• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giờ tý….

Đêm cung kính cúi đầu quỳ trên mặt đất. Trên giường, Tiểu Đa Đa bị điểm huyệt ngủ vẫn như cũ vù vù ngủ, thậm chí còn không cởi xiêm áo. Mà Nam Cung Dục sau khi khôi phục thần chí liền cầm camera, nhìn tất cả mọi tình huống phát sinh ngày hôm nay, trên gương mặt băng sơn vạn năm không đổi bây giờ không ngừng trừu lại, có thế thấy được lời nói cử chỉ một ngày này của Tiểu Đa đối với hắn mà nói có bao nhiêu rung động.

“Đêm, ngươi lui ra đi! Đúng rồi, có thể Vương phủ muốn thay người, đến lúc đó ngươi hãy cho một ít người Cung Sát trà trộn vào trong Vương phủ, đến lúc đó lại nhận tiến thêm một bước chỉ thị” Nam Cung Dục mặt không chút thay đổi đem camera cho Đêm, sau đó phân phó.

“Là!” Dứt lời, đã không thấy tăm hơi của Đêm, người nào không biết chắc còn tưởng hắn có phép thuật a.

“Ngươi sẽ là người ta luôn luôn tìm sao?” Nam Cung Dục cúi đầu nhìn Tiểu Đa Đa đang ngủ say, trong mắt xẹt qua một tia nhu tình mà ngay cả hắn cũng không phát giác. Bỗng nhiên nhớ tới ban ngày nàng nói tam tòng tứ đức, còn có ngôn luận kỳ quái, thật sự bất khả tư nghị. Hơn nữa nàng còn nói hắn không phải ngốc tử mà chính là đơn thuần, chính là không có một chút ý xấu nào “Thật là tìm hai thế giới sao?” Nam Cung Dục một bên lẩm bẩm nói, một bên lại lau cằm tự hỏi cái gì.

Mặt trời lại lên cao….

Tiểu Đa Đa vốn định thức dậy thật sớm để làm bữa sáng cho Nam Cung Dục, nhưng mà không biết tại sao lại không thể dậy được sớm.

“Nương tử, rời giường ăn cơm a!” Nam Cung Dục như trước rời giường làm bữa sáng, có lẽ hắn trước kia thật sự là không tốt đi, cái trứng thối, các ngươi cũng sẽ càn rở không được bao lâu nữa đâu.

“Dục nhi, thực xin lỗi nha! Ta lại dậy muộn, ta vốn nghĩ là làm cho ngươi ăn nhưng mà lại hại ngươi làm bữa sáng” Tiểu Đa Đa thật không tốt áy náy nói.

“Ha ha, nương tử, Ngọc Châu tỷ tỷ nói, ngươi là nương tử của ta, cho nên về sau ngay cả bữa sáng của ngươi ta cũng phải làm, như vậy nương tử mới không kêu đau” Khuôn mặt tuấn tú của Nam Cung Dục nổi lên ửng đỏ, vuốt đầu ngây ngô cười nói.

“Dục nhi, ngươi yên tâm, ta sẽ đem những người khi dễ ngươi phải trả giá, hừ! Xem ai về sau còn dám khi dễ ngươi!” Tiểu Đa Đa tỏ ra bộ dáng lão đại.

“Ừ, chỉ cần nương tử vui vẻ ta liền vui vẻ, nương tử nói cái gì thì đúng là cái đó. Nương tử, mau ăn cơm, thất đệ mang theo lão bát đến đây, nói là mang bát đệ đến gặp lão đại hắn. Ta cũng không biết lão đại là cái gì?” Nam Cung Dục nghi hoặc hỏi.

“Lão đại hắn không phải này nọ! Không đúng, lão đại hắn là này nọ, không đúng, không đúng! Ta đều tự làm mình hôn mê mất rồi, lão đại hắn là ta, hắn muốn gặp ta” Tiểu Đa Đa nói loạn thất bát tao, Nam Cung Dục nghe cũng loạn thất bát tao.

Sau khi ăn xong….

“Lão đại, ngươi đã đến rồi a! Xem, đây là bát đệ, ta giúp ngươi thu tiểu đệ, hắn gọi là Nam Cung Tuấn” Nam Cung Thuần thấy Tiểu Đa Đa nắm tay Nam Cung Dục tiến vào liền bỏ chạy đến trước mặt Tiểu Đa Đa đắc ý dào dạt báo cáo. Hoàn toàn không thấy khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng cùng bộ dáng ngượng ngùng của Nam Cung Dục ở phía sau khi được Tiểu Đa Đa nắm tay .

“Oa! Tiểu soái ca thật đáng yêu! Đến đây, hôn một cái!” Tiểu Đa Đa nhìn Nam Cung Tuấn, cũng chỉ là bộ dáng bảy tám tuổi, hai má phấn nộn, cái miệng hồng hồng nhỏ nhắn chu ra, ánh mắt thật to giống nhau chớp chớp, rất đáng yêu! Vì thế liền xông lên ôm lấy Nam Cung Tuấn “Bẹp” một ngụm, trong lòng không ngừng cảm thán: Quả nhiên là Hoàng đế cùng ** đẹp con, gen đúng là không giống người thường a!

“Nương tử, ngươi…ngươi, ô oa! Nương tử không thích Dục nhi, nương tử thích người khác! Ô ô!” Nam Cung Dục vừa nhìn thấy Tiểu Đa Đa hôn khuôn mặt tuấn tú của Nam Cung Tuấn một chút liền lập tức khóc lớn lên, giống như một tiểu hài tử bị đoạt kẹo. Bất quá, hắn cũng chính là một tiểu hài tử đấy thôi!

“Lão đại, ngươi sao lại có thể lỗ mãng như vậy a? Một nữ nhân lại tùy tiện hôn một cái nam nhân!” Nam Cung Thuần ra vẻ bộ dáng tiểu đại nhân, thất vọng nhìn Tiểu Đa Đa nói.

“Ách…nam….nam nhân?” Tiểu Đa Đa nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn đỏ bừng của Nam Cùng Dục, trong lòng không khỏi kêu lên! Trời ạ! Đây là có ý gì a? Nam nhân? Một cái tiểu hài tử bảy tám tuổi lại kệu là nam nhân? Lỗ mãng? Nam Cung Thuần là một tiểu hài tử sao lại biết cái này! Còn có Nam Cung Dục, không phải là hôn hai má tiểu đệ đệ hắn một chút sao?! Sao lại khóc thành như vậy? Ở đây lễ phép thân ái thật không bình thường! Ách, nàng sai lầm rồi, đây là cổ đại, không phải hiện đại “Được rồi, được rồi, Dục nhi đừng khóc, ta không có ý tứ gì, ta không phải không thích ngươi, đừng khóc” Đúng là không có biện pháp, trước tiên là dỗ tên này đã.

“Thật sự?” Nam Cung Dục không tin ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tiểu Đa Đa.

“Thật sự! Nương tử chỉ thích Dục nhi a, lúc nãy chỉ thấy bát đệ đáng yêu mà thôi, không có gì” Tiểu Đa Đa giải thích nói.

“Ha ha! Ta biết nương tử chỉ thích Dục nhi thôi. Hừ! Bát đệ, ngươi làm sao lại đáng yêu nhất, chán ghét!” Nam Cung Dục ôm Tiểu Đa Đa vừa bính vừa khiêu, sau đó bỗng nhiên xoay người hung tợn nói với Nam Cung Tuấn.

“Được rồi, được rồi, không nói cái này nữa” Tiểu Đa Đa mặt đầy hắc tuyến, ở niên đại này, bộ dáng đáng yêu đúng là một sai lầm a! “Này lão thất a, ngươi hôm nay tới tìm ta làm gì?”

“Lão đại, ta hôm nay là mang theo bát đệ tới tìm ngươi đùa, về sau chúng ta đều gọi ngươi là lão đại, chúng ta cùng nhau chơi” Nam Cung Thuần hưng phấn nói.

Cảm tình là do chính mình chiêu binh mãi mã, kéo bè kéo cánh đến đây. “Được rồi, về sau các ngươi đều gọi ta là lão đại đi, ta gọi các ngươi là lão thất, lão bát, còn có Dục nhi, chúng ta bốn người chính là một” Tiểu Đa Đa làm dáng giống như là đại tỷ của một bang xã hội đen. Aiz! Cổ đại này tuy rằng không khí tươi mát, không bị ô nhiễm nhưng mà phong thủy không được tốt cho lắm. Nhìn một cái! Đều là hảo hảo nhìn một cái! Hiện tại có ba đệ tử tốt đi theo sau lại là mắng chửi người lại là kéo bè kéo cánh, tuy rằng không phải Vương Gia mà là Hoàng tử nhưng mà cũng còn rất nhiều thứ có thể làm sáng tỏ vấn đề a?!

“Này, lão đại, chúng ta về sau làm gì a?” Nam Cung Tuấn cẩn thận hỏi, sợ Tiểu Đa Đa không thu nhận hắn.

“Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta còn phải có một cái tên vang dội, tựa như là Cung Sát trên giang hồ a, mọi người nghe xong đều biết” Nam Cung Thuần đề nghị nói.

“Chúng ta về sau liền che mặt trừng trị kẻ xấu, các ngươi biết đánh nhau sao?” Tiểu Đa Đa hỏi các tiểu đệ tử.

“Biết a, chúng ta từ nhỏ đã tập võ, lợi hại nhất chính là tứ ca, tứ ca trước kia rất lợi hại a” Nam Cung Thuần vẻ mặt sùng bái nhìn Nam Cung Dục, nhưng bỗng nhiên lại gục đầu xuống “Nhưng tứ ca hiện tại bị choáng váng, nên sẽ không có công phu”

“Không có việc gì, về sau chúng ta sẽ bảo hộ tứ ca ngươi, còn tổ chức của chúng ta nên gọi cái gì, ta cũng nghĩ” Tiểu Đa Đa lau cằm nhíu mày tự hỏi “Cái Cung Sát kia rất lợi hại sao?” Nhìn Nam Cung Thuần hỏi, Nam Cung Thuần cũng mạnh mẽ gật đầu “Có! Về sau chúng thu nhận thêm tiểu đệ thì sẽ gọi là Diệt Sát, ý tứ chính là tiêu diệt Cung Sát, thế nào? Đủ phong cách a?! Ha ha ha!” Tiểu Đa Đa càng ngày càng đắc ý cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK