tát Lãng cứng họng, sững sờ ở trên bục, muốn biện bạch nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu, nhất thời ủy khuất nước mắt chảy ra.
Ung Bác Văn thấy vậy thì thật sự không đành lòng, nhịn không được thở dài nói:”Hắn chỉ là đứa nhỏ, không cần phải như vậy àh.”
Ngư Thừa Thế ngược lại nói:”hắn là đại biểu của công ty Thánh Hằng! Nếu đã lựa chọn lên bục diễn thuyết, thì phải đối mặt với những điều này! Tiểu Ung, lúc này ngươi không thể mềm lòng được.”
Tử Tân thấy Tát Lãng đã không ứng phó được nữa liền đứng dậy cất giọng :”Được rồi, công ty giải thích tới đây, phía dưới hay là nhờ Ung thiên sư lên sân khấu đi.” vẫy tay ý bảo Tát Lãng xuống bục diễn thuyết.
Tát Lãng bước chân hỗn loạn đi xuống bục, trở lại bên cạnh Tử Tân, Tử Tân nhẹ giọng an ủi nói:”Ngươi làm tốt lắm, không cần bận lòng.” Nước mắt Tát Lãng từng giọt từng giọt rơi xuống, liền tùy tiện lấy mu bàn tay lau lau,Tử Tân mỉn cười vổ vổ vai hắn móc khăn tay từ trong ngực, cẩn thận giúp hắn lau khô nước mắt.
Lưu Ý chạy lên bục, lớn giọng tuyên bố:”tiếp theo xin mời công ty thuê mướn của Ung Bác Văn phái đại biểu lên sân khấu diễn thuyết”.
Trong đại sảnh lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm, đầu tiên đội cổ động của Ngư Thuần Băng nhảy ra múa hát trợ hứng.
Ung Bác Văn đã sớm tuyển chọn được nhân tuyển, lúc này móc ra túi phù từ trong lòng, tay niệm chú ngữ, bên ngoài vừa đảo, một đám khói đen bay ra, chầm chậm rơi xuống trên bục, hóa thành một con ma bị chết do tai nạn xe cộ rât thê thảm.Đây là con ma bị tai nạn xe cộ đầu têu của cả vụ này, cả kế hoạch đều do hắn chủ trì chế định ra, lại có tài ăn nói tốt cho nên Ung Bác Văn dứt khoát phái chính con quỷ này lên sân khấu.
Con ma bị tai nạn xe rơi xuống bục lúc hoàn toàn ngưng hình mới thấy rõ cả tràng diện trước mắt, không khỏi vừa hưng phấn vừa khẩn trương, đưa ra phương án kế hoạch giữ chặt trong ngực, lớn tiếng nói:”các vị..”
“ Xin chào !”
Đột nhiên tất cả bên dưới vang lên tiếng reo hò như thủy triều, tất cả hội pháp sư tham dự đều hưng phấn kích động đứng lên, ra sức vỗ tay, ngược lại khiến cho vị quỷ tai nạn xe cộ bị dọa cho nhảy dựng lên, nói thầm, ‘mấy lão pháp sư này bị bệnh gì không biết ? Ta chưa có nói gì cơ mà, lại còn không phải mỹ nữ chết đi xinh đẹp, mới mở miệng thì đã kích động như vậy sao?c Chẳng lẽ là do cái chết của ta đặc biệt,cho nên mị lực +10?
“Lợi hại nha, nhìn thấy chưa, đây mới là quỷ hồn chính hiệu con nai vàng!”
“Nhin thấy chưa, đây mới là thực lực, con quỷ này lúc chết khủng bố như vậy, không cần biểu diễn gì chỉ cần vừa bị nhìn thấy thấy đã dọa ngã một đám”.
“Ung thiên sư mà xuất thủ chính là bất phàm, quỷ chết thảm như vậy, lại có thể còn có tinh thần trạng thái tốt nhất, không dễ, không dễ.”
“Việc này còn cần nói sao? Hàng mẫu xuất hiện đẳng cấp đã cao cấp rồi còn so sánh gì nữa.”
“đúng vậy, ưu khuyết bày ra trước mắt, Triệu lảo bản nhanh chóng quyết định đi.”
Chúng pháp sư đồng thanh tán thưởng, ồn ào thúc dục.
Đội cổ động viên không chịu lép vế, lập tức lại nhảy , cùng kêu lên”Ung thiên sư giỏi nhất, Ung thiên sư mạnh nhất, ya, ya, nga ya!”
Tát Lãng gấp đến nỗi mặt đỏ đến mang tai, chỉ vào con ma bị tai nạ xe cộ nói:”Đây rõ ràng chỉ là con ma bình thường, có cái gì giỏi đâu, làm sao họ có thể như vậy?”
Tử Tân nhẹ nhàng vỗ lưng hắn, ý bảo ngồi xuống không cần phải nói, thầm thở dài, đứa bé này tuy từ nhỏ tu dưỡng pháp lực cao cường nhưng ngược lại tính tình quá đơn thuần, càng thấy quyết định mang hắn đến hộ trường ngày hôm nay thật chính xác.
Triệu Đại Anh vừa nhìn tình cảm quần chúng cuộn trào mãnh liệt, liền vội vàng đứng dậy, nhấc tay ý bảo yên lặng, nhưng tiếng gọi ầm ĩ trong hội trường càng lớn hơn, chúng pháp sư đều rời khỏi chỗ ngồi, vừa hét vừa hướng phía trước đi, Triệu Đại Anh vừa nhìn đã cảm thấy tình hình cả nhà mình không ổn, liền đoạt lấy mạch khắt trong tay Lưu Ý, lớn tiếng nói:”Ta cũng cảm thấy hình trạng quỷ chết của Ung Thiên sư, quyết định tiếp thu phương án của công ty thuê mướn Bác Văn.!”
Nghe tuyên bố của Triệu Đại Anh, tiếng hoan hô trong hội trường lại nâng lên một bậc.
So với cùng sự hưng phấn cuông nhiệt của mọi người, thân là diễn viên chính Ung Bác Văn ngây người như phỗng, được một lúc lâu mới lẩm bẩn nói:”Vậy là thắng rồi à?”
La Uyển Lam mỉn cười xác nhận : “Không sai, thắng rồi.chúc mừng ngươi, Ung thiên sư, phi vụ làm ăn đầu tiên của ngươi vô cùng thành công.”
Ung Bác Văn nhìn chằm chằm đám người Tử Tân im ắng rời hội trường, buộc miệng nói: “Điều này quá là đen tối, đối với bọn họ thật quá không công bằng.” quay đầu nhìn Ngư Thừa Thế nói:”Ngư tiền bối, chẳng lẽ các người tùy tiện làm bừa, không trở thành trò cười cho hiệp hội sao?”
Ngư Thừa Thế cười lớn, nói:”Ngươi nói sai rồi, đây không phải làm bừa, mà là bên ngoài thị uy với bên ngoài, biểu thị sự đoàn kết của hiệp hội pháp sư Xuân Thành chúng ta cùng tác phong làm việc ! Đen tối á? Bọn họ, những đệ tử Mật Tông giáo trắng trợn không kiêng nể chạy tới đây giương oai, muốn tát vào mặt chúng ta thì phải hiểu rõ một việc, mặt của chúng ta không phải dễ mà đánh như vậy! Hôm nay còn được thế sau này bọn họ mà còn không biết dừng thì sẽ không dễ dàng như vậy nữa.
“ Ngược lại loại thắng lợi này ta thà rằng không có còn hơn!”Ung Bác Văn căm giận buông một câu rồi xoay người chạy ra đại sảnh buổi tiệc, bỏ lại phía sau những tiếng hoan hô của quần chúng.
Đám người Tử Tân cũng mới vừa rời khỏi không xa, bầu không khí có chút kìm nén, Tát Lãng nhịn không được nói với Tử Tân nói:”Đạii tỷ, rõ ràng bọn họ muốn khi dễ người ta muốn c liều mạng với bon họ!”
“Tát Lãng, bình tĩnh đi!”
Tát Lãng tức giận cuí đầu chắp tay lại, nhanh chóng đọc chú ngữ, tâm tình kích động mới bình tĩnh trở lại.
Lúc nãy Tử Tân đối với Tát Lãng và cũng đối với những người khác ,tức giận nói: “Trước khi đến đây, không phải mọi người đều dự liệu được người của hiệp hội pháp sư Xuân Thành sẽ không để chúng ta sống tốt sao? Thế nào mà việc tới trên đầu lại thiếu kiên nhẫn vậy? Người tu hành chúng ta, tối kỵ không chế được tâm tình, sau khi trở về đều phải niệm kinh Quan Âm trăm lần!”
“Dạ!”mọi người cùng chắp tay nói.
Chợt nghe phía sau truyền đến thanh âm vội vàng,”Xin đợi một lát.”
Mọi người quay đầu lại thấy Ung Bác Văn đang đuổi tới, Nếu trước lúc Tử Tân nói thì mọi người ắt sẽ tức giận cho rằng hắn vì thắng lợi mà tới khoe khoang nhưng lúc này tuy rằng cũng có suy nghĩ ấy nhưng rốt cuộc không có biểu hiện ra, chỉ là mặt không biểu tình nhìn Ung Bác Văn chạy tới gần.
“Ung thiên sư còn có chuyện gì sao? Ồ, đã quên chúc mừng thắng lợi của ngài rồi.”thái độ của Tử Tân thủy chung vẫn ôn hòa như vậy giống như chưa bao giờ biết tức giận vậy.
“Tử tiểu thư nếu các ngươi không ngại thì tôi nguyện đem sinh ý của sơn trang này giao cho các ngươi”Ung Bác Văn thản nhiên nói,”Loại thắng lợi này tôi không muốn”.
“Ung thiên sư, đây vốn là sinh ý của ngài mà, vốn dĩ chúng tôi muốn chen chân vào nên mới xảy ra vấn đề này.” Tử Tân cười nói : “thật sự thì ban đầu chúng tôi cũng không nghĩ muốn giành sinh ý ở sơn trang này chỉ là chúng tôi muốn để cho cả giới pháp sư Xuân Thành, không, là cả toàn bộ giới pháp sư Trung Hoa biết, chúng tôi, truyền nhân Mật Tông Thanh Hoa Tự , đã trở lại cố thổ rồi!””
“Thanh Hoa Tự?”
“không sai, Thanh Hoa Tự, Trung Thổ Mật Giáo chính tông, lần này chúng tôi trở lại là muốn tìm kiếm Thập Thế Kim Thai thất tổ chuyển thế, trọng chấn thanh uy Thanh Hoa Tự của chúng tôi! Đây mới chính là mục đích của chúng tôi, ngươi không ngại nói lại cho Ngư chủ tịch chứ, chúng tôi đối với sinh ý của các người thật sự không có bất kỳ hứng thú và cũng sẽ không uy hiếp quyền uy của hiệp hội pháp sư các người.
Tử Tân nói xong quay người dắt mọi người rời đi.
Ung Bác Văn trầm mặc đứng tại chỗ, phía sau mơ hồ truyền đến những tiếng vang náo nhiệt từ trung tâm bữa tiệc, rất lâu mới vươn bàn tay phải ra, chậm rãi mở ra, lẩm bẩm nói:”Thanh Long Tự? Thập Thế Kim Thai? Dựa vào, như thế nào mà giống trong mộng giống như vậy?” Dường như không chú ý tới ở phía sau cách đó không xa, một đôi mắt tầng trong suốt tràn ngập lo lắng nhìn hắn, đôi mắt đó đã phủ mờ một tầng nước mắt!