• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dục, Dục nhi, ngươi, ngươi…” Tiểu Đa Đa nhìn cái kia trong hộp gấm gọi là quà tặng trong ngày Tình nhân, gian nan nuốt nước miếng, khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ đến đỏ bừng, lắp bắp hỏi Nam Cung Dục đang đứng bĩu môi, ánh mắt nhấp nháy rất đáng yêu bên cạnh. Hắn, hắn làm sao có thể đưa nàng cái như vậy, xấu hổ như vậy a?

“Làm sao vậy a? Lão bà nương tử chẳng lẽ không thích lễ vật vi phu tỉ mỉ chuẩn bị cho ngươi sao?” Nam Cung Dục vừa nghe Tiểu Đa Đa nói, miệng lập tức nhất thời biết, mắt to trát nước, nước mắt đảo quanh hốc mắt, một bộ dáng đáng thương ‘Nếu ngươi nói không thích ta liền khóc cho ngươi xem’

“Ách ~ Cũng không phải! Nhưng mà, nhưng mà, này, này thật sự có thể, mặc sao?” Tiểu Đa Đa lấy tay chỉ vào lễ vật mà tướng công thân ái tặng cho nàng – một cái yếm đỏ lụa mỏng che không được, còn có, ách ~, phía trên còn có thuê một đôi uyên ương…

“Đương nhiên! Ngũ đệ, ách ~, không phải, là ta, là tướng công ngươi, chúng ta đều là vợ chồng, chẳng lẽ ngươi không thích lễ vật của ta sao? Hay vẫn là không thích ta? Nếu cũng không đúng vậy thì vì sao điểm đơn giản ấy của vợ chồng ngươi cũng không chịu làm?” Nam Cung Dục vừa muốn nói là Nam Cung Trạch nói, nếu Tiểu Đa Đa không mặc thì chính là không thích lễ vật của hắn, không thích hắn, nhưng mà lại nhớ Nam Cung Trạch trăm ngàn lần dặn dò, còn có nương tử nhà hắn không biết hắn đi phủ Ngũ hoàng tử, lập tức che miệng sửa sai nói.

“Không phải! Ta thích Dục nhi, nhưng mà cái áo này rất mỏng nha, thời tiết không phải ấm áp, mặc này sẽ lạnh a!” Khuôn mặt Tiểu Đa Đa đỏ bừng ngập ngừng nói, bởi vì quá mức thẹn thùng nên không nghe được lời Nam Cung Dục thốt ra.

“Dục nhi sao không phát hiện a? Không phải rất lạnh a!” Nam Cung Dục nói xong, bắt đầu lấy tay cởi quần áo mình, Ngũ đệ quả nhiên lợi hại, ngay cả lão bà nương tử muốn nói gì đều biết, hì hì!

“Dục nhi, ngươi làm sao a?” Tiểu Đa Đa ngẩng đầu liền thấy Nam Cung Dục đang lấy tay cởi quần áo, hồ nghi hỏi.

“Lão bà nương tử không phải nói nếu mặc thiếu thì sẽ lạnh sao? Dục nhi cởi trước cho ngươi xem một chút!” Nam Cung Dục nói xong tiếp tục cởi, ta cởi, ta cởi, ta cởi a! Chỉ trong chốc lát, Nam Cung Dục đem mình cởi sạch, sau đó nghiêm trang nói: “Lão bà nương tử, ngươi xem, cũng không lạnh a! Ngươi mau thay quần áo đi, vi phu nhưng đã chọn rất lâu a!” Aiz, Nam Cung Trạch này nhưng là đủ vất vả a! Chuyện gì đều phải dạy cho ngốc ca ca hắn, thật sự là cái số khổ a!

“Ách ~” Tiểu Đa Đa nhìn Nam Cung Dục đứng trước mặt chỉ còn lại cái tiết khố, không biết còn có cái gì đâu, sao nàng cảm thấy đêm nay Dục nhi không giống với trước kia a? Tiểu Đa Đa vụng trộm xem xét người Nam Cung Dục trần trụi “Phốc ~” khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm đỏ. Nàng trước kia tuy rằng mỗi ngày đều cùng Nam Cung Dục đồng giường cộng chẩm, nhưng đều mặc đồ giống như vợ chồng trên tivi a, hôm nay nhìn Nam Cung Dục cởi sạch, tiểu tim gan của nàng vẫn bùm bùm khiêu. Nàng không biết nam nhân dáng người như thế nòa mới tính là đẹp, nhưng mà bộ dáng Dục nhi giống như người mẫu nam tóc vàng, mắt xanh Châu âu trên tivi a! Làn da màu tiểu mạch, hai điểm trước ngực giống như hai cái anh đào a! Hai mắt Tiểu Đa Đa thèm nhỏ dãi nhìn trước ngực Nam Cung Dục, rất muốn đi lên nếm thử a!

“Lão bà nương tử, ngươi nhanh đi thay lễ vật Dục nhi tuyển cho ngươi a, được không?” Nam Cung Dục đem hộ gấm vào trong tay Tiểu Đa Đa đang trầm mêm sắc đẹp của hắn, sau đó đem nàng đi về phía sau bình phong.

“Hảo…” Tiểu Đa Đa nhìn ‘anh đào’ nuốt nước miếng, vô ý thức gật gật đầu, chờ thời điểm phát hiện đã muốn không kịp rồi, lại nhìn bộ dáng chờ mong đáng thương của Nam Cung Dục, nha, thật đúng là không thể cự tuyệt, đành phải kiên trì đi ra sau cái bình phong thay lễ vật này, ma xát từ sau bình phong đi ra. Vừa đi vừa an ủi chính mình: “Tiểu Đa Đa, ngươi là người thế kỉ 21, đừng bảo thủ như vậy, đây có thể thấy lớn hơn biniki hiện đại, nhưng lại bỏ thêm một tầng sa bên ngoài a!

“Oa! Lão bà nương tử thật khá nha! Vậy hiện tại Dục nhi có thể hôn lão bà nương tử được hay không” Nam Cung Dục nhìn đến Tiểu Đa Đa đã thay đổi quần áo, làn da trắng nõn, bên ngoài là cái yếm màu đỏ, liền nhìn… Chính là có điểm không được tự nhiên a! “Lão bà nương tử, ngươi thật tốt! Biết Dục nhi buổi chiều ăn không no, thế nhưng dấu hai cái bánh bao cho Dục nhi! Nhưng mà bây giờ không cần dấu, Hoa Ảnh tỷ tỷ nếu biết Dục nhi đói bụng sẽ cho Dục nhi ăn, cho nên Lão bà nương tử, ngươi không cần dấu, lấy ra đi, Dục nhi thật sự đói bụng a!”

“Cái gì?” Tiểu Đa Đa nghe được không hiểu ra sao, đi theo tầm mắt nóng rực của Nam Cung Dục nhìn xuống, lập tức có cảm suy nghĩ muốn đâm chết! Bao, bánh bao? Trời! Hắn thật đúng là có thể tưởng tượng! Hắn sao không hỏi là nhân gì a?

Không đợi Tiểu Đa Đa phản ứng, một bàn tay trắng nõn liền xuất hiện trước mặt nàng “Dục nhi giúp lão bà nương tử lấy ra, lão bà nương tử, là nhân gì a? Dục nhi muốn ăn nhân rau hẹ!” Dục nhi a miệng liền làm một bộ sờ soạng trước ngực Tiểu Đa Đa, kỳ thật chỉ cần lão bà nương tử cho hắn bánh bao, mặc kệ nhân gì hắn đều thích!

Tiểu Đa Đa thật sự chưa từng nghĩ qua chết như vậy, hắn thật đúng là hỏi nhân gì! Nàng bây giờ ngoại trừ ý tưởng tự sát trong đầu thì không còn có ý tưởng nào khác, ngay cả ngăn cản động tác của Nam Cung Dục cũng đã quên.

“Di? Sao lại không phải bánh bao a? Đây là cái gì a?” Nam Cung Dục thất vọng bĩu môi a, sau đó ở trước ngực Tiểu Đa Đa nhẹ nhàng nhéo hai cái “Bất quá sờ lên thật thoải mái nga!”

“Ba!” Tiểu Đa Đa cảm giác được trước ngực mình bị nhéo, theo bản năng tát tên ‘sắc lang’ đối diện một cái.

“Ô ô! Lão bà nương tử, ngươi đánh Dục nhi!” Nam Cung Dục không dám tin, hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Đa Đa, lão bà nương tử cho đến bây giờ đều không đánh quá chính mình a! Ngũ đệ sao không nói lão bà nương tử sẽ đánh chính mình a? Vì sao mình đưa lễ vật cho lão bà nương tử, lão tử còn muốn đánh mình a?

“A a a! Lão bà nương tử đánh Dục nhi, ngươi là trứng thối, ta về sao đều không cần để ý ngươi! Oa ô ô!” Nước mắt Nam Cung Dục xoạch xoạch từng giọt lớn rơi xuống, một bên khóc còn một bên chỉ trích Tiểu Đa Đa, nói xong liền xông ra ngoài, ngay cả một cái áo khoác đều không có mặc.

“Dục nhi!” Tiểu Đa Đa phản ứng đầu tiên là muốn bắt trụ Nam Cung Dục để giải thích, nhưng là chỉ thấy Nam Cung Dục rơi lệ đầy mặt xông ra ngoài. Tiểu Đa Đa kinh ngạc nhìn bàn tay mình, nàng đánh hắn? Nàng không phải cố ý, ai làm hắn phi lễ với nàng? Nhưng mà hình như, Dục nhi cũng không biết, hình như hắn cũng không phải cố ý, hình như bọn họ đã là vợ chồng, đây là có thể nha, hình như, hìn như là nàng sai lầm rồi a! Nhưng mà, nhưng mà…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK