Mục lục
[Dịch] Sát Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Thượng cổ thần huyết!
Tin tức của Huyền Băng Hàn Diễm làm Thạch Nham mơ hồ, hắn ngẩn người đứng đó trong lúc nhất thời chả biết làm gì.

Trong tinh bích của thạch thất, thiên địa linh khí đậm đặc lượn lờ không tiêu tán tiếp tục cuồng mãnh lao về phía Tụ hồn châu, Tụ hồn châu dần dần trở nên óng ánh, xoay tròn trong lòng bàn tay hắn, từng luồng tinh quang mắt thường có thể thấy từ từ hiện ra bên ngoài hạt châu.

Khi một phần ba thiên địa linh khí trong thạch thất bị hút vào trong Tụ hồn châu, khí tức giọt máu của Thạch Nham đã trở nên mỏng manh không thể phát hiện.

Đến lúc này, thiên địa linh khí trong thạch thất mới ngừng di chuyển.

Mọi thứ hồi phục lại như cũ, chỉ có Tụ hồn châu trở nên lấp lánh trong suốt, hấp thu nhiều thiên địa linh khí như thế, Tụ hồn châu hình như đã xảy ra biến hóa kỳ diệu nào đó, hoa văn bên ngoài càng trở nên tinh tế hơn.

- Thượng cổ thần huyết là cái gì?

- Ta cũng không rõ lắm.
Huyền Băng Hàn Diễm trầm mặc một hồi mới truyền tin:
- Cực Luyện thuật mà ngươi tu luyện là từ một tên Luyện khí sư điên khùng, tin tức có liên quan đến thượng cổ thần huyết, ta cũng từ chỗ hắn mà có được. Hắn từng tìm có được một tàn quyển cổ, từ bên trong biết được thời kỳ thượng cổ có máu của ba vị Thần Vương có tác dụng kỳ diệu vô cùng, được xưng là thần huyết, công dụng cụ thể của ba loại thần huyệt thì hắn cũng không biết, nhưng hắn lại biết một khi thần huyết rơi vào bí bảo đồ vật sẽ dẫn tới dị biến, trong đó dị biến thường thấy nhất chính là dẫn động thiên địa linh khí xung quanh, khiến thiên địa linh khí xung quanh điên cuồng rót vào trong bí bảo đồ vật.

- Hậu duệ của ba vị Thần Vương, chỉ cần bên trong cơ thể có truyền thừa thần huyết thì sẽ có tác dụng kỳ diệu như vậy. Tụ hồn châu này một khi trải qua Địa tâm hỏa rèn luyện, làm những hồn phách trong đó hình thành lực lương linh hồn tinh thuần, vậy tác dụng hấp thu hồn phách của Tụ hồn châu cũng không còn, trở thành một vật chứa đựng lực lượng linh hồn.

“Nhưng mà, vừa rồi giọt máu của người nhỏ xuống, sau khi Tụ hồn châu hấp thu thiên địa linh khí thì hình như kết cấu bên trong đã lặng lẽ xảy ra biến hóa, như vậy Tụ hồn châu này hình như có dấu hiệu khởi tử hồi sinh. Tiếc là máu của ngươi chưa qua ngưng luyện, chỉ có máu huyết đã qua ngưng luyện mới có thể gọi là thần huyết, nếu là thần huyết thật sự rơi vào Tụ hồn châu, dựa theo tác dụng đó thì sợ là Tụ Hồn châu này có thể hồi phục như cũ.

- Nếu máu của ngươi ngưng luyện thành thần huyết, dựa theo một loại bí pháp trong trang tàn quyển cổ của Luyện khí sư kia dung nhập vào trong bí bảo đồ vật, có thể khiến bất kì bí bảo đồ vật nào bị hư hại đều phục hồi như cũ, thần huyết của ngươi có thể sửa chữa tất cả dị bảo đồ vật. Một khi ngươi ngưng luyện ra thần huyết, cũng có thể làm cho Tụ huyết châu lại có được năng lực hấp thu linh hồn.

Huyền Băng Hàn Diễm từ từ giải thích, đưa những kiến thức liên quan đến thượng cổ thần huyết mà nó biết truyền thụ cho Thạch Nham.

Thạch Nham sững sờ hồi lâu, ngây ngốc nhìn Tụ hồn châu trong tay, nét mặt cổ quái.

Bất Tử Võ Hồn!

Thượng cổ thần huyết này chắc là thuộc về Bất Tử Võ Hồn. Bất Tử Võ Hồn có thể hồi phục thân thể, tu luyện đến cảnh giới huyền bí nhất, nghe nói là Bất Tử Võ Hồn này có thể bằng một giọt máu có thể phục hồi lại thân thể, trùng sinh sống lại.

Hiển nhiên, điểm dị thường của thần huyết trong cơ thể có liên quan đến Bất Tử Võ Hồn.

Chỉ là, hắn không tưởng tượng được giọt máu này có thể chữ trị bí bảo đồ vật, làm cho dị bảo đồ vật vô dụng lại có thể phát huy công dụng vốn có.

Đây có thể nói là công dụng đặc biết rất thần kỳ.

Trên Thần Ân đại lục, đa số Võ Giả sinh ra đã bất phàm, trong tay đều có các loại bí bảo.

Có rất nhiều bí bảo có thể nói là tính mệnh của Võ Giả, lúc giao chiến với người khác những bí bảo này trong lúc oanh kích vào nhau có thể sẽ bị hư hại, mất đi tác dụng vốn có.

Bí bảo đều giống nhau, một khi hư hại dù cho là Luyện khí sư cao thâm cũng khó khôi phục lại như lúc ban đầu, chỉ có thể luyện lại cái mới.

Máu của hắn sau khi ngưng luyện thành thần huyết, dùng bí pháp đặc thù rót vào bên trong bí bảo có thể làm bí bảo trong thời gian ngắn khôi phục như lúc ban đầu, công hiệu như vậy cực kì thần kì không thua gì Bất Tử huyết!

Bất Tử huyết!

Ánh mắt Thạch Nham bỗng sáng ngời, nghĩ tới năm đó Dương Thanh Đế đưa một giọt máu vào trong người Dương Hải, vài chục năm sau có thể thông qua giọt Bất Tử huyết đó xác định được vị trí chính xác của Dương Hải. Mà khoảng thời gian trước, Dương Thanh Đế dùng ba giọt Bất Tử huyết suy tính ra sinh tử hướng đi, sau đó phái Mạc Đoạn Hồn tới Vân Hà đảo tìm hắn.

Hiển nhiên, Dương Thanh Đế biết làm sao ngưng luyện Bất Tử huyết, biết được tác dụng kỳ diệu của Bất Tử huyết.

Nghĩ như vậy, tâm thần Thạch Nham ổn định lại, cúi đầu liếc nhìn Tụ hồn châu kia, rồi đưa tin cho Huyền Băng Hàn Diễm:
- Ta biết rồi, bây giờ ta bắt đầu dẫn động lực lượng linh hồn tinh khiết trong Tụ hồn châu, rót vào linh hồn của Hạ Tâm Nghiên. Ừm, hỏi lại lần cuối, trong Tụ hồn châu có thêm một giọt máu của ta, không có vấn đề gì chứ?

- Không vấn đề gì!

Thạch Nham cuối cùng cũng yên tâm.
Nhìn mỹ nhân trên giường đá, ánh mắt Thạch Nham lộ ra một tia bi thương, từ từ đỡ nàng dậy, Thạch Nham cũng thuận thế ngồi lên giường đá, khoanh chân ngồi đối mặt với nàng.

Một tay cầm Tụ hồn châu, Thạch Nham duỗi bàn tay còn lại ra, nắm lấy bàn tay nhỏ bé hơi lạnh lẽo của mỹ nhân, đặt lên bên trên Tụ Hồn châu.

Từ từ nhắm mắt, Thạch Nham nín thở ngưng thần, rót một luồng tinh thần ý thức vào Tụ hồn châu.

Lực lượng linh hồn róc rách như dòng suối nhẹ nhàng di chuyển bên trong Tụ hồn châu, luồng tinh thần ý thức của hắn vừa tiến vào Tụ hồn châu lập tức có một cảm giác vô cùng kỳ diệu, giống như lực lượng linh hồn trong Tụ hồn châu trở thành huyết dịch trong cơ thể hắn, nhưng huyết lại này còn có thể dễ dàng khống chế.

Dựa theo phương pháp của Huyền Băng Hỏa Diễm, tinh thần ý thức hắn dẫn dắt lực lượng linh hồn trong Tụ hồn châu, thử kéo chúng ra khỏi Tụ hồn châu.

Không có khó khăn gì, dưới sự dẫn dắt của tinh thần ý thức hắn, một luồng lực lượng linh hồn tinh khiết giống như một sợi dây nhỏ sáng lên, không hề bị trì hoãn được dẫn dắt ra khỏi Tụ hồn châu, lặng lẽ quán rót vào trong lòng bàn tay lạnh lẽo của Hạ Tâm Nghiên.

Trong lòng vui mừng, Thạch Nham dùng tinh thần ý thức của bản thân dẫn dắt tia lực lượng linh hồn từ từ chạy tới trong não vực Hạ Tâm Nghiên.

Luồng lực lượng linh hồn này xuôi theo kinh mạch nơi cánh tay nàng, đi đến cái cổ thon dài trắng noãn, dừng lại một chút rồi lại chảy đến não vực.

Ầm !

Khi tinh thần ý thức của Thạch Nham đi vào não vực của nàng, đầu Thạch Nham bỗng chấn động, hoảng hốt cảm thấy như rơi vào chiến trường nơi giao phong của linh hồn.

Các loại lực lương linh hồn cực kỳ mạnh mẽ, bỗng chốc từ trong đầu nàng mạnh mẽ xuấthinệ, tràn ngập khí tức thù địch, bày ra khí thế nư phải diệt sát luồng tinh thần ý thức kia của Thạch Nham.

Sắc mặt không đổi, Thạch Nham từ chỗ của Huyền Băng Hàn Diễm đã biết sẽ xuất hiện tình huống như vậy.

Tinh thần ý thức thuận thế thu hồi lại giống như một luồng điện quang, rời khỏi não vực của Hạ Tâm Nghiên cực nhanh.

Nhưng mà luồng lực lượng linh hồn lực tinh thuần được tinh thần ý thức của hắn dẫn dắt, dễ dàng rót vào trong đầu của Hạ Tâm Nghiên.

Một dao động linh hồn hơi mãnh liệt đột nhiên từ não vực của Hạ Tâm Nghiên truyền đến, dao động linh hồn này như phô thiên cái địa, cực kì cuồng bạo mãnh liệt, dường như hình thành linh hồn phong bạo muốn sẽ nháy mắt diệt sát hết tất cả linh hồn.

Thạch Nham bình tĩnh, nắm chặt Tụ hồn châu, thả lỏng tâm linh, khiến cho thần niệm của mình rơi vào trạng thái hư vô.

Giây phút này, linh hồn Thạch Nham giống như đã ẩn mình, linh hồn phong bạo từ Hạ Tâm Nghiên tàn phá trong thạch thất một hồi rồi cũng từ từ lắng xuống lại.

Đợi sau khi Thạch Nham không nhận thấy điều khác thường, hắn mới lại ngưng luyện một luồng tình thần ý thức, cách thức như cũ rót vào Tụ hồn châu, dẫn dắt ra càng nhiều lực lượng linh hồn lực chảy vào não vực của Hạ Tâm Nghiên.

Mỗi lần tinh thần ý thức Thạch Nham tiến vào não vực của Hạ Tâm Nghiên, từ trên người nàng sẽ lập tức phát ra linh hồn phong bạo cực kỳ mạnh mẽ, xuất hiện bản năng chống lại mọi tinh thần ý thức khác.

Sau đó, Thạch Nham cũng không thể lấy cứng chọi cứng, vội vã bắt đầu giấu kín toàn bộ tinh thần ý thức, ngay cả linh hồn khí tức của mình cũng dựa theo phương pháp của Huyền Băng Hàn Diễm giấu kín đi.

Vẫn đợi sau khi phản kích của lực lượng linh hồn lực nàng ta biến mất không còn dấu vết, Thạch Nham mới có thể tiếp tục động thủ, dẫn dắt ra càng nhiều lực lượng linh hồn rót vào trong não vực của nàng.

Thạch Nham không có vội vàng nôn nóng, tứng chút một, lặp đi lặp lại.

Dần dần hắn phát hiện ra, theo lực lượng linh hồn không ngừng rót vào, linh hồn phản kích từ trên người Hạ Tâm Nghiên đã bắt đầu từ từ giảm bớt lại.

Trên mặt khẽ hiện ra nụ cười vui vẻ, hắn biết phương pháp của Hàn Băng Hỏa Diễm quả nhiên đã có hiệu quả.

Theo lực lượng linh hồn tinh thuần rót vào, những mảng nhỏ ý thức tán loạn của Hạ Tâm Nghiên đã từ từ tập hợp lại, dần dần Hạ Tâm Nghiên dường như đã có được ý thức mỏng manh của mình, hình như đã biết tình hình của nàng.

Trong lòng bình ổn lại, Thạch Nham không dám chần chờ, dẫn dắt ra càng nhiều lực lượng linh hồn cuồn cuộn chảy vào trong đầu của Hạ Tâm Nghiên.

Thời gian thấm thoát trôi qua rất nhanh.

Ngày hôm nay, khi Thạch Nham rót tiếp một luồng lực lượng linh hồn vào trong não cực của nàng, đã không còn cảm nhận được phản kích từ linh hồn của nàng, không có theo bản năng bộc phát ra lực lượng linh hồn để công kích điên cuồng tinh thần ý thức của Thạch Nham.

Lực lương linh hồn không ngừng truyền vào, cùng lúc đó ý thức của Hạ Tâm Nghiên hình như dần dẫn đã có dấu hiệu tỉnh lại, ngọc thủ của nàng đặt lên Tụ Hồn châu bỗng nhiên sinh ra lực hút mỏng manh.

Thạch Nham cảm nhận được rõ, lực lượng linh hồn bên trong Tụ hồn châu hình như bị lực lượng nào đó dẫn dắt, lại chủ động tràn tràn ra chẫm rãi chạy vào trong bàn tay ngọc của Hạ Tâm Nghiên.

Thạch Nham bỗng mở mắt ra.

Trước mặt, khuôn mặt mỹ nhân hồng hào, hơi thở đều đều, lông mày tuy nhíu chặt nhưng đã có chút biểu cảm.

Giống như nàng theo bản năng hấp thu lực lượng có lợi cho việc chữa trị linh hồn của mình.

Thạch Nham lập tức đưa ra kết luận này.

Bởi vậy, hắn mới thật sự yên lòng, biết được mấy ngày nay lực lượng linh hồn truyền vào trong não vực Hạ Tâm Nghiên rốt cuộc đã phát huy tác dụng nên có.

- Được rồi.
Huyền Băng Hàn Diễm chủ động truyền tin
- Kể từ bây giờ, nàng đã biết chủ động hấp thu lực lượng linh hồn lực Tụ Hồn châu, sau này không cần ngươi dẫn dắt nữa rồi. Ừm, cuối cùng ngươi cũng có thể làm việc của mình. Bây giờ ta nó cho ngươi phương pháp làm sao thông qua hấp thu lực lượng linh hồn khiến cho tinh thần lực của ngươi xuất hiện dị biến biến thành thần thức, rồi sau đó tụ tập thần thức hình thành thức hải.

Ánh mặt Thạch Nham bỗng chốc sáng hẳn lên. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK