• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không phải ta lợi hại mà là Dục nhi lợi hại!” Tiểu Đa Đa an ủi Nam Cung Dục, lại nhìn bộ dáng của Nam Cung Dục liền tiếp tục nói “Sở dĩ bọn họ nói Dục nhi là ngốc tử là vì bọn họ ghen tỵ bộ dáng tuấn mĩ của Dục nhi, lại thân phận tôn quý vương gia, bọn họ cũng muốn được như Dục nhi, nhưng mà bọn họ cũng không thể trở nên tuấn mĩ và thành vương gia, cho nên bọn hạo thấy Dục nhi tâm địa thiện lương, đơn thuần đáng yêu liền ghen tị nói Dục nhi là ngốc tử. Dục nhi làm sao có thể là ngốc tử a? Các ngươi nói đúng không hả lão thất, lão bát?” Tiểu Đa Đa nói xong quay đầu trưng cầu ý kiến của Nam Cung Thuần cùng Nam Cung Dục.

“Ân! Lão đại nói rất đúng! Lần dó ta chợt nghe người ta nói tứ ca chính là mỹ nam đứng đầu của Vương triều Nam Cung a! Bọn họ chính là ăn không có việc gì làm nên mới nói như vậy!” Nam Cung Thuần lập tức nói phụ họa.

“Đúng vậy! Tứ ca là tuyệt nhất, ta lớn lên cũng muốn giống như tứ ca! Còn muốn cưới một nương tử giống như lão đại a!” Thanh âm dễ nghe của Nam Cung Tuấn vang lên, trên mặt là thiên chân vô tà.

“Hừ! Ta chán ghét bát đệ!” Vốn đang nghe mọi người cũng khoe chính mình, Nam Cung Dục liền ngây ngô cười, lâu lâu lại ngượng ngùng sờ sờ tóc, khuôn mặt tuấn tú cũng đỏ lên. Nhưng mà khi nghe được Nam Cung Tuấn nói muốn thú một cái nương tử giống với lão bà nương tử thì khuôn mặt hắn liền thay đổi. Bát đệ là có ý gì? Hắn thích nương tử? Bát đệ muốn cùng hắn thưởng nương tử? Chỉ biết chán ghét bát đệ, hừ! Nghe Nam Cung Tuấn nói xong, Nam Cung Dục liền lập tức hung hăng đẩy Tiểu Đa Đa ra xa khỏi Nam Cung Tuấn, kéo Tiểu Đa Đa về hướng Vương phủ “Ta chán ghét bát đệ! Về sau không bao giờ cùng chơi với bát đệ, hừ! Chán ghét! Chán ghét!” Vừa đi vừa thở phì phò nói.

“Dục nhi, ngươi làm sao vậy?” Bị Dục nhi kéo Tiểu Đa Đa cũng không hiểu chuyện gì. Vừa rồi không phải còn rất cao hứng sao? Sao lại lập tức bỗng nhiên thay đổi tính tình như vậy?

“Lão bà nương tử, chúng ta về phủ, về sau không cần chơi cùng bát đệ, Dục nhi rất chán ghét hắn!” Nam Cung Dục chính là lôi kéo Tiểu Đa Đa đi trở về, cái gì cũng không nói.

“Này! Lão thất, lão bát, ta cùng Dục nhi đi về trước, ngày mai các ngươi lại đến Dục vương phủ tìm chúng ta! Chào!” Tiểu Đa Đa bất đắc dĩ đánh phải quay đầu nhìn về phía Nam Cung Thuần cùng Nam Cung Tuấn nói.

“Ân, lão đại! Ngươi cứ yên tâm trở về cùng tứ ca hảo hảo giải quyết chuyện của các ngươi đi!” Nam Cung Thuần nhìn về phía hai người đi xa vẫy tay kêu, trên mặt một bộ vui sướng khi người khác gặp họa.

“Thất ca, tứ ca làm sao vậy? Sao bỗng dưng tính tình khởi xướng như vậy?” Nam Cung Tuấn khó hiểu nhìn Nam Cung Thuần cười đến là lạ hỏi.

“Hắc hắc, cái này có nói ngươi cũng không hiểu” Nam Cung Thuần trẻ tuổi mà bộ dáng giống như rất thành thạo, thần thần bí bí ghé vào tai Nam Cung Tuấn lén lút nói “Ta nói cho ngươi nha! Tứ ca là ghen tị!”

“Ghen?” Nam Cung Tuấn nhìn Nam Cung Thuần khó hiểu nói lại.

“Ân, chính là ghen! Ta chỉ biết có nói ngươi cũng không hiểu!” Nam Cung Thuần đắc ý dào dạt khoe khoang nói “Ta nói cho ngươi nha! Ngày đó ta thấy nữ nhi tri phủ nói với Ngũ ca là nàng thích hắn, sau đó bị Ngũ tẩu nghe thấy được, Ngũ tẩu liền tức giận liền mắng cái nữ nhân kia là hồ ly tinh, còn cho nữ nhân kia một cái tát a! Ngũ ca nói đó là bởi vì Ngũ tẩu ghen tị! Ngươi vừa nói muốn thú nương tử giống như lão đại cho nên tứ ca tức giận bởi vì hắn ghen tị!” Nam Cung Thuần nói xong liền dùng ánh mắt “Ngươi thảm” nhìn Nam Cung Tuấn “Vừa mới tứ ca không đánh ngươi cũng đã là vạn hạnh, ngươi về sau phải cẩn thận, nói không chừng tứ ca thật sự sẽ đánh ngươi nha!”

“Thất…Thất ca, Tứ…tứ ca thật sự sẽ bởi vì cái này mà liền đánh ta sao?” Nam Cung Tuấn dù sao cũng còn nhỏ lại bị Nam Cung Thuần hù dọa như vậy liền lập tức đỏ đôi mắt. Nam Cung Dục với hắn mà nói không phải là ngốc tử mà là một tướng quân dũng mãnh phi thường, võ công cao cường, thiên hạ vô địch! Tứ ca đánh hắn, hắn chắc chắn sẽ rất đau, thực thảm đi?

“Đương nhiên, Ngũ ca nói nữ nhân ghen thực đáng sợ! Ta nghĩ nam nhân ghen lại càng đáng sợ hơn a!” Nam Cung Thuần vuốt cằm nhỏ ra vẻ bộ dáng tự hỏi. Nhìn Nam Cung Tuấn bị chính mình dọa cho sợ tới mức đều muốn khóc vì thế cổ vũ an ủi nói “Bát đệ, đừng sợ, nam tử hán đổ máu không đổ lệ!”

Hắn bất an an ủi hoàn hảo, an ủi này…. A? Đổ… Đổ máu? Còn muốn đổ máu a! “Ô ô ô…! Ta không cần! Thất ca, ngươi nhanh nói cho tứ ca, ta không cưới lão đại là được! Không đúng, là ta không cưới nương tử giống lão đại! Cũng không đúng, ta về sau không cưới nương tử! Thất ca, nhanh nói cho tứ ca, ta không cần đổ máu! Ô ô ô…!” Nam Cung Tuấn vừa nghe Nam Cung Thuần nói xong liền sợ tới mức khóc lớn lên, một bên oa oa khóc, một bên nghẹn ngào nói, còn lấy cánh tay nho nhỏ đẩy Nam Cung Thuần về hướng mà Tiểu Đa Đa và Nam Cung Dục đi, làm cho hắn đi van cầu giúp mình, hắn còn chưa có lớn nên hắn không muốn đổ máu. Ô ô, này bị thúc dục đứa nhỏ a~

“Được rồi, được rồi, tứ ca sẽ không cùng ngươi so đo, ngươi đừng khóc!” Nam Cung Thuần thấy Nam Cung Tuấn khóc liền nhướng mày tiến lên an ủi.

(Acchan: Cái gì xấu cũng từ Nam Cung Trạch mà ra a~, =.=)

Bên kia Nam Cung Thuần lừa làm cho Nam Cung Tuấn liên tiếp khóc. Bên này Nam Cung Dục lôi kéo Tiểu Đa Đa về tới Dục Vương phủ.

“Dục nhi, ngươi làm sao vậy?” Tiểu Đa Đa thở phì phò nhìn Nam Cung Dục ôn nhu hỏi.

“Dục nhi chán ghét bát đệ!” Nam Cung Dục bĩu môi tức giận nói.

“Vì sao a?” Không phải là đệ đệ sao? Vì sao chán ghét? Lúc nãy không phải còn rất tốt sao!

“Bời vì… bởi vì hắn muốn cùng Dục nhi thưởng nương tử!” Nam Cung Dục tay nắm quyền nói.

“Thưởng?” Thiên! Tiểu Đa Đa lập tức phản ứng lại, thì ra là ngốc tướng công của mình đang ghen tị! Ha ha! Dục nhi ghen cũng đáng yêu nha! “Ha ha, Dục nhi ngốc, nương tử chỉ thích Dục nhi nha!”

“Thật sự? Lão bà nương tử sẽ không đổi ý?” Nam Cung Dục không tin hỏi, kỳ thật bát đệ bộ dạng thật sự tốt lắm nha! Lão bà nương tử lần đầu tiên thấy bát đệ liền hôn hắn một cái a!

“Vậy thì…..” Tiểu Đa Đa nói xong, đi đến trước mặt Nam Cung Dục, kiễng mũi chân, vươn tay trụ cổ Nam Cung Dục, môi nhẹ nhàng chạm vào môi Nam Cung Dục, môi giống A Nhĩ Ti Tư này nàng đã mơ ước rất lâu a! Đây cũng là nụ hôn đầu tiên của nàng a! “Như vậy Dục nhi tin chưa?” Tiểu Đa Đa rời khỏi môi Nam Cung Dục, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng lên nói.

“Ha ha, tin tưởng!” Nam Cung Dục vuốt môi mình, ngơ ngác nhìn môi Tiểu Đa Đa ngây ngô trả lời. Lão bà nương tử miệng hảo ăn nha! Giống như kẹo đường a, “Lão bà nương tử, cũng không thể được…. cũng không thể được hôn lại một chút sao? Miệng của ngươi hảo ăn ngon nha!”

Ăn ngon? Miệng? Thiên! Tiểu Đa Đa thật sự muốn lập tức hôn mê! Một sự kiện lãng mạn như vậy thế nhưng lại trở thành quà ăn vặt! Bất quá giải thích này đúng là độc nhất vô nhị a! Bất quá hôn lại một chút có vẻ như đại khái là không sai đi? “ Được rồi! Liền một chút nga!”

“Hảo nha!” Nam Cung Dục nghe xong liền lập tức cười tươi rạng rỡ, hưng phấn cằm mặt Tiểu Đa Đa lên hôn. Ngay từ đầu thật cẩn thận, bắt đầu nhẹ nhàng, chậm rãi dùng răng cắn xé môi Tiểu Đa Đa, cắn xong lại giống như mút kẹo que, mút rồi liếm! Choáng váng! Tiểu Đa Đa bỗng nhiên không nói gì đứng lên, cảm tình giống như môi nàng mới là khối kẹo que A Nhĩ Ti Tư a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK