Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giống như một cơn ác mộng, một cơn ác mộng có khả năng phá hủy tinh thần và thể xác của một người, hàng ngàn con chim gào khóc nỉ non, lượn quanh tạo thành một đám mây đen, che khuất đi mọi ánh sáng.

Giây phút này Taida mới tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng, chỉ sau đó ông ta mới nhận ra cơn ác mộng đã xâm chiếm đến thực tại, cả hai bị cuốn vào nhau, biến thành đoạn mở đầu cho tuyệt vọng.

Cơ thể Taida run lên, những cảm xúc khó tả xâm chiếm trái tim Taida. Dưới cảm xúc thăng trầm quá độ, ông ta nhất thời mất đi khả năng suy nghĩ, chỉ còn lồng ngực không ngừng phập phồng, hít thở bầu không khí tanh hôi.

"Không... Không đúng lắm..."

Taida lẩm bẩm một mình, sau đó ngẩng đầu lên thì thấy khuôn mặt dữ tợn mà thân thuộc đã ở gần trong gang tấc. Nó nở một nụ cười ngây thơ và xinh đẹp, yên cầu Lõi vĩnh cửu trong tay mình.

"Cha, cha định từ chối con sao?"

Alice mở miệng cám dỗ. Giọng nói quen thuộc khiến tâm trí của Taida xao động, khối thịt dị hợm trước mắt đã không còn, thay vào đó là một bóng người đứng trong ánh ban mai.

Nàng mặc một chiếc váy trắng, chắp hai tay ở sau lưng và mỉm cười với mình.

"Cha, ngài chỉ còn cách ước nguyện có đúng một bước."

Alice nghiêng người, vươn lòng bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhuốm máu của Taida.

"Alice..."

Taida nói khẽ. Ý chí của ông ta đã bị lung lay, hai tay từ từ giơ lên, khi chuẩn bị hiến dâng Lõi vĩnh cửu cho Alice thì một ngọn giáo sắt lạnh lẽo đã lao xuống, đâm xuyên qua cánh tay của Alice.

Khuôn mặt quen thuộc bị thay thế bằng máu và một đống giòi. Cơ thể nhỏ nhắn cũng bị biến thành một cục thịt biến dạng, cánh tay dang ra bị đâm xuyên bởi ngọn giáo sắt chứa đầy lông tơ đỏ tươi mọc ra từ vết thương.

Tiếng thét chói tai phá tan những lời ấm áp, máu bắn vào mặt Taida, thấm vào đồng tử, bóp méo tầm nhìn thành một địa ngục đỏ lòm.

Alice ngẩng đầu lên thì thấy trên cây cọc bằng xương, Bologo vẫn còn sức sống đáng kinh ngạc, đến giờ hắn không những vẫn chưa chết mà còn có thể ném số chất lỏng vảy rắn còn lại về phía nó.

Bologo cảm thấy mình đã chết ở cấp độ thể xác, nhưng tinh thần ngoan cường thì vẫn chống lại cái chết, hắn vẫn tỉnh táo và thề sẽ dùng ngọn lửa giận dữ để thiêu con quái vật trước mặt mình thành tro.

Nhưng dù sao đây chỉ là một sự tưởng tượng điên rồ mà thôi, đối mặt với thực tế tàn khốc và lạnh lùng này, cơn giận dữ của Bologo chẳng thể thay đổi được gì.

Hắn không chết, chỉ là nhờ những mảnh vụn linh hồn này đang níu kéo ý chí của hắn, cơ thể tàn tạ này cũng không thể thi hành mệnh lệnh phẫn nộ kia.

Alice kéo Bologo ra khỏi cây cọc bằng xương và ném mạnh vào trong góc. Ngay sau đó, máu thịt dưới người Alice vặn vẹo, quấn lấy Bologo một lần nữa và giam hắn trong một cái lồng.

Giờ đã không còn ai có thể ngăn Alice nữa. Đôi mắt tà ác của nó hiện lên vẻ thèm thuồng và khao khát đến tột độ với linh hồn, trong đó còn phản chiếu khuôn mặt đầy hoang mang của Taida.

"Cha biết phải làm gì."

Cánh tay bị gãy đã lành lại, Alice duỗi tay ra nhẹ nhàng chạm vào Lõi vĩnh cửu. Năm ngón tay mảnh khảnh từ từ gập vào nhau, niềm vui sướng khó có thể kìm nén lóe lên trong đống suy nghĩ tội lỗi.

"Không..."

Taida đột ngột từ chối Alice, ông ta nói rất nhỏ, nhỏ đến mức Alice không thể nghe rõ. Ngay sau đó, Taida ôm lấy Lõi vĩnh cửu, giọng trở nên nghiêm nghị.

"Không, ngươi không phải là Alice!"

Cảm nhận được đống máu lạnh nhớp nháp trên má mình, Taida chợt bừng tỉnh vào lúc này và gầm lên.

Mọi ảo tưởng tuyệt đẹp đều tan vỡ, chỉ còn lại bức tranh tàn khốc của hiện thực. Taida nhìn con quái vật đang chiếm cứ cơ thể của Alice trước mặt mình, trong lòng tuôn ra một nỗi đau buồn và xót xa.

Ngay lập tức, số Aether còn còn lại rít lên. Một đôi cánh tay thép đột ngột hiện ra ngay cạnh Taida, cánh tay được huyễn tạo nắm chặt lại, một thanh kiếm dài hiện ra ngay trong đó.

Trí Tưởng Tượng Tạo Vật.

Ánh sáng lạnh như băng lóe lên, cánh tay của Alice với vô số xương mọc chụm lại trên đó vỡ tan thành từng mảnh vụn. Trên mặt cắt có vô số vết thương, nhưng lại không có máu chảy ra khỏi đó mà chỉ có hàng loạt sợi lông tơ đỏ tươi nhảy múa điên cuồng trên bề mặt.

Ý chí của Alice đờ ra trong một giây, vẫn còn đó nụ cười giả dối trên khuôn mặt của nàng. Khi cơn đau đến muộn ập tới, Alice mới nhận ra chuyện gì vừa xảy ra. Lập tức biểu cảm gớm ghiếc hiện ra trên mặt, rồi đầu nàng tách ra thành những cánh hoa kỳ dị, tiếp theo là một tiếng gầm sâu phát ra từ cổ họng tối đen như mực của Alice.

"Tất cả đều là lỗi của ngươi!"

Alice thút thít, vô số cánh tay mảnh khảnh thò ra khỏi cục thịt. Chúng dài phải đến vài mét, hoàn toàn không thể là tứ chi của con người.

Những cánh tay vung vẩy loạn xạ, xé rách máu thịt trên mặt đất, tóm lấy những xác chết nát bét, lướt qua hàng đống tảng đá nhuốm máu… Alice chộp lấy chúng, nhét tất cả vào cổ họng đen ngòm của mình và nuốt chửng.

Vừa ăn, nó vừa sà về phía Taida. Trong mắt nó, thứ duy nhất có thể thỏa mãn cơn đói vào lúc này chỉ có thể là Hòn đá triết gia chói lọi trong Lõi vĩnh cửu.

"Tất cả đều là lỗi của ngươi!"

Giọng nói méo mó bị ngưng trệ, chuyển lại về giọng nói quen thuộc trong trí nhớ của Taida. Kèm theo tiếng khóc kéo dài, phảng phất như thực sự có một cô gái nhỏ nhắn đang lau nước mắt cho Taida.

Sức mạnh điên rồ mà tà dị trỗi dậy, mê hoặc tâm trí của mọi sinh linh, nhưng nó đã không thể ảnh hưởng đến Taida nữa rồi.

Cuối cùng vào giây phút này, Taida cũng đã tỉnh lại và nhìn thấu ảo tưởng điên rồ của mình.

Trước mặt ông ta không phải Alice mà là một con quái vật bị cơn đói điều khiển. Nó không có ý chí của mình mà chỉ có bản năng đói khát, khả năng ngụy trang và những lời nói trước đó chỉ là quá trình tiến hóa để kiếm ăn mà thôi.

Bây giờ nó vô cùng đói khát, thèm thuồng linh hồn sau cùng.

Cánh tay huyễn tạo vung ra vô số ánh kiếm sắc lẹm. Giữa không trung, một trận mưa máu tuôn ngút trời, cánh tay huyễn tạo đang đối đầu với vô số cánh tay vung vẩy.

Taida không mấy quan tâm đến chiến đấu trực diện mà chỉ chậm rãi lùi về phía sau, nhìn xuống Lõi vĩnh cửu trong tay.

"Không nên như này..."

Taida lẩm bẩm, hai tay điên cuồng xé lớp lông tơ trên vỏ kim loại để loại bỏ đống máu thịt đã mọc tràn lan này, mặc cho chúng có gặm nhấm bàn tay của Taida đến mức máu chảy đầm đìa.

Máu thịt dưới chân bắt đầu nhúc nhích. Những cây cọc bằng xương đẫm máu nhô lên khỏi mặt đất, nhưng trước khi chúng có thể gây tổn thương cho Taida thì đã bị lưỡi kiếm cắt đứt.

"Không nên như này..."

Taida tiếp tục thì thầm, rồi ngẩng đầu nhìn lên Alice.

Bộ dạng của ông ta trông thật khủng khiếp, da bọc lấy xương, dường như đã không còn thịt ở giữa mà chỉ là một lớp da người phủ lên bộ xương trắng.

Trên khuôn mặt hốc hác, hốc mắt trũng sâu, hệt như một cái hang sâu hoắm. Trong vực sâu tăm tối này, một tia sáng chói lọi đang dần nảy mầm.

Taida im lặng không nói gì. Đối với một người sắp chết thì mọi lời đều không cần thiết, ông ta cần phải dùng chút sức lực cuối cùng này cho những gì đáng giá.

Aether không ngừng xao động, gây ra một cơn bão bất thường, khiến ngay cả máu thịt nhợt nhạt phía dưới cũng bắt đầu rung lên ầm ầm.

Những trận chiến từ nãy đến giờ đều xảy ra trong hang ổ bằng máu thịt trên lưng con nhện sói. Khi Alice tỉnh dậy đã rút hết sinh mệnh lực của nó, để lại cái xác khổng lồ nằm giữa vực sâu.

Được thúc đẩy bởi Taida, cái xác đó lại di chuyển, khiến mặt đất rung chuyển.

Alice không biết Taida muốn làm gì, nhưng hành vi của Taida không thể nghi ngờ đã khơi dậy bản năng cảnh giác của Alice. Những sợi lông tơ đỏ tươi vươn lên và nhảy múa, âm thanh chói tai vang lên không ngừng, như thể vô số cái răng đang va vào nhau.

Trong cơn đói khát, nước bọt sền sệt trào ra khỏi cổ họng. Suy cho cùng thì Alice chỉ là sản phẩm của Trái tim bất diệt sau khi mất kiểm soát, nó không phải là một Cái ác thực sự, vì thế sức mạnh của nó cũng có giới hạn.

Sức mạnh càng được giải phóng càng nhiều thì nó càng đói và cần phải ăn nhiều hơn.

"Đồ ăn... Đồ ăn..."

Giọng của Alice trở nên điên loạn. Sau khi tấn công, nó thậm chí còn dứt cánh tay của mình ra và nhét vào trong miệng. Những cánh hoa khép lại, vô số chiếc răng đan xen vào nhau, nghiền nát cánh tay của nó thành thịt nát, sau đó nuốt ực xuống.

Nó tiêu tốn cực kỳ nhiều năng lượng mỗi phút mỗi giây, do đó để thỏa mãn cơn đói của mình, Alice bắt đầu ăn ngấu nghiến bản thân.

Taida lạnh lùng nhìn những gì đang xảy ra. Trên thực tế, với tình trạng hiện giờ, ông ta cũng không thể làm được bất cứ điều gì.

Thân hình già nua vô cùng gầy gò, nhìn như thể chỉ còn đống xương bên dưới lớp da. Bước chân không hề gấp gáp, hệt như một bóng ma đi xuyên qua khe hở giữa các đòn tấn công. Những thanh kiếm giao thoa, cắt đứt từng mảng lớn máu thịt.

Không ai biết lúc này Taida đang nghĩ gì, trông ông ta giống như đã tỉnh táo lại, nhưng trông lại như vừa rơi vào trạng thái điên cuồng tột cùng, không thể phân biệt nổi.

Sau khi ánh sáng của Aether trên bề mặt cơ thể lóe lên với cường độ cao cũng mờ dần đi, lúc sáng lúc tối.

Ma trận giả kim đã đạt đến giới hạn. Những Trí Tưởng Tượng Tạo Vật của Taida bắt đầu hiện ra nhiều vết nứt, và sau đó thi nhau sụp đổ. Mặc dù thanh trường kiếm vẫn còn đang được vung vẩy nhưng trên lưỡi kiếm sắc bén đã có rất nhiều vết nứt.

Nhưng đối với Taida thế đã quá đủ, vì ông ta đã đến đích.

Nhìn cơ thể bằng kim loại bị mắc trong đống máu thịt đỏ tươi trước mặt, Taida từ từ quỳ xuống và ôm nó vào lòng.

Máu thịt trải dài khắp người Taida, gặm nhấm cơ thể như củi khô, Taida không có bất kỳ phản ứng gì như thể không hề cảm thấy đau đớn.

Ông ta chỉ ngây người nhìn khuôn mặt đã mất đi ý thức, lúc này nàng đã thực sự biến thành một con rối vô hồn.

Nhìn đường nét có phần giống với Bailey trên khuôn mặt của Amy, Taida chợt nhớ lại người học trò khi sư diệt tổ kia của mình, khóe miệng đã chết lặng hơi nhếch lên.

"Ngươi... không nên quay lại."

Ánh sáng trong mắt Taida vụt tắt, nét dịu dàng cuối cùng lóe lên trong đôi đồng tử mệt mỏi, bàn tay nhuốm máu lướt qua mái tóc nhuốm máu.

Nhặt Lõi vĩnh cửu lên, phần máu thịt trên đó đã được Taida lột sạch, nhưng vẫn còn một số vết đỏ tươi dính trong kẽ. Chúng vẫn đang gắng sức nhúc nhích để tiếp tục phát triển, nhưng giờ đã không còn quan trọng nữa rồi.

Taida nhìn chằm chằm vào Hạt giống không tưởng đang co lại trên Lõi vĩnh cửu. Sau khi Aether biến mất, trái cây huyễn tưởng này sẽ tan tành.

"Hạt giống không tưởng?"

Là Người thăng hoa thuộc Học phái Huyễn Tạo , Taida đã nhận ra Hạt giống không tưởng chỉ trong nháy mắt. Bây giờ với cái "chết" của Amy, điều ước trong Hạt giống không tưởng lẽ ra đã phải chấm dứt mới đúng, nhưng Taida vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh của Hạt giống không tưởng còn đang hoạt động, kể cả khi không còn quá nhiều.

"Sự ưu ái của số phận..."

Taida thì thầm, rồi đưa tay vuốt Hạt giống không tưởng, lắng nghe ước muốn của nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
nguyenduy1k
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
Bá Vương Sở Nguyệt Đao
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
Phuc9177
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
Phuc9177
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
Nhã Nguyễn Kts
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
julyfunny7
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
lolqwer12
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
julyfunny7
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
lolqwer12
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
RyuYamada
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
julyfunny7
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
RyuYamada
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
Phương Nam
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
Trọng Hiếu
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
Phương Nam
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
Trọng Hiếu
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
Trọng Hiếu
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
connghien
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
Đặng Trần Đức
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
Phuc9177
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK