Sau khi thu hồi cấm chế trong tĩnh thất, Lệnh Hồ đẩy cửa phòng đã đóng chặt hơn nửa năm ra, đi ra ngoài.
Trước khi kết thúc bế quan, thần niệm của hắn đã sớm quét qua khoang thuyền cao cấp chữ thiên. Lệnh Hồ phát hiện Nạp Lan Bạch Y vẫn ngồi xếp bằng ở một góc tại cái đình thứ hai, không chỉ có nàng, Từ Thanh Liên cũng xuất quan từ lâu, đang ngồi cách Nạp Lan Bạch Y không xa, rèn luyện thần niệm.
Trừ hai người bọn họ ra, có rất nhiều tu sĩ cũng đang tĩnh tọa ngồi tại cái đình thứ hai, chăm chú trui luyện thần niệm.
Ngay lúc thần niệm Lệnh Hồ không có chút che giấu quét qua cả khoang thuyền cao cấp chữ thiên, tất cả tu sĩ đều cảm nhận được thần niệm Độ Kiếp kỳ mạnh mẽ của Lệnh Hồ.
Nạp Lan Bạch Y thấy vậy vui mừng, vội vàng thu thần niệm đang trui luyện ở bên ngoài về. Nửa năm trôi qua, thần niệm của Nạp Lan Bạch Y từ lúc chỉ dám đưa ra ngoài được một chút, bây giờ đã có thể đưa ra ngoài hai thước, đón nhận sự tẩy lể của phong áp và khí áp mà không tán.
Cảnh giới thần niệm của nàng đã lên tới Phân Thần kỳ.
Tuy Nạp Lan Bạch Y chưa dùng Anh Biến đan, nhưng qua nửa năm rèn luyện, cảnh giới thần niệm của nàng đã tăng lên. Ngay cả tu vi lúc trước là Xuất Khiếu kỳ đại viên mãn, hiện giờ đã bắt đầu có dấu hiệu đột phá.
Nếu không phải đợi Lệnh Hồ xuất quan, sợ rằng Nạp Lan Bạch Y chỉ cần bế quan mấy tháng nữa thôi, nàng đã có thể đột phá Xuất Khiếu kỳ, tiến lên Phân Thần kỳ rồi.
Nhưng mà, gần đột phá không có nghĩa là sẽ đột phá. Việc đột phá là một quá trình vô cùng nguy hiểm, ngay cả khi gần như đột phá được, nhưng nếu không cẩn thận thì việc thất bại trong gang tấc vẫn có thể xảy ra.
Dĩ nhiên, nếu có người hộ pháp bên cạnh thì mọi chuyện sẽ tốt hơn rất nhiều.
Cho nên, sau khi cảm nhận được thần niệm của Lệnh Hồ quét tới, Nạp Lan Bạch Y liền biết Lệnh Hồ đã xuất quan, thần thái vui mừng khôn xiết.
Thấy Lệnh Hồ xuất quan, vô số tu sĩ tỏ ra rất khẩn trương, không có ai dám làm lơ tiếp tục trui luyện thần niệm cả, thần thái vô cùng kính cẩn. Đây là lễ nghi và thái độ nên có của một tu sĩ cao giai khi thấy một tu sĩ đỉnh giai.
Ba người Nạp Lan Bạch Y, Từ Thanh Liên và Lệnh Hồ cùng nhau vào tửu lâu ngồi. Nửa năm không gặp, tất nhiên bọn họ phải ăn uống thoải mái với nhau một lần.
Trong nửa năm qua, Từ Thanh Liên đã đem sáu viên Yêu đan luyện chế thành công: năm viên linh đan lục phẩm Anh Biến đan, một viên linh đan thất phẩm Hợp Thần đan. Tất cả đều đang ở trong túi trữ vật của Nạp Lan Bạch Y.
Lệnh Hồ thấy Từ Thanh Liên hoàn thành công việc nên không thất hứa, đưa một quả Yêu đan trung kỳ cho Từ Thanh Liên, coi như là thù lao cho việc luyện đan.
Sau khi dùng bữa xong, ba người liền trở về phòng chữ "Giáp" của mình, Từ Thanh Liên tiếp tục bế quan, muốn đem viên Yêu đan trung kỳ Lệnh Hồ vừa tặng mình luyện chế thành linh đan lục phẩm Anh Biến đan. Hiển nhiên hắn muốn dùng viên linh đan này để đổi lấy một vài thứ tốt khi hai chiếc thuyền thần đình song song tới Đông Thắng châu.
Mà Nạp Lan Bạch Y lại muốn bắt đầu trùng kích vào Phân Thần kỳ, Lệnh Hồ tất nhiên ở bên cạnh để hộ pháp.
Một tu sĩ được gọi là Xuất Khiếu kỳ là vì Nguyên Anh của họ có thể xuất khiếu ly thể, có thể tùy ý hoạt động bình thường ở trong một phạm vi nhất định. Lúc Nguyên Anh của tu sĩ Xuất Khiếu kỳ xuất khiếu ly thể, ước chừng có thể hoạt động trong phạm vi tối đa là mười dặm.
Tu sĩ đạt tới Phân Thần kỳ, có nghĩa Nguyên Anh của họ khi xuất khiếu có thể tiếp tục biến hóa, từ hình thể Nguyên Anh hóa thành vô số phân thần.
Tuy nói các tu sĩ bình thường đều có thể dùng thần niệm quan sát, thấy được mọi vật chuyển động trong một phạm vi nhất định, nhưng thần niệm vẫn phải nối liền với bản thể, không thể nào phân cách ra được. Đây chính là hạn chế.
Mà cảnh giới Phân Thần kỳ lại dựa trên cơ sở Nguyên Anh có thể xuất khiếu được, Nguyên Anh lúc thoát ly khỏi thân thể vẫn có thể tiếp tục biến hóa, hóa thành vô số phân thần thoát ly khỏi thể xác.
Thật ra, thần thông phân thần này cũng tương đương với thần thông đưa thần niệm của mình tiến vào trạng thái thần du chi thuật của Lệnh Hồ, có thể đi tới những địa phương rất xa xôi.
Tuy nói thần thông phân thần của tu sĩ Phân Thần kỳ không bị hạn chế về khoảng cách, nhưng lại hạn chế bởi thời gian. Sau khi Nguyên Anh xuất khiếu khỏi thân thể và biến hóa thành phân thần, thân thể của người đó chỉ tồn tại được mười năm, nếu sau mười năm mà phân thần không về, thân thể sẽ bị hư hóa, mất hết sinh cơ.
Mà thần thông phân thần lại là cơ sở để các tu sĩ Hợp Thể kỳ lấy tinh, khí, thần, thể hợp lại thành nguyên thần.
Sau khi tu sĩ dùng Nguyên Anh dung hợp với bốn nhân tố của linh hồn là: tinh khí thần thể hợp lại thành nguyên thần xong, nguyên thần của họ sẽ có rất nhiều thần thông. Và đa số các thần thông của Hợp Thể kỳ đều có phân thần cả. Tỷ như việc dùng pháp bảo, sau khi tế luyện xong, họ đều lấy một tia thần thức của mình khắc sâu vào bên trong pháp bảo.
Cho nên, có thể nói Phân Thần kỳ là cảnh giới giúp cho tu sĩ nắm giữ được đại đạo phân hóa Nguyên Anh một cách chân chính.
Tuy nói các tu sĩ cấp thấp như Kết Đan kỳ hay Nguyên Anh kỳ đều có thể phân thần niệm của mình ra để khắc sâu vào pháp bảo, nhưng thực chất loại phân thần ấy cũng là thuật phân thần của tu sĩ Phân Thần kỳ. Khi các tu sĩ Kết Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ hoặc Xuất Khiếu kỳ phân thần niệm vào bên trong pháp bảo, tuy vẫn làm cho pháp bảo nhận chủ, phải nghe theo sự khống chế của mình. Nhưng phương thức này lại làm cho việc khống chế pháp bảo không được linh hoạt, thậm chí là không thể sử dụng lâu dài.
Nhưng phân thần thuật của tu sĩ Phân Thần kỳ lại khác hoàn toàn. Thần niệm do tu sĩ Phân Thần kỳ phân thần ra chính là thần niệm có linh tính, hay nói cách khác là bên trong tia thần niệm ấy có ẩn chứa lực lượng linh hồn. Cho nên, những tia thần niệm ấy sẽ có tính tự chủ, và sẽ được gọi là thần thức phân thần, chứ không được gọi là thần niệm nữa. Thần thức có tư tưởng giống như linh hồn con người, không dễ dàng biến mất, trừ phi bị mạnh mẽ xóa đi.
Vì vậy có thể nói Phân Thần kỳ là một cảnh giới hoàn toàn mới!
Trong tĩnh thất của Lệnh Hồ, Nạp Lan Bạch Y lẳng lặng ngồi xuống nhập định, hoàn toàn phóng thích tu vi của mình ra, không áp chế chút nào cả. Ba ngày nhanh chóng trôi qua, trạng thái của Nạp Lan Bạch Y đã đạt đến mức tốt nhất, nàng chuẩn bị trùng kích vào Phân Thần kỳ.
Trên đỉnh đầu Nạp Lan Bạch Y bắt đầu xuất hiện từng làn sương linh quang, linh quang bập bềnh như hồ nước vậy, chậm rãi chuyển động. Sau đó, Nguyên Anh của Nạp Lan Bạch Y từ từ hiện ra trên đỉnh đầu của nàng. Đây là một Nguyên Anh có tướng mạo không khác Nạp Lan Bạch Y chút nào, ngũ quan của Nguyên Anh vô cùng rõ ràng, cách ăn mặc không khác gì với người thật. Nguyên Anh này là một Nạp Lan Bạch Y đã thu nhỏ cả trăm lần lại.
Sau khi xuất khiếu khỏi thân thể, Nguyên Anh trôi nổi trên đỉnh đầu, cho tới khi rời khỏi đỉnh đầu được ba thước thì hơi ngừng lại. Khi đã cắt đứt hoàn toàn liên lạc với linh lực thân thể, có thể nói Nguyên Anh đã chính thức đi vào trạng thái xuất khiếu. Hai tay nhỏ bé của Nguyên Anh lập tức bấm lên mấy đạo pháp quyết, vô số ký hiệu có hình thù kỳ lạ bắt đầu hiện lên chung quanh Nguyên Anh, không ngừng chuyển động.
Bỗng nhiên có một đám mây linh khí hình dạng con suối lặng lẽ hiện lên, sau đó vẩy từng điểm linh quang lên Nguyên Anh đã xuất khiếu.
Bởi vì Nguyên Anh còn nhỏ nên đám mây linh khí hình dạng con suối cũng rất nhỏ, nhưng những điểm linh quang do nó vẩy lên lại có linh khí cực kỳ tinh thuần, Nguyên Anh đã xuất khiếu nhanh chóng được những điểm linh quang đó thắp sáng lên.
Các ký hiệu bên cạnh Nguyên Anh không ngừng hiện lên, linh khí vô cùng tinh thuần không ngừng được hấp thu vào bên trong cơ thể Nguyên Anh, làm cho khí thế của Nguyên Anh được tăng lên cao. Một lúc sau, dòng suối linh khí có dấu hiệu bị tán đi, bởi vì lượng tinh khí Nguyên Anh có thể hấp thu được đã gần đến giới hạn rồi.
Nguyên Anh Nạp Lan Bạch Y tiếp tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, những ký hiệu trên người bỗng sáng rực lên, sau đó bay nhanh vào trong Nguyên Anh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyên Anh Nạp Lan Bạch Y lúc này thoáng hiện lên nét thống khổ, lại thấy hình thể Nguyên Anh dường như đang trở nên trong suốt. Ngoài ra, có thể thấy trong cơ thể Nguyên Anh bây giờ phảng phất có vô số linh xà chạy tán loạn.
Lệnh Hồ biết Nạp Lan Bạch Y đang thực hiện giai đoạn quan trọng nhất để phân thần. Chỉ khi Nguyên Anh xuất khiếu của nàng Anh biến thành vô số phân thần, thì Nạp Lan Bạch Y mới được xem đã tiến giai lên Phân Thần kỳ thành công!
Nguyên Anh càng lúc càng trở nên trong suốt, vốn hình thái khi nãy vô cùng rõ ràng, nhưng lúc này đã dần dần hóa thành mờ mờ ảo ảo, trở thành hình thái không rõ ràng.
Nguyên Anh không ngừng bị kéo dài ra hoặc thu hẹp lại, sự thống khổ trên khuôn mặt càng lúc càng nhiều. Thật ra đây là điều dễ hiểu, vì linh hồn của Nguyên Anh đang được lột xác, tất nhiên phải có đau đớn thống khổ. Chỉ cần đến lúc cuối cùng có thể lột xác thành công, mọi đau đớn đều đáng giả cả.
Qua một lúc sau, hình thái rõ ràng ban đầu của Nguyên Anh đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó, Nguyên Anh đã dần biến ảo đi thành những đường linh quang đung đưa không nghỉ, một đường, hai đường, ba đường...Cho đến lúc này, Nguyên Anh đã biến thành những đường linh quang bồng bềnh, nhưng những đường linh quang này vẫn dính vào nhau, không thể nào tách ra được!
Khuôn mặt mỹ lệ của Nạp Lan Bạch Y khẽ cau lại, thoáng hiện lên sự thống khổ, thân thể mềm mại rung động không dứt. Lệnh Hồ thấy vậy thì hơi biến sắc, dựa vào tình cảnh hiện tại, xem ra Nạp Lan Bạch Y không thể tự dựa vào sức mình để phân thần thuận lợi được.
Lệnh Hồ không chút do dự, đưa tay vào trong túi trữ vật lấy ra một viên linh đan lục phẩm Anh Biến đan. Hắn nhanh chóng bấm tay đánh ra mười mấy đạo pháp quyết lên người Nạp Lan Bạch Y, đôi môi Nạp Lan Bạch Y khẽ mở ra, Anh Biến đan trên tay Lệnh Hồ lập tức được đưa vào bên trong miệng Nạp Lan Bạch Y.
Khóe miệng của Nạp Lan Bạch Y nhất thời tỏa ra sự dao động của linh lực nồng hậu, sau khi nuốt Anh Biến đan xuống bụng, vẻ thống khổ trên mặt Nạp Lan Bạch Y thoáng biến mất, cả người đã bình tĩnh lại.
Một cỗ linh lực bàng bạc mà nồng hậu hiện lên trong thân thể của Nạp Lan Bạch Y. Chỉ qua một lát thôi, trên đỉnh đầu của Nạp Lan Bạch Y lại hiện lên một dòng suối linh lực, được linh lực nồng hậu quán chú vào, Nguyên Anh đã xuất khiếu của Nạp Lan Bạch Y tiếp tục phân thần ra. Nhánh phân thần thứ nhất đã được hình thành, tiếp tục nhánh thứ hai, nhánh thứ ba...
Sau khi có linh lực nồng hậu của Anh Biến đan quán chú vào, Nguyên Anh của Nạp Lan Bạch Y đã thuận lợi phân thần thành công. Ngay lúc này, bỗng nhiên xung quanh thân thể Nạp Lan Bạch Y này hiện lên từng đạo linh quang năm màu, chuyển động không ngừng.
Vô số nhánh phân thần do Nguyên Anh hóa thành vui sướng đắm chìm trong linh quang năm màu đang chuyển động xung quanh thân thể. Một lát sau, có thể thấy những nhánh phân thần đang ở trạng thái bóng đen từ từ chuyển hóa thành ánh sáng không màu, rồi dần dần biến mất, hóa thành hư không!
Tuy vô số nhánh phân thần đã mất đi, mắt thường không thể nhìn thấy, nhưng không phải những nhánh phân thần đó đã biến mất, chúng chỉ hóa thành vô hình mà thôi!
Vào lúc thân thể Nạp Lan Bạch Y thoáng hiện linh quang năm màu, vô số thần thức phân thần do Nguyên Anh xuất khiếu thuận lợi tách ra, rồi từ hữu hình chuyển sang vô hình, thì đó cũng là lúc Nạp Lan Bạch Y đã đột phá Xuất Khiếu kỳ, chính thức tiến lên Phân Thần kỳ!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK