Mục lục
[Dịch] Thánh Đường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại hắn đã biến rõ chính mình muốn cái gì, đó phải là lực ngưng tụ, khai quật ra càng nhiều đệ tử mạnh hơn, lớn mạnh thánh đường. Hắn tin tưởng, một ngày nào đó Vương Mãnh đưa Thánh Đường tới một vị trí hoàn toàn mới, mà lúc đó mọi người mới có được cơ hội mới, chuẩn bị càng sung túc, bước tiến kia sẽ càng nhảy vọt hơn.

Nghe nói lần này Vương Mãnh còn mang về một ít công pháp rất thích hợp cho mọi người, Công Tôn Vô Tình trong lòng càng mong đợi. Hồ Tĩnh làm người công bằng hào phóng, hơn nữa phong cách của Lôi Quang Đường không chỉ coi trọng bản thân mình. Thánh đường tất nhiên sẽ nhấc lên một hồi chăm chú luyện tập mới, nói thật ra Công Tôn Vô Tình cũng không chịu thua, hắn cảm giác mình cũng có hi vọng.

Triệu Quảng bình tĩnh nhìn qua ngoài cửa sổ, Vương Mãnh, sẽ chết trên đường, không nên trách bản thân mình tâm ngoan thủ lạt, ai bảo hắn lại trở về chứ!

Đây là một đòn sát thủ, nếu không phải bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn dùng, nhưng đã tới một bước này, hắn nhất định phải dùng, không tiếc bất cứ giá nào!

Đột nhiên các đệ tử ở bên ngoài lại trở nên huyên náo, Triệu Quảng hiện tại đặc biệt không chịu được loại ồn ào này, có chút cảm thấy đau đầu rồi, bỗng nhiên Triệu Quảng lộ ra dáng tươi cười, chẳng lẽ...

Triệu Quảng cũng liền xông ra ngoài, bên ngoài các đệ tử đang nghị luận ào ào, Vương Mãnh đã trở lại...

Nhất thời Triệu Quảng như bị sét đánh,... hắn tại sao trở về được?

Điều này sao có thể, hắn làm sao trở về được, hắn làm sao sẽ trở về, người của Vạn Ma giáo đều chết hết sao??

Ngay cả một tiểu gia hỏa mới có ba mươi mấy tầng nguyên lực cũng không giết được sao?

Dương Dĩnh đi dàn xếp cho Dương Khanh Tư rồi, Dương Dĩnh lo lắng nếu để mẫu thân ở lại Thông Minh Thành thì không an toàn, nên an bài tại Phi Phượng đường, dù sao Phi Phượng phong còn rất nhiều chỗ, tìm một nơi yên lặng là được rồi, bình thường thánh đường là không cho phép, nhưng cửa sau này coi như là tổ sư cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.

Vương Mãnh giải quyết xong chuyện này, sau đó là xử lý Triệu Quảng rồi, cuồi cùng hắn mới chỉ đạo công pháp cho mọi người, thời gian còn lại rất trọng yếu. Hắn giải thích sâu về Ngũ Hành đại pháp có thể trợ giúp đám người Trương Tiểu Giang tìm được con đường tu hành tu hành chính xác, điều này ngay cả các tổ sư cũng không thể làm được.

Thánh đường phải mạnh mẽ hơn, Vương Mãnh có lòng tin làm được!

Những tổ sư cũng đang chờ Vương Mãnh.

“Tiểu tử này hiện tại thực cực kỳ khủng khiếp rồi, có thể làm cho đám người chúng ta đứng ở chỗ này chờ hắn.” Lôi Đình cười nói, nhưng trong ánh mắt tất cả đều là vui vẻ.

“Lôi lão đầu ngươi …!” Ngô Pháp Thiên trắng mắt liếc hắn.

Triệu Thiên Long trên khuôn mặt nghiêm túc cũng lộ ra vẻ tươi cười, “Tùy tiện có thể gọi ra hai vị Đại viên mãn tông chủ làm người giúp đỡ, người như vậy, chúng ta cũng phải đợi nha.”

Triệu Thiên Long từ chỗ của Triệu Tinh Luân đã nhận được càng nhiều tin tức hơn, cho nên đã cảnh cáo Triệu Quảng, ai nghĩ tới tiểu tử này căn bản không nghe lời, cũng may hiện tại đã muốn thanh tỉnh. Vương Mãnh hiện tại đã xưa đâu bằng nay, đừng nói Triệu Quảng, ngay cả hắn cũng không nhúc nhích được.

“Tông chủ đối với hắn cũng là khen không dứt miệng, kẻ này tuyệt đối là phúc tinh của thánh đường chúng ta!” Lý Tu Văn vuốt chòm râu cười nói, rất lâu không có nhẹ nhàng như vậy.

Chu Lạc Đan cười cười, “Các ngươi cũng đừng quá khoa trương, làm hắn tự mãn đắc ý.”

“Tổ sư, ngài yên tâm, tiểu tử này là loại người càng khoa trương càng lợi hại ....” Chu Phong cười nói.

Bình trường trong trường hợp này trưởng lão là không thể dự thính, nhưng Chu Phong đặc biệt, ai bảo hắn có quan hệ tốt nhất với Vương Mãnh chứ/ Vương Mãnh không ở đây mấy năm nay, hắn nhiều lần giữ gìn Lôi Quang đường, có mấy lần thiếu chút nữa cùng Triệu gia vạch mặt. Đám người Hồ Tĩnh coi hắn trở thành sư phụ chính thức, Lôi Đình tổ sư tuy rằng làm người không tệ, nhưng không giống tứ đại gia tộc có thế lực ủng hộ,nhiều khi ngược lại còn không giúp được nhiều như Chu Phong.

Bỗng nhiên hộ sơn đại trận của Thánh Đường chuyển động, một trưởng lão vội vàng vọt lên tiến đến.

“Chuyện gì, sao lại bối rối như vậy?”

“Khởi bẩm tổ sư, không tốt, Vạn Ma Giáo Man Quỷ lão tổ đến.”

Đám người Lý Tu Văn hai mặt nhìn nhau, Man Quỷ lão tổ này không phải tại đại nguyên giới ư, như thế nào lại chạy đến nơi đây?

“Vạn Ma Giáo đến bao nhiêu người?”

“Khởi bẩm tổ sư, chỉ có một mình hắn, dường như... dường như không có ý công kích.” Tuần tra trưởng lão do dự nói,

“Là hắn bảo đệ tử tới thông báo một tiếng.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, Lý Tu Văn đứng lên, “Đi xem.”

Sáu đạo quang mang phóng lên trời, Chu Phong bị để lại, loại cấp bậc này, hắn đi cũng vô dụng.

Sáu vị tổ sư vừa đi không bao lâu, Vương chân nhân đã chạy tới, “A! lão Chu, tổ sư đâu rồi?”

Chu Phong biểu lộ có chút nghiêm túc, “Vạn Ma Giáo Man Quỷ lão tổ bỗng nhiên đến đây, các tổ sư đã đi qua đó, ngươi đợi ở đây đi.”

“Man Quỷ lão tổ?” Vương Mãnh nhăn mặt cau mày, chẳng lẽ Vạn Ma Giáo trí nhớ còn không tốt sao?

Không đợi Chu Phong ngăn cản, Vương Mãnh cũng đã phóng lên trời.

Lúc này đám người Lý Tu Văn đã đối mặt với Man Quỷ lão tổ rồi, mặc dù là tổ sư, nhưng sáu người Lý Tu Văn cấp bậc đã tiếp cận rất gần với lão tổ rồi. Man Quỷ lão tổ một người đối mặt sáu tổ sư đỉnh phong cũng khó đối phó, xem điệu bộ này quả thực không phải đến đánh nhau.

“Man Quỷ đạo hữu không biết vì sao lại có hứng tới thánh đường chúng ta?” Lý Tu Văn vừa cười vừa nói.

Man Quỷ âm trầm cười cười, “Lý đạo hữu phong thái vẫn như trước, lần này tới quả thật có chút việc muốn nói với Thánh Đường, nhưng mà phải có Vương Mãnh ở đây.”

Sáu người đều là sững sờ, không biết Man Quỷ lão tổ muốn bày âm mưu quỷ kế gì, vạn nhất hắn muốn đánh giết Vương Mãnh, vậy thì có thể nguy hiểm rồi. Vương Mãnh đúng là con bài lớn nhất của thánh đường ở tu chân học viện.

“Khụ khụ, đạo hữu tìm hắn làm cái gì?”

“Lý đạo hữu các ngươi cũng quá cẩn thận rồi, ta nếu muốn động thủ đã sớm nửa đường chặn giết hắn, các ngươi ngăn cản sao được, vấn đề là, hiện tại ai dám động đến hắn?”

Man Quỷ tự giễu cười cười.

“Có chuyện gì ngươi cứ việc nói thẳng ra, đừng quanh co lòng vòng.” Lôi Đình vốn nóng tính nói thẳng ra.

“Lôi đạo hữu, chuyện này ngươi không làm chủ được, cần hắn đáp ứng mới có hiệu quả.”

Man Quỷ lão tổ bỗng nhiên cười nhìn về phía Thánh Đường, “Rất tốt, hắn đến.”

Vương Mãnh đã muốn bay lên trước, Lý Tu Văn lập tức gọi Vương Mãnh tới bên cạnh, phòng ngừa vạn nhất.

Man Quỷ lão tổ nhìn chằm chằm vào Vương Mãnh, giống như muốn ăn sạch Vương Mãnh vậy, Vương Mãnh chỉ là nhìn qua hắn, lão gia hỏa này muốn làm gì vậy.

Man Quỷ lão tổ cười hắc hắc, “Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.”

Nếu đổi lại một đệ tử khác chưa tới tiểu viên mãn bị hắn nhìn chằm chằm vào, tâm tính ít nhất cũng sẽ xuất hiện một chút chấn động, nhưng Vương Mãnh này lại không thèm để ý chút nào.

“Man Quỷ đạo hữu, có lời gì hiện tại có thể nói ra.” Lý Tu Văn nói ra.

“Ha ha, trước khi bắt đầu, ta tặng các ngươi một lễ vật nho nhỏ, thánh đường các ngươi có phản đồ, nói cho ta biết việc của Vương Mãnh, để cho chúng ta nửa đường chặn giết hắn, người này gọi kafTriệu Quảng, hình như là một đệ tử của các ngươi.”

Man Quỷ lão tổ âm lãnh cười nói.

“Man Quỷ lão yêu, đừng ngậm máu phun người, Triệu Quảng là đệ tử Triệu gia ta!”

“Triệu Thiên Long, ma tu chúng ta là chân tiểu nhân, không phải ngụy quân tử, ta cần thiết phải gây khó dễ cho một đệ tử của các ngươi sao, hơn nữa, là thật hay giả, chính ngươi tự kiểm tra, ta nói rồi, chỉ là một lễ gặp mặt nho nhỏ.”

Man Quỷ lão tổ mắt liếc Triệu Thiên Long, hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn không nhìn Triệu tổ sư vào trong mắt.

Vương Mãnh ngược lại thở dài, Triệu Quảng này đúng là chưa từng bỏ ý định mà, hơn nữa lại dùng tới Vạn Ma Giáo giết hắn, đúng là một chiêu mượn đao giết người rất tuyệt, nếu là thật sự bị lão tổ ngắm bắn, cho dù là ai cũng không thể cứu hắn kịp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK