• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo lẽ thường thì lượng công việc nhiều như vậy chẳng thể nào mà làm xong trong một, hai ngày được. Nhưng mà điều này cũng chỉ đúng với người bình thường mà thôi, cấp dưới của ông chủ Ung đều là quỷ, làm gì biết đến mệt mỏi, cho dù làm việc bao lâu thì vẫn duy trì được trạng thái tinh thần sung mãn như lúc đầu, năng suất làm việc luôn luôn duy trì ở mức cao. Bởi vậy khi Ung Bác Văn đến công ty thì vừa mới vào phòng làm việc, ngồi còn chưa ấm chỗ đã thấy một đám quỷ mang hồ sơ tài liệu tới báo cáo.

“Ông chủ, bọn ta làm xong rồi.” tổ hợp quỷ tai nạn giao thông vừa tranh nhau chạy tới gần bàn làm việc của Ung Bác Văn, vừa đồng thanh kêu lớn.

Quỷ bị sét đánh cũng theo vào báo cáo: “Ông chủ, ta cũng làm xong rồi.”

“Ông chủ, mời uống trà” âm thanh ngọt ngào vừa vang lên, Ung Bác Văn ngẩng đầu lên đã thấy Lạc Tiểu Nam đang bưng nước trà yểu điệu bước tới.

“Cô tới làm việc?” Bây giờ Ung Bác Văn mới nhớ ra, tối hôm qua mình bảo nàng cùng với Quý Nhạc Nhi đúng 8h30 sáng bắt đầu làm việc.

Lạc Tiểu Nam đáp: “Sáng sớm bọn ta đã tới rồi chờ tới trưa còn chưa thấy ngài đành phải ngồi chờ ở phòng khách, lúc sau Tiểu Ngư Nhi tới mới kêu bọn ta đi một chuyến tới tập đoàn Thánh Hằng vừa mới về tới đây. Tiểu Ngư đã chọn một căn phòng làm văn phòng cho bọn ta, bây giờ đang đi mua văn phòng phẩm với Quý Nhạc Nhi còn ta thì ở lại trực ban.

Ung Bác Văn giật nảy mình vội hỏi: “Các cô đi tới Thánh Hằng tập đoàn làm gì?”

“Ủa, hôm nay là ngày khai trương của bọn họ mà, hôm qua chúng ta đã nhận lời đi dự lễ khai trương sao có thể thất tín được? Ngài là tổng giám đốc lại không đi tự nhiên phải do phó tổng giám đốc cùng với… đám nhân viên bọn ta đi tham dự thôi. Tiểu Ngư còn thay mặt công ty chúng ta tặng cho họ một cái bảng hiệu làm quà nữa.”

“Nàng hào phóng vậy sao?”

“Vốn là muốn mượn cơ hội quấy rối nhưng mà đi vào rồi mới thấy ngoài đám nhân viên của bọn họ đâu có ai khác, một chút không khí vui vẻ ngày khai trương cũng chẳng thấy đâu rất là buồn tẻ lại có một chút tội nghiệp nữa, nên đành thôi không phá bọn họ nữa. Đúng rồi cái tên Triệu Đại Anh kia thế mà lại mang lẵng hoa tới chúc mừng, sau đó còn đi cùng với cái cô quản lí gọi là Tử Tân gì đó vào trong văn phòng nói chuyện gì đó, mãi cũng không thấy ra. Tiểu Ngư tức giận quá mới kêu bọn ta đi về.”

Không gây chuyện là tốt rồi. Ung Bác Văn thở phào nhẹ nhõm, lại gọi Lạc Tiểu Nam vào cùng ngồi nghe đám quỷ báo cáo công việc, sau đó nói với tổ hợp quỷ tai nạn giao thông: “Giới thiệu sơ qua một chút phương án của các ngươi đi.”

Tên cầm đầu đám quỷ tai nạn giao thông liền bước ra, hắn cầm xấp hồ sơ trong tay nhưng lại không lật ra xem mà vung vẩy để gia tăng khí thế: “Sau khi nghe ông chủ nói sơ qua tình hình bọn ta đã đề ra một phương án sơ bộ như sau.”

“Sơn trang của Triệu Đại Anh định hướng phát triển dịch vụ nhà hàng, khách sạn. Đối tượng hướng đến chính là những người có tiền mà lại nhàn rỗi. Về mặt địa lợi thì khu vực này lại không có danh lam thắng cảnh gì, thành ra bọn ta thống nhất tập trung vào chủ đề kinh dị để cái tiến gia tăng sức hấp dẫn.”

“Đầu tiên là mời một nhà văn viết một câu chuyện ma quái kỳ dị về sơn trang rồi đăng lên một tờ báo hoặc tạp chí nào đó, thậm chí là báo lá cải cũng được…”

“Sau đó, chúng ta phải liên hệ với các công ty chuyên ngành internet tung tin các kiểu lên mạng, thời đại này internet có lượng người sử dụng vô cùng lớn, đây chính là nơi dễ dàng thu hút sự chú ý nhất…”

“Sau khi đã thu hút được lượng lớn người quan tâm, sẽ cho người giả dạng là người hiện thực không tin vào ma quỷ lên mạng tuyên bố về việc gặp quỷ tại sơn trang rồi đăng lên một đoạn phim tự quay mơ mơ hồ hồ quay được ma quỷ trong đó…”

“Kế tiếp…”

“Tiếp theo…”

“Cuối cùng…”

Con quỷ này thao thao bất tuyệt, nói suốt bốn mươi phút mới xong, ngoại trừ những phương án ban đầu thì còn đề xuất tổ chức những sự kiện như là ngày miễn phí, lửa trại, tiệc nướng mùa hè, rồi sắp xếp kịch bản liêu trai đại loại chuyện tình yêu giữa mỹ nữ quỷ với mỹ nam nhân loại… hàng loạt các phương thức để duy trì sự thu hút của sơn trang. Lại còn kế hoạch tổ chức một đội nghiên cứu gồm các nhà khoa học nổi tiếng chuyên lý giải các hiện tượng kỳ quái đến nghiên cứu viết báo cáo rồi công bố trên đài truyền hình, truyền bá ra cả nước, thậm chí mở rộng ra phát tin tức trên BBC để cho cả thế giới đều biết đến ở Trung Quốc có một cái sơn trang bị ma ám…”

Nhìn chung thì cái dự án này được bọn họ làm rất là hoành tráng, rất phù hợp với ý thích của Ung Bác Văn, thành ra hắn vừa nghe vừa liên tục gật đầu tán thưởng.

Đồng chí quỷ tai nạn giao thông kết thúc mỹ mãn liền về chỗ ngồi xuống, đến lượt quỷ sét đánh đi lên trình bày công việc của mình. Chỉ là tên quỷ sét đánh này khi còn sống chỉ là một nhân viên kỹ thuật, chuyên môn dĩ nhiên là giỏi, nhưng kỹ năng thuyết trình, tài ăn nói thì không thể so được với tên quỷ tai nạn giao thông vốn là người làm kinh tế, thường xuyên phải đi thuyết trình. Người thuyết trình đã không có tài ăn nói, lại thêm trình bày về thiết kế công trình, chỉ toàn mô hình với số liệu vô cùng khô khan, khiến cho người nghe cảm thấy rất là buồn ngủ. Ung Bác Văn cố gắng chống chọi lại cơn buồn ngủ, mở to hai mắt ra, đang cực khổ tranh đấu thì chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng ngáy vang dội, ngoảnh đầu nhìn qua mới thấy Lạc Tiểu Nam đã gục đầu qua một bên ngủ mất rồi.

Quỷ sét đánh nhìn thấy tình trạng đó thì rất tủi thân, hắn lập tức ngừng thuyết trình, cúi đầu chán nản. Ung Bác Văn thấy hắn ủ rũ như vậy thì vội vàng an ủi một phen, tán dương thành quả lao động của hắn. Cũng ngay sau đó Ung Bác Văn công bố quyết định, đem toàn bộ thiết kế cải tiến và đề án kinh doanh đưa hết qua cho Triệu Đại Anh, lại thực hiện lời hứa lúc trước, thành lập phòng kế hoạch do đám quỷ tai nạn giao thông phụ trách và phòng thiết kế do quỉ sét đánh làm trưởng phòng, bộ phận này cũng chỉ có một mình hắn mà thôi, tạm thời không có nhân viên khác.

Có được quyết định chính thức, đám quỷ đều vui vẻ, hào hứng rời đi.

Ung Bác Văn cầm hồ sơ đề án kinh doanh và bản vẽ thiết kế dự định đi giao cho Triệu Đại Anh, thu xếp xong xuôi lại thấy Lạc Tiểu Nam vẫn còn ngủ gà ngủ gật bèn đi tới gọi nàng dậy, dẫn nàng cùng đi.

Đi đến sơn trang, nhân viên bảo vệ ở cộng vừa báo một tiếng, chưa đến một phút sau đã thấy Triệu Đại Anh vội vàng chạy ra đón, hắn còn chưa đi đến nơi đã mở miệng bắt chuyện: “Ung thiên sư, hoan nghênh, hoan nghênh!” hắn nhiệt tình chào mời thật chẳng khác gì tú bà mời gọi khách làng chơi, đối đãi nhiệt tình gấp trăm, gấp ngàn lần so với lần đầu tiên Ung Bác Văn đến đây.

Nhưng mà Ung Bác Văn có thể thấy được, bộ dạng Triệu Đại Anh lúc này: mặt xanh, môi trắng, thần sắc mệt mỏi, lúc đi đứng tay chân bất giác run rẩy không kiểm soát được, có vẻ vô cùng hư nhược. Trong lòng Ung Bác Văn không khỏi cảm thấy kỳ lạ: “Lần trước gặp gỡ, tên mập này mặc dù có một chút ức chế trong lòng, nhưng mà thân thể vẫn khỏe mạnh bình thường. Sao mà mới qua một ngày đã biến thành bộ dạng này? Chẳng lẽ là tối qua làm việc vất vả quá mức?” Trong đầu nghĩ vậy liền hỏi: “Ông chủ Triệu, ông không khỏe hả?”

“A? Đúng, đúng là có chút khó chịu trong người, nhưng mà vừa gặp Ung thiên sư đã đỡ nhiều rồi, tâm tình sảng khoái, thân thể nhẹ nhõm hơn nhiều. Tới đây, mời thiên sư vào trong này, mời vào.” Triệu Đại Anh vội vàng dẫn Ung Bác Văn vào phòng khách, lại cho người dâng trà nước, hoa quả tiếp đãi chu đáo rồi mới cẩn thận thăm dò xem Ung Bác Văn đến có việc gì không.

Ung Bác Văn liền đưa đề án kế hoạch kinh doanh và bản vẽ thiết kế ra cho Triệu Đại Anh xem qua, lại cẩn thận thuyết minh lại một lần những điểm quan trọng trong đó.

Triệu Đại Anh chăm chú đọc tài liệu, vừa nghe Ung Bác Văn nói vừa vỗ đùi khen ngợi không ngớt. Nhưng mà đến cuối cùng lại áy náy nói: “Nhìn thấy đề án này của thiên sư đại nhân thực sự đã khiến ta tâm phục khẩu phục rồi, chỉ hận không thể ký hợp đồng với ngài ngay lập tức, đừng nói chỉ 5% doanh thu, cho dù là 50% cũng được. Nhưng mà sáng nay ta có gặp qua Tử tổng của tập đoàn Thánh Hằng, cô ấy cũng đưa cho ta một bản đề án, tuy là không thể bằng đề án của ngài nhưng mà ta cũng không tiện quyết định ngay lập tức. Hơn nữa ta là người thường, đối với chuyện ma quỷ có nhiều điểm không thể hiểu rõ, cho nên ngày mai ta dự định sẽ tổ chức một buổi thuyết trình công khai để hai bên cùng trình bày chi tiết một lượt rồi chúng ta cùng quyết định, ngài xem có được hay không?”

Ung Bác Văn cảm thấy phương thức này cũng đảm bảo công bằng nên đồng ý ngay lập tức, trong lòng lại thầm tính toán phải trở về thương lượng với đám quỷ tai nạn giao thông ở phòng kế hoạch cho họ chuẩn bị một chút mới được, vậy nên liền cáo từ rời đi.

Triệu Đại Anh hết sức mời mọc, hy vọng có thể giữ Ung Bác Văn lại ăn cơm tối xong hãy về nhưng mà Ung đại thiên sư căn bản không nể mặt hắn nên đành phải tiễn khách đi, tiễn đến tận đường cái mới quay trở lại.

Ung Bác Văn về tới công ty thì Ngư Thuần Băng và Quý Nhạc Nhi cũng đã trở về, mấy người liền cùng với đám quỷ phòng kế hoạch họp bàn thương nghị một chút kế hoạch, sách lược cho buổi thuyết trình ngày hôm sau.

Tối đó cơ bản là không có chuyện gì đáng nói, Ung đại thiên sư vẫn như trước phải ngủ ở trên ghế sô pha trong phòng khách. Hắn vừa nằm vừa nghĩ tới đại mỹ nữ nằm trong phòng ngủ bên cạnh mà không ăn được thì lại trằn trọc không ngủ được, cuối cùng phải len lén vào nhà vệ sinh dùng Ngũ cô nương giải quyết một phen(^^) trong lòng mới coi như là tạm thời hạ nhiệt mà ngủ được.

Sáng hôm sau, mặt trời vừa ló dạng Elle Vân đã gọi Ung Bác Văn dậy. Ăn sáng xong vừa lái xe đến công ty đã thấy mấy người Ngư Thuần Băng, Lạc Tiểu Nam, Quý Nhạc Nhi đã đứng chờ sẵn tự lúc nào rồi, không những thế, sau lưng các nàng còn mấy cô gái ăn mặc gợi cảm xếp thành hai hàng đứng đó, mấy cặp đùi trắng bóc xếp thành một hàng thức sự khiến cho người khác phải lóa mắt. (^o.^)

“Các nàng là…”

“Đây là đội cổ động viên của chúng ta.” Ngư Thuần Băng đắc ý giới thiệu: “Bọn họ đều là bạn tốt của ta, cũng toàn là fan hâm mộ của ngươi, lần này là đi cổ động miễn phí cho chúng ta. Các chị em, mau lại chào Ung Bác Văn một tiếng nào!” các cô gái xinh đẹp xếp hàng ngay ngắn đồng thời vung vẩy hoa cầu trong tay, đồng thanh hô: “Ung thiên sư giỏi nhất, Ung thiên sư mạnh nhất, đánh cho đối thủ ngã rầm rầm, đánh cho ma quỷ khóc oa oa, pháp lực vô biên chân thiên sư, bách chiến bách thắng đại anh hùng!” các nàng vừa hô hào vừa nhảy múa khiến cho người đi đường không khỏi phải quay đầu lại nhìn, lập tức có vài người đi bộ thì đụng đầu vào cột điện, thậm chí còn có hai chiếc taxi va quẹt vào nhau, vài chiếc người chạy xe không để ý vượt đèn đỏ, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

“Không cần phải phô trương như vậy.” khóe miệng Ung thiên sư méo xệch đi, dĩ nhiên không phải là hắn ngại ồn ào nguyên nhân chính là Elle Vân ở bên cạnh đang sử dụng nhỉ chỉ thần kỹ không ngừng xoay ngắt một khối thịt bên hông hắn ah.

“Dĩ nhiên là cần thiết nếu phải trực tiếp trình bày cùng lúc thì chúng ta trước tiên phải áp đảo khí thế của bọn họ đã. Các chị em, lên xe, xuất phát.” Ngư phó tổng trực tiếp đem lời nói của Ung tổng bỏ ra ngoài tai, nàng ra lệnh một tiếng lập tức mấy cô gái liền ùa ra như ong vỡ tổ, vừa ríu rít cười đùa vừa chia nhau ngồi lên mấy chiếc xe thể thao đắt tiền.

Ung Bác Văn và Elle Vân bất lực nhìn nhau, cuối cùng đành phải khởi động ô tô nhanh chóng đuổi theo cũng may mà một đường vô sự đến được sơn trang.

Từ xa xa nhìn lại, bên phía sơn trang, băng rôn, biểu ngữ, cờ xí phấp phới bay trong gió, nhìn có vẻ rất náo nhiệt. Từ cửa vào đã có nữ nhân viên lễ tân sắp thành hai hàng kéo dài đến tận khu vực đại sảnh trung tâm. Những nữ nhân viên này người nào người nấy đều là mỹ nữ, dáng người mảnh mai, eo nhỏ, chân dài, đồng phục đều là sườn xám xẻ tà cao khoe ra trọn vẹn cặp đùi trắng bóc mê người, mỗi khi có người đi qua trước mặt thì liền cúi người đúng chín mươi độ, hô lớn hai tiếng hoan nghênh, rõ ràng đều là người vùng Đông Bắc thế nhưng nói ra lại là khẩu âm vùng Giang Nam, giọng nói mềm mại, ngọt ngào khiến cho người nghe không khỏi ngứa ngáy trong lòng.

Ở bãi đỗ xe phía trước cổng sơn trang, hiếm hoi mới có một ngày xe cộ tấp nập như vậy, nhân viên bảo vệ và phục vụ phải liên tục gọi bộ đàm phân công mang xe vào bãi. Nhìn qua đều là xe xịn nhập khẩu, một số người đi xe rẻ tiền đang định vào bãi nhìn thấy mấy chiếc thể thao đắt tiền đều ngại ngùng quay xe đi thẳng.

Ung Bác Văn vừa xuống xe liền trở thành tiêu điểm chú ý, xung quanh biết bao ánh mắt ngưỡng mộ cũng có, đố kị, ghen ghét cũng có đều nhìn chằm chằm vào đội ngũ mỹ nữ theo sau hắn. Nhất thời, tiếng thì thầm bàn tán vang lên không ngớt.

“Tên nhị thế tổ nào thế này không biết mang theo nhiều mỹ nữ như vậy, một mình hắn chịu nổi không?”

“Khốn thật, rõ ràng là nghiệp chướng ah, còn có thật nhiều loli tuổi vị thành niên nữa chứ lẽ nào một mình hắn độc chiếm tất cả?”

“Chẳng trách người ta nói tỉ lệ nam nữ trong nước mất cân bằng nghiêm trọng, một người độc chiếm một đống như thế, không mất cân bằng mới lạ đó.”

“Sao không có hiệp khách, anh hùng nào đi tru diệt cái tên dâm tặc này đi cho rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK