Mục lục
[Dịch] Sát Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Một tiếng kêu thảm thiết vang lên trên mặt biển.

Lại một Võ Giả cảnh giới Nhân Vị bị một con Thanh lân thú cấp bốn xé xác thành mảnh nhỏ. Huyết nhục lẫn lộn, bị nhiều con Thanh lân thú cấp ba tranh nhau cắn xé.

Hắn vừa chết, tinh khí toàn thân lập tức tán ra, lặng lẽ tới gần huyệt đạo của Thạch Nham rồi bị hấp thu. Thạch Nham âm thầm thúc giục lực lượng tiêu cực bên trong huyệt đạo, ngưng luyện Tinh Nguyên tạo ra một Từ Cức Vực Trường, vực trường vừa xuất hiện lập tức điên cuồng khuấy đảo nước biển tạo thành lốc xoáy. Lốc xoáy bỗng dưng hình thành trên mặt biển phẳng lặng, không ai biết lốc xoáy này từ đâu đến. Nhưng mà lốc xoáy này tựa như có mắt, ở trên mặt biển dấy lên cuộn sóng, lập tức nuốt chửng một con Thanh lân thú cấp bốn gần nhất. Sau khi nuốt lấy con Thanh lân thú kia lốc xoáy không dừng lại, phóng tới tiếp về hướng một con Thanh lân thú xa nhất. Đám người Lâm Đạt kịch chiến dưới biễn vẫn cực kỳ bị động.

Bắt đầu từ dưới biển, bọn họ bị Thanh lân thú bao vây xung quanh. Thanh lân thú bốn phía như hổ rình mồi, bên phía Lâm Đạt liên tiếp có người tử vong, căn bản không thể chiếm chút tiện nghi nào như lần ở trên biển trước.

Cuộc chiến bỗng xoay chuyển, đột ngột xuất hiện hai lốc xoáy.

Lốc xoáy thứ nhất cứu Lâm Đạt ra khỏi hàm sắc của Thanh lân thú đồng thời nuốt chửng hai con Thanh lân thú khác, giúp cho Lâm Đạt thoải mái xuất thủ.

Cái lốc xoáy thứ hai vừa xuất hiện đã nuốt chửng một Thanh lân thú gần nhất, sau đó hướng tới những con Thanh lân thú còn lại. Bốn con Thanh lân thú cấp bốn bị ba lốc xoáy quấn lấy, con cuối cùng cũng bị truy kích, rốt cuộc cũng không rảnh quản đám người Lâm Đạt dưới nước nữa.

Lâm Đạt vung đoản kiếm, giết một con Thanh lân thú cấp ba, đôi mắt đẹp bắn ra tinh quang, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Thạch Nham. Nhưng mà Thạch Nham đang ở trong biển ngoại trừ vẻ mặt bình tĩnh ra thì không có động tác gì, thậm chí trên người cũng không có năng lượng dao động. Bởi vậy Lâm Đạt thấy hơi khó hiểu.

Chẳng lẽ không phải hắn ra tay sao?

Trong lòng Lâm Đạt đầy nghi hoặc, lại lặng lẽ quan sát trong chốc lát, không có phát hiện Thạch Nham sử dụng năng lượng gì. Dưới truy kích của một con Thanh lân thú cấp ba, Thạch Nham vẫn liên tục tránh, né không được mới đánh nhau với Thanh lân thú. Nhưng lại không có được chiến tích nào. Lâm Đạt ngạc nhiên bỗng kêu lên:
- Về thuyền!

Những Võ Giả còn sống vừa nghe Lâm Đạt nói thì đều tụ tập tới phía Lâm Đạt, Thạch Nham cũng không ngoại lệ cũng nhanh chóng bơi về phía Lâm Đạt.

Hai lốc xoáy trên mặt biển dấy lên cuộn sóng, vẫn tiếp tục tàn sát xung quanh, kéo từng con Thanh lân thú gần đó vào. Một con Thanh lân thú cấp bốn cuối cùng bị hai lốc xoáy quét qua rốt cuộc cũng bị nuốt gọn, cũng giống những con Thanh lân thú khác bị lực xoáy của lốc xoáy giam cầm.

Lâm Đạt đi trước, hai thanh đoản kiếm đan chéo bay ra kiếm mang chói lọi, xé xác con Thanh lân thú cấp ba đang chặn đường.

Tạp Mông ở phía sau Lâm Đạt sử dụng một cây trường thương màu bạc, cánh tay run run, đâm thủng một Thanh lân thú cấp ba. Hai người này dẫn đầu xông lên đội hình Thanh lân thú đang bao vây. Một mạch nhắm đến phía chiếc thuyền nhỏ, nét mặt Thạch Nham bình tĩnh không nói một lời chỉ đi theo phía sau họ.

Phía trên chiếc thuyền nhỏ sớm đã có thang dây buông xuống. Sau khi Lâm Đạt tiến đến, không lập tức lên thuyền, khẽ kêu:
- Các ngươi lên trước đi!

Những thuyền viên này cũng không từ chối, hình như đã quen phong cách làm việc của Lâm Đạt, đều nhanh nhẹn lên thang dây, nhanh chóng leo lên thuyền nhỏ.

Thạch Nham cũng lại gần, không để ý Lâm Đạt, đưa tay bắt thang dây đi lên.

- Đi xuống!
Khuôn mặt Tạp Mông lạnh lùng tiến lên túm lấy vạt áo của Thạch Nham kéo mạnh hắn xuống, quát:
- Hoắc Kiệt, ngươi lên trước đi!

Tên Võ Giả thân với Tạp Mông, không nói hai lời lập tức đoạt lấy thang day trong tay Thạch Nham. Nhanh chóng leo lên.

- Tạp Mông!
Lâm Đạt lạnh lùng quát một tiếng.
- Bây giờ ngươi còn muốn so đo những cái này?

- Hắn không phải người của chúng ta, hắn phải đi cuối cùng.
Tạp Mông hừ một tiếng, cùng Lâm Đạt ra tay ngăn cản Thanh lân thú nhào đến, quật cường nói:
- Chỉ khi tất cả người của chúng ta lên hết thì hắn mới có thể lên thuyền. Tên này đầu óc có vấn đề, không có lực lượng còn học theo chúng ta rời khỏi thuyền, ta thấy hắn ở trong biển không làm cái gì hết, chỉ biết chui tới chui lui. Không biết hắn xuống làm cái gì, không chút hữu dụng thật đúng là phế vật!

Thạch Nham cau mày, không có quan tâm đến hắn, cùng Lâm Đạt ở một chỗ, chờ người khác lần lượt lên thuyền.
- Ngươi lên đi.

Lâm Đạt kéo thang dây qua, mạnh mẽ nhét vào tay Thạch Nham
- Ta yểm hộ cho.

- Ừm.
Thạch Nham không khách khí, nhận lấy thang dây, rất nhanh đã leo lên thuyền nhỏ.

Lâm Đạt và Tạp Mông ở lại trong biển cuối cùng. Từng luồng kiếm mang từ bên trong đoản kiếm của Lâm Đạt bắn ra, Thanh lân thú tới gần đều bị cắt trúng bắn ra máu tươi, tản ra xung quanh trốn tránh. Lân giáp trên thân Thanh lân thú cấp ba không thể ngăn cản được kiếm mang của Lâm Đạt có cảnh giới Bách Kiếp nhất trùng thiên. Trong tình huống bốn con Thanh lân thú cấp bốn bị nhốt lại. Mặc dù ở trong biển nhưng khí thế Lâm Đạt vô cùng sắc bén. Mái tóc trên đầu dính nước biển bị nhẹp, vài sợi tóc rối dán lên bộ ngực sữa. Lúc cánh tay nàng vung lên, mái tóc vẩy lên bọt nước, uyển chuyển lắc đôi mông, Lâm Đạt phát ra từng luồng kiếm mang hình thành nửa vòng tròn hình cung, dựa vào sức một người nàng ngăn cản đến mười con Thanh lân thú. Sau khi Tạp Mông lên thuyền, hai đoản kiếm của Lâm Đạt lại chém giết ba con Thanh lân thú, lúc đó mới một tay kéo thang dây, một tay vẫn tiếp tục vung kiếm, khẽ kêu:
- Kéo ta lên.

Thuyền viên trên thuyền vẫn luôn chờ hiệu lệnh này của Lâm Đạt, nghe vậy cùng nhau dùng sức, kéo Lâm Đạt từ dưới biển lên.

- Xuất phát, lập tức rời khỏi nơi này!
Lâm Đạt vừa lên thuyền lập tức dịu dàng phân phó:
- Thừa dịp mấy con Thanh lân thú cấp bốn đang bị chế trụ, chúng ta phải mau rời khỏi nơi này, bằng không đến khi Thanh lân thú cấp bốn thoát khốn, chúng ta sẽ lành ít dữ nhiều.

Không cần nàng nói nhiều, thuyền viên trên thuyền đã bắt đầu cho thuyền chạy. Thuyền nhỏ ở bên trong sương mù mờ ảo lao đi rất nhanh, đạp gió rẽ sóng hướng về phía Đông Nam. Từng con Thanh lân thú từ xa đi theo phía sau chiếc thuyền, chưa bỏ ý định vẫn tiếp tục đuổi theo. Trên mặt biển, hai lốc xoáy vẫn tàn sát tứ phương, kéo càng nhiều Thanh lân thú vào trong. Đến lúc này lốc xoáy bất thường xuất hiện nhưng không ai biết nó hình thành thế nào, hơn nữa lại rất đúng lúc kéo Thanh lân thú vào trong đó. Có thể nói, họ có thể thoát kiếp nạn này đều là nhờ hai lốc xoáy kia.

- Thật là may mắn a, không có lốc xoáy này thì chắc chắn chúng ta phải chết.

Toàn thân Kiệt Đặc vô lực nằm trên mặt thuyền, nhìn thân hình ướt thẫm, đường cong gợi cảm của Lâm Đạt, ngây ngô cười nói.

Kiệt Đặc cảnh giới Nhân Vị nhị trùng thiên, theo Lâm Đạt đã nhiều năm, những năm gần đây tuy rằng bọn họ gặp rất nhiều hung hiểm, nhưng chưa lần nào lâm vào hoàn cảnh tuyệt vọng giống hôm nay. Có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, trong lòng Kiệt Đặc thầm hô may mắn. Hiện tại không có chút sức lực, chỉ còn ánh mắt dâm tặc cực kỳ linh động.
- Không biết lốc xoáy này đến từ nơi nào.

Tạp Mông cũng nở nụ cười
- Ta cảm thấy có thần linh đang âm thầm giúp đỡ chúng ta, lốc xoáy kia hình như là đặc biệt nhằm vào Thanh lân thú cấp bốn mà đến. Chỉ có hai lốc xoáy nhưng lại nuốt gọn toàn bộ Thanh lân thú cấp bốn, thật làm cho người ta không thể tin được. Ta tưởng chúng ta chắc phải chết, không nghĩ tới còn có thể hít thở không khí trong lành, thật tốt, thật sự tốt lắm!

- Đúng thế, lốc xoáy đến rất thần kỳ, rất đúng lúc!

- Chẳng lẽ chúng ra thật sự được thần linh chiếu cố sao?

Đám thuyền viên trên thuyền đều tấm tắc kỳ lạ, đều sợ hãi thán phục lốc xoáy kỳ diệu kia. Chỉ có Lâm Đạt không lên tiếng, cũng không quản đường cong gợi cảm của thân thể yêu kiều lộ ra do quần áo ướt đẫm. Hai mắt nàng tròn xoe lộ ra tia sáng kỳ dị, hình như vẫn đang suy nghĩ về khả năng nào đó.

Hồi lâu sau, Lâm Đạt đột nhiên nhìn Thạch Nham, hơi khom người, bộ ngực sữa lộ ra một vùng tuyết trắng, trịnh trọng nói:
- Cám ơn!

- Lâm Đạt, cô làm gì vậy?
Tạp Mông lập tức đứng lên, cười ra nước mắt nói:
- Lâm Đạt, cô sẽ không cho rằng lốc xoáy kia là do hắn tạo ra chứ?

- Ha ha, thật sự là khôi hài.
Hoắc Kiệt liên tục lắc đầu, vẻ mặt châm chọc nhìn về phía Thạch Nham.
- Tên này nếu mà có năng lực làm ra động tĩnh lớn chuyện như vậy, thì ta đã là Thần cảnh cường giả rồi.

Ngay cả người vẫn thiên về Lâm Đạt như Kiệt Đặc cũng cười khổ lắc đầu
- Lâm Đạt tỷ, có phải tỷ do tổn hao nhiều lực lượng dẫn đến mỏi mệt hay không? Trên người tên này vốn không có khí tức lực lượng gì, dựa vào hắn làm sao có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy.

Những thành viên còn lại trên thuyền đều hướng ánh mắt nhìn về phía Thạch Nham, trong mắt đều hiện ra nét khinh thường. Lâm Đạt không quan tâm đén những người khác, vẫn nhìn Thạch Nham thật sâu nói:
- Cảm ơn.

Thạch Nham nhíu mày, lắc đầu nói:
- Cô lầm rồi, không liên quan đến ta.

Hắn cũng không muốn có nhiều quan hệ với những người này, cũng không tính ở trên thuyền này lâu, chỉ muốn đi đến Vân Hà Đảo thì hắn sẽ lập tức rời đi, nơi này dù sao cũng là Viên La hải vực, là phạm vi thế lực của Tam Thần Giáo, Cổ gia, Đông Phương gia. Nếu bại lộ nhiều thì không tốt cho hắn.

- Không liên quan đến ngươi?
Lâm Đạt hơi có chút mê hoặc, nhíu mày, - Thật sự không phải ngươi?

- Không phải ta.

Thạch Nham lại lắc đầu. Lâm Đạt thẳng lưng, kinh ngạc nhìn hắn, hồi lâu sau mới hướng đến các thuyền viên khác nói:
- Không được thả lỏng, chuẩn bị tinh thần, cẩn thận Thanh lân thú cấp bốn thoát ra tìm đến.

Trong lòng Lâm Đạt vẫn đầy nghi hoặc như trước, chi tiết mỗi một người trên thuyền nàng đều biết rất rõ, biết những người này có bao nhiêu năng lực, cũng biết rõ năng lực của họ là không thể có khả năng giam cầm Thanh lân thú cấp bốn.

Trên thuyền chỉ có Thạch Nham là một người nàng còn xa lạ, nàng hoàn toàn không biết cảnh giới lẫn tu vi của hắn, hơn nữa nàng ở sông băng còn gặp qua Thạch Nham bị phong ấn, dĩ nhiên sẽ hoài nghi là Thạch Nham âm thầm ra tay.

Chỉ là, lúc ở trong biển quả thật nàng cũng không có phát hiện trên người Thạch Nham có năng lượng đặc thù nào dao dộng. Trong lúc lốc xoáy tàn sát tứ phía, Thạch Nham vẫn luôn ở trong biển trốn tránh, hai lốc xoáy cũng không phân ra để bảo vệ bản thân... theo dấu hiệu này, Thạch Nham đích thật không giống như là người âm thầm xuất thủ.

Mà nếu không phải Thạch Nham, thì sẽ là ai chứ? Chẳng lẽ lốc xoáy này tự nhiên mà thành?

Lâm Đạt âm thầm lắc đầu, trong lòng đầy nghi hoặc, ánh mắt nhìn về phía Thạch Nham, lòng đầy cảm xúc kỳ lạ.

Thạch Nham giả bộ như không thấy, lên thuyền trở lại bên trong đống tạp vật. Chỉ là ở trong tay hắn có thêm hai viên Thanh nguyệt thạch, lúc này hắn cầm một viên Thanh nguyệt thạch đến gần Huyết Văn Giới, thử đưa hàn khí trong Huyết Văn Giới tràn ra rót vào giữa Thanh nguyệt thạch. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK