Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vậy nên ý của ngươi là đưa ta đến Quận Hiệp Định. Ngươi có bị bệnh không?"

Cuối cùng thì Bologo cũng bị Palmer kéo lên xe, cả hai phóng nhanh qua các con phố của Opus, đến thẳng quận Hiệp Định.

"Ngươi có thấy cái tên ở dưới cùng của tài liệu không? Người đó tên là Church Burton", Palmer nói.

"Thì sao?"

Bologo đã nhớ ra cái tên đó, ở cuối mỗi bản báo cáo của Cục Trật tự đều có tên của người báo cáo.

"Có thể ngươi không tin, nhưng cái tên này là đồng nghiệp cũ của ta, lúc đó ta và hắn là hai ngôi sao sáng của bộ phận, lần nào bọn ta cũng hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo, nếu không phải do cái 'Ban ân' chết tiệt này thì ta đã sớm được thăng chức rồi."

Palmer kể về cộng sự cũ của mình.

"Tên này có cái tật thích tán gẫu với mục tiêu, theo đúng nghĩa đen, Năng lượng bí mật của hắn rất thú vị, có thể dễ dàng xâm nhập vào sâu bên trong đối phương, đại khái là bởi vì hắn tài cao gan lớn, nên cực kỳ thích đào sâu mục tiêu, chẳng hạn như tìm hiểu suy nghĩ, tính cách và quá khứ của mục tiêu."

Palmer hét lên.

"Giống như kiểu mấy tên sát nhân biến thái trong phim kia, trước khi săn giết mục tiêu thì phải tìm hiểu chi tiết về cuộc đời của họ. Dù sao thì cái cuộc đời ấy cũng do hắn kết thúc."

"Nói đến đây, sự khác biệt giữa nhân viên tình báo các ngươi và sát thủ là gì?"

Bologo chợt nhận ra điều này, những đội Còi Sắt giỏi xâm nhập này chẳng khác gì những con rắn độc chết người.

"Cũng không khác nhiều lắm, chỉ là ngươi có được quyền khai hỏa trong lúc làm nhiệm vụ hay không thôi, nhưng thường thì bọn ta sẽ giao công việc khai hỏa cho Bộ phận Thực địa, chuyên môn của bộ phận nào thì nên giao cho bộ phận đấy, đúng không?"

Nói về người cộng sự này của ta, hắn được gọi là 'Người không mặt'.

Hành vi tán gẫu với kẻ địch của hắn bị cấm theo quy định. Làm những chuyện kiểu này trong lúc hành động chắc chắn sẽ khiến nhiệm vụ tăng rủi ro. Tổ Quạ khác với Bộ phận Thực địa, bọn ta, bộ phận phụ trách công việc tình báo cực kỳ quan trọng này, có những quy tắc rất nghiêm ngặt. "

"Trò chuyện vui vẻ cùng kẻ địch sao? Nghe có vẻ khá tệ." Bologo nói.

"Rất tệ là đằng khác, vì vậy ta đoán cái tên này hẳn đã đi dạo quanh nhà kho đó vài lần, không biết chừng còn đã quen được một vài người bạn mới... nhưng hắn không thể viết chuyện này vào báo cáo, nếu viết vào sẽ bị bắt viết kiểm điểm." Palmer giải thích.

Bologo nói: "Vậy nên giờ chúng ta sẽ đến gặp hắn và tìm hiểu những gì hắn biết?".

"Đúng vậy, đừng lo, tên này sẽ nói hết. Là cộng sự cũ, ta giữ trong tay rất nhiều hắc lịch sử của hắn, hắn sẽ phải ngoan ngoãn nghe lời."

Palmer cười hắc hắc. So với "Người không mặt" mà hắn nói, lúc này hắn mới giống một kẻ biến thái hơn, một kẻ vừa biến thái vừa hạ lưu.

"Nhưng hắn là cộng sự của ngươi a! Đó là cách ngươi đối xử với hắn?" Bologo ngạc nhiên.

"Chính xác mà nói thì là cộng sự cũ, ngươi mới là cộng sự hiện tại." Palmer rít ga, băng qua hết ngã tư này đến ngã tư khác. "Dù sao thì cũng đã là cộng sự cũ, chẳng bằng nghiền ép nốt chút giá trị còn lại".

Ánh mắt Bologo nhìn Palmer trở nên quái dị, cái tên vương bát đản Palmer này còn ác liệt hơn hắn tưởng, nếu không gánh nổi cái tên này, hắn sẽ bí mật thu thập hắc lịch sử của mình, mặc dù Bologo cảm thấy hắn không có những thứ đó.

Hắn luôn cảm thấy rằng miễn là mình sống một cách đủ quang minh lỗi lạc, đồng thời đảm bảo rằng sẽ không có người còn sống khi mình ra tay, thì Bologo sẽ không gặp rắc rối bởi bất kỳ hắc lịch sử nào.

Cái gọi là sống cởi mở, có lẽ đại khái là như vậy.

"Laika" từ từ dừng lại trên con phố trong quận Hiệp Định, Bologo liếc nhìn bảng chỉ dẫn trên đường thì thấy nó cách không xa nhà hát của Kodling lắm, đi bộ một lúc là đến, hắn đang nghĩ xem có nên tới đó chào hỏi hay không.

Nếu như không có Palmer giày vò, Bologo vốn là muốn đi gặp một chút Kodling, nói với hắn mình không cách nào đến xem buổi biểu diễn.

Có thể là do sự yêu thích đối với diễn xuất của Kodling, hoặc là do cảm xúc khi xem "Con Chuột Lang Thang", đôi khi Bologo cảm thấy rằng mình thực sự coi Kodling như một người bạn, mặc dù cả hai chỉ mới gặp nhau một lần.

Không giống như Palmer, người lạc quan nhưng hơi tiêu cực, Bologo là một người lạc quan và tích cực, giống như lúc hắn ở trong Câu lạc bộ Kẻ bất tử,

Như lúc đã nói với Sore, hắn sẽ không né tránh bất cứ điều gì vì thân phận kẻ bất tử, hắn muốn tận hưởng hiện tại, bởi vì Adele đã dạy hắn như vậy hồi đó.

Thay vì thấp thỏm chờ đợi một tương lai u ám, chẳng bằng dành mọi thứ cho hiện tại.

Phải nói Adele là người có ảnh hưởng rất lớn đến Bologo, bà ấy giống như một người thầy trên phương diện tinh thần nào đó, bà không dạy cho Bologo những lý tưởng cao cả hay những lý niệm thần thánh, mà chỉ khuyên bảo hắn nên sống như thế nào mà thôi.

Vì vậy, cái bóng của Adele xuất hiện trong khắp cuộc đời Bologo, như một người thầy, người mẹ, người bạn...

"Thấy cửa hàng hoa đó không?" Palmer chỉ vào cửa hàng hoa ở góc đường.

"Ừm, rồi sao?"

"Có một cô gái tên Aphia trong cửa hàng, và cộng sự của ta đã phải lòng cô gái đó", Palmer đưa tay lên và liếc nhìn đồng hồ. "Vừa đúng lúc, giờ này mỗi tuần hắn đều sẽ tới mua một bó hoa".

"Ngươi... đang theo dõi hắn?"

"Làm gì có chuyện đó, đừng có coi ta như một kẻ biến thái", Palmer nhanh chóng biện hộ, "Ngươi nghĩ cái mũ bảo hiểm ngươi đang đội là của ai, ngày xưa ta thường đưa hắn tới tiệm hoa này".

Palmer tiếp tục phàn nàn, "Sau đó, vì 'Ban ân' của ta, bọn ta đã bị tông vào phía sau khi đang đỗ xe, hắn đã phải nằm viện một tuần, và hắn không bao giờ ngồi lên xe của ta nữa kể từ đó."

"Có một người cộng sự như ngươi, đúng là bất hạnh của hắn." Bologo nói trong lòng, hắn vô cùng đồng cảm với "Người Không Mặt" mà mình chưa gặp kia.

"Ta nghĩ hắn đang ở bên trong, ngươi ở ngoài này chờ ta."

Palmer nói rồi đi về phía cửa hàng hoa, Bologo cũng không nhàn rỗi, từ trên vỉa hè bước xuống, đứng ở cạnh đó chờ tin tức của Palmer.

Vài phút sau, cánh cửa của cửa hàng hoa được đẩy ra, nhưng người bước ra khỏi đó lại là một người mà Bologo không ngờ đến.

Người đàn ông đang cầm một bó hoa rực rỡ trên tay, với nụ cười trên môi, có thể cảm nhận được vô số mộng tưởng đẹp đẽ đang hiện ra trong đầu hắn. Hắn có một buổi hẹn hò tuyệt vời vào tối nay.

Bologo vô cùng ngạc nhiên khi thấy người cầm bó hoa tươi lại là Kodling.

Kodling không để ý đến Bologo mà chỉ cúi đầu ngửi bó hoa trong tay, bước lên hai bước, liền cảm nhận được ánh mắt của Bologo, hắn quay đầu lại, hai người nhìn nhau.

"Bo… Bologo?" Kodling mất vài giây để nhớ lại.

"Ta tưởng một người nổi tiếng như ngươi không thể nhớ ra ta." Khi thấy Kodling gọi tên mình, Bologo thậm chí còn ngạc nhiên hơn.

"Không, ta nhớ bất kỳ vị khán giả nào ủng hộ ta", Kodling nói.

"Thật yêu nghề a."

Bologo cảm thán, hắn thích những người tận tâm, yêu nghề và chuyên gia chính là người như vậy.

"Hẹn hò à?" Bologo hỏi, nhìn những bông hoa trên tay.

"Ừm, ta mua về tặng vợ ta, nàng ấy thích hoa lắm", ánh mắt Kodling vô cùng dịu dàng khi nói về vợ mình, "Tối mai là màn kết của "Con Chuột Lang Thang", ta muốn ăn mừng cùng nàng ấy".

"Nhắc mới nhớ, ngươi có thời gian tới xem sao?"

Kodling vẫn nhớ cuộc trò chuyện vui vẻ đó, hắn nhìn vào mắt Bologo.

"Rất xin lỗi, ta sẽ phải lỡ hẹn."

Bologo rất thẳng thắn, hắn liếc nhìn chiếc ghế dài ở bên cạnh, rồi lại nhìn cửa hàng hoa và hỏi, "Ngươi có thời gian để ngồi một lúc không?"

Kodling hơi do dự, nhưng cuối cùng thì hắn vẫn gật đầu.

"Hiển nhiên rồi."

...

Cũng không biết Palmer đang làm gì trong cửa tiệm hoa, mãi mà hắn chưa ra, nên Bologo cũng khá nhàn rồi mà ngồi trên ghế dài và trò chuyện cùng Kodling.

"Công việc của ta... ngươi có thể hiểu là thám tử tư, được người thuê để điều tra một số vụ án."

Bologo thản nhiên nói, hắn không nghĩ đây là một lời nói dối, chỉ là đã sửa đi một chút so với thực tế. Đây là những gì Palmer đã dạy hắn.

"Thám tử tư? Có vẻ như ngươi đã tiếp quản rất nhiều vụ án ly kỳ, nếu như có thời gian thì ta rất muốn cùng ngươi tâm sự." Đôi mắt của Kodling hơi sáng lên.

"Đây có phải là việc mà những người sáng tác như ngươi gọi là 'đi tìm tài liệu' không?"

"Cũng gần như là vậy, tưởng tượng phải dựa trên thực tế, bọn ta không thể vẽ ra một câu chuyện hoàn hảo mà chỉ dựa trên tưởng tượng." Kodling nói, "Ngay cả câu chuyện "Con chuột lang thang" cũng phải dựa trên kinh nghiệm của ngay chính ta, đúng không?"

"Đúng là như vậy." Bologo gật gật đầu.

"Vậy nên là… tối mai ngươi phải giải quyết vụ án quan trọng nào đo đúng không?" Kodling hỏi.

"Không khác biệt lắm, một vụ án rất quan trọng."

Nhắc đến chuyện này, giọng điệu Bologo rõ ràng nặng nề hơn không ít.

Kodling liếc nhìn đồng hồ đeo tay, "Ta còn khá nhiều thời gian, ngươi có hứng thú nói chuyện không?"

Bologo im lặng một lúc, sự bồn chồn trong lòng hắn như hình với bóng, hắn cảm thấy mình cần một chỗ để xả bớt.

"Bạn của ta đã qua đời." Bologo đột ngột nói..

Nụ cười trên mặt Kodling dần tắt đi, tiếng ồn ào của xe cộ trên đường phố dần biến mất, như thể hai người đã cách biệt với thế giới này.

"Bà ấy đã bị sát hại. Ta đã truy tìm tung tích của kẻ sát nhân. Tối mai, ta sẽ đột kích vào nơi ở của một kẻ tình nghi là kẻ giết người... Mọi chuyện là thế đó."

Nói xong, Bologo nhận ra rằng mình nói như hụt hơi, cũng không phải là hắn không muốn nhớ lại tất cả cơn ác mộng này, chỉ là Bologo không còn sức để nói ra, nó quá nặng nề.

"Rất xin lỗi."

"Không cần phải xin lỗi, chính kẻ sát nhân mới nên có lỗi", Bologo nhìn bó hoa trong tay Kodling, "Bà ấy rất thích hoa".

"Bà ấy rất quan trọng đối với ngươi?"

"Rất quan trọng, ta đã từng mắc bệnh về mặt tinh thần… Cũng coi như là bệnh trên phương diện tinh thần, bà ấy đã giúp ta thoát ra khỏi cơn mê man", Bologo nhớ lại những chuyện tốt đẹp, "Bà ấy là một người rất tốt, với niềm tin ngoan đạo, bà ấy đã giúp người khác suốt cả cuộc đời".

"Ta không tin vào bất kỳ vị thần nào, nhưng dưới ảnh hưởng của bà ấy, đôi khi ta thế mà lại kỳ vọng vào cái gọi là thần thánh."

Bologo nói và cười, sự lãnh đạm không còn nữa, những gì hắn nói đều là thật lòng.

"Nhưng đôi khi ta cảm thấy bà ấy không tin vào Thần chút nào."

Đột nhiên, Bologo nói một điều hoàn toàn mâu thuẫn.

"Tại sao?" Kodling hỏi.

"Rất đơn giản, bởi vì Thần không tồn tại, đối với bà ấy, Thần càng giống như một biểu tượng, giống như một nơi để bà ấy đặt niềm tin vào hơn.

Bà ấy và ta đã nói về điều này, bà ấy luôn cảm thấy rằng có một sức mạnh trên thế giới này vượt qua mọi thứ, vượt qua sự sống và cái chết, vượt ra ngoài địa ngục và thiên đường.

Bà ấy tin sức mạnh này sẽ trừng phạt một cách công bằng tất cả những ai làm sai. Và đó chính là thứ mà bà ấy tin vào."

Bologo lắc đầu.

"Ta không tin điều này. Nếu thực sự có sức mạnh như vậy, thì đây hẳn là một thế giới thiện ác hữu báo, không cần quan tòa và đội xử bắn. Khi ngươi phạm sai lầm, tự nhiên sẽ có sấm sét rạch ngang bầu trời và đốt ngươi thành một cái xác không."

Bologo quay đầu lại và nhìn Kodling với vẻ mặt khao khát, "Về sau ta nhìn thấy bà ấy, nhìn thấy nụ cười trên môi khi bà ấy mỗi khi làm việc tốt, trái tim bồn chồn của ta bình tĩnh lại trong giây lát. Ta nghĩ mình đã hiểu".

"Sức mạnh này có lẽ không tồn tại, nhưng ta có thể hiểu tại sao bà ấy tin vào nó, bởi vì nó có thể xoa dịu trái tim bà ấy và mang lại cho những người tin vào nó sự yên bình hiếm có."

"Nó giống như... một loại trói buộc, nó ràng buộc tất cả chúng ta", Kodling nói.

"Không, đó là một lời cảnh báo, là một thanh gươm treo trên đầu", Bologo phủ nhận, "Thần đang theo dõi tất cả mọi người, vì vậy, khi ngươi làm điều ác, ngươi sẽ phải tự ràng buộc bản thân bởi hình phạt không thể biết trước kia".

Giọng Bologo có chút tuyệt vọng.

"Đáng tiếc là Thần không hề tồn tại, vì vậy không có hình phạt cho những việc ác, và cũng không có phần thưởng cho việc tốt."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chi99
21 Tháng một, 2024 07:18
Nội dung hay nhưng văn án dài dòng quá
Phuc9177
21 Tháng một, 2024 00:05
Rất thích mấy chương mà Main nói chuyện với Nathaniel
Phuc9177
11 Tháng một, 2024 00:05
Palmer chạy nhanh gớm không thèm nói gì chạy luôn :))
Captain Duncan
07 Tháng một, 2024 22:14
Có bạn gái nhưng k hẳn là nữ 9. Khứa main đầu gỗ nên nhắc đến tình yêu của nó dị dạng lắm.
Khoa Anh
07 Tháng một, 2024 19:45
cho minh hoi bo nay co nu chinh khong ?
Captain Duncan
06 Tháng một, 2024 18:00
Haizz tích 1 quyển đọc 3 ngày và có cảm giác bộ này bắt đầu đi vào hồi cuối.
Captain Duncan
06 Tháng một, 2024 14:56
Quả bất tử quân đoàn ngầu điên, chất vkl.
Phuc9177
04 Tháng một, 2024 07:01
hazzz kết quyển 6 mà như cái cảm nghĩ là hay rồi
L2D4
04 Tháng một, 2024 04:13
Cái lùm mía plot twist gãy cổ
Phuc9177
31 Tháng mười hai, 2023 09:52
nha cuối cùng mới chịu lên vinh quang giả,chuẩn bị đi đá đít dạ vương phát nữa nào
Phuc9177
27 Tháng mười hai, 2023 10:21
Tác cho Sore chết ở Arc này là ổn,dù sao cũng hết vai trò rồi
Captain Duncan
19 Tháng mười hai, 2023 18:31
Nghe ông spoi mà ngứa hết người nhưng mà phải cố nhịn hết quyển này=)) khó chịu thật.
Phuc9177
19 Tháng mười hai, 2023 12:24
trận này Holt và Vaughn tỏa sáng quá đánh từ trên biển xuống vùng đất vĩnh dạ ,acr này main chắc chỉ đi support thôi chứ Severin với Nhiếp chính vương đã thế này thì lão Dạ Vương còn khó nhai nữa mà khả năng cao arc này lão tác cho Sore chết
Phuc9177
08 Tháng mười hai, 2023 18:01
Nói đến ngạo mạn mới nhớ thì từ đầu truyện tới giờ chưa thấy nhân vật nào trong truyện nhắc đến ngạo mạn nhỉ?
RyuYamada
02 Tháng mười hai, 2023 22:00
!Kinh tế khó khăn quá, các bác mua khô gà lá chanh, khô bò, khô heo cháy tỏi ủng hộ converter với ạ (T^T). Bác nào có lòng ủng hộ iên hệ em qua thông tin ở phần giới thiệu truyện nhé!
RyuYamada
24 Tháng mười một, 2023 23:28
đã sửa
connghien
24 Tháng mười một, 2023 00:02
Trùng 2 chương mới nhất rồi, chương Chúa cứu thế đâu?
RyuYamada
22 Tháng mười một, 2023 23:11
Giấy nghỉ phép Ban đêm đi ngủ không đóng cửa sổ, hôm nay tỉnh đông đầu có đau một chút, thần trí có chút không thanh tỉnh, mời một ngày, cảm ân, đông đông đông.
Phuc9177
21 Tháng mười một, 2023 10:38
Siêu phàm tai nạn thuế máu vĩnh hằng ,rất kinh khủng.Huyết dân trong vùng đất vĩnh ám vẫn còn có chút tự do vì dạ tộc không có nhiều tài nguyên,nếu như dạ tộc có thể bành trướng và là kẻ chiến thắng trong cuộc chiến hừng đông thì có lẽ loài người sẽ bị bọn chúng chăn nuôi như gia súc,cho ăn vỗ béo rồi lấy máu đều đặn như chăn nuôi bò sữa
Captain Duncan
18 Tháng mười một, 2023 10:03
Thể loại LN nó thế mà ô :)) miêu tả tất cả mọi thứ xung quanh main, kiểu tạo linh hồn cho nó ấy.
binhhs123
18 Tháng mười một, 2023 09:18
Tạm thời thấy cốt truyện ổn, nhưng mà tác giả thích mô tả thừa thải quá. Vấn đề này rõ ràng nhất ở ch43. Có ai biết bản convert ở đâu cho tớ xin để đọc thử xem khác không nha. Cám ơn.
arxenlupanh
16 Tháng mười một, 2023 14:08
Ko biết mình cm chưa nhưng sau khi đọc xong vụ con bé người máy thì cảm giác truyện rất tốt, tác giả xây dựng tình huống, nhân vật, cảm xúc điều rất rất tuyệt, cực hiếm so với những bộ siêu phẩm ngày nay. Đa số bộ siêu phẩm thì nội dung khác kéo lên chứ yếu tố tâm lý nhân vật ít được khai thác hoặc khai thác còn ko tốt bằng bộ này. Nói chung là rất hứa hẹn. Hiện tại mình dừng lại một tg rồi vẫn còn nhớ để vào xem tiếp ko như nhiều truyện đọc xong 1 đoạn nghỉ cái quên luôn.
Captain Duncan
16 Tháng mười một, 2023 06:34
Đến giờ cá nhân tôi vânz thấy q3 hay nhất. "Tác giả bản chất chính là lừa gạt sư, lấy hư giả huyễn tưởng đi lừa gạt người khác." Moẹ đọc khúc này đỉnh cao luôn.
Phuc9177
12 Tháng mười một, 2023 12:56
khả năng cao là đi chém dạ vương mới hết quyển này
Captain Duncan
12 Tháng mười một, 2023 09:52
Sắp hết quyển này chưa vậy các bro? Đọc tới cao trào mà hết thì tức lắm.
BÌNH LUẬN FACEBOOK