Mục lục
[Dịch] Vô Hạn Thự Quang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"... Nói cách khác, thực sự thì sự trợ giúp của ngươi cũng không được nhiều lắm nhỉ?"

Vẻ mặt của Trịnh Xá không được tốt nhìn về phía Hades, mà trên mặt Hades toát đầy mồ hôi, cuống quít nói:

"Khoan, chờ một chút, đại nhân, ta có quyền hạn của Minh Giới này, cũng có thần tính của Thần chết, mặc dù không có cách nào thúc đẩy sự trở lại của Minh Giới đã bị tách rời, thế nhưng nếu như có thể làm nó trở lại, ta có thể dễ dàng làm tiếp cho Minh Giới này trở về lại vị diện gốc, chẳng những làm cho sinh linh bên trong Minh Giới này sẽ không bị chết đi do sự chấn động của các vị diện, mà còn có thể giảm thiểu chấn động đến mức nhỏ nhất khi hai vị diện va chạm vào nhau, chỉ cần... chỉ cần đại nhân có thể giúp ta một chút xíu, thậm chí ta có thể hoàn thành tất cả việc này trong im lặng."

Trịnh Xá nói: "Ừ" một tiếng nhưng không tỏ rõ ý kiến của mình, càng khiến cho trong lòng Hades càng run sợ hơn, Sở Hạo ở bên cạnh lại hỏi: "Ngươi có thần tính của Thần chết, có quyền hạn của Minh Giới này... Như vậy ngươi có thể cải tạo hoàn toàn cái Minh Giới này hay không?"

Lần này Hades lại không trả lời, mà suy nghĩ một hồi lâu mới lên tiếng: "Cải tạo thì có thể được, nhưng chỉ có thể giống như cải tạo địa hình kiểu lôi một ngọn núi đã bị nhấn chìm lên, bởi vì chắc ngài cũng biết... Cái Minh Giới này, chính là điểm tụ hội của các xác vị diện sau khi chết đi, đã không đơn giản chỉ là Minh Giới và vùng đất chết, ta... không có, không có cách nào để cải biến được."

"Ta hiểu rồi."

Sở Hạo gật đầu, hắn lại nhìn về phía Zeus và Athena nói: "Còn hai vị thì sao? Thần tính của mỗi người các vị là gì?"

Zeus và Athena đều than thầm một tiếng, nhưng bây giờ trong trường hợp đối mặt với người mạnh hơn, bọn họ cũng không có ý định giấu giếm, hoặc có lẽ cũng không thể giấu được, nhưng khi bọn họ đang định mở miệng nói chuyện, Hades một lần nữa lại nói rằng: "Kỳ thực... chúng ta là những thần linh mà vị diện tự nhiên sinh ra, thần tính có thể được hấp thu từ việc chuyển đổi, cũng không phải dạng đã hình thành thì không thay đổi, ví dụ như ta... Ngay từ đầu, người anh em của ta đã ưng thuận cho ta trở thành Lôi Thần, trở thành vị thần của bầu trời..."

"Thì ra là vậy." Sở Hạo cũng không đi phê bình Hades cái loại ham muốn trần truồng này, nhưng hắn chỉ trầm tư một hồi rồi nói rằng: "Như vậy những thần linh đã biến mất kia thì sao? Các ngươi vẫn có thể hấp thu thần tính của bọn họ chứ? Hoặc có lẽ là, các ngươi vẫn có biện pháp để làm bọn họ sống lại hả?"

Ba vị thần linh đều chần chừ một lát, cuối cùng lại vẫn là Athena nói rằng: "Chúng ta mất một khoảng thời gian rất lâu để có thể chậm rãi ngưng tụ ra những thần tính này, nhưng trước lúc đó, đoán chừng những vị thần linh này sẽ sống lại, nếu như thế giới còn cần bọn họ, nếu như mọi người còn tin tưởng bọn họ, đồng thời... nếu thế giới này chưa bị hủy diệt."

Đúng, sự diệt vong của thế giới, ngay cả khi đã đánh bại Tổ thần Titan, thế nhưng thế giới đang trên đà bị hủy diệt, đây là sự thật.

Lúc này, Trịnh Xá cũng tò mò hỏi: "Sở Hạo, ngươi muốn làm gì đây? Nếu như làm cho đống mảnh vụn của Minh Giới này trở về vị diện cũ, ta cũng có thể làm được thôi, hơn nữa làm tốt hơn bọn họ nhiều nữa, có chuyện gì thì cứ nhờ ta không phải đơn giản hơn sao?"

Sở Hạo lắc đầu nói: "Không phải, không đơn thuần là làm cho các mảnh vụn của Minh Giới trở về, còn có chuyện quan trọng hơn phải làm... Không phải ngươi đã tiêu diệt Tổ thần Titan rồi sao? Nhưng vì sao chúng ta vẫn chưa trở lại không gian chủ thần? Chính là vì nhiệm vụ vẫn chưa được hoàn thành, chúng ta còn phải cứu cái thế giới này, mà muốn cứu cái thế giới này, những thần linh này là một trong những thứ rất cần thiết."

Trịnh Xá dường như đã hiểu ra, mà trong lòng ba vị thần linh cũng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng ngấm ngầm có ý tưởng riêng của họ, đặc biệt khi Sở Hạo nhắc tới sự trở lại, mặc dù nghe cũng không hiểu lắm, nhưng đại khái vẫn hiểu ra ý, đó chính là sớm muộn vào một ngày nào đó đám người kia dường như phải rời đi, đến lúc đó, bọn họ đương nhiên là thần linh của cái vị diện này, chẳng phải sẽ tiếp tục trở thành chủ nhân của vị diện?

"... Thế nhưng chỉ dựa vào thần linh cũng không có cách nào cứu được thế giới."

Sở Hạo trầm tư nói rằng: "Trịnh Xá, không biết ngươi có từng nghe nói không? Mọi người cũng phải có chút xíu ấn tượng chứ? Đó chính là trong truyền thuyết cổ đại có nhắc tới khái niệm Nhân Hoàng... Nhân Hoàng có thể ra hiệu lệnh cho những tinh tú, ra hiệu lệnh cho các chúng thần, ra hiệu lệnh cho trời đất, tiếp đó dùng quyền uy lớn lao để điều chỉnh trời đất, vì vậy trời đất mới bình ổn và trôi chảy, đồng thời trời đất liên kết hoàn toàn với nhau, duy trì tính độc lập của đạo làm người, ngay cả khi tín ngưỡng đang bị mạo phạm quấy nhiễu, nhưng ít ra đã không phải là thời thượng cổ, thần linh đã có thể trực tiếp hạ phàm để săn đuổi và giết chết những người không tôn trọng, việc này có thể sẽ bảo đảm sự phát triển của nhân đạo..."

"Trịnh Xá, ta muốn làm Nhân Hoàng của vị diện này, bằng cách này để cứu thế giới này, ngươi có bằng lòng giúp ta không?"

Có lẽ là Sở Hạo đã đề cập đến việc quá lớn lao rồi, trong phút chốc Trịnh Xá hơi ngây người ra, hơn nửa ngày sau hắn mới lên tiếng hỏi: "Cụ thể thế nào? Nên làm như thế nào? Tuy là ta có thể làm cho mảnh vụn của Minh Giới trở về vị diện gốc, nhưng ta không có cách nào nâng ngươi lên vị trí Nhân Hoàng đâu, cụ thể nên làm như thế nào đây?"

"Bảo hộ cho ta thì được rồi." Sở Hạo khẽ nở nụ cười, cảm quan của hắn đối với Trịnh Xá cũng tốt hơn nhiều so với trước đây.

Nói xong, hắn lại quay sang ba vị thần linh nói: "Bảo hộ ta... đừng để ba vị thần linh này giết chết ta là được rồi."

Trịnh Xá liếc liếc mắt nhìn ba vị thần linh này, lạnh lùng cười nói: "Bọn họ dám?" "..."

Ba vị thần linh đều không nói gì, đúng là bọn họ không dám, mặc dù không biết Sở Hạo muốn làm gì, nhưng chỉ với bốn chữ "hiệu lệnh chúng thần" này, lập tức làm cho sát ý trong lòng bọn họ bất ngờ nảy sinh, nhưng trong tình huống bị yếu thế này, có lẽ bọn họ chưa từng nghe qua những lời như cá nằm trên thớt này, nhưng nhất định đã hiểu đại khái ý nghĩa của nó, cho nên bọn họ lập tức biểu hiện ra ngoài một bộ dạng, ngươi nói như thế nào, ta lập tức làm theo như vậy.

Theo cách đó, dưới sự hỗ trợ của ba vị thần linh, dưới sự phô diễn một chút sức mạnh của Trịnh Xá, mọi người trong các mảnh vụn của Minh Giới, nhìn các mảnh vụn của Minh Giới quay về vị diện Chiến Tranh Của Các Vị Thần, sau đó nối kết vào nhau, một lần nữa, vị diện Chiến tranh của các vị thần lại được khôi phục hoàn chỉnh, mà đến lúc này, trong tình huống ba vị thần linh mở ra thông đạo thần lực, mọi người đã trở về được đến Argos... thành Argos cổ đại... Hiện tại đã là một đống phế tích do đạn hạt nhân oanh tạc...

"... Vụ nổ hạt nhân sao?"

Từ trên vùng bình nguyên bên ngoài khe núi, đến đống phế tích Argos cổ này, rừng rậm ở trung tâm, ngọn đồi, núi non, vân vân… vào lúc này xem ra đều đã biến thành một vùng bình địa, ngoài ra còn có bụi trên trời liên tục rơi xuống, toàn bộ sắc trời thoạt nhìn như một mảng mờ mịt, hơn nữa nhiều người ở đây, kể cả ba vị thần linh đều cảm giác được mức bức xạ cực cao, trong tình trạng như vậy ngoại trừ đã xảy ra một vụ nổ hạt nhân, thật sự không khả năng khác.

Có lẽ nhân viên của phái đoàn quan sát đi theo quân đội tự nghĩ rằng đã làm được một việc rất bí mật, nhưng cả bán vị diện, thì giống như bộ não mở rộng của Sở Hạo, kỳ thực hắn đã sớm phát hiện mấy cái bộ kiện, nhưng hắn đại khái cũng hiểu những điều bận tâm của các quốc gia này, cho nên chỉ cần không phải lôi ra, trực tiếp sử dụng để đối phó hắn, hắn cũng có thể coi như không nhìn thấy, như vậy cũng làm cho trong lòng các quốc gia đó cảm thấy được bảo vệ một chút, nhưng không nghĩ lại dùng ở nơi đây vào lúc này...

Lỗ mũi của Trịnh Xá bỗng nhiên nở to ra, nói: "Thật nồng mùi máu tươi... cái tên La kia quả nhiên không có nói xạo, sự hiện hữu của bản thân hắn lập tức sẽ ăn mòn thế giới... Xem ra thế giới này bị hắn ăn mòn rất nhiều, ước đoán có hàng ngàn vạn quái vật địa ngục tương ứng với Thánh đạo của hắn đã chạy đến."

Sở Hạo đã lập tức hiểu rõ, bởi vì tình tiết gốc trong bộ phim Clash of The Titans 2 cũng có tình huống phát sinh giống như vậy, lúc giải phong ấn Tổ thần Titan, ngay lập tức sẽ có vô số quái vật công kích thế giới loài người, mà dựa theo những gì Trịnh Xá đã từng nói, tồn tại La kia cao hơn gấp vô số lần Tổ thần Titan trong phim, như vậy có thể tưởng tượng được, những quái vật tiến công thế giới loài người kia e rằng còn nhiều hơn nữa!

Cho nên, cũng khó trách khả năng đội quân Luân Hồi đã sử dụng đạn hạt nhân để công kích, đoán rằng có nhân viên trong phái đoàn quan sát đi theo quân đội này đã sợ chết, lập tức nói chuyện bom nguyên tử này cho Balton Fettah, mà Sở Hạo coi như đã hiểu quá rõ về Balton Fettah, kỳ thực sự am hiểu nhất của tên lão tướng quân này cũng không phải là chiến tranh, mà là sự quyết đoán, hắn rất biết lắng nghe các ý kiến tham mưu của những người cấp dưới, sau đó nhiều lần trên chiến trường giống như theo bản năng sẽ lựa chọn và sử dụng ý kiến hay nhất để giành thắng lợi, ngay cả khi ý kiến này rất mới lạ, cũng sẽ quyết đoán một cách nhanh chóng, sau đó theo cách này để giành được thắng lợi, Sở Hạo có thể tưởng tượng ra chấn động của cuộc công kích mà Balton Fettah đã chịu mạnh đến mức nào, vì vậy chỉ có sử dụng loại đạn hạt nhân này, hơn nữa chiến lược bom khinh khí vẫn là đáng sợ nhất...

"Đi, đi đến khe núi! Trịnh Xá ngươi đi trước đi, cứu tất cả nhân loại trên đường, giết chết tất cả quái vật, nếu như phát hiện ở nơi đó ngay cả một bóng người cũng không có, lập tức nỗ lực hết sức để thăm dò những vùng phụ cận, nếu vẫn không có, thì lập tức trở về, thông báo cho chúng ta biết, dĩ nhiên, nếu như phát hiện nhân loại, bọn họ bình an vô sự, vậy thì lập tức giải quyết hết những con quái vật rồi cũng trở lại nói cho chúng ta biết, đi nhanh về nhanh, nhất định phải cực nhanh!"

Trong lòng Sở Hạo có dự cảm không tốt, hắn muốn trở thành Nhân Hoàng, điều quan trọng hàng đầu là nhất định phải có con người, nếu con người cũng không còn, như vậy còn làm Nhân Hoàng cái quái gì, hắn muốn cứu cái vị diện này, chủ yếu cũng là nền văn minh nhân loại, tốt nhất có thể tạo dựng được nền nhân văn hoa mỹ tương xứng với thời đại này, hoặc có lẽ là ít nhất cũng tạo ra hình thức ban đầu và cấu trúc mà có thể phát triển lên chương nhân văn hoa mỹ, như vậy mới có thể cứu thế giới này, thế nhưng dựa vào tình huống trước mắt xem ra...

Ba vị thần linh đều nhìn Sở Hạo với vẻ giễu cợt, bởi vì trong tưởng tượng của bọn họ, tồn tại mạnh mẽ như Trịnh Xá vậy, làm sao có thể nghe theo...

"Được!" Nhưng không ngờ, Trịnh Xá lại nghe theo mệnh lệnh của Sở Hạo, mà còn tỏ ra vô cùng hứng thú, giống như đã tìm lại được thứ gì đó, sau một tiếng "đùng" phá vỡ bức tường âm thanh, bóng dáng của Trịnh Xá đã biến mất.

Chỉ có Lâm Tuấn Thiên và Lưu Úc mới là người cười một cách đau khổ, bởi vì chỉ có bọn họ mới biết, mất đi Sở Hiên trong đội Trung Châu, đối mặt với sự "tận lực" làm khó dễ của chủ thần, rốt cuộc bọn họ đã trải qua những dạng tình huống gì, mà bây giờ có một người thông minh tồn tại, Trịnh Xá không cực kì cao hứng mới là lạ.

Sau đó Sở Hạo liền vội vàng nói với mọi người: "Vậy chúng ta lập tức nhanh chóng đến khe núi, hy vọng sự việc chưa quá hỏng bét... không thì…"

Nhưng Sở Hạo còn chưa nói dứt lời, lại là một âm thanh vang trời, Trịnh Xá với vẻ mặt tươi cười đã đứng ngay chỗ vừa rồi mà hắn mới bay ra, nói rằng: "Hoàn thành."

"Ủa! Nhanh vậy sao?"

Sở Hạo, Trương Hằng, vài người dân bản xứ, ngoại trừ Lưu Úc và Lâm Tuấn Thiên ra, hầu như mọi người đều không tự chủ được, gào thét hỏi.

"Đúng vậy, đương nhiên, dọc đường đi đã tấn công và giết chết tất cả quái vật, sau đó đến chỗ khe núi đó nhìn thử một cái, bên trong có lẽ có khoảng mười vạn người, tuy là số người thương vong cũng rất nhiều, thế nhưng cũng không có quái vật nào tiến công được vào bên trong, cho nên ta gấp rút trở về báo cáo đã."

Lúc này trong lòng Sở Hạo mới trở nên nhẹ nhõm, khóe miệng cũng giãn giãn ra, hơn nửa ngày trời cũng không nói được một lời nào...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK