Mục lục
[Dịch]Tuyệt Phẩm Tiên Y- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liếc mắt nhìn bộ dáng uất ức của A Mao một cái, Long Thiên Tôn thở dài trong lòng, xem ra, A Mao vẫn chưa rõ. Nếu lúc này có thể thuận lợi xử lý Trương Thiên, hy vọng tiểu tử này có thể thông suốt.

Đến giờ khắc này, Long Thiên Tôn mới phát hiện mình vẫn xem thường Trương Đại Thiểu, người này nguy hiểm, rất nguy hiểm.

- Muốn tôi thả người, rất đơn giản.

Long Thiên Tôn liếc nhìn A Mao một cái, làm như không có việc gì quay đầu lại.

- Tôi chuẩn bị cho cậu ba lễ vật, chỉ cần cậu nhận, tôi lập tức thả người.

Trương Đại Thiểu lạnh lùng cười:

- Long Thiên Tôn, ông đây là đang tự tìm lấy cái chết đấy!

Những thứ này Trương Đại Thiểu đều đã đoán được, Long Thiên Tôn là người có thù tất báo, mình phá hủy Hắc Phong Cảng của hắn, sẽ không có khả năng hắn thoải mái thả người. Cho dù là muốn giết mình, hắn cũng muốn ra tay tra tấn rồi mới giết.

Nhưng mà những điều này đối với Trương Đại Thiểu cũng không quan trọng.

Hừ một tiếng, Long Thiên Tôn cũng không tranh cãi với Trương Đại Thiểu nữa, hắn tiếp tục nằm trên ghế, vung tay lên, nói:

- A Mao!

A Mao đi nhanh tới trước mặt Trương Đại Thiểu, vẻ mặt đầy hận ý, nói:

- Phần lễ vật đầu tiên này, tên là ba đao sáu động!

Nói xong, A Mao chỉ tay vào ba gã cao to kia:

- Bọn họ mỗi người sẽ đâm lên người mày một đao, mày không thể chống cự, nếu không, tao sẽ giết hai người phụ nữ kia! Đây là phần lễ vật thứ nhất của mày. Nếu mày không dám nhận, chỉ cần quỳ trên mặt đất dập đầu ba cái, tao cũng sẽ thả người.

Trương Đại Thiểu căn bản là không để ý đến A Mao, khinh miệt nhìn hắn một cái, liền không nhìn nữa. Điều này làm A Mao càng tức đến phát run, nổi giận gầm lên với ba đại hán kia:

- Lên đánh tên gia hỏa này đi!

Ba gã lao đến, trên tay mỗi người đều cầm một con dao găm nhỏ bé sáng long lanh nhưng sắc bén.

Người thứ nhất trực tiếp đi đến trước mặt Trương Đại Thiểu, tay cầm dao găm, khóe miệng nhéch lên lộ ra bộ dáng khát máu, khoa tay múa chân trước mặt Trương Đại Thiểu, rồi dùng dao rạch ngang qua mặt Trương Đại Thiểu.

A Mao cùng những người khác hưng phấn nhìn một màn này, bọn họ muốn từ trên mặt Trương Đại Thiểu thấy được sự hoảng sợ hoặc bối rối. Bọn họ biết Trương Đại Thiểu bản lĩnh mạnh mẽ bức người, nhưng bản lĩnh mạnh mẽ cũng không thể lì lợm được.

Huống chi, ba người này đều là người tài giỏi trong bang phái, cửa thứ nhất này cũng làm cho Trương Thiên chịu đủ.

- Này, trên người tao không có ngứa, mày không cần gãi ngứa cho tao đâu.

Trương Đại Thiểu không kiên nhẫn cau mày.

Gã đàn ông biến sắc, người này dám khinh thường mình, hắn cảm thấy lòng tự trọng của mình đã bị tổn thương, tay vừa nâng liền hung hăng đâm vào đùi của Trương Đại Thiểu.

A Mao đã từng nói qua, ba đao sáu động, ý nghĩa chính là tra tấn, ngàn vạn lần không thể đâm chết người, nếu không chơi tiếp sẽ không vui.

Đại hán xuống tay rất có chừng mực, đâm ở trên đùi có thể để Trương Đại Thiểu cảm nhận đau đớn vô cùng, cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Keng!

Một tiếng vang nhỏ bỗng nhiên vang lên, giống như thanh âm kim loại va chạm vào nhau, gã kia chỉ cảm thấy giống như mình đâm vào kim cương, tay bị chấn đến khóe miệng run run.

Dao găm chạm vào đùi Trương Đại Thiểu thì bị văng ra, làm sao có thể làm hắn bị thương?

Mọi người ở đây trợn mắt lên nhìn, nhất là A Mao suýt nữa thì té trên mặt đất.

Hắn thật muốn chạy tới xem da thịt Trương Đại Thiểu có phải làm bằng sắt hay không, đến cả dao cũng không đâm thủng được. Chẳng lẽ trên thế giới này thực sự có kungfu kim chung tráo Thiết Bố Sam gì đó ư? A Mao mê muội.

Lúc này hắn mới hiểu, Long Thiên Tôn vì sao lại coi trọng người thanh niên này như thế.

- Tao không tin tao đâm không thủng!

Gã kia vẻ mặt khiếp sợ, ngẩn người, hắn nhổ một bãi nước bọt, lại lấy ra một con dao găm đâm vào Trương Đại Thiểu. Lần đâm này nhắm vào bụng.

Đau buồn hơn chính là, lúc này con dao của hắn cũng bị chấn rơi xuống đất.

Trên đầu gã đổ đầy mồ hôi, ngẩng đầu nhìn Trương Đại Thiểu, không kìm được nuốt một ngụm nước miếng, người này không bình thường đi, lão tử tốt xấu gì cũng đã qua huấn luyện, tại sao lão tử đâm hắn thế nào cũng không thủng?

- Cái này tính hai đao hay một đao?

Trương Đại Thiểu không để ý đến gã đàn ông trước mặt, nghiêng đầu, hỏi A Mao phía sau.

A Mao sắc mặt rất khó coi, đá một cái khiến gã thứ nhất lăn trên mặt đất, nói:

- Hắn chính là người đầu tiên, phải ba người đâm xong mới tính là qua cửa.

Vung tay lên, gã thứ hai cầm dao găm tiến đến.

Gã thứ hai này rõ ràng lợi hại hơn gã thứ nhất, điểm này, Trương Đại Thiểu chỉ cần nghe âm thanh xé gió của con dao kia là biết.

Hơn nữa, gã thứ hai này so với gã thứ nhất âm hiểm hơn, hắn lại hướng tới đũng quần mình mà đâm.

- Muốn chết!

Trương Đại Thiểu hừ lạnh một tiếng, thân mình hơi động, hai chân kẹp chặt lấy cổ tay cầm dao của đại hán.

Lại dùng một chút lực.

Răng rắc!

Âm thanh gãy xương vang lên, cổ tay của đại hán thứ hai đã bị Trương Đại Thiểu bẻ gãy, dao găm trong tay cũng lập tức rơi xuống.

Con dao còn chưa có chạm đất, Trương Đại Thiểu hơi động thân mình, chân phải ở trên không trung móc một cái, con dao lập tức bắn qua cắm ở trên đùi đại hán.

A! Một tiếng kêu thảm thiết truyền đến, đại hán ngã xuống trên mặt đất.

Không khí trong hội sở nhất thời có chút áp lực, A Mao cùng Long Thiên Tôn, hai người đều ngẩn ra, bọn họ thật không ngờ Trương Đại Thiểu có thể bá đạo như thế! Mạnh mẽ đến vậy!

- Mày dám động vào người của tao!

A Mao cả giận chỉ vào Trương Đại Thiểu:

- Mày thật sự cho rằng tao không dám giết hai người phụ nữ kia sao? Mày tin bây giờ tao gọi người xử lý chúng không?

- Tao sẽ không tránh nữa.

Trương Đại Thiểu ngẩng đầu lên, vô tình nói.

- Nhớ kỹ, nếu không nghe lời, hai cô gái kia sẽ xong đời.

A Mao kiêu ngạo nói, lại vung tay lên, gã thứ ba cầm dao găm đi tới, lại đâm vào đũng quần của Trương Đại Thiểu.

- Mày cho dù có kim chung tráo Thiết Bố Sam, mày cũng không thể luyện đến chỗ này được!

A Mao nhe răng cười, trong lòng nghĩ.

Keng!

Ngay sau đó, va chạm tiếng kim loại lại vang lên lần thứ hai, con dao của gã này lại bị chấn bay.

A Mao đang nhe răng cười lập tức cứng đờ, hít thật sâu một ngụm khí, khiếp sợ vô cùng, mở to hai mắt nhìn chằm chằm đũng quần Trương Đại Thiểu.

Hắn không thể tin được, ngay cả dao cũng bị chấn bay, của quý của người này tại sao lại có thể cứng như vậy?

Ngay cả Long Thiên Tôn cũng được mở rộng tầm mắt, trực tiếp hóa đá.

- Tao, tao không tin.

Gã thứ ba há hốc mồm, cầm con dao trong tay sững sờ đứng đó không biết phải làm gì, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, dạng phụ nữ nào mới có thể chịu được cái của quý như thế này? Hắn chỉ cần thẳng lưng một cái không phải làm cho tảng đá cũng bị thủng một lỗ sao!

- Cửa thứ nhất, xem như qua đi!

Giọng nói Trương Đại Thiểu vang lên, mới đưa mọi người từ bên trong khiếp sợ trở về.

A Mao là người đầu tiên phục hồi tinh thần lại, hắn cắn chặt răng vạn phần không cam lòng, vốn nghĩ muốn tra tấn Trương Đại Thiểu tốt một chút, ai ngờ da thịt người này lại cứng như vậy, không những không có việc gì còn cho mọi người chứng kiến một thân năng lực kiêu ngạo của hắn, làm cho mọi người hâm mộ.

Bản thân những người này giống như là những chú khỉ đang diễn trò.

A Mao rất không cam lòng, kêu lên:

- Cái này không tính! Không phải là nói không thể chống cự sao, mày không tuân thủ quy định.

Ánh mắt Trương Đại Thiểu ánh lên sự sắc bén, nhìn A Mao lạnh lùng nói:

- Tao không có chống cự.

- Nói láo, mày không có chống cự thì tại sao dao không đâm thủng da?

- A Mao, câm miệng!

Long Thiên Tôn ở một bên mở miệng:

- Cửa thứ nhất, hắn đã qua!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK