Hạ Á bị vứt trên mặt đất một cách nặng nề, một cái ném này, liền đem hắn thức tỉnh. Khuôn mặt của hắn bị lún xuống cát trên mặt đất, dùng sức lắc lắc đầu, sau đó ngẩng đầu lên, vừa mới mở mắt, thì thấy xung quanh là một mảnh màu đen, sắc trời đã tối, bầu trời phía trên đỉnh đầu là một mảnh đen sì.
Đầu óc Hạ Á lúc này đang suy nghĩ đâu đâu, bỗng nhiên lập tức tỉnh táo lại, nhớ lại bản thân hắn dường như đã bị cái tên gia hỏa Heisiting đánh cho hôn mê, ý niệm vừa nghĩ tới đây, nhất thời toàn thân căng thẳng, búng mạnh từ dưới đất nhảy dựng lên, vô thức đưa tay sờ lấy vũ khí ở bên hông, vừa đưa tay xuống, liền cảm thấy chuôi hỏa xoa đang nằm bên trong vỏ kiếm, trong lòng mới thoáng cảm thấy yên tâm.
"Hừ, tỉnh rồi à."
Một giọng nói từ bên cạnh truyền đến, chính là Heisiting. Con chiến mã màu đen đang đứng bên cạnh hắn, Heisiting cầm một túi lương thảo đứng ở trước đầu ngựa, đang cho chiến mã này ăn, nghe được động tĩnh của Hạ Á, Heisiting xoay người lại, trong bóng đêm, hắn dùng hai con mắt âm nhu lạnh lùng nhìn Hạ Á.
Hạ Á bị ánh mắt của Heisiting nhìn chằm chằm, nhất thời cảm giác được bản thân giống như là bị ánh mắt sắc bén kia đâm thủng, tay hắn đã nắm chặt chuôi hỏa xoa, cơ thịt trên mặt liên tục run lên, thế nhưng trì hoãn không có rút hỏa xoa ra.
Thực lực hai bên cách nhau quá lớn, liều mạng hay không liều mạng, dường như cũng không có khác gì nhau.
Ánh mắt Heisiting lộ ra từng điểm từng điểm ý tứ cân nhắc, thấy Hạ Á đang cầm chuôi kiếm (hắn cho rằng đó là một thanh kiếm ), trên mặt liền lộ ra vẻ giễu cợt: "Muốn rút kiếm sao? Nếu như ngươi không cam tâm mà nói, vậy thì có thể cố gắng thử thêm một lần nữa."
Hạ Á hít vào một hơi thật sâu, vẻ mặt âm trầm, nhưng rốt cục cũng buông tay, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Heisiting, chậm rãi ngồi xuống.
"Nga? Không còn muốn liều mạng ?" Heisiting 'hừ' một tiếng, bước lại gần, thanh trường thương của hắn vẫn còn cắm trên mặt đất, Heisiting cũng không có cầm lấy thương mà để hai tay không đi tới trước mặt Hạ Á, khoảng cách hai bên chỉ còn chừng hai bước, hắn mới dừng lại.
Hạ Á lắc đầu.
"Sợ ta?"
Hạ Á lắc đầu.
"Hận ta?"
Hạ Á nhướng mí mắt lên, không chút do dự liền gật đầu.
"Thế là được rồi." Heisiting cười nhạt: "Quân nhân Byzantine các ngươi, không ai là không hận ta, nhất là người của binh đoàn kỵ binh Luodeliya."
Ý niệm trong đầu của Hạ Á nhanh chóng vận chuyển vô số lần, ngoại trừ áp lực đối mặt với một địch nhân hùng mạnh ra, hắn còn có một tia cảm giác cổ quái: Tên gia hỏa này, không nhận ra ta ?
Lập tức dế nhũi liền tỉnh ngộ, lần quyết đấu trước đây ở trên chiến trường, bản thân mình đeo mũ giáp che mặt, cho nên đối phương không nhìn thấy khuôn mặt ta, huống chi lúc đó ta còn cố ý mặc một bộ giáp lớn nhất, ngay cả thể trạng cũng đã che khuất.
Thế nhưng... Phải rồi ! Giọng nói !
Heisiting tuy rằng nhận không ra tướng mạo cùng thể trạng của ta, thế nhưng giọng nói của ta hắn nhất định sẽ nhớ kỹ!
Nghĩ tới đây, Hạ Á cắn chặt hàm răng.
Heisiting cười nhạt, cũng không có nghi ngờ hắn, tự ý ngồi xuống, từ bên hông tháo xuống một túi nước uống liền hai khẩu, sau đó còn ném túi nước cho Hạ Á.
"Thực sự là buồn cười, ta vốn tưởng cái tên gia hỏa Bangfuleite có phần ti tiện, nhưng dù sao hắn cũng là một tên có thực lực không bình thường, thế nhưng không nghĩ tới hắn lại nhát gan đến như vậy, ngay lúc ta giết hắn, hắn đã hoàn toàn bị ta hù cho chết đứng. Sớm biết hắn là loại người nhu nhược đến như vậy, ta cũng hà tất vì cái loại phế vật này mà mạo hiểm tru sát."
Không biết vì sao, Hạ Á cảm giác được, giọng nói của Heisiting không có chút địch ý, thậm chí... mơ hồ phảng phất như còn có vài phần hòa nhã?
Hắn không lên tiếng, 'òng ọc òng ọc' uống liền hai ngụm nước, sau đó chỉnh trang lại y phục của bản thân, áo giáp nhẹ bên ngoài đã bị vỡ tan, Hạ Á dứt khoát đem áo giáp cởi ra, sau đó dùng quần áo bị rách quấn hai vòng quanh ngực rồi cột chặt, cố định vảy rồng đang nằm sát người.
Heisiting hứng thú nhìn Hạ Á, ánh mắt nhìn thấy miếng vảy rồng đang buộc sát người Hạ Á, không khỏi nhướng mày lên một chút: "Khối giáp hộ thân của ngươi thật sự rất kỳ lạ, cư nhiên có thể ngăn chặn một thương của ta. Nó được làm gì chất liệu gì thế?"
Hắn cũng không có nhận ra vảy rồng-- dù sao, Heisiting tuy rằng hùng mạnh, thế nhưng hắn vẫn chưa từng nhìn thấy một con rồng nào còn sống sờ sờ.
Hạ Á vẫn như cũ không nói lời nào, trong lòng Heisiting lấy làm hiếu kỳ, bất quá lấy thân phận của bản thân hắn, cũng không làm ra loại chuyện như cướp giật lấy khối giáp hộ thân trên người Hạ Á.
Hai người nhìn lẫn nhau, trầm mặc một hồi, Heisiting rốt cục mới mở miệng nói ra vấn đề chính, thần sắc của hắn nghiêm túc hẳn lên, ánh mắt ngưng trọng, tỉ mỉ nhìn chằm chằm sợi dây chuyền đang lộ ra trên cổ Hạ Á, giơ một ngón tay chỉ vào nó.
"Thứ này... ngươi là từ đâu có được?"
Hạ Á ngây ngẩn cả người, hắn nhìn sợi dây truyền trước ngực của mình, vẻ mặt không chút nào che giấu được nét cổ quái.
Dây chuyền... lại là dây chuyền ? ! Chính là sợi dây chuyền đã cấp cho mình rất nhiều sự kinh ngạc...
Heisiting cư nhiên cũng nhận ra sợi dây chuyền này? ?
Trong lòng hắn khẽ động, suýt tý nữa là vọt miệng nói ra, bất quá lời nói vừa tới môi, hắn liền cố gắng kiềm chế lại, cắn cắn môi, chậm rãi lắc đầu.
Heisiting cau mày, ánh mắt của hắn có chút bất mãn: "Ngươi chẳng lẽ bị câm sao? !"
Hắn nhìn chằm chằm Hạ Á: "Nhìn trang phục của ngươi, hẳn là sĩ quan của đội thân binh? Lẽ nào Adelike lại đi chọn một kẻ câm làm đại đội trưởng đội thân vệ?"
Hạ Á không nói lời nào.
Heisiting dường như có chút không nhịn được, vẻ mặt của hắn lộ ra một tia nôn nóng: "Ta hỏi ngươi, sợi dây chuyền này là từ đâu ngươi có được ! !"
Hạ Á trừng mắt nhìn Heisiting, y nguyên không nói lời nào, ngồi dưới đất, vẻ mặt không thay đổi, hai tay chống trên mặt đất...
Đúng lúc này, Heisiting vừa muốn nói gì đó, thế nhưng thần sắc khẽ động, đầu hơi nghiêng sang một bên để lắng nghe, sau đó cau mày: "Một nơi hẻo lánh như thế này, thế nào lại có người qua lại !?."
Quả nhiên, theo âm thanh của Heisiting từ từ hạ xuống, ngay sau đó Hạ Á nghe được một trận âm thanh 'đinh đang' nhẹ nhàng vang lên-- có một vài đội người mạo hiểm lúc hành tẩu trên bình nguyên, thường có thói quen đeo lục lạc vào cổ của ngựa, những tiếng lục lạc trên cổ ngựa theo gió truyền đến, mơ hồ chính là tiếng 'đinh đinh đang đang' này.
Heisiting 'hừ' một tiếng, ngay vừa lúc hắn xoay đầu qua, Hạ Á rốt cục cũng đợi được thời khắc buông lỏng của Heisiting !
Hạ Á đột nhiên từ dưới đất nhảy dựng lên, phóng mở hai tay về phía trước! Trong nháy mắt hắn tung hai tay ra, một bụm cát được chuẩn bị từ trước bay ra.
Một mảnh đầy cát màu xám tung bay, nhất thời che mất tầm nhìn của Heisiting, lần nhảy này Hạ Á dùng hết khí lực cả đời, vươn tay chụp vào yết hầu của Heisiting, mặt khác một cánh tay thì khum lại, dùng khuỷu tay hung hăng tông vào người Heisiting!
Đây là cơ hội duy nhất của hắn, vũ kỹ của Heisiting có thể rất mạnh, thương pháp của hắn có thể rất lợi hại, thế nhưng... hiện tại hai tay hắn không có gì cả ! Nói không chừng bản lĩnh đấu vật của hắn không cao thì sao?
Đây chính là cơ hội duy nhất của Hạ Á!
Thế nhưng... Hạ Á đã sai lầm!
Hắn tung người nhảy lên, Heisiting ở bên trong đống cát bụi cười lạnh một tiếng, hắn phảng phất như tùy tiện nghiêng người một chút, liền khiến cho Hạ Á chụp vào khoảng không, ngay sau đó Heisiting nhẹ nhàng dùng chân quét ngang một cái, Hạ Á liền bị gạt mất chân trụ phải lảo đảo té về phía trước, suýt tý nữa là cấm đầu xuống đất, trong nháy mắt đầu hắn sắp đụng vào đất, một tay hắn hung hăng chống xuống đất, ra sức nhúng một cái, thân thể lại bắn lên, bỗng nhiên vặn eo, hét lớn một tiếng, rút hỏa xoa ở bên hông hung hăng đâm tới !
Lúc này hai mắt của Hạ Á đã đỏ đậm, phi hồng sát khí được thi triển ra, trên thân hỏa xoa mơ hồ mang theo một tia ánh sáng màu đỏ ! Heisiting vừa nhìn thấy hình dáng của thanh hỏa xoa trong tay Hạ Á, hắn nhất thời biến sắc! !
Hỏa xoa đã đâm tới trước mặt Heisiting, hắn bỗng nhiên trực tiếp nhảy ngược về phía sau, từ trong tay áo rớt ra một thanh chủy thủ cầm chặt trong lòng bàn tay, hàn quang lóe lên, liền chống đỡ lấy hỏa xoa đang hung hăng chém tới!
Một tiếng vỡ vụn vang lên, nửa đoạn chủy thủ nhất thời bị cắt văng ra ngoài, thế nhưng Hạ Á cũng cảm giác được hỏa xoa đang rung mạnh, một cổ lực lượng cường đại theo hỏa xoa truyền vào trong tay, chấn cho tay hắn trở nên tê rần! Khiến cho hắn suýt tí nữa là buông hỏa xoa ra, may là hắn cắn răng giữ lại, thế nhưng lòng bàn tay của hắn cũng đã xuất hiện máu tươi, eo bàn tay cư nhiên đã bị rách ! !
Heisiting vừa cản một kích, thân thể của hắn đã nhảy lui xa về phía sau, hắn cúi đầu nhìn nửa đoạn chủy thủ ở trong tay, sắc mặt không khỏi ngẩn ra: "Thanh kiếm sắc bén thật !"
Hắn ngẩng đầu lên, gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Á, khuôn mặt bỗng nhiên trở nên tức giận: "Là ngươi ! Nguyên lai là ngươi ! Ta nhận ra vũ khí của ngươi ! ! Ngươi mới chính là tên tiểu nhân ti tiện ngày đó đánh lén ta ! ! Ngươi mới là Bangfuleite! !"
Cuối cùng cũng bị phát hiện, lòng bàn tay Hạ Á rõ ràng là rất đau nhức, một cánh tay của hắn đã hoàn toàn tê dại, thế nhưng hắn dứt khoát đem hỏa xoa đổi sang tay trái, hướng thẳng hỏa xoa về hướng Heisiting, ngửa đầu cuồng tiếu: "Ha ha! Heisiting, ngươi hiện tại mới nhận ra ta sao? Nói cho ngươi biết, ông đây cũng không phải gọi Bangfuleite gì đó ! Ngày đó căn bản chỉ là ta gạt ngươi !!"
Heisiting trong lòng cuồng nộ, hắn đơn thương độc mã đi vào trong Dã Hỏa trấn, tru sát Bangfuleite, nguyên bản chính là tẩy sạch nỗi vũ nhục đối với tín ngưỡng của hắn, kết quả lại không nghĩ tới bản thân mạo hiểm một chuyến lớn như vậy, cư nhiên lại giết lầm người? !
Lúc này trong lòng hắn, tên tiểu tử ở trước mặt đáng bị thiên đao vạn quả ! (chém ngàn đao, róc vạn miếng thịt)
Heisiting 'hừ' một tiếng, tùy ý ném nửa đoạn chủy thủ xuống dưới đất, bỗng nhiên ngẩng đầu nhẹ nhàng vươn tay ra, chuôi trường thương đang ở xa xa nhất thời kêu lên ong ong, liền tự động chui ra khỏi mặt đất, bay đến trong tay Heisiting, liền sau đó hóa thành một mảnh hỏa diễm màu đen!
Một chiêu này nhất thời làm cho dế nhũi rất là thán phục, hắn không khỏi đem hỏa xoa nắm chặt, ý niệm trong đầu rất nhanh liền vận chuyển, thế nhưng thực lực hai bên cách nhau quá xa, làm gì có biện pháp để mà suy nghĩ?
Phi hồng sát khí? Đánh không lại hắn!
Long thứ? Chỉ sợ cũng không được...
Nếu đã đánh không lại, cùng với việc Hạ Á không có giác ngộ thế nào là cường giả, trong đầu tất nhiên sẽ sản sinh ra một ý niệm : chạy !
Lưu lại núi xanh, sợ gì không củi đốt !
Hắn ngăn chặn Heisiting ở Dã Hỏa trấn lúc trưa, là bởi vì muốn dây dưa bám lấy tên gia hỏa này, để binh sĩ xung quanh có thời gian tập trung lại, nói không chừng có thể giết chết cái tên Heisiting này! Nhưng ai lại biết đám tướng sĩ bên trong Dã Hỏa trấn lại ăn hại đến như vậy ! Đông người như thế mà để hắn phá được vòng vây chạy thoát.
Nhưng hiện tại thì, chỉ có một mình Hạ Á đại gia, hắn cũng không có thói quen chịu thiệt trước mắt.
Biết rất rõ không phải là đối thủ mà còn cố gắng liều chết, cái đó không thể gọi là dũng cảm, mà phải gọi là thiếu suy nghĩ. Huống chi, bản thân hắn cho dù liều mạng chết tại đây, cũng không có nửa điểm giá trị a! Dưới tình huống đặc thù, biết rõ là không đánh lại địch nhân, cho dù có chết, cũng phải chết cho đúng chổ, hiện tại bản thân đã bị hắn bắt, chết ở trên bình nguyên, chết một kiểu như thế này, quả thật có chút làm cho Hạ Á không cam lòng!
Hai tròng mắt của Hạ Á xoay tròn, lập tức hướng về phía chiến mã màu đen nhảy tới, thân thể ra sức nhúng, cư nhiên chỉ thoáng cái đã phóng lên trên ngựa! Hạ Á trong lòng mừng như điên, cười lớn một tiếng, hai chân dùng sức thúc vào bụng ngựa, liền sau đó giật dây cương.
Chiến mã màu đen hí dài một tiếng, bỗng nhiên hai chân trước dựng thẳng lên, thân mình lắc một cái, Hạ Á còn chưa đặt mông ngồi vững, bỗng chốc bị hất ngã trực tiếp xuống phía sau!
Hạ Á ngã trên mặt đất, chiến mã vội vàng chạy đi, chạy tới bên cạnh của Heisiting.
Heisiting cười nhạt một tiếng, trường thương chỉ vào Hạ Á, chậm rãi từng bước từng bước đi tới.
Hạ Á trong lòng kinh hoàng, vừa ngọ ngoạy bò dậy, thì trường thương của Heisiting đã đâm tới!
Mũi thương trong mắt Hạ Á từ một điểm từ từ mở rộng ra, hỏa diễm màu đen đã ập vào mặt, Hạ Á chỉ có thể nín thở liều mạng dùng hỏa xoa ngăn cản!
Phanh!
Toàn thân Hạ Á bị chấn động kịch liệt, mũi trường thương liền bị vỡ vụn, hỏa xoa sắc bén đã đem đầu thương cắt đứt, thế nhưng Hạ Á cũng bị đánh cho bay thẳng ra ngoài ! Toàn thân của hắn bị một cổ lực lượng trực tiếp bao trùm, trong nháy mắt thân thể đều bị tê dại, lúc rơi xuống đất thì toàn thân trở nên đau nhức, tay trái cũng không thể tiếp tục cầm lấy hỏa xoa, cả cánh tay đều run lên một cách kịch liệt.
"Phi hồng sát khí?" Heisiting chậm rãi từng bước từng bước tiếp tục đi tới, giọng nói của hắn nhàn nhạt : "Nguyên lai ngươi dùng chính là phi hồng sát khí, ta rốt cục cũng đã minh bạch. Hừ... Trình độ của người thấp như vậy, cũng dám thi triển phi hồng sát khí? Quả thực là mất mặt!"
Hạ Á bị khí thế hùng mạnh của đối phương hoàn toàn bao phủ, hầu như không thể hít thở, ra sức hét lớn một tiếng, từ trên mặt đất bắn dậy, xoay người bỏ chạy.
Hắn một mặt chạy nhanh, một mặt rất nhanh lấy ra một chiếc nhẫn từ trong lòng ngực, chính là chiếc nhẫn được gia trì phong hệ ma pháp trước đây, vừa mang nhẫn vào, nhất thời hắn cảm giác được thân thể trở nên vô cùng nhẹ nhàng, một bước tung ra, khoảng cách cũng tăng lên gấp bội ! Phảng phất như không khí dưới chân đều tràn ngập sức nâng, đem bản thân trực tiếp nâng đỡ lên!
Mắt thấy Hạ Á tung hai ba bước đã chạy đi rất xa, Heisiting cũng có vài phần vô cùng kinh ngạc, hắn lập tức cười giận: "Bản lĩnh không lớn, mánh khóe không ít !"
Hắn cũng không vội vã, xoay người nhảy lên chiến mã, hét to một tiếng, liền giục ngựa đuổi theo!
Hạ Á điên cuồng chạy trốn, một hơi thở hắn chạy hơn trăm thước, thế nhưng lại nghe thấy tiếng vó ngựa ở phía sau, vội vàng quay đầu nhìn lại, nhất thời trong lòng hoảng hốt, con chiến mã của Heisiting chạy như bay! Tốc độ so với chính bản thân hắn còn nhanh hơn nhiều lắm! Mắt thấy khoảng cách càng ngày càng gần !
Đúng lúc này, phía trước lại truyền tới tiếng vó ngựa cùng tiếng lục lạc, Hạ Á dường như bắt được một sợi dây cứu mạng, liền chạy như điên về phía trước!
Đây là một nhóm nhỏ khoảng chừng hơn mười người, sáu bảy con ngựa trên lưng còn đeo theo bao lớn bao nhỏ hành lý đủ loại, thế nhưng lúc chạy lại gần, Hạ Á mới nhìn thấy rõ...
Mấy tên dắt ngựa này, vóc người lùn lùn nhỏ nhỏ, tuy rằng trong đêm tối, mặc một bộ đồ rộng thùng thình, thế nhưng vẫn lộ ra một thân mình da xanh, còn có khuôn mặt kỳ quái...
Cư nhiên, không phải là nhân loại?
Mà là... Địa tinh? ! !
Mắt thấy Hạ Á đâm đầu xông tới, đám địa tinh kia nhất thời cảnh giác hẳn lên, hấp tấp tập trung lại, liên tục kêu lên "ouke ouke".
Hạ Á không có lựa chọn nào khác, cấm đầu chạy thẳng vào trong đội ngũ địa tinh, liền thấy một tên địa tinh có vóc người cao lớn hơn bọn địa tinh bình thường rất nhiều, thân thể của hắn cư nhiên có thể đạt tới độ cao của một nhân loại bình thường, mà so với đám địa tinh có thể tính như là cao to lực lưỡng .
Tên địa tinh này khoác trên người một bộ giáp da trâu, bên trên giáp còn treo móc mấy trăm miếng sắt hình lá cây, đầu đội mũ bằng xương thú, dưới chân cũng mang một đôi giày làm từ da và gân thú, màu da xanh lộ ra bên ngoài cư nhiên cũng không trơn nhẵn như mấy tên địa tinh khác, mà là mọc đầy lông dài màu đen!
Tên địa tinh này dường như là thủ lĩnh của bọn địa tinh, cầm theo một thanh thiết bổng (gậy sắt) cao gần bằng người hắn bước ra chặn ngay trước mặt Hạ Á, dùng một giọng hồn hậu lớn tiếng quát lên:
"Ouke ouke ! Ta ! Địa tinh lĩnh chúa ! Thiên Công ! Hùng mạnh ! Địch nhân! Tử cơ tử cơ! !"
Hạ Á đang chạy như điên tới, liền nhìn thấy vị thủ lĩnh địa tinh này đột nhiên đập ra một bổng, thiết bổng xa xa còn chưa tới, cư nhiên đã phát ra một cổ cuồng phong kinh người!
Gào thét ập vào mặt, thậm chí làm cho da mặt của Hạ Á có cảm giác như là đang bị cào trúng!
Hắn ra sức lách người một cái, bước nhanh qua bên cạnh nửa bước, thiết bổng lướt qua vai hắn đập mạnh xuống đất, 'oanh' một tiếng, cát đá tung bay, trên mặt đất cư nhiên xuất hiện một cái hố nhỏ!
Tên địa tinh này, thật là mạnh ? !
Hạ Á còn muốn chạy vội, thế nhưng bỗng nhiên cảm thấy được cái loại cảm giác toàn thân vô cùng nhẹ đang dần dần biến mất, một tiếng vỡ vụn nhẹ nhàng vang lên, viên bảo thạch đính ở trên chiến nhẫn phong hệ ma pháp đã xuất hiện một cái vết nứt nho nhỏ, ma lực rốt cục cũng tiêu hao hết ! !
Thân thể của Hạ Á trầm xuống, nhất thời mất đi phản lực cơ thể liền ngã ầm lên đất, mấy tên địa tinh bên cạnh thừa lấy cơ hội, đều hoan hô kêu la "ouke ouke", sau đó giơ đao kiếm rỉ sắt trong tay liền chém về phía Hạ Á.
Hạ Á ra sức vùng dậy, hỏa xoa vung lên, 'đinh đinh đang đang' chặt bỏ một đám vũ khí đang chém tới, lại nghe thấy một tiếng ngựa hí dài vang lên ở phía sau, trong phút chốc toàn thân Hạ Á liền giống như là rơi vào trong hố băng! Quay đầu nhìn lại, Heisiting đã vọt tới ngay sau lưng hắn, trường thương bị cắt đứt đầu kia, hóa thành một đoàn ánh sáng màu đen đâm về phía hắn !
Hạ Á cũng không cho rằng trường thương đã bị cắt đứt mũi ở trong tay Heisiting sẽ không thể giết người ! Lúc này hắn thở hộng hộc, liều mạng một lần nữa ngăn cản, 'khanh' một tiếng, đầu trường thương lại lần nữa bị cắt đi một khúc, thế nhưng Hạ Á cũng bị chấn bay ra ngoài, người còn đang ở trên không thì đã ối ra máu, lần này ngay cả hỏa xoa ở trong tay cũng đã rơi xuống mặt đất.
Lúc hắn rơi xuống đất, nằm yên trên mặt đất, cũng không còn sức lực để nhúc nhích.
Mắt thấy Heisiting thúc ngựa đi tới, khuôn mặt rất lạnh lùng, khiến cho da đầu của Hạ Á liền tê dại, bỗng nhiên, ngay trong nháy mắt này, trong lòng Hạ Á linh cơ khẽ động! Bỗng nhiên nhớ tới những lời của tên thủ lĩnh địa tinh vừa nói...
Quay đầu lại nhìn tên thủ lĩnh địa tinh to con hùng tráng, Hạ Á ra sức hét lớn: "Thiên Công! Ta biết Aokesi ! ! Ta biết lão bà của ngươi đang ở nơi nào! !"
Trường thương không có mũi đã đâm tới rồi trước mặt, Hạ Á cũng chỉ có thể mở to hai mắt mà nhìn, gắt gao nhìn chằm chằm Heisiting.
Rốt cục, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng gầm rú đầy kích động từ bên cạnh truyền đến.
"Ouke ouke! Ta muốn lão bà! ! !"
Thiên Công bỗng nhiên giống như là trở nên điên rồ vọt tới, nó không còn kịp cứu Hạ Á, cho nên vung thiết bổng đập thẳng vào Heisiting đang ở trên ngựa!
Cuồng phong của thiết bổng làm cho Heisiting cũng phải chấn động trong lòng, không cách nào khác, hắn cũng chỉ có thể thu hồi lại trường thương !
'Phanh' một tiếng, âm thanh va chạm kinh người vang lên! Liền thấy Thiên Công đang đứng trên mặt đất quát to một tiếp, 'đằng đằng đằng' hắn liên tiếp lui về hơn mười bước lớn ! Mà Heisiting đang ở trên ngựa, cũng "di" một tiếng, ánh mắt chớp động, chăm chú nhìn chằm chằm tên đối thủ địa tinh.
Tên địa tinh này, cư nhiên có thể tiếp được của ta một thương? !
Thiên Công lui lại mấy bước, nhưng dường như cũng không có thụ thương, dùng sức lắc lắc cái đầu, liền dùng âm thanh hùng tráng to lớn hơn lúc nãy rống một tiếng.
"Ouke ouke! Lão bà! Ta muốn lão bà! ! !"
Nó lập tức lại giống như điên mà lao tới, thiết bổng lại lần nữa hung hăng đập xuống!
Phanh phanh phanh! Trên người Thiên Công mơ hồ bộc phát ra một luồng ánh sáng, thiết bổng đập xuống, chỉ là một chiêu đập rất đơn giản, Heisiting liên tục ngăn chặn ba bổng, trường thương phảng phất như bị đập cho cong queo, thế nhưng Thiên Công thì ngẩng đầu ưởn ngực, trừng to hai mắt, đứng vững trên đất, hay tay cầm thiết bổng, uy phong lẫm lẫm!
Heisiting 'hừ' một tiếng, trường thương bỗng nhiên quét ngang, Thiên Công lại dùng sức huy vũ thiết bổng, nhất thời nghe thấy một chuổi âm thanh 'đinh đinh đang đang' dày đặc liên tiếp vang lên!
Lực lượng của Thiên Công thật sự kinh người, hơn nữa mỗi kích đều phảng phất như mang theo ánh sáng nhàn nhạt giống như là đấu khí của loài người, khiến cho Heisiting bất đắc dĩ chính là, cái tên địa tinh này vừa bắt đầu đã cực kỳ liều mạng, vũ kỹ của hắn rõ ràng thua xa Heisiting, thế nhưng tên gia hỏa này dường như là không hề sợ bị thương hay sợ chết, mỗi một bổng hạ xuống, đều phảng phất như muốn đồng quy vu tận, còn không thì cũng đánh vào các chổ hiểm trên người Heisiting... Còn nếu không được, thì hắn trực tiếp dùng thiết bổng đập thẳng vào con chiến mã màu đen của Heisiting!
Con chiến mã này, Heisiting xem như là một đồng bạn rất chân quý, làm sao có thể bỏ mặt nó bị một tên địa tinh đê tiện làm cho bị thương! Bản lĩnh của tên địa tinh này quả thực là rất cổ quái, nếu nói nó yếu, thì làm sao phát sinh ra lực lượng giống như là đấu khí !? Còn nếu nói nó mạnh, thế nhưng chiêu số lại loạn thất bát tao, cũng không biết là hắn từ đâu mà học được cái phương pháp đánh tá lả này.
Khiến cho Heisiting càng căm tức chính là, cái tên địa tinh này giống như điên vừa đánh mà trong miệng lại vừa kêu la "ouke ouke, ta muốn lão bà!" bá láp bá láp gì đó?
Lão bà?
Đang lúc liều mạng với địch nhân mà cư nhiên còn liên tục kêu gọi lão bà? !
Cuối cùng, trường thương trong tay Heisiting dù sao cũng là loại bình thường, dưới sức mạnh Thiên Công liên tục đập mạnh, liền gãy thành hai đoạn, Heisiting rất giận dữ, nặng nề 'hừ' một tiếng, đem trường thương ném xuống đất, xoay ngược đầu ngựa, chiến mã màu đen tung buốn cẳng chạy cuồn cuồn, trong nháy mắt liền biến mất trong màn đêm đen tối.
Heisiting vừa đi, Thiên Công lập tức buông thiết bổng xuống, ngửa mặt lên trời kêu to vài tiếng.
"Ouke ouke! Lão bà! Lão bà! !"
Sau đó, tên địa tinh liền quay đầu lại, liếc mắt nhìn Hạ Á đang nằm trên mặt đất, từ trong miệng, trong lỗ mũi, trong lỗ tai, bỗng nhiên tuôn ra một dòng máu tươi màu xanh, thân thể to lớn run lên kịch liệt, 'rầm' một tiếng liền ngã lăn ra đất.
"Ouke, ouke... Lão bà..."
Hơn mười tên địa tinh ở bên cạnh đã bị dọa cho ngẩn cả người, vội vàng tụ tập lại, ba chân bốn cẳng đem Thiên Công nâng lên, dùng nước đổ một ít vào trong miệng hắn, Thiên Công thở dốc một chút, liền phun ra một bụm máu, sau đó chỉ vào Hạ Á nói một câu gì đó, mới nhắm mắt lại, rốt cục hôn mê bất tỉnh.
Hạ Á bất lực nằm yên trên mặt đất, nhìn thấy mấy tên địa tinh vọt tới trước mặt, đầu tiên là đá cho hắn mấy cước, liền sau đó cả đám xúm nhau bắt đầu lột sạch quần áo giày tất của hắn, chỉ để cho hắn một bộ đồ lót sát người, liền sau đó đem hỏa xoa của hắn đang từ dưới đất nhặt lên, một địa tinh đắc ý cầm hỏa xoa cấm vào bên hông bản thân nó.
Hai tên địa tinh dùng gân trâu đem Hạ Á buộc lại, ném lên trên ngựa, đám địa tinh hoan hô một tiếng, dưới âm thanh lục lạc, đội kỵ mã tiếp tục tiến sâu vào trong bình nguyên... Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK