Dế nhũi vừa rơi xuống mặt đất, rớt ngay chân của một con tuần lộc to tớn, nếu như quả thực bị đạp trúng, chỉ sợ dế nhũi lần đầu tiên làm xung phong cũng trở thành lần cuối cùng hắn tham gia chiến đấu!
Hạ Á dụng lực lăn ra đất né tránh, đem phủ thương trong tay vung lên, 'ca' một tiếng, móng chân của con tuần lộc bay lên, một cái chân của nó đã bị Hạ Á trực tiếp chém đứt, tên chiến sĩ Odin ngồi trên lưng tuần lộc tức giận gầm một tiếng, phi thân nhảy xuống, ôm chặt lấy Hạ Á, hai người lăn tròn ra đất, Hạ Á vung tay nện thẳng một quyền vào mặt tên mặt đối phương, mặt của tên chiến sĩ Odin nhất thời lõm sâu vào trong, kêu thảm một tiếng, đang muốn nhảy dựng lên, thì bỗng nhiên phía sau xuất hiện một kỵ binh đang lao tới, móng ngựa trực tiếp dẫm lên lưng hắn, xương cốt liền bị gãy nát mà chết !
Hạ Á còn chưa kịp xoay người, thì chợt nghe phía sau truyền tới tiếng gió rít, một chiến sĩ Odin vung búa đánh thẳng vào hắn, búa mang theo một mảnh hàn quang bổ về phía vai của Hạ Á, Hạ Á lập tức giơ phủ thương lên đỡ, 'khanh' một tiếng, tên chiến sĩ Odin kia liền cảm giác được một cổ sức mạnh hùng hồn truyền vào tay, liền sau đó búa của hắn bị đứt thành hai đoạn, hai chân của Hạ Á hung hăng đạp mạnh xuống đất, phi thân nhào tới, đem đầu vai đụng thẳng vào tên chiến sĩ kia làm hắn té lăn từ trên lưng tuần lộc xuống, còn Hạ Á thì đang cưỡi trên lưng tuần lộc, con tuần lộc vẫn như cũ cuồn cuộn chạy về phía trước, Hạ Á dùng lực ôm lấy cổ tuần lộc, cổ của tuần lộc suýt chút là bị Hạ Á bóp đứt, hắn ra sức vặn tay một cái, tuần lộc nhất thời rên lên một tiếng, nghiêng cái cổ té ầm xuống đất.
Hạ Á bổ nhào xuống đấy, liền thấy một kỵ binh đang ở bên cạnh bị một chiến sĩ Odin đập té xuống ngựa, đầu của hắn đã bị chém bay một góc, óc phun đầy đất, hai con mắt của Hạ Á liền đỏ lên, hắn nhận ra người kỵ binh kia chính là một thành viên trong đội thân vệ, mấy ngày trước còn cùng hắn đối luyện. Hạ Á nhảy vọt tới, hai tay nắm chặt phủ thương hung hăng đâm thẳng vào bụng tên chiến sĩ Odin nọ, dùng hết sức mà đâm, làm cho thi thể của tên chiến sĩ bay thẳng ra xa ! Hắn xoay người nhảy lên ngựa của vị kỵ sĩ kia, dùng lực thúc vào bụng ngựa, giục ngựa đuổi theo đồng đội.
Lúc này đội ngũ kỵ binh đã xông thẳng về phía trước, đội quân của người Odin dù sao cũng chỉ có trên dưới một trăm. So với đám người của Kevin thì thua kém nhiều lắm. Hạ Á đang chạy ở sau cùng, đám người Odin cũng đã xoay đầu đuổi theo kịp bọn họ, Hạ Á rút trường kiếm ở bên hông yên ngựa ra, xoay người hướng về phía một tuần lộc kỵ binh Odin đang đuổi theo hắn ném thẳng tới, 'phốc' một tiếng, trường kiếm đâm xuyên qua ngực, cái tên chiến sĩ Odin kia ngã thẳng từ trên tuần lộc xuống.
Tuần lộc kỵ binh tuy rằng ra dốc sức đuổi theo, thế nhưng dù sao tuần lộc cũng không chạy nhanh bằng ngựa, mắt thấy đã bỏ xa một khoảng, thế nhưng ở phía trên đồi, trong rừng cây bỗng nhiên xuất hiện một đội cung thủ bước ra! Tuy rằng nhân số không nhiều, thế nhưng vài chục tên cung thủ cùng lúc kéo căng dây cung, mũi tên thì hướng thẳng về phía đội kỵ binh...
"Nâng thuẫn lên ! ! !" Kevin phẫn nộ rống lên một tiếng, một đợt mưa tiễn đầy trời phủ xuống! !
Đợt mưa tiễn đầu tiên hạ xuống, kỵ binh không kịp phòng bị, nhất thời có hơn mười người trúng tiễn, bảy tám kỵ binh cũng cựa mình nhảy xuống ngựa.
Mắt thấy đội cung thủ lần thứ hai kéo cung lấp tên, kỵ binh tuy rằng đã dùng thuẫn để che chắn, thế nhưng dù sao đây cũng là kỵ binh hạng nhẹ lại đang phải hành quân gấp rút, cho nên ngựa cũng không có giáp bảo hộ. Mà ngọn đồi kia chỉ cách đội kỵ binh trên dưới một trăm bước, cao hơn năm sáu thước so với mắt đất, đội kỵ binh muốn xông thẳng về phía trước là hết sức khó khăn, còn nếu muốn từ bên hông đánh vòng vượt qua, đối phương cũng có thời gian để bắn ít nhất là năm sáu đợt tiễn...
Trong lòng Hạ Á lúc này đã là một khoảng hư không, mọi tạp niệm trong đầu của hắn đã được bài trừ, trong lòng chỉ nghĩ tới một việc : phải giúp các huynh đệ xông thẳng về phía trước ! !
Nhớ tới cảnh mới vừa rồi một thành viên của thân vệ đội bị chém bay nửa đầu ngay trước mặt Hạ Á, hắn liền cảm giác được một cổ nhiệt huyết đang sôi trào trong ngực, hét lớn một tiếng, xoay đầu ngựa thoát ly khỏi đội hình, hướng thẳng về phía ngọn đồi !
Một mình một ngựa chạy băng băng, vọt tới phía dưới chân ngọn đồi, cách năm sáu thước là độ cao thì ngựa không thể nào nhảy lên được, Hạ Á dường như cũng không thèm để ý, hung hăng thúc mạnh vào bụng ngựa, móng ngựa cào loạn vào vách đất, nương theo quán tính chạy lên cao khoảng ba bốn thước, rốt cục cũng hết lực, Hạ Á liền buông hai chân ra khỏi bàn đạp, phóng người nhảy lên, lúc này hắn đã sử dụng toàn bộ sức lực, hai chân để lên lưng ngựa hung hăng búng mạnh một cái!
Chợt nghe ngựa hí một tiếng, nhất thời lưng ngựa bị lún xuống, Hạ Á nương theo lực búng nhảy dựng lên cao! Một cái búng này, cao tới hơn hai ba thước ! Thân mình còn đang ở trên không liền rút hỏa xoa hung hăng cấm vào vách, lập tức tiếp tục mượn lực, xoay người đã nhảy lên được phía trên ngọn đồi!
Tay trái của hắn cầm phủ thương, tay phải cầm hỏa xoa, hét lớn một tiếng chạy thẳng về phía đám cung thủ.
Lúc này đội cung thủ đã hoàn thành đợt bắn thứ ba, thế nhưng lại thấy một tên mặc quân phục Byzantine giống như là bị điên từ phía vách ngọn đồi chạy thẳng về phía bọn họ! Hạ Á dùng toàn lực chạy nhanh tới, hai chân nhảy một lần là bằng bảy tám bước của người thường, mấy cái nhúng nhảy, không đợi bọn cung thủ kịp phản ứng thì đã bổ nhào vào trong đội hình của địch!
Phủ thương vung lên, máu tươi tuôn chảy, đội cung thủ bị hắn liên tục chém chết ba bốn người ! Mấy tên cung thủ còn lại nhất thời loạn cả lên, liền buông cung xuống rút kiếm ở bên hông vây lấy Hạ Á. Hạ Á liên tục gầm rú, phủ thương hung hăng bổ xuống, đánh thẳng vào đầu một tên cung thủ, búa hạ thẳng xuống đầu đầu tên cung thủ này liền đem hắn chẻ ra làm đôi ! Máu tươi phun lên người của Hạ Á, nhất thời nhuộm đỏ cả nửa người của hắn! Hạ Á đầy mặt là thịt vụn cùng máu tươi, xoay người lại, liều mạng dùng vai tông thẳng vào một tên cung thủ, đưa lưng đỡ lấy một nhát kiếm đang chém xuống, có được máu rồng cường hóa chơ thể, mấy cái công kích bình thường tất nhiên là không thể làm tổn thương được hắn, Hạ Á chỉ cảm thấy thân thể hơi đau, sau đó hắn tiếp tục hung hăn tông thẳng vào hai người đang tiến tới!
Khí lực của hắn rất lớn, tông mạnh về phía trước một cách rất thô bạo, nhất thời đem hai tên cung tiễn đang tiến tới đụng cho ngửa đầu phun máu bay thẳng ra xa, sau đó hỏa xoa liên tục múa loạn, đâm xuyên qua đầu của ba người, vung tay bổ một búa về một tên đang cầm kiếm gần đó, lưỡi búa chém gãy kiếm đối phương, tiếp tục chém sâu xuống đầu vai của tên kia, nhất thời một cánh tay của tên kia đứt lìa, ôm lấy đầu vai ngã lăn ra đất !
Mà ruốt cục Hạ Á cũng không còn chém giết đám cung thủ một cách dễ dàng, đại khái là một tên quan chỉ huy của đội cung thủ này đã tiến tới, một thanh trường kiếm mang theo đấu khí màu trắng sữa hung hăng chém vào vai của Hạ Á, lún sâu vào trong thân thể của hắn, đấu khí mang theo một lực lượng rất lớn đè ép Hạ Á không cách nào đứng vững, 'phác thông' một tiếng hắn ngã quỵ trên đất, lưỡi kiếm đem áo giáp trên vai hắn trực tiếp bị chém đứt ra! Thân thể được máu rồng cường hóa cũng không thể đỡ được công kích bằng đấu khí ở trình độ này, bờ vai của hắn trực tiếp phun ra một đạo máu tươi!
Thế nhưng trong lòng của tên quan chỉ huy kia còn hoảng sợ hơn, hắn đã dùng đấu khí đánh lén một kích, chắc chắn rằng có thể đem một người bình thường chém ra làm hai mảnh! Thế nhưng một kiếm này chỉ có thể cắt đứt áo giáp của đối phương, ngay cả khớp xương vai cũng không thể chém đứt, mũi kiếm bị kẹp giữa hai khớp xương ở vai, không có cách nào tiến sâu vào trong thêm nửa phân !
Hạ Á đau tới mức rống lên một tiếng, dùng sức xoay người lại, dưới cơn đau hắn dùng toàn lực bạo phát, trực tiếp tông thẳng vào tên quan chỉ huy, tên chỉ huy kia gầm nhẹ một tiếng, thân kiếm một lần nữa được bao bọc trong đấu khí sáng trắng, đấu khí mang theo tính nổ mạnh liền nổ tung ra, trên vai Hạ Á nhất thời tuôn ra một đoàn máu tươi ! Máu thịt hóa thành một đám mưa nhỏ văng tung tóe ra!
Hạ Á hét thảm một tiếng, hai mắt trừng trừng, hai tròng mắt đã trở thành màu đỏ, vung tay đem hỏa hoa đâm về phía đầu của tên quan chỉ huy, tạo thành thủng một lỗ ! ! Ngay sau đó có hai thanh kiếm trực tiếp đâm vào lưng Hạ Á!
Thân thể của Hạ Á tuy rằng được máu rồng cường hóa, thế nhưng cũng phải có giới hạn, một khi hắn đã bị thương, bị phá thủng lớp phòng ngự, máu tươi chảy ra, khí thế liền giảm xuống, tác dụng của máu rồng cũng nhất thời suy yếu.
Hai thanh kiếm ở phía sau đâm sâu vào trong da thịt của hắn, tuy rằng không có đâm xuyên qua người, nhưng trực tiếp đem hắn đẩy nhào ra mặt đất.
Lúc này ở phía dưới ngọn đồi, Kevin mang theo đội kỵ mã đã vượt qua, nhưng nhìn thấy Hạ Á đang ở trên ngọn đồi xông thẳng vào trong đội hình cung thủ của địch nhân, chém giết một trận, cung thủ của địch nhân nhất thời đại loạn, không có thời gian để bắn tên, sau đó lại thấy Hạ Á bị một kiếm chém vào vai, cung thủ phía sau cũng nhào tới, đao kiếm cùng lúc hạ xuống...
Kevin nhìn thấy thế khóe mắt căng cứng ra, đau đớn kêu lên một tiếng, trong bụng đã có ý định chuẩn bị xoay đầu ngựa xông lên.
Nhưng bỗng nhiên nhìn thấy trong đống người, Hạ Á một lần nữa nhảy dựng lên, hung hăng hất văng mấy tên cung thủ, hướng về phía dưới ngọn đồi rống lớn một tiếng:
"Con bà ngươi ! Còn không mau rời khỏi nơi này! !" Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK