Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bologo Lazarus, một người đi vay đã sống gần trăm năm.

Trong cuộc đời kỳ diệu của mình, Bologo đã trải qua rất nhiều điều ly kỳ và kỳ lạ, dù là chiến tranh hay giao dịch với ma quỷ, hắn đều đã rảo bước trên bờ vực sinh tử, lạnh lùng chứng kiến đủ điều xấu xa, tàn ác trên thế giới này.

Có thể nói, Bologo đã trải qua quá nhiều chuyện mà người thường chưa từng trải qua trong đời, nhưng khi so sánh kỹ càng, thì khi có được cuộc đời huyền thoại này, Bologo lại mất đi chút bình thường.

Hắn vẫn nhớ ý nghĩ của mình khi mới nhập ngũ, chỉ muốn kiếm chút tiền học phí cho bản thân mà thôi.

Kể từ đó, cuộc đời của Bologo đã bước sang một lối rẽ mà người thường khó có thể hiểu nổi: cuối cùng không vào được đại học, cũng không được sống một cuộc sống như người bình thường, chứ đừng nói đến cái gọi là tuổi trẻ hay tình yêu.

Xét về tuổi đời, thì cả tuổi trẻ của Bologo đã cống hiến cho chiến tranh và ngục tối.

Amy đặt tay lên ngực Bologo, với cái nhìn đầy trầm ngâm, hai người đang ở rất gần, nên Bologo có thể cảm nhận rõ Aether đang trào dâng trong cơ thể Amy, cũng như độ rung nhẹ của máy móc.

Nàng hiện giờ trông rất giống Taida, với khát khao tri thức y hệt trên người, còn mình thì là đối tượng thí nghiệm xui xẻo kia.

Hầu như tất cả kiến thức về con người của Amy đều đến từ trong sách vở, mình là người đầu tiên nàng nhìn thấy, có thể chạm vào và hiểu được ở cự ly gần.

Dường như nàng muốn thỏa mãn trí tò mò và lòng hiếu kỳ thông qua mình, một sinh mệnh kỳ lạ, muốn tìm tòi và hiểu rõ về một sinh mệnh khác.

Bologo chợt nhận ra rằng trong mắt Amy, có lẽ con người cũng thật kì lạ, chính như khi nàng nói lúc đó, nàng không hiểu tại sao lâu lâu con người lại phải cần ăn, lại còn muốn dùng dành thời gian quý báu của mình để ngủ.

Trong con mắt của con rối giả kim này, con người đã tạo ra nàng có lẽ mới là kẻ đáng buồn kia, và Amy thì đã thoát khỏi xiềng xích của máu thịt yếu ớt, biến thành một cơ thể mạnh mẽ bằng sắt thép.

"Ừm, nhịp tim của ngươi rất bình thường, lượng oxy trong máu cũng thế..." Amy đột nhiên nói.

Bologo sững sờ, một lúc sau mới chậm rãi nói: "Ngươi đang khám sức khỏe cho ta?"

"Chỉ là kiểm tra dữ liệu về con người mà thôi, sao vậy?"

"..."

Không có bất kỳ tình tiết kỳ ảo và đẹp đẽ nào như trong mấy cuốn tiểu thuyết, chỉ là Amy đang đánh giá xem con vượn đứng thẳng trước mặt mình có khỏe mạnh hay không mà thôi.

Bologo chợt nghĩ đến một điều gì đó có vẻ rất thú vị, hắn ngập ngừng một lúc, rồi hỏi.

"Amy, ngươi thích... kiểu người như thế nào."

Loại lời này nếu như nói với Bailey, nàng hẳn sẽ mặt mày hớn hở, mang theo điệu cười xấu xa kia, vỗ lên vai của mình, rồi nói ra những cái kia hỏng bét.

"Mặc dù ngươi lớn lên trông không tệ, Bologo tiểu ca , nhưng ngươi không phải là mẫu người mà ta thích đâu, tuy nhiên nếu ngươi thực sự muốn, ta cố làm một chút cũng không phải là không thể, nhưng với cái giá gì, ngươi hẳn phải hiểu, đúng không?"

Giọng nói còn đi kèm với tiếng cười đặc trưng kia của Bailey, nghe như một nhà khoa học điên đã thực hiện được âm mưu.

Nhưng đối với Amy thì hoàn toàn khác, Amy bỏ tay ra khỏi ngực Bologo, khoanh tay trước ngực, suy nghĩ thật kỹ.

"Ừm... Hả?"

Quầng sáng lại kéo dài ra, Amy nghĩ xong.

"Cân nặng, chiều cao, huyết sắc tố, bạch cầu, tiểu cầu, transaminase, albumin, creatinin huyết thanh, kali huyết thanh và các trị số cơ thể khác nằm trong giới hạn bình thường."

Amy nghiêm túc nói.

Khi những lời như vậy được nói ra từ miệng của người khác, Bologo sẽ cảm thấy đối phương là một con ký sinh trùng, đang tìm kiếm vật chủ phù hợp để ký sinh, nhưng khi từ miệng Amy nói ra, Bologo hiểu rằng nàng đang rất nghiêm túc, bởi vì đây là điều trong sách nói, những con người như vậy là khỏe mạnh, là tốt.

Bologo vỗ vào trán, quả nhiên, đúng như hắn nghĩ, sinh mệnh kỳ lạ này có cách nhìn nhận thế giới khác với con người, ít nhất là cho hiện giờ.

"Làm sao vậy, ngươi trông có vẻ rất bối rối."

Tạm thời vẫn rất khó để cho Amy có thể suy nghĩ như một con người, nàng hoàn toàn không nhận ra được sự phiền não của Bologo.

"Bị bệnh? Nói mới nhớ, ta cũng khá giống một con người", Amy vặn cổ tay, "Khớp cổ tay của ta luôn có tiếng cọ xát. Dù có bảo dưỡng thế nào cũng không giải quyết được".

"Ngươi có thể giúp ta sao?"

Đột nhiên, Amy nói, nàng dựa vào Bologo rất gần, gần đến mức gần như chạm đầu vào nhau.

"Ngươi muốn làm gì?"

Bologo trông vẫn rất điềm tĩnh, không thể sống một cuộc sống bình thường, quả thực khiến người ta nuối tiếc, nhưng sau khi trải qua đủ mọi loại sóng gió, đã ít ai có thể lay chuyển được Bologo.

“Ta muốn biết về con người, những gì các ngươi nghĩ, mọi thứ.” Amy thì thầm, như thể đó là một bí mật không thể cho ai biết.

Bologo hỏi: "Tại sao ngươi lại đột nhiên muốn biết về con người?"

"Hả? Cái này cần lý do sao?"

Sau một thoáng dừng lại, Amy tiếp tục, nàng đã cho Bologo một câu trả lời bất ngờ.

"Ta đã đọc những câu chuyện tương tự trong sách. Một số người tin vào sự tồn tại của Thần. Họ tin rằng Thần đã tạo ra loài người, Thần là đấng sáng tạo của con người."

"Ngươi được tạo ra bởi con người, ngươi cho rằng con người là đấng sáng tạo của ngươi, là Thần của ngươi?" Bologo hỏi ngược lại.

"Ta không biết. Có lẽ sư phụ có thể coi như đấng sáng tạo của ta, nhưng xét trên mối quan hệ giữa người với người, thì ông ấy cũng có thể coi là... cha của ta?"

Nói đến đây, Amy do dự một lúc, cẩn thận quan sát phản ứng của Bologo.

"Ai mà biết được?"

Giọng của Bologo có vẻ hơi hời hợt, thực ra hắn muốn dùng một giọng điệu mạnh mẽ hơn để nói với Amy rằng Taida không phải là cha của ngươi, mà là đấng sáng tạo.

Hắn rất rõ rằng một khi một mối quan hệ đạo đức như vậy xuất hiện, đương nhiên sẽ liên quan tới tình cảm. Đối với bất kỳ ai trong số họ, nó cũng vô cùng nguy hiểm, thế nên Bailey mới luôn lo lắng và nhờ vả Bologo cảnh giác.

Nhưng khi phải nói ra những lời như vậy, Bologo trước giờ vẫn luôn lạnh lùng lại có một cảm giác không đành lòng.

Amy có nhận thức của bản thân, có thể nàng bị ảnh hưởng bởi tiếng vọng của Alice, khiến nàng có cái bóng của một người khác, nhưng khi nàng thực sự xuất hiện trước mặt ngươi, giao tiếp với bạn, ngươi sẽ khó có thể coi nàng chỉ là một con rối giả kim lạnh lẽo.

Ngoài cơ thể kim loại này, Bologo đôi khi cảm thấy rằng Amy chính là một con người thực sự, một sự sống kỳ lạ và ngây thơ.

Bologo không thể nói với Amy rằng ngươi chỉ là một công cụ lạnh lẽo, một phương tiện để đạt được mong muốn của Taida. Điều này là quá tàn nhẫn với Amy, ngay cả khi nàng không thể hiểu được thứ gọi là tình cảm rất phức tạp của con người.

Suy nghĩ hỗn loạn xẹt qua trong đầu, Bologo đột nhiên tỉnh táo lại, nhìn Amy vô hại trước mặt, trong mắt hiện lên một chút tức giận.

Con người đôi khi sẽ sinh ra ham muốn phá hoại đối với những thứ đáng yêu để giữ tỉnh táo và an toàn, tránh không bị cuốn vào nó, Bologo cảm thấy đó là cảm giác lúc này của mình.

Bologo đã phạm sai lầm, khi hắn cảm thấy điều đó thật tàn nhẫn với Amy, hắn đã vô thức thay thế cảm xúc của mình, mọi thứ cứ diễn ra như thế, một cách âm thầm.

Câu trả lời hợp lý nhất với Amy hẳn phải là điều này là không thể.

Amy nhạy bén đã nhận ra những thay đổi trong cảm xúc của Bologo, nàng vốn là như vậy, một số phương diện chậm chạp, một số phương diện lại rất nhạy cảm.

"Ta... Đã làm sai điều gì sao?"

Amy trông hơi bối rối, nàng cẩn thận lấy lòng Bologo, "Muốn thêm trái cây ướp lạnh không?"

Nàng không có khả năng ăn uống và tiêu hóa, nhưng trong sách, con người sẽ cảm thấy hài lòng và hạnh phúc khi ăn, chỉ cần làm theo hướng dẫn trong sách thì chắc chắn không có gì sai, giống như khi mình làm bữa sáng, ngay cả khi không không thể ngửi thấy mùi thức ăn, nhưng vẫn có thể tạo ra những món ăn ngon.

Bologo lắc đầu, cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, nàng vụng về ngay cả trong cách lấy lòng người, sau đó hắn nói với Amy.

"Không có gì, ta vừa nghĩ tới một số chuyện."

Bologo không muốn nổi cơn với Amy, điều này khiến hắn cảm thấy như đang bắt nạt một đứa trẻ con, hơn nữa suy nghĩ của đứa trẻ con này vẫn rất đơn giản, nàng chỉ muốn hiểu thêm về mình mà thôi.

Nếu là đối mặt với đám côn đồ, Bologo có thể tung một cú đấm cực mạnh vào mặt hắn, nhưng đối mặt với một đứa trẻ, Bologo thật sự không biết phải làm thế nào... Hắn chưa bao giờ chơi với một đứa trẻ.

"Ồ... Tốt, vậy ta đi trước."

Amy câu nệ hơn rất nhiều, nhận lại bát thức ăn, quay đầu bỏ chạy và đóng cửa lại.

Căn phòng chỉ còn lại Bologo, khoảng không đơn độc không khiến Bologo nhẹ nhõm hơn bao nhiêu, ngược lại càng thêm đau đầu.

Vẻ bối rối kia của Taida hiện ra trước mắt, Bologo đột nhiên hiểu được Taida.

Kiểm soát cảm xúc nói thì rất dễ, nhưng ai có thể thực hiện nó một cách hoàn hảo đây? Dù có sống với một con chó lâu ngày cũng khó tránh khỏi nảy sinh tình cảm, chứ đừng nói đến với một Amy nhân tính như vậy.

Càng hiểu rõ điều này, Bologo càng khó suy đoán suy nghĩ của Taida.

Khi ông ta nhìn Amy, nhìn một con rối giả kim rất giống với con gái mình, thậm chí còn có cả cái bóng của nàng trong đó, ông ta sẽ có tâm trạng như thế nào?

Coi Amy như một vật thay thế cho Alice, thỏa mãn trái tim tội nghiệp của mình, hay coi nàng như một công cụ, hoàn toàn phớt lờ mọi thứ về bản chất con người?

Bologo hơi bối rối, ngay cả chuyên gia cũng có những lĩnh vực mà họ không giỏi. Loại vấn đề khó khăn không thể giải quyết bằng bạo lực này là thứ mà Bologo khó có thể giải quyết.

Dựa mạnh lưng vào sau, Bologo cố gắng thư giãn thần kinh của mình, hắn tự an ủi mình rằng đó chỉ là một mớ hỗn độn của những cảm xúc hỏng bét, thân phận, đạo đức… mà thôi.

Chỉ cần không liên quan đến sinh tử, loại chuyện này cũng không phải là nan đề.

Đúng, chỉ cần không liên quan đến sinh tử.

Bologo nheo mắt, như thể đã hoàn toàn thả lỏng, nhưng đột nhiên trong phòng có một luồng Aether chảy dữ dội, sau đó chiếc hộp đen dưới bàn mở ra, ánh sáng của Aether xuất hiện.

Bologo sững sờ mất hai giây, và sau đó luồng Aether thô bạo lao thẳng vào cơ thể, chiếc còi đeo bên tai được kích hoạt bởi một sức mạnh khác, và giọng nói của Lebius vang lên trong đầu hắn.

"Bologo, tình huống khẩn cấp."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chi99
21 Tháng một, 2024 07:18
Nội dung hay nhưng văn án dài dòng quá
Phuc9177
21 Tháng một, 2024 00:05
Rất thích mấy chương mà Main nói chuyện với Nathaniel
Phuc9177
11 Tháng một, 2024 00:05
Palmer chạy nhanh gớm không thèm nói gì chạy luôn :))
Captain Duncan
07 Tháng một, 2024 22:14
Có bạn gái nhưng k hẳn là nữ 9. Khứa main đầu gỗ nên nhắc đến tình yêu của nó dị dạng lắm.
Khoa Anh
07 Tháng một, 2024 19:45
cho minh hoi bo nay co nu chinh khong ?
Captain Duncan
06 Tháng một, 2024 18:00
Haizz tích 1 quyển đọc 3 ngày và có cảm giác bộ này bắt đầu đi vào hồi cuối.
Captain Duncan
06 Tháng một, 2024 14:56
Quả bất tử quân đoàn ngầu điên, chất vkl.
Phuc9177
04 Tháng một, 2024 07:01
hazzz kết quyển 6 mà như cái cảm nghĩ là hay rồi
L2D4
04 Tháng một, 2024 04:13
Cái lùm mía plot twist gãy cổ
Phuc9177
31 Tháng mười hai, 2023 09:52
nha cuối cùng mới chịu lên vinh quang giả,chuẩn bị đi đá đít dạ vương phát nữa nào
Phuc9177
27 Tháng mười hai, 2023 10:21
Tác cho Sore chết ở Arc này là ổn,dù sao cũng hết vai trò rồi
Captain Duncan
19 Tháng mười hai, 2023 18:31
Nghe ông spoi mà ngứa hết người nhưng mà phải cố nhịn hết quyển này=)) khó chịu thật.
Phuc9177
19 Tháng mười hai, 2023 12:24
trận này Holt và Vaughn tỏa sáng quá đánh từ trên biển xuống vùng đất vĩnh dạ ,acr này main chắc chỉ đi support thôi chứ Severin với Nhiếp chính vương đã thế này thì lão Dạ Vương còn khó nhai nữa mà khả năng cao arc này lão tác cho Sore chết
Phuc9177
08 Tháng mười hai, 2023 18:01
Nói đến ngạo mạn mới nhớ thì từ đầu truyện tới giờ chưa thấy nhân vật nào trong truyện nhắc đến ngạo mạn nhỉ?
RyuYamada
02 Tháng mười hai, 2023 22:00
!Kinh tế khó khăn quá, các bác mua khô gà lá chanh, khô bò, khô heo cháy tỏi ủng hộ converter với ạ (T^T). Bác nào có lòng ủng hộ iên hệ em qua thông tin ở phần giới thiệu truyện nhé!
RyuYamada
24 Tháng mười một, 2023 23:28
đã sửa
connghien
24 Tháng mười một, 2023 00:02
Trùng 2 chương mới nhất rồi, chương Chúa cứu thế đâu?
RyuYamada
22 Tháng mười một, 2023 23:11
Giấy nghỉ phép Ban đêm đi ngủ không đóng cửa sổ, hôm nay tỉnh đông đầu có đau một chút, thần trí có chút không thanh tỉnh, mời một ngày, cảm ân, đông đông đông.
Phuc9177
21 Tháng mười một, 2023 10:38
Siêu phàm tai nạn thuế máu vĩnh hằng ,rất kinh khủng.Huyết dân trong vùng đất vĩnh ám vẫn còn có chút tự do vì dạ tộc không có nhiều tài nguyên,nếu như dạ tộc có thể bành trướng và là kẻ chiến thắng trong cuộc chiến hừng đông thì có lẽ loài người sẽ bị bọn chúng chăn nuôi như gia súc,cho ăn vỗ béo rồi lấy máu đều đặn như chăn nuôi bò sữa
Captain Duncan
18 Tháng mười một, 2023 10:03
Thể loại LN nó thế mà ô :)) miêu tả tất cả mọi thứ xung quanh main, kiểu tạo linh hồn cho nó ấy.
binhhs123
18 Tháng mười một, 2023 09:18
Tạm thời thấy cốt truyện ổn, nhưng mà tác giả thích mô tả thừa thải quá. Vấn đề này rõ ràng nhất ở ch43. Có ai biết bản convert ở đâu cho tớ xin để đọc thử xem khác không nha. Cám ơn.
arxenlupanh
16 Tháng mười một, 2023 14:08
Ko biết mình cm chưa nhưng sau khi đọc xong vụ con bé người máy thì cảm giác truyện rất tốt, tác giả xây dựng tình huống, nhân vật, cảm xúc điều rất rất tuyệt, cực hiếm so với những bộ siêu phẩm ngày nay. Đa số bộ siêu phẩm thì nội dung khác kéo lên chứ yếu tố tâm lý nhân vật ít được khai thác hoặc khai thác còn ko tốt bằng bộ này. Nói chung là rất hứa hẹn. Hiện tại mình dừng lại một tg rồi vẫn còn nhớ để vào xem tiếp ko như nhiều truyện đọc xong 1 đoạn nghỉ cái quên luôn.
Captain Duncan
16 Tháng mười một, 2023 06:34
Đến giờ cá nhân tôi vânz thấy q3 hay nhất. "Tác giả bản chất chính là lừa gạt sư, lấy hư giả huyễn tưởng đi lừa gạt người khác." Moẹ đọc khúc này đỉnh cao luôn.
Phuc9177
12 Tháng mười một, 2023 12:56
khả năng cao là đi chém dạ vương mới hết quyển này
Captain Duncan
12 Tháng mười một, 2023 09:52
Sắp hết quyển này chưa vậy các bro? Đọc tới cao trào mà hết thì tức lắm.
BÌNH LUẬN FACEBOOK