• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cái gì?

- Sao lại thế này? Tiếng hút không khí phập phồng khắp nơi.

Giang Lưu dừng lại ở hố sâu phía trên, lạnh lùng nhìn chỗ đất bị đánh ra ngoài, với sức công kích mạnh mẽ của cơ giáp thì chỉ cần bị trúng đòn này là con người chẳng khác nào bị xe ô tô đang chạy với vận tốc 100km tông vào, chắc chắn sẽ máu thịt lẫn lộn.

- Hắn lại tránh được đòn công kích của cơ giáp? Vu Mộc Hoa cũng sững sờ, y không ra tay vì bây giờ có hàng ngàn học sinh đang tụ tập, nếu trực tiếp ra tay giết người là phạm húy kiêng kị, nếu truyền đi thì thanh danh gia tộc y cũng bị ảnh hưởng.

Dù sao, gia tộc của y là quan viên chính phủ.

Giang Lưu lại không sợ gì, những ngày vừa qua gã đã nhẫn nhịn cơn tức trong bụng, không thể nào tìm nổi Giang Ly khiến gã trong cơn giận dữ định giết Giang Ly trước mặt mọi người.

Tuy nhiên Giang Ly đã tránh được đòn công kích, gã cảm thấy không thể tưởng tượng, lập tức sinh ra một tia dự cảm bất hảo: - Không ngờ ngươi có thể tránh được sự công kích của cơ giáp?

- Giang Lưu, ngươi lại dám hành hung trước mặt mọi người, chẳng lẽ ngươi tưởng trên Khúc Tinh Cầu không có pháp luật sao?

Vừa nãy Giang Ly đã dùng "Đại Đế Phong Ấn" để tránh khỏi công kích.

Tâm linh của hắn rất mạnh, cảm nhận được sát khí, bây giờ thậm chí ngay cả đạn cũng có thể tránh được, có thể tránh được cơ giáp đã là cái gì đâu.

Đây là cơ giáp Đê vũ, không phải cơ giáp Trung vũ.

Cơ giáp Trung vũ đạt được đến vận tốc âm thanh, ngay cả tâm linh cũng khó phản ứng kịp.

- Pháp luật? Ta chính là pháp luật. Giang Lưu gào to một tiếng: - 100 ngày này không ngờ ngươi lại tránh được sự đuổi giết của ta, ngươi được lắm! Nhưng ta nói chưa ngươi biết cho dù là trên Trái Đất hay là trên Khúc Ba Tinh ta cũng đều không tha cho ngươi, nghe nói thuật thôi miên của ngươi rất lợi hại, nhưng cơ giáp này của ta có thể ngăn cách mọi thanh âm, quang ảnh, hoàn toàn do quang não khống chế, ta xem ngươi thôi miên thế nào!

Dường như gã lại tăng thêm năng lượng.

Lập tức trên cơ giáp hào quang lóe ra, dường như muốn bạo phát ra sức mạnh lớn hơn.

Giang Ly trận địa sẵn sàng đón quân địch, ánh mắt hắn lóe lên. Rất muốn giết ngay Giang Lưu ở đây nhưng hắn không thể! Thực lực không đủ, đối phương có cơ giáp, thôi miên cũng vô ích!

Hơn nữa vì phía sau có người khác nên hắn càng không thể giết. Một khi giết Giang Lưu thì tập đoàn Nhật Nguyệt sẽ điên cuồng trả thù, hắn căn bản không chịu nổi.

Trong trăm ngày thí luyện, Giang Ly nhiều lần bị Giang Lưu đuổi giết, biết đối phương không kiêng nể gì, rất có khả năng sẽ làm hại đến người nhà của mình nên hắn luôn nhẫn nhịn, ôm một bụng tức giận, muốn điên cuồng tăng cường thực lực!

Thực lực hiện tại căn bản không đủ để đối kháng với tập đoàn Nhật Nguyệt.

- Giang Lưu, đừng để ta tìm được cơ hội Dường như trong mắt Giang Ly có ngọn lửa thiêu đốt: - Tại sao, tại sao ta vẫn không thể nhập định? Sao cảnh giới Nhập định lại gian nan như vậy?

Trong trăm ngày thí luyện, ngày nào hắn cũng thai tức, lại thần du ngoại vật, du ngoạn tự do tự tại, cảnh giới võ học tăng không ít nhưng đáng tiếc vẫn chưa thể "Nhập định"!

Mấu chốt của cảnh giới "Nhập định" này là ở đâu?

Hắn thấy mình còn cách một lớp giấy nhưng từ đầu đến cuối đều không thể đâm thủng.

Giang Lưu càng ép hắn thì hắn càng muốn "Nhập định"!

Đáng tiếc là vẫn chẳng ăn thua gì!

- Lần này ta sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn, Vu Mộ Hoa, chúng ta cùng nhau liên kết, bắt tên tiểu tạp chủng này! Giang Lưu tức giận vô cùng, mặc kệ việc giết người dưới sự chứng kiến của bao người.

Vu Mộ Hoa vẫn còn đang do dự.

Lúc này chiến hạm trên bầu trời bắt đầu khởi động, âm thanh rất lớn truyền đến: - Thời gian đã đến, tất cả các học sinh chuẩn bị, không được cử động để chiến hạm tiếp hành năng lượng tiếp dẫn

Đúng lúc này rất nhiều quầng sáng trên chiến hạm đáp xuống.

Tất cả học sinh đều bị quầng sáng trói buộc chặt.

Ngay cả Giang Lưu muốn giết Giang Ly cũng hữu tâm vô lực.

Giang Ly chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng đang lôi kéo mình, vèo một cái liền vào bên trong chiến hạm, sau đó mình đã nằm trên giường kim loại, cái chụp đóng kín lại, sau đó liền nghe thấy âm thanh: - Bước nhảy Wormholebắt đầu đếm ngược mười, chín ba, hai, một!

Ầm ầm!

Giang Ly lại ở trong trạng thái chết giả, dựa vào linh hồn hiện tại cuả hắn căn bản không thể ngăn cản năng lực bóp méo thật lớn của bước nhảy wormhole.

Lúc này viên đá màu trắng ngà lại khởi động, hấp thu năng lượng của bước nhảy Wormhole, lại khiến Giang Ly vào trong mộng cảnh, một lần nữa hắn lại giáng sinh vào cái đại lục cổ quái kia, lại mơ lại giấc mơ lần trước, từ một đứa trẻ trở thành một võ học tông sư, giấc mộng này cứ lặp đi lặp lại.

- Đáng chết! Tại sao lại xuất hiện trục trặc? Mỗi lần nhảy Wormhole ở Khúc Ba Tinh đều xuất hiện tình trạng tiêu hao quá nhiều năng lượng? Trên căn cứ Địa Cầu, một đám nhân viên nghiên cứu đang chửi ầm lên.

Mà Giang Ly lại tu luyện đi tu luyện lại trong mộng, một lần nữa cảm ngộ kinh nghiệm võ học đại tông sư.

Cùng lúc đó, phía trên hòn đá màu trắng lại xuất hiện một số hoa văn, dường như có năng lượng bước nhảy Wormhole, đã kích hoạt một số đặc tính của nó.

Giang Ly hoàn toàn không biết gì, chỉ cảm thấy tế bào trong cơ thể lại hoạt động lần nữa, sinh mệnh lực lại tăng thêm một chút, năng lượng của bước nhảy wormhole (lỗ sâu) là lực của thời gian và không gian bóp méo chuyển hóa vào cơ thể hắn thông qua viên đá màu trắng ngà khiến các tế bào có hoạt tính cao, cứng cáp hơn, khó già yếu tử vong.

Cũng không biết qua bao lâu, Giang Ly chỉ thấy thân hình chấn động, tỉnh lại từ trong mộng, trước mắt chính là Địa Cầu quen thuộc, ngôi sao xanh thẳm, hệ Thái Dương.

Chiến hạm đi ra khỏi wormhole (lỗ sâu), hạ xuống biển, sau đó mở cửa khoang thuyền, rất nhiều máy bay tiến vào đón những học sinh này.

Giang Ly ngồi máy bay đến quảng trường trung học thành Kinh Hoa, không hề nhìn thấy Giang Lưu.

Hiệu trưởng đã sớm đứng chờ ở quảng trường, ông ta nhìn thấy các học sinh không thiếu một ai liền lộ ra vẻ tươi cười.

- Không ngờ lại không có thương vong, vận khí không tệ. Hiệu trưởng đánh giá mọi người: - Về thành Tinh Hoa trước, sau đó sẽ kiểm tra sinh mệnh lực của các em, nỗ lực cuối cùng, còn 20 ngày nữa là bắt đầu cuộc thi vào trường Đại học Tinh Không.

Mọi người vừa mới quay về từ tinh cầu bên ngoài, vẫn chưa hết mệt mỏi sau khi đi đường dài nhưng khi nghe tin này liền chấn động cả người, bắt đầu lo lắng.

Cuộc thi vào Đại học Tinh Không là lần thi quyết định vận mạng.

Nếu đem so sánh thì lần thí luyện này chỉ là đồ chơi cho con nít.

Mấy tiếng sau, ô tô bay đã bay đến thành Tinh Hoa, trực tiếp hạ xuống trường trung học Tinh Hoa.

- Các em về nhà nghỉ ngơi trước đi, chuẩn bị tinh thần để kiểm tra. Hiệu trưởng tuyên bố giải tán.

Giang Ly muốn về nhà ngay lập tức nên trực tiếp gọi về.

Sau đó Chip của hắn không ngừng chấn động, lại là vô số tin tức chuyển khoản ngân hàng dày đặc.

Hiện tại thẻ lại có 4 triệu 830 nghìn Tinh Nguyên!

Đều là Tinh Nguyên chuyển từ chợ đen của thành Khư Hoa, không nghi ngờ gì nữa, chính là Đại Hắc làm.

Hắn lập tức phát bưu kiện cho Đại Hắc: - Đại Hắc, ta vừa từ ngoài tinh cầu thí luyện về, bây giờ ngươi tu hành thế nào rồi?

- Em rất tốt, ha ha, đã nhập định rồi! Một wecam bắn ra, Đại Hắc xuất hiện trước mặt Giang Ly, vẻ mặt vô cùng đắc ý: - Khả năng thôi miên của em đã tiến vào cảnh giới thôi miên sư trung cấp.

- Thực lực của ta cũng tăng không ít, hấp thu linh khí thiên địa trên Khúc Ba Tinh, sinh mệnh lực tăng vọt, cũng không biết đến mức nào rồi, phải kiểm tra một chút.

Giang Ly nghe thấy Đại Hắc đã nhập định liền biết chú mèo này bắt đầu bước vào hàng ngũ cao thủ thực sự rồi, tuyệt đối có thể khống chế thế lực chợ đen bên thành Khư Hoa.

- Đại Hắc, ngươi tới đây một chút, chỗ ta có ba quả Huyết Sắc Não Hạch, sau khi ăn, thực lực ngươi sẽ càng mạnh mạnh mẽ, nói không chừng có thể nô dịch tâm linh những thủ lãnh hắc bang kia đó. Giang Ly quyết định cho Đại Hắc Huyết Sắc Não Hạch.

Vốn hắn định cho em gái, ba mẹ dùng. Nhưng nghĩ lại bọn họ cũng không phải Thôi miên sư, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm tư duy rõ hơn một chút, tác dụng không lớn, còn nếu Đại Hắc ăn thì lại khác, tuyệt đối có thể nâng thực lực thôi miên lên một mức mới, như thế thực lực Đại Hắc mạnh hơn, cũng có thể bảo vệ người nhà, không để mọi người bị tổn hại.

Trong biệt thự Bạch Long Hà.

Ba mẹ, em gái Giang Huyên, Giang Ly tụ tập cùng một chỗ, vui vẻ hòa thuận.

- Anh, gần đây trường chúng ta lại làm khảo nghiệm, anh đoán xem sinh mạng lực của em là bao nhiêu? Vừa gặp là em gái đã nhảy ra hỏi: - Anh tuyệt đối không đoán ra!

- Hơi thở thật mạnh! Giang Ly đưa tầm mắt nhìn qua, dường như xem thấu tất cả tần suất sức sống của em gái: - Em đạt mức 0.9 rồi, rất nhanh có thể lên 1! Lợi hại.

- Oa, anh cả, anh xem thực chuẩn. Nhưng em ngày nào cũng uống Nhật Nguyệt Tinh Hoa, còn có đủ loại thuốc bổ, cô Sở Tích Tích cũng mất rất nhiều tinh lực để huấn luyện em nên bây giờ em đã học được không ít kỹ xảo thôi miên đó. Giang Huyên thấy rất tự hào vì những thành tích của mình: - Bây giờ em đứng đầu trường.

- Nếu em có thể đạt mức 1 thì mới thật sự là nhân vật phong vân, tuy nhiên em bây giờ còn là học sinh trung học, không vội. Giang Ly vỗ vỗ tay: - Ba mẹ, gần đây hai người thế nào? Trong thời gian con không ở nhà có bị quấy rầy gì không? Còn nữa, sao em trai vẫn chưa về ạ?

- Không cần lo cho A Đào, nó tiến hành huấn luyện quân sự bí mật, còn lâu mới xong, đối với nó có đi học hay không cũng thế, hai tháng trước người bên quân sự tìm chúng ta, bảo A Đào lập công, được trao tặng quân hàm nên đến nhà chúng ta thăm hỏi. Hơn nữa người của tập đoàn Nhật Nguyệt cũng không đến, gió êm sóng lặng.

- Hả? Giang Ly ánh mắt chợt lóe, xem ra em trai dường như có tiến bộ lớn và có quan hệ rất sâu với quân đội: - Cha yên tâm đi, còn 20 ngày nữa là đến kì thi vào trường Đại học Tinh Không, lần này con đỗ100%, đến lúc đó tập đoàn Nhật Nguyệt cũng không dám làm gì chúng ta.

- Ta rất yên tâm về con. Giang Chấn Đông gật gật đầu, vui mừng nói: - Đợi con có thế lực thực sự thì hãy lập một phòng thí nghiệm cho ta, ta nghiên cứu Nhật Nguyệt Tinh Hoa thực sự. Mặc dù không có sinh mệnh lực gì nhưng ta rất quen thuộc với quá trình điều chế Nhật Nguyệt Tinh Hoa, biết rõ các đặc tính của nó, hơn nữa ta còn giữ rất nhiều tài liệu ở nơi bí mật, bọn họ đều không biết, đến lúc đó, Nhật Nguyệt Tinh Hoa không có tác dụng phụ mà chúng ta điều chế ra sẽ phá hủy nha họ Giang!

- Cái gì?

Giang Ly nghe thấy điều này thiếu chút nữa sợ ngây người.

Đây mới là một khoản lớn.

Thành lập phòng thí nghiệm khổng lồ, nghiên cứu Nhật Nguyệt Tinh Hoa không tác dụng phụ, lưu thông trên thị trường, được Chính phủ phê chuẩn, không còn là thuốc cấm, chỉ sợ trong nháy mắt là có thể thành lập một tập đoàn vô địch.

- Cha yên tâm đi, con nhất định sẽ thành lập tập đoàn cho ba, mở phòng thí nghiệm, bây giờ ba cứ an dưỡng sức khỏe là được. Giang Ly trịnh trọng hứa hẹn.

- Mấy ngày hôm nay ta dùng rất nhiều thuốc bổ, cũng bắt đầu rèn luyện, thân thể càng ngày càng tốt, hiện tại ba của con mới hơn 40tuổi, cho dù chỉ sống 100 tuổi, cũng còn thọ hơn 50 năm nữa, huống hồ ngày nào cũng có thuốc tập đoàn An Toàn đưa cho, sống 120 tuổi cũng không vấn đề.

- Ngày nào con cũng sẽ thôi miên ba để ba nghỉ ngơi thật tốt. Giang Ly vỗ tay phát ra tiếng.

Ban đêm, hắn thôi miên cho ba mẹ, em gái tiến vào giấc ngủ say, đo chỉ số giấc ngủ, không ngờ lên tận 200! Chất lượng giấc ngủ này căn bản không phải là mức thôi miên sư sơ cấp có thể đạt được.

- Ta đến từ hư không, vô sinh vô diệt, viên giác diệu tính sinh không hoa...

Đúng lúc ban đêm, Giang Ly đang ở trong phòng tu luyện thì đột nhiên có một thanh âm vang lên, hắn liền nhìn thấy một thiếu niên mặc áo đen đi vào trong phòng, cả phòng rực sáng, không ngừng có những đóa hoa phát sáng rơi xuống, người thiếu niên áo đen này vẻ mặt thần thánh, dường như là thần linh từ trên trời xuống.

- Đại Hắc, ngươi quả nhiên lợi hại! Suýt chút nữa là ta bị ngươi mê hoặc. Giang Ly rống lên, lôi âm nở rộ, lập tức ảo giác biến mất toàn bộ, chỉ còn lại một con mèo lớn đang nghênh ngang vào phòng.

Vừa nãy đều là ảo giác tâm linh của mèo Đại Hắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK