Lệnh Hồ ở lại Chân Võ đạo thêm nửa tháng, sau khi luyện chế một kiện pháp bảo phi hành cho Hoa Thiên Kiếm Vũ xong, liền cáo từ rời đi!
Pháp bảo phi hành của Hoa Thiên Kiếm Vũ có vài chỗ khác với cự kiếm nhiều màu của lệnh Hồ. Bề ngoài cứng cáp thô ráp, chứ không huyễn lệ bắt mắt như phi kiếm của Lệnh Hồ. Hơn nữa, ở trên đó còn không có trận pháp phòng ngự và trận pháp công kích.
Cũng không phải vì Lệnh Hồ keo kiệt hay lười biếng, mà chính Hoa Thiên Kiếm Vũ là người đã nói không để trận pháp công kích và phòng ngự vào. Vì theo hắn nói thì hai trận pháp này không có tác dụng gì với hắn cả, không bỏ vào thì hơn.
Sau khi ra khỏi Chân Võ đạo, Lệnh Hồ khoanh chân ngồi trên cự kiếm phi hành nhiều màu của mình, nhàn nhã bay trên không trung.
Pháp bảo phi hành quả thật có nhiều tiện lợi hơn phi kiếm nhiều. Ngoài việc không tiêu hao linh lực ra, người sử dụng còn có thể ngồi xuống luyện công nữa, việc này không làm chậm trễ việc phi hành gì cả.
Sau khi phân ra một tia thần niệm khống chế pháp bảo phi hành bay về hướng đông, Lệnh Hồ liền ngồi xuống luyện công. Bỗng nhiên tâm hơi động một chút, hắn đang nhớ đến những điều Hoa Thiên Kiếm Vũ đã nói với hắn về cuộc so tài ở Tiên Đạo đại tái kia.
Tuy nói việc Yêu xà Bàn Phúc gây sóng gió ở Tu Chi quốc, trước đó đã có rất nhiều tu sĩ vốn định đi tham dự Tiên Đạo đại tái rồi quay sang giết yêu, nhưng cuối cùng đã bị con mồi của yêu nên chết đi. Nhưng việc này không ảnh hưởng nhiều đến việc cử hành Tiên Đạo đại tái.
Trong cuộc thi đấu Tiên Đạo đại tái lần đầu tiên do Hoa Nam châu tổ chức này đã xuất hiện rất nhiều người tu tiên có tư chất ưu tú. Bởi vì quy tắc thi đấu không có tu sĩ Luyện Khí kỳ và Hợp Thể kỳ tham gia, nên Tiên Đạo đại tái được bắt đầu ở tu sĩ Trúc Cơ kỳ, và được chia thành năm hạng mục thi đấu.
Và trong lần Tiên Đạo đại tái này, đã xuất hiện một tu sĩ Trúc Cơ kỳ và Phân Thần kỳ có biểu hiện vô cùng kiệt xuất.
Nghe Hoa Thiên Kiếm Vũ nói, tu sĩ Trúc Cơ kỳ này có biểu hiện kiệt xuất là vì công pháp người này tu luyện hết sức kỳ lạ. Tuy nói là Tu chân, nhưng lực lượng thân thể còn vượt qua cả Vũ tu, các pháp khí của tu sĩ đồng giai không thể nào làm thương tổn được hắn. Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ đã dựa vào việc thân thể có thể ngạnh kháng với pháp bảo của các tu sĩ đồng giai, cùng với việc sử dụng một pháp khí trung trẩm Hạo Thiên Hoàn mà đánh bại đối thủ! Một đường đi tới, hắn đánh bại tất cả các đối thủ của mình, đạt được vị trí thứ nhất của hạng mục Trúc Cơ kỳ!
Còn bị tu sĩ Phân Thần kỳ kia là đệ tử Phật môn của Tây Thiền tự, pháp danh Kim Thiền!
Hoa Thiên Kiếm Vũ cũng không đề cập đến mấy trận đấu của Tiên Đạo đại tái quá nhiều, nhưng phần thưởng của cuộc thi đấu này lại lớn vô cùng, làm cho người khác phải thèm thuồng không thôi.
Phần thưởng của Trúc Cơ kỳ là Thanh Linh đan, của Kết Đan kỳ là Hóa Anh đan, của Nguyên Anh kỳ là Anh Biến đan, của Xuất Khiếu kỳ là pháp bảo linh khí hạ phẩm, của Phân Thần kỳ là pháp bảo linh khí trung phẩm!
Có thể nói phần thưởng của Tiên Đạo đại tái đều là những trân bảo tu luyện của người tu tiên!
Nhất là kiện linh khí trung phẩm kia, đây là đồ có thể làm cho cả tu sĩ Hợp Thể kỳ cũng phải động tâm.
Mà đan dược lại là đồ vật có tác dụng rất quan trọng đối với người tu tiên trong việc trùng kích vào cảnh giới tiếp theo.
Bởi vì đây là lần đầu tiên Tiên Đạo đại tái được tổ chức ở Hoa Nam châu, nên có rất nhiều môn phái và tu sĩ cười nhạt khinh thường cuộc thi đấu này, cho nên đã không cử người tham gia. Nhưng sau khi phần thưởng được công bố ra, có rất nhiều tu sĩ mới đấm ngực dậm chân, hối hận không thôi!
Nếu như là người không cần đan dược, thì cũng hối tiếc với linh khí. Mà những người cần đan dược lên cấp cũng vì vậy mà bỏ lỡ qua cơ hội mấy trăm năm mới có một lần này.
Nghe nói Tiên Đạo đại tái ở Đông Thắng châu, Tây Nguyên châu cứ ba trăm năm được tổ chức một lần. Sau khi Tiên Đạo đại tái lần thứ nhất ở Hoa Nam châu được cử hành thuận lợi, tất nhiên cũng theo tục lệ ở hai châu kia mà cách ba trăm năm mới cử hành một lần.
Năm người vô địch ngoài việc được nhận phần thưởng hậu hĩnh ra, còn có thể nhận được sự chiếu cố của trưởng lão hội Tiên Đạo đại tái, có thể nhờ tới sự che chở của họ. Ngoài ra, năm người này còn có cơ hội được đi tới Cửu Lê bộ châu trong Ngũ đại bộ châu để lịch lãm nữa.
Cửu Châu đại lục do bốn khối lục địa cùng với Ngũ đại bộ châu tạo thành. Các châu được ngăn cách bởi hải dương vô tận vô cùng nguy hiểm, nếu như không phải ngồi trên hai chiếc thuyền thần đình song song thì rất khó vượt qua khoảng cách đó!
Bốn khối lục địa bao gồm: Đông Thắng châu, Hoa Nam châu, Tây Nguyên châu, Định Bắc châu.
Ngũ đại bộ châu: Cửu Lê bộ châu, Tuyết Xuyên bộ châu, Húc Nguyên bộ châu, Hoang Thú bộ châu, Huyết Hà bộ châu.
Theo sử ký Tu Tiên giới ghi lại, cho đến giờ này các tu sĩ mới chỉ biết được phương vị chính xác của sáu châu, chỉ có Hoang Thú bộ châu cùng với Huyết Hà bộ châu vẫn chưa được ghi lại!
Tuy nói Cửu Châu đại lục, nhưng đa số nhân loại đều sống trên bốn khối lục địa. Còn Ngũ đại bộ châu vì có hoàn cảnh cùng khí hậu vô cùng khốc liệt, chướng khí rất nhiều, Yêu thú Yêu tu hoành hành, không hề thích hợp cho người phám sinh sống nên có rất ít nhân loại lui tới. Ngoài ra còn có một lý do nữa là Ngũ đại bộ châu ở ngoài hải dương xa xôi, mà hải dương là nơi vô cùng nguy hiểm, trong biển có rất nhiều hải tộc hung ác chiếm cứ, cho dù ngồi ở trên hai chiếc thuyền thần đình song song nhưng cũng không dễ dàng xuyên qua. Nếu không cẩn thận thì sẽ bị hải tộc công kích đánh chết ngay!
Vì vậy, tuy hơn hai ngàn năm nước đã có người khám phá được ba châu trong Ngũ đại bộ châu, đồng thời cũng ghi lại được phương vị. Nhưng vẫn có rất ít người dám đặt chân lên đó.
Cho đến gần mấy trăm năm nay, vì người thăm dò ở trên thuyền thần đình của Đông Thắng châu tìm ra được một lộ tuyến tương đối an toàn tới Cửu Lê bộ châu, nên đường bay cố định tới Cửu Lê bộ châu mới được hình thành. Ngay lập tức có rất nhiều tu sĩ ở Đông Thắng châu mua chỗ ngồi trên chiếc thuyền thần đình, rối rít tới Cửu Lê bộ châu tầm bảo.
Chẳng qua Ngũ đại bộ châu từ trước tới nay luôn bị người tu tiên coi là vùng đất thiếu văn minh nên rất tốn thời gian qua lại.
Có thể lấy ví dụ như Hoa Nam châu cùng Tây Nguyên châu, tuy cả hai châu này đều thuộc bốn khối lục địa, nhưng phải mất đến hơn mười năm ngồi trên hai chiếc thuyền thần đình song song mới có thể tới được. Còn Cửu Lê bộ châu lại mới được khai phá ra, hơn nữa dựa theo lộ tuyến an toàn tới đó thì phải mất đến hơn ba mươi năm ngồi trên chiếc thuyền thần đình mới có thể tới được.
Cứ theo cách này mà tính, nếu như tu sĩ Hoa Nam châu muốn tới Cửu Lê bộ châu để lịch lãm tầm bảo, cần phải tốn ít nhất mười năm để từ Hoa Nam châu tới Đông Thắng châu, sau đó lại tốn thêm ba mươi năm để từ Đông Thắng châu tới Cửu Lê bộ châu!
Chỉ là đường đi thôi, đã tốn hết bốn mươi năm!
Năm người vô địch Tiên Đạo đại tái lần này cũng nhân cơ hội khó có được đi đến Cửu Lê bộ châu, nên đã đi tới trưởng lão hội của Tiên Đạo đại tái nhờ che chở trong một thời gian ngắn.
Đây cũng là vì phần thưởng của Tiên Đạo đại tái quá hậu hĩnh, không khỏi làm cho các tu sĩ khác phải thèm thuồng ngắm nghía. Nếu như một mình lên đường thì rất dễ bị người khác âm thầm tính toán đoạt bảo. Cho dù ngươi được môn phái bảo vệ, nhưng nếu không cẩn thận vẫn sẽ bị người khác ám toán.
Nên năm người vô địch lần này cũng tranh thủ thời gian để nâng cao thực lực của mình. Người đạt được linh khí thì vội vàng tế luyện pháp bảo, người đạt được đan dược cũng cố gắng cô đọng linh lực, mượn linh lực trong đan dược để trùng kích vào cảnh giới tiếp theo.
Phải biết rằng những người đoạt giải quán quân đều là các tu sĩ viên mãn trong cấp bậc của mình. Cho nên, chỉ cần điều chỉnh trạng thái tốt một chút là có thể mượn đan dược để trùng kích vào tu vi tiếp theo.
Không có gì ngoài ý muốn, người tu sĩ Trúc Cơ kỳ đã dựa vào Thanh Linh đan trùng kích thành công vào Kết Đan kỳ, tu sĩ Kết Đan kỳ dựa vào Hóa Anh đan đã tiến giai lên Nguyên Anh kỳ, tu sĩ Nguyên Anh kỳ dựa vào Anh Biến đan cũng tiến giai lên Xuất Khiếu kỳ!
Ba người tiến giai thành công lại càng tôn vinh danh vọng của Tiên Đạo đại tái hơn. Vô số tu sĩ bắt đầu chuẩn bị kế hoạch tu luyện, để chờ đợi Tiên Đạo đại tái lần thứ hai. Tiên Đạo đại tái cũng nhờ vậy mà đã hình thành căn cơ vững chắc tại Hoa Nam châu.
Đó là toàn bộ những gì Lệnh Hồ biết từ Hoa Thiên Kiếm Vũ.
Tất nhiên là Lệnh Hồ không có hứng thú gì với Tiên Đạo đại tái, điều làm hắn chú ý chính là cơ hội đi đến Cửu Lê bộ châu để lịch lãm.
Tìm khắp Hoa Nam châu, nhưng hắn chỉ tìm thấy Hỏa tuyệt, Kim tuyệt, Mộc tuyệt cùng Thổ tuyệt trong Ngũ Hành tuyệt địa. Chỉ có Thủy tuyệt chi địa là vẫn chưa tìm thấy. May mắn là dựa theo nguyên lý tương khắc của Ngũ Hành, việc rèn luyện thân thể và ngưng kết Thủy tuyệt Đan lại là bước cuối cùng trong kế hoạch của Lệnh Hồ, nên hắn vẫn không gấp lắm. Lệnh Hồ tính đi qua thêm Mộc tuyệt và Thổ tuyệt ở Hoa Nam châu xong, mới đi đến các châu khác để tìm kiếm Thủy tuyệt chi địa!
Việc Đông Thắng châu mở ra lộ tuyến đi đến Cửu Lê bộ châu lại vừa lúc phù hợp với kế hoạch của Lệnh Hồ!
Thúc dục tốc độ phi kiếm lên tới cao nhất năm vạn dặm, chỉ sau hai mươi giờ, Lệnh Hồ đã ra khỏi Tần Lĩnh sơn mạch, bắt đầu tiên vào Hoành Lĩnh sơn mạch.
Hoành Lĩnh sơn mạch là một sơn mạch tương đối hoang vu cằn cỗi, cho nên không có đại phái tu tiên nào chọn nơi này để lập sơn môn. Nhưng mà cũng chỉ có các đại phái tu tiên không thích nơi này thôi, trên thực tế ở Hoành Lĩnh sơn mạch vẫn có rất nhiều môn phái tu tiên và quốc gia nhân loại nhỏ.
Bởi vì pháp bảo phi hành đường dài của hắn chỉ tiêu hao linh thạch thượng phẩm, không tiêu hao linh lực bản thân chút nào. Nên dọc theo đường đi, Lệnh Hồ không dừng lại, tiếp tục đi về hướng đông. Chỉ sau mấy giờ thôi, hắn đã đi qua hơn một nửa Hoành Lĩnh sơn mạch rồi!
Ngay lúc Lệnh Hồ điều khiển pháp bảo phi hành đi tới Ngốc Lỗ sơn tại Hoành Lĩnh sơn mạch, thì bỗng nhiên cả thiên địa trở nên u ám, mây đen kéo lại dày đặc, sấm chớp hiện lên! Đồng thời một cỗ uy áp thiên địa cũng xuất hiện, khiến hắn cảm thấy có chút áp lực.
Lệnh Hồ biến sắc, ngay lập tức dừng phi kiếm lại rồi thận trọng nhìn về khu vực kiếp vân đang bao phủ lại.
- Thiên kiếp?
Lệnh Hồ thầm nghĩ.
Hắn cũng thấy buồn bực không thôi. Thông thường các tu sĩ rất khó gặp phải thiên kiếp hay thấy người khác dẫn động thiên kiếp, nhưng mà hắn lại thường xuyên thấy được cảnh tượng này, hơn nữa còn gần kề ngay khu vực thiên kiếp giáng xuống.
- Chẳng lẽ trong thời gian này mình có duyên với thiên kiếp vậy sao?
Lệnh Hồ cười khổ. Nhưng hắn cũng không dám lưu lại gần, vội vàng điều khiển cự kiếm nhiều màu lui về phía sau, cho đến khi thoát khỏi phạm vi cảm ứng của thiên kiếp thì mới dừng lại.
Lần yêu xà Bàn Phúc độ kiếp, nguyên nhân làm cho Lệnh Hồ dám ẩn núp trong khu vực kiếp vân của yêu xà Bàn Phúc là vì lúc đó thân thể của hắn đang ở trong Yêu Lâm sơn mạch cách đến mười vạn dặm, chỉ có thần niệm ở gần mà thôi. Nhưng lúc này cả người Lệnh Hồ lại đang ở trong phạm vi cảm ứng của thiên kiếp, sao dám khinh thường được chứ!
- Là ai độ kiếp vậy nhỉ?
Nhìn kiếp vân một hồi, hắn có thể khẳng định uy áp của thiên kiếp này còn không bằng một phần mười thiên kiếp lúc yêu xà Bàn Phúc dẫn kiếp.
- Hẳn đây là thiên kiếp đầu tiên của tu sĩ Hợp Thể đại viên mãn tiến giai lên Độ Kiếp kỳ!
Cẩn thận cảm ứng một lúc, Lệnh Hồ có một chút suy đoán.
Nhưng điều làm cho Lệnh Hồ không hiểu nổi là tại sao tu sĩ Hợp Thể đại viên mãn này lại chọn Hoành Lĩnh sơn mạch cằn cỗi hoang vu này để làm nơi độ kiếp?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK