Sở Hạo nghe nhiều nói ít, kết hợp những gì thu được từ mấy người Trịnh Xá và dân chúng bên ngoài, lượng thông tin hắn thu được trong vài giờ ngắn ngủi ấy còn nhiều hơn tất cả những gì có được trong mấy bộ phim trước. Cũng không biết là do Trung châu đội thực sự thừa nhận Sở Hạo hay chẳng qua chỉ là bọn họ tự tin vào bản thân nên rất nhiều thứ đều trực tiếp nói thẳng chứ không cần che che giấu giấu hay nói vòng ẩn dụ gì cả.
Quá trình Trung châu đội phát triển được kể lại dựa theo trí nhớ của Trịnh Xá, tính từ bộ phim đầu tiên hắn tham gia, mà nó cũng là bắt đầu của thế hệ Luân Hồi thứ nhất. Như những gì gã kia kể, thì trước hắn cũng có những vị tiền bối khác, song trải qua vài lần chiến thì liền tử thương thảm trọng, chết gần hết. Cho nên cách nói trên cũng chẳng sai.
“Trung châu đội khi đó so với bây giờ thì yếu hơn nhiều, quả thực khó mà đưa lên ‘bàn cân’ được...”
Trịnh Xá không khỏi cảm thán bồi hồi. Hắn lúc này đang ở trong một sơn cốc cách ba người Lâm Tuấn Thiên, Lưu Úc, Sở Hạo chừng mấy vạn thước. Nơi này là địa điểm tiếp tế nhiên liệu cho quân đoàn robot Skynet nên nó tập trung đủ loại dầu thô, đá năng lượng, thậm chí có cả nhà máy điện hạt nhân. Ngoài ra, Skynet còn xây dựng vài khu sản xuất lương thực dành cho nhân loại. Đối tượng phục vụ của chúng chắc là những tù nhân loài người bị Skynet bắt.
Tìm ra được chỗ ấy cũng là nhờ Sở Hạo mò mẫm hồi lâu trong phế tích tổng bộ Skynet New York, cuối cùng phát hiện một chiếc máy tính chủ cỡ lớn được bảo tồn khá đầy đủ. Sau khi Trịnh Xá phất tay lôi nó lên, bọn họ sửa chữa một lát liền khởi động được. Về phần hơn vạn tù nhân loài người vừa được giải thoát, trong số họ cũng có rất nhiều nhân viên kỹ thuật, lại thêm số Terminator hình xe cộ bị Trịnh Xá dỡ bỏ vũ khí cùng hệ thống trí năng, đoàn người cải tạo chúng thành những phương tiện vận tải. 10h sáng cùng ngày, một đoàn xe lớn mang theo mọi người khởi hành rời khỏi khu tổng bộ rách nát New York ấy.
Trên đường đi, Sở Hạo tiếp tục hì hục phá giải các đoạn mã bảo mật của chiếc máy tính chủ kia, kết quả là hắn thu được rất nhiều thông tin chứng minh cho những gì bản thân suy luận lúc trước. Về sau, dưới sự chỉ huy của Trịnh Xá, đoàn người thẳng một đường chạy tới tòa sơn cốc ‘năng lượng’.
Tiếp đến tất nhiên là thời khắc Trịnh Xá biểu diễn rồi. Xuất hiện trước mặt hắn, mười mấy chiếc phi thuyền cỡ lớn hùng hùng hổ hổ lao lên song lại bị Trịnh Xá coi như ruồi nhặng, mỗi cái vỗ xuống là một chiếc nằm bẹp dí trên mặt đất. Còn về phần đại quân robot, cách không quyền vừa ra là cả đám ngã rạp, quang cảnh lập tức thoáng đãng hẳn. Mọi người chứng kiến cảnh ấy mà cứ ngỡ mình đang xem phim. Một đường tiến thẳng, ngoại trừ kiến trúc cùng nhà xưởng được Sở Hạo ‘xin cho’ nên thoát, tất cả hệ thống phòng thủ đều bị ‘gỡ’ xuống. Cũng bởi vậy mà Trịnh Xá mới cách nhóm Sở Hạo mấy vạn mét, cơ mà tiếng nói thì vẫn truyền tới như thể hắn đang đứng ngay cạnh.
“... Ờ, ta cùng Trung châu đội trải qua lột xác lần thứ nhất ở Resident evil 2, cả đoàn gần như bị diệt, chỉ mình ta sống sót. Ta lúc đó vô cùng tuyệt vọng đau khổ, trong đầu chỉ còn ý niệm duy nhất là phải phục sinh mọi người, hơn nữa phải trở thành cường giả mạnh nhất, phải nắm giữ sức mạnh đủ để bảo vệ đồng đội, cuối cùng cùng nhau trở lại thế giới thực...”
Hơn vạn dân thường được bố trí tại một đải sảnh nằm trong sơn cốc, bọn hỏ trải qua bữa cơm trưa no đủ đầu tiên trong đời ở đây. Đám người máy phòng vệ xung quanh đã sớm bị quét sạch, hơn nữa thông qua các kho hàng tồn trữ vật tư, bọn họ tìm thấy rất nhiều thức ăn đóng hộp, trong đó thậm chí nhiều thứ được bảo tồn từ mười mấy năm trước. Đồ ăn thôi thì đủ loại, rau quả, thịt thà, ngũ cốc, cái gì cũng có. Với số lương thực này, tất cả mọi người đều có thể duy trì cuộc sống trong một thời gian rất dài.
Đây quả thực là một bữa tiệc phong phú điên cuồng, mà những người tham gia thì cữ ngỡ mình đang trong mộng. Tỷ lệ thanh niên trên dưới 20 tuổi chiếm phần lớn, người hơn 30 chỉ chừng 1%. Về phần ‘lão nhân’ 50 tuổi thì càng thưa thớt không có mấy. Nói cách khác, những người ở đây đại đa số đều sinh sau ngày phán xét, bọn họ chưa từng được hưởng những ngày tháng bình yên của xã hội cũ, từ nhỏ đến lớn ăn bữa nay no bữa mai, trốn đông núp tây... Tuy rằng sớm quen với những kỹ năng sinh tồn ở hoàn cảnh ác liệt nhưng trí nhớ về một thế giới hòa bình hạnh phúc chỉ là một con số không tròn trĩnh. Nhưng giờ khắc này, bọn họ lại đang được sống trong một đại sảnh an toàn sáng ngời với đồ ăn phong phú nhét cho đầy bụng... Hết thảy đều khiến mọi người hưng phấn la hét.
Còn đối với những ‘lão nhân’ từng trải qua ngày Phán Xét thì lại càng lệ rơi đầy mặt. Trước ngày phán xét, bọn họ đa số đều có những mái ấm hạnh phúc của riêng mình, nhưng chỉ sau một đêm, nhân loại đang đứng trên đỉnh thế giới lại bị đẩy xuống vực sâu, trở thành con mồi cho đám robot đâu đâu cũng có. Ăn, mặc, ở, thậm chí quyền sinh tồn cũng không được bảo vệ. Nhiều người tinh thần yếu ớt đã lựa chọn từ bỏ chính sinh mệnh mình. Tỷ lệ tự tử vô cùng cao! Mà đối với những người còn lại thì bọn họ phải khổ sở chèo chống sống qua ngày, số ít lựa chọn phản kháng, từ đó lập lên quân cách mạng.
Những ‘lão nhân’ kia tất nhiên chẳng phải quân kháng chiến, bọn họ chỉ là những người đang cố sống những ngày tạm bợ, nhưng trong tiềm thức thì luôn mơ về cái thời yên bình trước đây. Suốt hai mươi năm giãy dụa nơi địa ngục tàn khốc, cuối cùng cũng có một ngày được sống dưới một mái nhà an toàn, đồ ăn ê hề... Tiếng nấc nghẹn ngào hòa chung với âm thanh hưng phấn rạng rỡ...
“...Tiếp đó, ta quay lại The Mummy để đào quyển sách thần Rah lên, nhờ nó mới hồi sinh được từng người từng người một. Mà người đầu tiên trong đó chính là Sở Hiên...”
Ngồi tụ lại tại một góc đại sảnh, mấy người Trịnh Xá, Sở Hạo đang vừa ăn đồ hộp vừa tiếp tục câu truyện lúc trước. Khi nhắc đến The Mummy cùng quyển sách có thể hồi sinh đồng đội, ánh mắt Sở Hạo thoáng chấn động, cả người khẽ run. Hắn âm thầm khắc sâu chi tiết ấy vào trong tâm.
“... Vì có thể thủ hộ tín niệm bản thân, ta bắt đầu làm hết những gì có thể để trở nên mạnh mẽ hơn, từ Bạo Tạc, Hủy diệt cho đến chiêu thức tối hậu mạnh mẽ nhất, ta từng bước đi tới đỉnh phong của thế giới Luân Hồi. Mà trong quá trình này, tình cảm gắn kết giữa ta và các đồng đội càng thêm thắt chặt. Chúng ta là những chiến hữu sinh tử, cùng nhau kề vai sát cánh... đưa Trung châu đội tới dần với ngôi vị mạnh nhất thế giới luân hồi...”
Mặc dù chỉ là nghe kể lại, nhưng qua những câu chuyện đó, trong đầu Sở Hạo dần hiện lên hình ảnh một gã nam tử lãnh khốc vô tình, không biết đến tình cảm, cảm giác là gì. Tính toàn cùng bố cục của gã đó vô cùng kinh khủng cũng cực kỳ chính xác, ngay cả chỗ sâu nhất của nhân tâm cũng bị hắn nhìn thấu, từ đó tiến hành những hồi đánh bạc kinh thiên. Gã Sở Hiên đó...
“... Cuối cùng là trận chiến kết thúc thế giới Luân Hồi lần thứ nhất. Trung châu đội bọn ta thành công trong việc kích bại Ác Ma đội, mà ta thì cũng chiến thắng clone của chính ta. Song để hoàn thành điều đó, đồng đội của ta hi sinh gần hết. Cho nên ta cố tình không kết thúc trận chiến cuối cùng đó là để đợi cơ hội hồi sinh bọn họ lần thứ hai. Ta vẫn một mực tìm kiếm manh mối của chuyện này, và đó cũng là điều hiện tại ta muốn nhờ cậu... Hy vọng cậu có thể dùng trí tuệ của mình, giúp bọn ta phân tích một chút. Vì sao Chủ thần mãi không cho bọn ta
tiến vào Narnia?”
Sở Hạo nghe xong không khỏi trầm tư, hồi lâu sau hắn mới đột nhiên hỏi: “Nói như vậy thì có phải tôi và người tên Sở Hiên kia, trừ việc anh ấy không có tình cảm hay cảm giác thì dung mạo rất giống nhau phải không?”
Trịnh Xá gật đầu: “Đúng vậy! À, còn một điểm nữa ta thấy cậu khác với Sở Hiên, rất khó giải thích, đại loại là linh hồn, không còn sâu sắc hơn, là ánh sáng tâm linh. Cơ mà nói thật, thực lực cậu quá yếu, ta có giải thích cậu cũng không hiểu.”
Sở Hạo nhẹ gật đầu lẩm bẩm: “Tôi cũng có thể giới thiệu đại khái lai lịch của mình cho các anh nghe. Tôi được sinh ra từ một đoạn gien chứ không phải theo cách tự nhiên. So với Sở Hiên trong câu chuyện của anh thì xuất thân của chúng tôi khá giống nhau. Cho nên tôi đoán, bản thân mình có quan hệ với clone Sở Hiên- đối thủ của các anh trong trận chiến cuối cùng, hoặc là Sở Hiên ở căn cứ Long Ẩn, nhưng xem chừng khả năng thứ hai rất nhỏ.”
Ba người Trung châu đội liếc nhìn nhau, Trịnh Xá gật gật đầu: “Thì ra là vậy, clone Sở Hiên, không biết tên đó đang ẩn núp trong bóng tối để tính toán cái gì, nhưng nhất định phải cẩn thận gã đó. Hắn cùng đẳng cấp với Sở Hiên, rất khủng bố!”
Sở Hạo tất nhiên biết clone Sở Hiên khủng bố cỡ nào. Nếu như coi CX là tên viết tắt của một người nào đấy, thì hẳn đó là Sở Hiên {*} Hai tổ chức đó đều do gã này sáng lập sau trận chiến cuối cùng, hơn nữa còn góp nhặt gen của người từng là kẻ mạnh nhất thế giới luân hồi- clone Trịnh Xá, để thành lập một đội quân đáng sợ... Thực lực như vậy, chỉ sợ Trung châu đội gặp phải cũng sẽ bị bao phủ...
Chẳng qua chuyện đó để sau, nhiệm vụ quan trọng bây giờ là phải cùng Trung châu đội tiến hành trao đổi, mượn lực lượng bọn họ diệt trừ tận gốc Skynet...
“Chúng ta giao dịch đi, Trung châu đội...”
“Thứ nhất, tôi không tín nhiệm các anh. Những gì anh vừa kể, tôi chỉ có thể tin bảy phần, còn lại thì phải tự mình nghiệm chứng. Thứ hai, tôi có một đội viên chết trong tay các anh. Có lẽ các anh không nhớ, nhưng trong Skyline, bởi vì thực lực các anh quá cường đại nên đã lan đến chúng tôi, khiến một đội viên hi sinh. Cho nên, trước khi tôi phục sinh được cô ấy, tôi sẽ vẫn giữ cách nhìn của mình đối với các anh...”
“Nhưng mà thế giới này cần lực lượng của các anh. Mà tôi thì không có đủ sức mạnh để hoàn thành kế hoạch của mình. Vì vậy, tôi hy vọng có tiến hành một giao dịch...”
“Các anh thực hiện theo kế hoạch của tôi, giải quyết triệt để Skynet để cứu lấy thế giới này, cứu lấy cái thế giới tôi đã hại khổ, điều này cũng giúp tôi tự cứu rỗi bản thân mình, cho tôi lý do để tiếp tục sống. Đổi lại...”
“Tôi sẽ nói cho các anh biết cách đi vào thế giới Narnia!”
Sở Hạo nghe nhiều nói ít, kết hợp những gì thu được từ mấy người Trịnh Xá và dân chúng bên ngoài, lượng thông tin hắn thu được trong vài giờ ngắn ngủi ấy còn nhiều hơn tất cả những gì có được trong mấy bộ phim trước. Cũng không biết là do Trung châu đội thực sự thừa nhận Sở Hạo hay chẳng qua chỉ là bọn họ tự tin vào bản thân nên rất nhiều thứ đều trực tiếp nói thẳng chứ không cần che che giấu giấu hay nói vòng ẩn dụ gì cả.
Quá trình Trung châu đội phát triển được kể lại dựa theo trí nhớ của Trịnh Xá, tính từ bộ phim đầu tiên hắn tham gia, mà nó cũng là bắt đầu của thế hệ Luân Hồi thứ nhất. Như những gì gã kia kể, thì trước hắn cũng có những vị tiền bối khác, song trải qua vài lần chiến thì liền tử thương thảm trọng, chết gần hết. Cho nên cách nói trên cũng chẳng sai.
“Trung châu đội khi đó so với bây giờ thì yếu hơn nhiều, quả thực khó mà đưa lên ‘bàn cân’ được...”
Trịnh Xá không khỏi cảm thán bồi hồi. Hắn lúc này đang ở trong một sơn cốc cách ba người Lâm Tuấn Thiên, Lưu Úc, Sở Hạo chừng mấy vạn thước. Nơi này là địa điểm tiếp tế nhiên liệu cho quân đoàn robot Skynet nên nó tập trung đủ loại dầu thô, đá năng lượng, thậm chí có cả nhà máy điện hạt nhân. Ngoài ra, Skynet còn xây dựng vài khu sản xuất lương thực dành cho nhân loại. Đối tượng phục vụ của chúng chắc là những tù nhân loài người bị Skynet bắt.
Tìm ra được chỗ ấy cũng là nhờ Sở Hạo mò mẫm hồi lâu trong phế tích tổng bộ Skynet New York, cuối cùng phát hiện một chiếc máy tính chủ cỡ lớn được bảo tồn khá đầy đủ. Sau khi Trịnh Xá phất tay lôi nó lên, bọn họ sửa chữa một lát liền khởi động được. Về phần hơn vạn tù nhân loài người vừa được giải thoát, trong số họ cũng có rất nhiều nhân viên kỹ thuật, lại thêm số Terminator hình xe cộ bị Trịnh Xá dỡ bỏ vũ khí cùng hệ thống trí năng, đoàn người cải tạo chúng thành những phương tiện vận tải. 10h sáng cùng ngày, một đoàn xe lớn mang theo mọi người khởi hành rời khỏi khu tổng bộ rách nát New York ấy.
Trên đường đi, Sở Hạo tiếp tục hì hục phá giải các đoạn mã bảo mật của chiếc máy tính chủ kia, kết quả là hắn thu được rất nhiều thông tin chứng minh cho những gì bản thân suy luận lúc trước. Về sau, dưới sự chỉ huy của Trịnh Xá, đoàn người thẳng một đường chạy tới tòa sơn cốc ‘năng lượng’.
Tiếp đến tất nhiên là thời khắc Trịnh Xá biểu diễn rồi. Xuất hiện trước mặt hắn, mười mấy chiếc phi thuyền cỡ lớn hùng hùng hổ hổ lao lên song lại bị Trịnh Xá coi như ruồi nhặng, mỗi cái vỗ xuống là một chiếc nằm bẹp dí trên mặt đất. Còn về phần đại quân robot, cách không quyền vừa ra là cả đám ngã rạp, quang cảnh lập tức thoáng đãng hẳn. Mọi người chứng kiến cảnh ấy mà cứ ngỡ mình đang xem phim. Một đường tiến thẳng, ngoại trừ kiến trúc cùng nhà xưởng được Sở Hạo ‘xin cho’ nên thoát, tất cả hệ thống phòng thủ đều bị ‘gỡ’ xuống. Cũng bởi vậy mà Trịnh Xá mới cách nhóm Sở Hạo mấy vạn mét, cơ mà tiếng nói thì vẫn truyền tới như thể hắn đang đứng ngay cạnh.
“... Ờ, ta cùng Trung châu đội trải qua lột xác lần thứ nhất ở Resident evil 2, cả đoàn gần như bị diệt, chỉ mình ta sống sót. Ta lúc đó vô cùng tuyệt vọng đau khổ, trong đầu chỉ còn ý niệm duy nhất là phải phục sinh mọi người, hơn nữa phải trở thành cường giả mạnh nhất, phải nắm giữ sức mạnh đủ để bảo vệ đồng đội, cuối cùng cùng nhau trở lại thế giới thực...”
Hơn vạn dân thường được bố trí tại một đải sảnh nằm trong sơn cốc, bọn hỏ trải qua bữa cơm trưa no đủ đầu tiên trong đời ở đây. Đám người máy phòng vệ xung quanh đã sớm bị quét sạch, hơn nữa thông qua các kho hàng tồn trữ vật tư, bọn họ tìm thấy rất nhiều thức ăn đóng hộp, trong đó thậm chí nhiều thứ được bảo tồn từ mười mấy năm trước. Đồ ăn thôi thì đủ loại, rau quả, thịt thà, ngũ cốc, cái gì cũng có. Với số lương thực này, tất cả mọi người đều có thể duy trì cuộc sống trong một thời gian rất dài.
Đây quả thực là một bữa tiệc phong phú điên cuồng, mà những người tham gia thì cữ ngỡ mình đang trong mộng. Tỷ lệ thanh niên trên dưới 20 tuổi chiếm phần lớn, người hơn 30 chỉ chừng 1%. Về phần ‘lão nhân’ 50 tuổi thì càng thưa thớt không có mấy. Nói cách khác, những người ở đây đại đa số đều sinh sau ngày phán xét, bọn họ chưa từng được hưởng những ngày tháng bình yên của xã hội cũ, từ nhỏ đến lớn ăn bữa nay no bữa mai, trốn đông núp tây... Tuy rằng sớm quen với những kỹ năng sinh tồn ở hoàn cảnh ác liệt nhưng trí nhớ về một thế giới hòa bình hạnh phúc chỉ là một con số không tròn trĩnh. Nhưng giờ khắc này, bọn họ lại đang được sống trong một đại sảnh an toàn sáng ngời với đồ ăn phong phú nhét cho đầy bụng... Hết thảy đều khiến mọi người hưng phấn la hét.
Còn đối với những ‘lão nhân’ từng trải qua ngày Phán Xét thì lại càng lệ rơi đầy mặt. Trước ngày phán xét, bọn họ đa số đều có những mái ấm hạnh phúc của riêng mình, nhưng chỉ sau một đêm, nhân loại đang đứng trên đỉnh thế giới lại bị đẩy xuống vực sâu, trở thành con mồi cho đám robot đâu đâu cũng có. Ăn, mặc, ở, thậm chí quyền sinh tồn cũng không được bảo vệ. Nhiều người tinh thần yếu ớt đã lựa chọn từ bỏ chính sinh mệnh mình. Tỷ lệ tự tử vô cùng cao! Mà đối với những người còn lại thì bọn họ phải khổ sở chèo chống sống qua ngày, số ít lựa chọn phản kháng, từ đó lập lên quân cách mạng.
Những ‘lão nhân’ kia tất nhiên chẳng phải quân kháng chiến, bọn họ chỉ là những người đang cố sống những ngày tạm bợ, nhưng trong tiềm thức thì luôn mơ về cái thời yên bình trước đây. Suốt hai mươi năm giãy dụa nơi địa ngục tàn khốc, cuối cùng cũng có một ngày được sống dưới một mái nhà an toàn, đồ ăn ê hề... Tiếng nấc nghẹn ngào hòa chung với âm thanh hưng phấn rạng rỡ...
“...Tiếp đó, ta quay lại The Mummy để đào quyển sách thần Rah lên, nhờ nó mới hồi sinh được từng người từng người một. Mà người đầu tiên trong đó chính là Sở Hiên...”
Ngồi tụ lại tại một góc đại sảnh, mấy người Trịnh Xá, Sở Hạo đang vừa ăn đồ hộp vừa tiếp tục câu truyện lúc trước. Khi nhắc đến The Mummy cùng quyển sách có thể hồi sinh đồng đội, ánh mắt Sở Hạo thoáng chấn động, cả người khẽ run. Hắn âm thầm khắc sâu chi tiết ấy vào trong tâm.
“... Vì có thể thủ hộ tín niệm bản thân, ta bắt đầu làm hết những gì có thể để trở nên mạnh mẽ hơn, từ Bạo Tạc, Hủy diệt cho đến chiêu thức tối hậu mạnh mẽ nhất, ta từng bước đi tới đỉnh phong của thế giới Luân Hồi. Mà trong quá trình này, tình cảm gắn kết giữa ta và các đồng đội càng thêm thắt chặt. Chúng ta là những chiến hữu sinh tử, cùng nhau kề vai sát cánh... đưa Trung châu đội tới dần với ngôi vị mạnh nhất thế giới luân hồi...”
Mặc dù chỉ là nghe kể lại, nhưng qua những câu chuyện đó, trong đầu Sở Hạo dần hiện lên hình ảnh một gã nam tử lãnh khốc vô tình, không biết đến tình cảm, cảm giác là gì. Tính toàn cùng bố cục của gã đó vô cùng kinh khủng cũng cực kỳ chính xác, ngay cả chỗ sâu nhất của nhân tâm cũng bị hắn nhìn thấu, từ đó tiến hành những hồi đánh bạc kinh thiên. Gã Sở Hiên đó...
“... Cuối cùng là trận chiến kết thúc thế giới Luân Hồi lần thứ nhất. Trung châu đội bọn ta thành công trong việc kích bại Ác Ma đội, mà ta thì cũng chiến thắng clone của chính ta. Song để hoàn thành điều đó, đồng đội của ta hi sinh gần hết. Cho nên ta cố tình không kết thúc trận chiến cuối cùng đó là để đợi cơ hội hồi sinh bọn họ lần thứ hai. Ta vẫn một mực tìm kiếm manh mối của chuyện này, và đó cũng là điều hiện tại ta muốn nhờ cậu... Hy vọng cậu có thể dùng trí tuệ của mình, giúp bọn ta phân tích một chút. Vì sao Chủ thần mãi không cho bọn ta
tiến vào Narnia?”
Sở Hạo nghe xong không khỏi trầm tư, hồi lâu sau hắn mới đột nhiên hỏi: “Nói như vậy thì có phải tôi và người tên Sở Hiên kia, trừ việc anh ấy không có tình cảm hay cảm giác thì dung mạo rất giống nhau phải không?”
Trịnh Xá gật đầu: “Đúng vậy! À, còn một điểm nữa ta thấy cậu khác với Sở Hiên, rất khó giải thích, đại loại là linh hồn, không còn sâu sắc hơn, là ánh sáng tâm linh. Cơ mà nói thật, thực lực cậu quá yếu, ta có giải thích cậu cũng không hiểu.”
Sở Hạo nhẹ gật đầu lẩm bẩm: “Tôi cũng có thể giới thiệu đại khái lai lịch của mình cho các anh nghe. Tôi được sinh ra từ một đoạn gien chứ không phải theo cách tự nhiên. So với Sở Hiên trong câu chuyện của anh thì xuất thân của chúng tôi khá giống nhau. Cho nên tôi đoán, bản thân mình có quan hệ với clone Sở Hiên- đối thủ của các anh trong trận chiến cuối cùng, hoặc là Sở Hiên ở căn cứ Long Ẩn, nhưng xem chừng khả năng thứ hai rất nhỏ.”
Ba người Trung châu đội liếc nhìn nhau, Trịnh Xá gật gật đầu: “Thì ra là vậy, clone Sở Hiên, không biết tên đó đang ẩn núp trong bóng tối để tính toán cái gì, nhưng nhất định phải cẩn thận gã đó. Hắn cùng đẳng cấp với Sở Hiên, rất khủng bố!”
Sở Hạo tất nhiên biết clone Sở Hiên khủng bố cỡ nào. Nếu như coi CX là tên viết tắt của một người nào đấy, thì hẳn đó là Sở Hiên {*} Hai tổ chức đó đều do gã này sáng lập sau trận chiến cuối cùng, hơn nữa còn góp nhặt gen của người từng là kẻ mạnh nhất thế giới luân hồi- clone Trịnh Xá, để thành lập một đội quân đáng sợ... Thực lực như vậy, chỉ sợ Trung châu đội gặp phải cũng sẽ bị bao phủ...
Chẳng qua chuyện đó để sau, nhiệm vụ quan trọng bây giờ là phải cùng Trung châu đội tiến hành trao đổi, mượn lực lượng bọn họ diệt trừ tận gốc Skynet...
“Chúng ta giao dịch đi, Trung châu đội...”
“Thứ nhất, tôi không tín nhiệm các anh. Những gì anh vừa kể, tôi chỉ có thể tin bảy phần, còn lại thì phải tự mình nghiệm chứng. Thứ hai, tôi có một đội viên chết trong tay các anh. Có lẽ các anh không nhớ, nhưng trong Skyline, bởi vì thực lực các anh quá cường đại nên đã lan đến chúng tôi, khiến một đội viên hi sinh. Cho nên, trước khi tôi phục sinh được cô ấy, tôi sẽ vẫn giữ cách nhìn của mình đối với các anh...”
“Nhưng mà thế giới này cần lực lượng của các anh. Mà tôi thì không có đủ sức mạnh để hoàn thành kế hoạch của mình. Vì vậy, tôi hy vọng có tiến hành một giao dịch...”
“Các anh thực hiện theo kế hoạch của tôi, giải quyết triệt để Skynet để cứu lấy thế giới này, cứu lấy cái thế giới tôi đã hại khổ, điều này cũng giúp tôi tự cứu rỗi bản thân mình, cho tôi lý do để tiếp tục sống. Đổi lại...”
“Tôi sẽ nói cho các anh biết cách đi vào thế giới Narnia!”
{*}: 楚轩 (Sở Hiên) có phiên âm là: Chǔ Xuān