Nội tâm vị Đan tu này kinh hãi, chẳng lẽ tên Vũ tu giả Kết Đan kỳ trước mặt mình là một tu sĩ cao giai ẩn giấu? Nếu không sao có thể tạo thành uy áp với mình? Ánh mắt kia còn gây cho mình cảm giác hết hồn hết vía nữa!
Nếu đối phương thật là một tu sĩ cao giai ẩn giấu tu vi, mà mình vừa mới cao giọng mạo phạm hắn...Nghĩ tới đây, vị Đan tu này không khỏi toát mồ hôi hột.
Vừa lúc này, một tu sĩ khác ở bàn bên cạnh vị Đan tu cười nói:
- Từ đạo huynh, bây giờ là lúc diễn ra đại hội giao dịch, tuy tu vi vị tiểu hữu này chỉ là Kết Đan kỳ, nhưng không chừng có tích lũy hùng hậu ấy? Tính khí của huynh nóng nảy như vậy sao được, không chừng lại bỏ qua một vụ giao dịch tốt đấy, hay là nghe vị tiểu hữu này nói một chút đi. Xem thử người ta muốn giao dịch đồ gì? Có lẽ sẽ có sự vui mừng ngoài ý muốn đấy chứ.
Vị Đan tu này nghe thế liền nhân cơ hội xuống đài, cười lớn nói.
- Tống đạo huynh nói có lý, cũng do Từ mỗ mạo phạm rồi. Vị đạo hữu này đừng trách!
Câu nói cuối cùng là nói với Lệnh Hồ.
Đan tu họ Từ có tên gọi đầy đủ là Từ Nguyên Đường, tu vi Phân Thần trung kỳ, là một Thanh môn trưởng lão của Bát Quái Đan Nguyên tông.
Thanh môn trưởng lão là một chức vụ không có thực quyền ở trong tông môn, cũng không phải là một trưởng lão chính thức, chỉ là một trưởng lão danh nghĩa giống như Vô phong trưởng lão của Hoa Nghiêm tông mà thôi.
Từ Nguyên Đường có tính tình cao ngạo. Bản thân hắn là một Luyện Đan sư được đồng đạo ngưỡng mộ, lâu ngày trở thành thói quen nên luôn đưa con mắt lên trời. Vì thế việc hắn nhận lầm trước một tu sĩ Kết Đan kỳ làm cho bọn đồng đạo của hắn ngạc nhiên không thôi.
Trong lúc nhất thời cả phòng khách yên lặng lại, đến mức một cây kim châm rơi xuống cũng có thể nghe được.
Điều này làm cho Từ Nguyên Đường cảm thấy khó chịu vô cùng, khuôn mặt già trở nên khó coi vô cùng. Nhưng cho hắn thêm mấy lá gan thì hắn cũng không dám làm gì liều lĩnh trước khi xác định được thân phận cùng tu vi đích thật của Lệnh Hồ.
Mà tu sĩ họ Tống nói chuyện ban nãy cũng nhìn Lệnh Hồ đôi chút. Lệnh Hồ lúc này đã đi tới ngồi xuống một bàn trống.
- Tiểu huynh đệ, không biết ngươi có bảo bối gì để giao dịch?
Nhìn thấy thái độ của Từ Nguyên Đường đột nhiên biến chuyển, các tu sĩ ở bên cạnh cũng thay đổi cách hành xử, khách khí hơn rất nhiều.
Lệnh Hồ cười nói:
- Nói rõ trước là ta chỉ tìm đồ ta muốn thôi, chứ không phải tới đây để giao dịch đồ của mình. Trừ phi có đồ ta muốn tìm, lúc đó ta mới lấy đồ tốt ra để giao dịch.
Nếu như lúc trước Lệnh Hồ nói ra lời này thì sẽ bị ném ra ngoài cửa ngay. Nhưng mà, các tu sĩ ở đây đã biết Lệnh Hồ không đơn giản như tu vi thể hiện bên ngoài, cảm thấy lời nói của Lệnh Hồ không có gì quá đáng cả.
- Không biết tiểu huynh đệ muốn tìm thứ gì?
Tu sĩ họ Tống mỉm cười:
- Nếu như tìm pháp bảo, e rằng...đã tới nhầm chỗ rồi!
Lệnh Hồ nói:
- Đồ tại hạ muốn tìm là linh túy Ngũ Hành không được thấp hơn hai nghìn năm tuổi.
Nghe thấy yêu cầu của Lệnh Hồ, vẻ mặt chúng tu sĩ vô cùng quái dị.
- Linh túy ngàn năm đã vô cùng hiếm rồi, tiểu huynh đệ lại còn muốn tìm linh túy hơn hai ngàn năm?
Tu sĩ họ Tống lắc đầu, nói:
- Sợ là rất khó a, cho dù có thì sợ rằng phải tốn rất nhiều đồ tốt mới có đó.
Lệnh Hồ hỏi:
- Không biết nếu như lấy linh túy hai ngàn năm đổi sang linh thạch thượng phẩm, thì phải có bao nhiêu khối mới được?
Từ Nguyên Đường trả lời:
- Không thể dùng linh thạch thượng phẩm để đổi lấy linh túy hai ngàn năm được, đối với những vật này thì chỉ còn cách dùng vật đổi vật thôi.
Lệnh Hồ trầm ngâm một hồi, lại nói:
- Không biết...nếu lấy linh túy hai ngàn năm so sánh với yêu đan của yêu thú thì vật nào trân quý hơn?
Nghe đến hai chữ yêu đan, chúng tu sĩ biến sắc không thôi. Từ trong giọng nói của Lệnh Hồ, bọn họ hiện ra một ý nghĩ: chẳng lẽ tiểu tử thần bí trước mắt này có yêu đan sao?
Tu sĩ họ Tống nghiêm mặt nói:
- Mọi người ở Tu Tiên giới đều biết chỉ có những yêu thú có tu vi từ Nguyên Anh kỳ loài người tở lên mới có hi vọng kết thành yêu đan. Yêu thú đạt đến Yêu Đan kỳ còn mạnh hơn tu sĩ Xuất Khiếu kỳ nhiều.
Yêu thú cùng yêu tu tuy cùng từ dã thú được khai mở linh trí thành, sau đó không ngừng tu luyện mà có được. Nhưng sau khi phát triển lên lại có bản chất khác nhau.
Yêu thú được phân thành mười giai, nhất giai đến tam giai gọi là Thuế Biến kỳ, tứ giai đến lục giai gọi là Dung Hợp kỳ, thất giai đến cửu giai gọi là Yêu Đan kỳ, thập giai gọi là Độ Kiếp kỳ!
Vào lúc yêu thú tiến vào Yêu Đan kỳ thì trong thể nội sẽ có sự biến hóa vô cùng lớn lao, nếu có thể thành công toái Đan kết Anh thì sẽ hóa hình thành công, chuyển thành yêu tu. Còn với những yêu thú có yêu đan quá chắc chắn, không thể nào toái Đan kết Anh thì chỉ còn cách tiếp tục làm yêu thú, thông qua việc tồn trữ cùng tinh luyện linh lực không ngừng để đột phá thập giai, yêu thú thập giai được người tu tiên gọi là Thánh thú! Cảnh giới thập giai cũng gọi là Độ Kiếp kỳ.
Cho nên, mười cấp bậc tu vi của yêu thú tương đương với: Thuế Biến kỳ ( sơ, trung, hậu); Dung Hợp kỳ ( sơ, trung, hậu); Yêu Đan kỳ ( sơ, trung, hậu); Độ Kiếp kỳ ( sơ, trung, hậu).
Yêu thú đạt đến thất giai ( Yêu Đan tiền kỳ), sẽ có thực lực mạnh hơn tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn, nhưng yếu hơn tu sĩ Xuất Khiếu kỳ.
Yêu thú đạt đến bát giai ( Yêu Đan trung kỳ), sẽ có thực lực mạnh hơn tu sĩ Xuất Khiếu đại viên mãn, nhưng yếu hơn tu sĩ Hợp Thể kỳ.
Yêu thú đạt đến cửu giai ( Yêu Đan hậu kỳ), lại được chia thành bốn cảnh giới nữa: Tồn trữ, tinh luyện, vững chắc, đại thành.
Nếu như yêu thú chỉ đạt đến cảnh giới Kết Đan hậu kỳ tồn trữ, sẽ yếu hơn tu sĩ Hợp Thể kỳ. Sau khi tới cảnh giới tinh luyện, yêu thú có thể chống lại tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ. Yêu Đan hậu kỳ vững chắc có thể chống lại được tu sĩ Hợp Thể trung kỳ; một khi đạt tới Yêu Đan hậu kỳ đại thành thì yêu thú hoàn toàn có đủ thực lực chống lại tu sĩ Hợp Thể kỳ đại viên mãn, hoàn toàn hơn xa Hợp Thể hậu kỳ.
Về phần Thánh thú thập giai, những yêu thú đạt đến cảnh giới này còn mạnh hơn các lão quái vật Độ Kiếp kỳ nhiều. Nếu một tu sĩ Độ Kiếp kỳ không có pháp bảo cấp bậc linh khí thượng phẩm, tuyệt đối không cách nào chống lại được Thánh thú cấp mười.
Yêu tu, vì từ yêu thú Yêu Đan kỳ lột xác hóa hình thành, nên những tu vi ở trước cũng giống yêu thú, chỉ có từ cảnh giới Yêu Đan hậu kỳ mới khác nhau.
Sự phát triển của Yêu tu chia ra làm hai giai đoạn: Thú thể cùng Hóa Hình.
Giai đoạn thú thể: Thuế Biến kỳ ( sơ, trung, hậu); Dung Hợp kỳ ( sơ, trung, hậu); Yêu Đan kỳ ( sơ, trung, hậu).
Một khi yêu thú đạt đến Yêu Đan kỳ, cho dù đang ở cảnh giới nào cũng có thể thử việc toái Đan kết Anh cả. Có thể toái Đan kết Anh khi ở Yêu Đan sơ kỳ, cũng có thể thực hiện việc đó khi ở Yêu Đan viên mãn. Dĩ nhiên, những yêu thú toái Đan kết Anh thành yêu tu lúc ở Yêu Đan sơ kỳ, sau này sẽ có thực lực kém hơn nhiều những yêu tu toái Đan kết Anh lúc ở Yêu Đan hậu kỳ.
Sau khi yêu thú biến hóa xong sẽ được gọi là yêu tu. Các yêu tu cũng mạnh mẽ như yêu thú, nhưng sau khi biến hóa xong, ngoại trừ thân thể cường đại hơn thì còn có một năng lực mới nữa: gọi là phá rồi lại lập.
Sau khi kết thúc giai đoạn hóa hình, yêu tu sẽ tu hành giống như người tu tiên nhân loại vậy, cũng phải trải qua chín giai đoạn Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hóa Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa. Nhưng vì yêu tu đã trải qua sự tôi luyện lúc ở giai đoạn thú thể, nên tốc độ tu luyện nhanh hơn tu sĩ nhân loại rất nhiều.
Hơn nữa, mỗi khi đạt đến một cảnh giới thì yêu tu hoàn toàn mạnh mẽ hơn các tu sĩ cùng giai.
Tỷ như ở cảnh giới Nguyên Anh kỳ, tu sĩ loài người tuyệt đối không phải đối thủ của yêu tu.
Nhưng cho dù là yêu thú hay yêu tu, thì vật quan trọng nhất đối với chúng nó đều là Yêu Đan cả!
Yêu Đan không chỉ trân quý đối với yêu thú cùng yêu tu, mà còn là một bảo vật đối với tu sĩ nhân loại nữa. Một quả Yêu Đan sơ kỳ có thể giúp cho Luyện Đan sư luyện chế ra ít nhất ba viên "Anh Biến đan", hoặc ít nhất mười viên "Hóa Anh đan".
Hóa Anh đan ẩn chứa linh khí thiên địa vô cùng tinh thuần hùng hậu. Lúc tu sĩ Kết Đan kỳ kết Anh, nếu vì lý do không thể cảm giác được lực lượng thiên địa, hay là linh khí thiên địa không đủ, đều có thể dùng một viên Hóa Anh đan. Đan dược này sẽ giúp bổ sung linh khí cho tu sĩ, giúp họ kết Anh thành công.
Anh Biến đan ẩn chứa linh khí thiên địa còn nhiều hơn Hóa Anh đan, dùng khi tu sĩ Nguyên Anh kỳ muốn trùng kích vào Xuất Khiếu kỳ, hoặc tu sĩ Xuất Khiếu kỳ trùng kích vào Phân Thần kỳ, nó có thể giúp tỷ lệ trùng kích thành công tăng lên rất nhiều.
Có thể nói, độ trân quý của Yêu Đan chỉ kém vật chí linh một chút mà thôi.
Nếu Yêu Đan trân quý như vậy, chẳng lẽ yêu thú cùng yêu tu sẽ bị người tu tiên tru diệt lấy đan sao? Nếu như người nào có ý nghĩ như vậy thì quả thật là vô cùng sai lầm.
Có lẽ một vài tu sĩ có ý nghĩ như vậy, nhưng đó chỉ là những ý nghĩ ngu xuẩn của những người chưa biết về sự lợi hại của yêu thú cùng yêu tu chân chính mà thôi.
Yêu thú cùng yêu tu vốn cường đại hơn những tu sĩ cùng cấp. Loài người có tu sĩ Độ Kiếp kỳ, yêu thú cũng có Thánh thú thập giai, yêu tu có tu vi Độ kiếp kỳ cũng không ít. Nếu như tu sĩ nào có ý nghĩ xông vào Yêu Lâm sơn mạch giết yêu thú lấy Đan, lỡ như gặp phải Thánh thú hoặc yêu tu Độ Kiếp kỳ thì chẳng những tự thân hồn phi phách tán, mà còn làm cho cả sư môn bị liên lụy nữa. Vào ba ngàn năm trước, đã có không ít môn phái tu tiên vì ý nghĩ tru diệt yêu thú lấy Đan mà gặp phải thảm cảnh cả môn bị diệt.
Vì sự cường thế của yêu thú cùng yêu tu, nên Yêu Lâm sơn mạch đã thành cấm địa của người tu tiên. Trải qua ba ngàn năm nay, có lẽ có vài tu sĩ cá biệt vì nhiều nguyên nhân khác nhau tiến vào Yêu Lâm sơn mạch, tỷ như tìm kiếm linh thảo...nhưng tuyệt không có người nào dám ra tay với yêu thú. Bởi vì diệt yêu thú lấy Yêu Đan đã trở thành một cấm kỵ! Tốt nhất đừng có ý niệm này trong đầu, bởi vì một khi có ý niệm thì ngươi sẽ có sát cơ. Mà các yêu thú cùng yêu tu tương đối mẫn cảm với việc này, một khi để cho họ phát hiện được ngươi có hành động nào khác lạ thì tuyệt đối sẽ diệt sát ngay.
Lệnh Hồ là một người tu tiên, đương nhiên không thể nào không biết Yêu Đan cùng với linh túy hai ngàn năm, vật nào trân quý hơn. Hắn đưa ra một câu hỏi như vậy là để nói với các tu sĩ ở đây biết một tin tức: trong tay ta đang có Yêu Đan.
Làm một Luyện Đan sư, Từ Nguyên Đường hiểu rõ Yêu Đan có giá trị như thế nào, hắn hơi kích động, âm thanh hỏi cũng có chút run rẩy:
- Vị đạo huynh này, chẳng lẽ ngươi có Yêu Đan sao?
Lệnh Hồ cười nói:
- Vậy phải xem thử có vị nào có đủ linh túy hai ngàn năm không đã.
-------------
*Linh túy: Đây là một danh xưng riêng của truyện này, các bạn có thể hiểu linh túy là tinh hoa của những dược liệu, linh thạch gì ấy...vì Lệnh Hồ đang muốn cô đọng Kim Đan thứ ba nên đi tìm tinh hoa của những thuộc tính Ngũ Hành để hỗ trợ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK