Mục lục
[Dịch] Sát Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Tinh thần chìm vào Huyết Văn Giới, Thạch Nham lập tức nhận ra Huyền Băng Hàn Diễm vẫn bị giam cầm như trước, vẫn không thể thoát khỏi Huyết Văn Giới.

Huyết Văn Giới cứ liên tục phóng ra hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm, từng luồng nho nhỏ rót vào trong cơ thể Thạch Nham. Hai viên Thanh nguyệt thạch là từ trên người Thanh lân thú trong biển. Trong lúc giao chiến trước đó Lâm Đạt đã giết mấy con Thanh lân thú, rồi chìm xuống đáy biển bị Thạch Nham lặng lẽ động tay động chân lấy ra Thanh nguyệt thạch trong thân thể chúng.

Thanh nguyệt thạch xem như là sỏi thận bên trong thân thể Thanh lân thú, bản thân nó không có năng lượng gì, chỉ có thể phát sáng, có hiệu quả làm tâm tình thanh tĩnh lại.

Như lời đám Tạp Mông nói, Thanh nguyệt thạch hình như cũng chính là yêu tinh của Thanh lân thú trong tương lai khi mà Thanh lân thú đạt đến cấp sáu, lúc đó Thanh nguyệt thạch mới có thể cất giấu sức mạnh của Thanh lân thú, trở thành yêu tinh có năng lượng.

Như vậy thì chắc là Thanh nguyệt thạch cũng có thể tích trữ năng lượng khác. Khi Thạch Nham nghe đám người Tap Mông nói về công dụng của Thanh nguyệt thạch thì đã động tâm. Lần này ở trong biển hắn thu thập được hai viên Thanh nguyệt thạch, chính là muốn thử xem Thanh nguyệt thạch có thể tích trữ một ít hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm hay không. Mặc dù Huyền Băng Hàn Diễm bị Huyết Văn Giới giam cầm, nhưng vẫn luôn có hàn khí tràn ra.

Hàn khí thẩm thấu vào toàn thân Thạch Nham, nhưng hắn lại không tìm được phương pháp vận dụng, chỉ có khi dùng tinh thần bao trùm thì hàn khí mới có thể thêm vào tinh thần lực một ít.

Nhưng mà Thạch Nham mới chỉ có cảnh giới Bách Kiếp, tinh thần lực của hắn không được hùng hậu, dùng một hai lần tinh thần lực tấn công thì đã tiêu hao hết toàn bộ tinh thần lực.

Đến bây giờ, trong tình hình đa số lực lượng trong thân thể chưa khôi phục lại được. Việc tìm ra nguồn năng lượng mới để đối phó với cục diện sắp tới đối với hắn mà nói rất là cấp thiệt.

Thanh nguyệt thạch đến gần Huyết Văn Giới, tinh thần Thạch Nham khẽ động, thử dùng tinh thần lực dẫn hàn khí trong Huyết Văn Giới ra. Từng luồng băng hàn lực lặng lẽ từ bên trong Huyết Văn Giới tràn ra... Dưới sự câu thông của tinh thần lực, giữa Huyết Văn Giới và Thanh nguyệt thạch giống như có một cây cầu nhỏ, tinh thần lực làm thân cầu nối liền Huyết Văn Giới và Thanh nguyệt thạch. Băng hàn lực từ Huyết Văn giới tràn ra chậm rãi rót vào Thanh nguyệt thạch.

Thanh nguyệt thạch phát ra thanh quang mờ, thanh quang dần dần mang theo điểm bạch quang lạnh lẽo, Thanh nguyệt thạch ở trong tay dần dần biến thành băng hàn thấu xương. Ở bên trong Thanh nguyệt thạch có thêm đường vân hàn khí như sợi lông rất rõ ràng, phóng ra bạch quang lành lạnh.

Quả nhiên có thể được!

Trong lòng Thạch Nham vui vẻ, tập trung tinh thần. Tiếp tục thúc giục hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm tràn ra.

Hàn khí rót vào Thanh nguyệt thạch làm nó càng lúc càng lạnh, cầm vào tay như một khối băng, nhưng Thạch Nham khống chế rất tốt không có làm lãng phí nhiều hàn khí lắm.

Dần dần, bên ngoài Thanh nguyệt thạch hiện ra càng nhiều đường vân, có dấu hiệu nứt rạn. Hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm thẩm thấu vào, Thanh nguyệt thạch hình như đã cất chứa hàn khí đến cực hạn, nếu tiếp tục gia tăng hàn khí, có thể Thanh nguyệt thạch sẽ nổ tung.

Nét mặt Thạch Nham nghiêm trọng, mắt sáng như đuốc, không cái chớp mắt nhìn viên Thanh nguyệt thạch trong tay.

Đợi đến khi hắn phát hiện Thanh nguyệt thạch hình như đã đến cực hạn, hắn quyết đoán đưa Thanh nguyệt thạch tách khỏi Huyết Văn Giới, thu hồi tinh thần lực nối liền hai bên.

Thanh nguyệt thạch lạnh lẽo vô cùng, nhưng bởi vì thân thể Thạch Nham bị Huyền Băng Hàn Diễm cải tạo, không có e sợ hàn khí này.

Từng đợt hàn khí nhè nhẹ chất chứa bên trong Thanh nguyệt thạch bị khóa ở trung tâm. Người nào không động vào Thanh nguyệt thạch thì sẽ không cảm giác được bên trong khối đá nho nhỏ này có cất giấu hàn khí kinh người cỡ nào.

Thật cẩn thận thu lại viên Thanh nguyệt thạch, cũng theo phương pháp đó, Thạch Nham lại rót hàn khí vào bên trong viên Thanh nguyệt thạch còn lại. Hai viên Thanh nguyệt thạch đều hiện ra vết rạn rất rõ, chỉ cần có va chạm mạnh, chỉ sợ là Thanh nguyệt thạch sẽ lập tức nổ tung.

Một khi Thanh nguyệt thạch nổ tung, bên trong đó ẩn chứa rất nhiều hàn khí cũng sẽ lập tức bắn ra.

Với nhận thức của Thạch Nham về độ khủng bố của Huyền Băng Hàn Diễm thì hàn khí bên trong hai viên Thanh nguyệt thạch nho nhỏ này, còn nhiều hơn hàn khí bên trong thân thể Huyền băng thú lúc tàn sát tứ phương trên Môn La đảo.

Một khi hàn khí trào ra, người xung quanh tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng, nói không chừng sẽ bị hàn khí làm đông lại thành băng.

Trước khi lực lượng thân thể khôi phục, hai viên Thanh nguyệt thạch này coi như là một bí bảo, nói không chừng thời điểm mấu chốt có thể phát huy ra công dụng.

Cẩn thận thu lại hai viên Thanh nguyệt thạch, Thạch Nham tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, cảm thụ tất cả biến hóa trong cơ thể.

Một giờ sau.

Từng luồng lực lượng kì dị âm thầm từ bên trong huyệt khiếu tràn ra. Thạch Nham toàn lực vận dụng tinh thần, lực lượng kỳ dị này đều rót vào quang đoàn Tinh Nguyên ở khí hải hắn. Tinh khí của vài tên Võ giả cảnh giới Nhân vị so với cảnh giới Bách Kiếp như Thạch Nham mà nói chỉ như muối bỏ biển. Lúc huyệt đạo của hắn tinh lọc lực lượng, quá trình đó sẽ sinh ra cảm xúc tiêu cực, thậm chí không thể ảnh hưởng đến thần trí của Thạch Nham. Lực lượng kì dị tràn ra tuy rằng rất ít, nhưng có còn hơn không, sau khi lực lượng kỳ dị này rót vào quang đoàn Tinh Nguyên, Thạch Nham phát hiện Tinh Nguyên lại tăng thêm một phần, Tinh Nguyên trong thân thể đã khôi phục được ba bốn phần lúc đỉnh phong.

Chỉ cần hắn nguyện ý, bây giờ có thể trực tiếp động thủ giết chết Tạp Mông. Cho dù là chống lại Lâm Đạt kia, bằng vào sự ảo diệu của Võ Hồn và võ kỹ trên người, hắn cũng có thể làm cho Lâm Đạt phải cúi đầu chịu thua.

Tâm trạng Thạch Nham rất vui mừng, khóe miệng hiện ra nụ cười nhạt, tiếp tục yên lặng khôi phục Tinh Nguyên.

- Này, đồ ăn của ngươi.
Lúc mặt trời lên cao, Kiệt Đặc đột nhiên xuất hiện, tiện tay đưa một miếng thịt khô to rồi kèm theo một túi nước.

Thạch Nham mở mắt ra, mỉm cười nói:
- Hôm nay sao lại có thịt ăn?

Mấy ngày qua ở trên thuyền Thạch Nham đều ăn một ít bánh bao. Thuyền viên trên thuyền uống rượu ăn thịt nhưng không có ai đối đãi thân thiện với hắn.

Lâm Đạt cũng không có chú ý phương diện ăn uống, mỗi ngày chỉ phân phó Kiệt Đặc cấp cho Thạch Nham một phần thức ăn, đa số thời gian nàng đều ở dưới thuyền nghỉ ngơi, cho nên chắc là cũng không biết đãi ngộ đồ ăn của Thạch Nham.

- Cái tên nhà ngươi cũng có chút dũng khí, thịt này là ta tự mang cho ngươi. Ngươi đừng để cho Tạp Mông nhìn thấy, bằng không hắn sẽ lại tìm ta gây phiền toái.

Kiệt Đặc cười khà khà.
- Bất luận ngươi có thực lực bao nhiêu, giữa sự bao vây dày đặc của Thanh lân thú còn dám nhảy vào trong biển, việc này đã chứng minh ngươi không phải là người nhu nhược, điểm này ta rất kính nể, ngươi là hán tử cho nên có tư cách hưởng thụ đãi ngộ được ăn thịt.

Kiệt Đặc chỉ có cảnh giới Nhân Vị nhị trùng thiên, ở trên thuyền nghe Lâm Đạt làm chủ, sai đâu đánh đó. Ngoài Lâm Đạt ra, hắn vẫn còn phải chú ý đến cảm xúc của Tạp Mông, dù sao phân lượng của Tạp Mông ở trên thuyền cũng không nhẹ, cũng rất coi trọng Lâm Đạt. Tạp Mông không thích Thạch Nham nên đương nhiên ở trước hắn không dám đưa thịt cho Thạch Nham.

Biểu hiện lần này của Thạch Nham khiến Kiệt Đặc có chút tán thưởng, thế nên mới thừa dịp Tạp Mông nhắm mắt dưỡng thần lặng lẽ bỏ thêm ít đồ ngon cho Thạch Nham.

Thạch Nham cắn thịt khô, uống một ngụm nước, thản nhiên cười nói:
- Ta sẽ nhớ kĩ nhân tình này của ngươi.

Kiệt Đặc cười ha ha
- Ta cũng không muốn nhận nhân tình này của ngươi. Nếu ngươi không có chút can đảm ta cũng chẳng quản ngươi làm gì. Nói thực ra ta cũng có chút khó chịu với ngươi, vậy mà ngươi dám trần truồng tới gần Lâm Đạt tỷ như vậy, lúc ấy ta đã muốn đánh ngươi, khà khà.

Thạch Nham nhếch miệng cười cười, lắc đầu không nói thêm gì.

- Được rồi, ngươi từ từ ăn đi, đừng để cho Tạp Mông biết, bằng không tên kia có thể sẽ tìm ta hỏi tội.

Kiệt Đặc đứng lên vỗ bả vai Thạch Nham cười nói:
- Tiểu tử ngươi nhớ kỹ, Lâm Đạt tỷ là linh hồn của thuyền này, ngươi không được mơ tưởng. Lâm Đạt tỷ tiền đồ vô lượng, tương lai sẽ là đệ tử trung tâm của Thần giáo, không phải người mà ngươi có thể xứng đôi.

- Ta biết.
Thạch Nham cười gật đầu. Kiệt Đặc cũng không có nhiều lời, cười một tiếng rồi rời đi đến chỗ các thuyền viên khác, cười khà khà rất quái dị, không biết là đang thảo luận vấn đề gì. Thanh lân thú cũng không có tiếp tục đuổi theo.

Thanh lân thú cấp bốn bị Tứ Cức Vực Trường của Thạch Nham tạo ra vây khốn, ít nhất phải một ngày một đêm mới thoát được, không có Thanh lân thú cấp bốn chỉ còn lại mấy con Thanh lân thú cấp ba đuổi theo một thời gian, rốt cuộc cũng bỏ cuộc. Thuyền nhỏ đã sớm xuyên qua sương mù, lại tiếp tục đi tuyến đường an toàn, tiếp tục hướng về Vân Hà Đảo của Cổ gia phía Đông Nam.Vân Hà Đảo rất gần với Già La hải vực, lần này hành động trả thù của Dương gia đối với Cổ gia và Đông Phương gia, Vân Hà Đảo là một trong những trọng điểm bị tấn công.

Nghe nói cứ điểm của Cổ gia trên Vân Hà Đảo đã bị nhổ tận gốc, rất nhiều thị vệ Cổ gia bị chết trên đó. Thời gian gần đây, cao thủ của Dương gia bắt đầu tìm Đông Phương gia gây phiền toái nên không quản Vân Hà Đảo. Cổ gia nhận thấy cơ hội, chuẩn bị một lần nữa xây dựng lại Vân Hà Đảo, sau đó phái cao thủ trấn giữ Vân Hà Đảo, ngăn cản thế công hung mãnh của Dương gia.

Trong những cao thủ của Cổ gia đến đây ngoài Cổ Kiếm Ca và phụ thân hắn là Cổ Liệt còn có mười mấy tên cường giả của Cổ gia. Sở dĩ những người này đến Vân Hà Đảo ngoài việc xây dựng lại Vân Hà Đảo ra còn muốn đàm phán với Dương gia, hy vọng không tiếp tục đánh nhau với Dương gia nữa.

Bở vì mấy tháng này Ma Vực Thứ Tư rục rịch, Ma nhân hình như có xu hướng xâm nhập quy mô lớn. Dương gia cũng chấp nhận ý kiến đàm phán với Cổ gia, chuẩn bị phái người đi Vân Hà đảo và Cổ gia trao đổi về vấn đề này.

Sở dĩ Thạch Nham cùng với đám người Lâm Đạt đi đến Vân Hà đảo là vì biết Cổ Kiếm Ca sẽ đi lên đảo, cũng biết người của Dương gia sẽ xuất hiện trên đảo, hắn thậm chí còn đoán ra Hạ Tâm Nghiên cũng sẽ xuất hiện, cho nên mới muốn đi xem náo nhiệt.

Chập tối, thuyền nhỏ chạy đến một hải vực trải rộng đá ngầm.

Lâm Đạt lặng lẽ từ dưới thuyền đi lên, mái tóc phất phới nhíu mày nói:
- Treo toàn bộ cờ của Thần giáo lên, cẩn thận một chút, nơi này thường có hải tặc lui tới.

- Lâm Đạt tỷ, đám hải tặc dám động thủ với thuyền của chúng ta sao?
Hoắc Kiệt ha ha cười lạnh.

- Bọn họ đúng là ăn gan hùm mật gấu hay sao, biết rõ thuyền của chúng ta thuộc về Thần giáo mà còn dám xuống tay, ta sẽ khiến cho bọn chúng nuốt không trôi đâu!

Ở trên mỗi hòn đảo ở Vô Tận hải đều có hải tặc thường lui tới, hải tặc không có nơi ở cố định, chỉ cần tìm được cơ hội sẽ lập tức xuống tay cướp sạch những con thuyền qua lại.

Nói thế thôi, hải tặc cũng không dám động thủ với thuyền của mười lăm thế lực lớn, nhưng cũng có đám hải tặc to gan lớn mật sẽ bí quá hóa liều. Làm một chuyến rồi bỏ trốn qua hải vực khác nên sẽ không sợ bị đuổi giết.

- Bình thường sẽ không, nhưng mà khó nói.
Lâm Đạt cau mày nói:
- Nếu là loại thuyền lớn cấp bậc Nhật Nguyệt Tinh của Thần giáo tất sẽ có cao thủ tọa trấn, như vậy chắc chắn hải tặc không dám xằng bậy. Nhưng thuyền của chúng ta là loại nhỏ, vừa nhìn là biết là thuyền vận chuyển của đệ tử ngoại vi, trên thuyền khẳng định không có cao thủ, nói không chừng hải tặc sẽ có gan ra tay.

- Hừ! Đến một tên ta giết một tên, đến hai tên ta giết cả đôi!
Vẻ mặt Tạp Mông khinh thường nói:
- Chút ít hải tặc đó, ta còn chưa để vào mắt.

- Ha ha ha! Tiểu tử thật cuồng vọng. Ta thật muốn xem dựa vào cái gì mà dám xuất khẩu cuồng ngôn như vậy.

Một tiếng cười to từ khối đá ngầm đằng xa truyền đến, tiếng cười vừa dứt thì một chiếc thuyền lá liễu nhỏ từ sau một khối đá ngầm xuất hiện, nhanh chóng đi về hướng con thuyền của Lâm Đạt. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK